Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?

Một tuần trôi qua, chiều thứ sáu không có tiết nên Mộc Uyển Đình về nhà từ sớm. Người giúp việc nói Đào Diệp Vân và Mạc Thiên nhược đi công tác ở thành phố khác chắc tối muộn mới về.

Mộc Uyển Đình nhìn căn nhà im ắng có chút nhàm chán. Cô tùy ý vứt túi xách trên sofa rồi ra ngoài. Sau nhiều ngày mưa phùn ẩm ướt cuối cùng hôm nay thời tiết cũng có thể khô ráo. Bên ngoài se se lạnh, có gió, còn có chút nắng nhẹ. Trên con đường rộng thênh thang dẫn vào biệt thự những khóm hoa nở rộ thi nhau khoe sắc, khoe hương rực rỡ. Ngay cả những mầm non xanh tươi cũng đua nhau bung ra, khoe với đất trời bộ quần áo mới. Không gian nơi này như chìm đắm trong hương xuân. Một cơn gió nhẹ thổi qua kéo theo chút hương hoa dịu nhẹ. Mộc Uyển Đình mỉm cười ngước lên nhìn bầu trời xanh, cảm nhận sự cựa mình của vạn vật.

Cùng lúc này, phía ngoài cổng lớn, chàng trai ngồi trong xe đang nhìn cô tới ngây ngẩn, tựa hồ như không xác định rõ.

Một lúc sau cửa xe bên ghế phụ mở ra, một chàng trai mặc áo khoác màu đen, kéo vali từ trên xe bước xuống.

" Mộc Uyển Đình"

Giọng nói quen thuộc pha lẫn trong gió, hòa cùng mùi hương hoa ngào ngạt trực tiếp chạm vào tim cô. Mộc Uyển Đình nhìn người đang bước tới liền cứng đờ người, đầu óc đột nhiên trống rỗng.

Đã hơn bốn năm qua đi, anh thay đổi rất nhiều.

Trước kia khuôn mặt anh là vẻ lạnh lùng, ngây ngô của tuổi niên thiếu. Còn giờ đây trên khuôn mặt ấy không chỉ là sự lạnh lùng và sắc sảo mà còn có sự điềm tĩnh của một chàng trai đã trưởng thành.

Mộc Uyển Đình vẫn ngây người, đứng bất động nhìn chằm chằm vào chàng trai đang ngày một tới gần. Thật sự lúc này cô không biết phải làm sao.

" Lúc bé thì chạy theo anh cả ngày, bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?"  Mạc thiên Vũ bước tới trước mặt cô, nhìn một lượt vừa cười vừa nói.

Lúc này Mộc Uyển Đình mới có chút phản ứng, nhớ lại thời gian trước kia. Lúc thì theo anh đi chơi bóng, lúc thì tìm anh nghe giảng bài. Khi ấy chỉ mong được ở cạnh anh thật nhiều nên không cảm thấy gì, hiện tại nghe anh nói vậy chỉ muốn độn thổ, đem tất cả gửi vào lòng đất không để lại chút dấu vết gì. Cô siết chặt hai bàn tay vào nhau lắp bắp nói: " Anh....anh về rồi"

Mạc Thiên Vũ cốc nhẹ lên đầu cô một cái: " Thế nào, không hoan nghênh anh trở về à?"

" Không... không có. Em không nghe nói hôm nay anh về nên..."  Mộc Uyển Đình muốn nói thêm nhưng lời như mắc nghẹn, càng cố gắng càng không lên lời, cuối cùng chỉ có thể nhăn nhó đứng nhìn anh.

Mạc Thiên Vũ nhìn cái dáng vẻ nhút nhát bao năm chưa thay đổi này có chút vui vẻ, không có ý định buông tha cho cô: " Nếu báo trước thì sao có thể nhìn thấy được tâm tư không trông mong này của em"

Nghe anh nói vậy cô liền cảm thấy xấu hổ, thời tiết đang se se lạnh mà hai lòng bàn tay siết lên nhau đã đổ đầy mồ hôi, ánh mắt rũ xuống không biết phải nói gì.

" Được rồi, vào nhà thôi." Mạc Thiên Vũ cảm thấy nếu còn trêu chọc thêm vài câu nữa sẽ khiến cô gái này sợ hãi thật sự vì vậy  đành gác lại cuộc vui.

Hai người vào đến cửa, người giúp việc nhìn thấy Mạc Thiên Vũ thì vô cùng kinh ngạc, cô ấy phải mất mấy giây mới có thể khôi phục trạng thái bình thường sau đó giúp Mạc thiên Vũ mang chiếc vali lên phòng.

Phòng của Mạc thiên Vũ đã lâu không sử dụng, mặc dù vẫn được quét dọn thường xuyên nhưng nay vẫn cần sắp xếp lại một chút. Trong khi đợi người giúp việc dọn lại phòng Mạc Thiên Vũ nán lại phòng khách tiếp tục trò chuyện cùng Mộc Uyển Đình.

" Nghe nói em thi đỗ đại học rồi, còn đúng chuyên ngành em thích."

Mộc Uyển Đình vẫn cúi đầu như đứa trẻ mắc lỗi, chầm chậm mở miệng: " Vâng".

Mạc Thiên Vũ: " Thế nào, lên đại học rồi có thấy khó hơn khi học trung học."

" Anh cũng thấy học đại học khó hơn à?"

Mộc Uyển Đình nói xong mới thấy bản thân đúng là miệng nhanh hơn não. Bộ não của một người giành được học bổng toàn phần còn có thể học song song hai chuyên ngành thì có thể cảm thấy khó được sao. Quả là một câu hỏi ngu ngốc.

Mạc Thiên Vũ nhìn ra sự ngượng ngùng trong mắt cô thì khẽ cười: " Anh không thấy vậy"

Mộc Uyển Đình: "..."

" Chú dì đi công tác, chắc sẽ về muộn."

Do dự vài giây Mộc Uyển Đình lại nói: " Anh đã đi nhiều năm như vậy, không nhớ nhà sao?"

Mạc Thiên Vũ nghiêng mặt nhìn cô rồi nhẹ giọng: "Cũng có nhớ nhưng cũng không thể về."

Vừa nói xong anh lại thấy được vẻ mặt tò mò của cô gái nhỏ trước mặt vì thế lại nói thêm.

" Lịch học rất nhiều, không còn dư chút thời gian nào."

" Thiên Vũ, phòng của con đã dọn xong rồi." Người giúp việc vừa nói vừa bước từ phía cầu thang xuống. Mộc Uyển Đình nghe vậy cũng nói.

" Anh về phòng nghỉ một chút đi, khi nào được cơm tối em sẽ gọi anh."

" Ừ"      Mạc Thiên Vũ đã ngồi máy bay cả ngày đúng là có mệt mỏi. Anh trả lời xong thì đứng dậy bước lên tầng.

Hot

Comments

Trương Thi Điệu

Trương Thi Điệu

/Heart//Heart//Heart//Brokenheart//Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2024-06-25

2

bw12

bw12

tên riêng mà viết thường, lỗi quá tr

2024-06-02

2

Trương Thi Điệu

Trương Thi Điệu

truyện hay lắm hy vọng ko ngược

2024-05-31

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nơi ở mới
2 Chương 2: Gặp mặt
3 Chương 3: Bữa cơm tối
4 Chương 4: Bố mẹ có khoẻ không? Con rất nhớ hai người.
5 Chương 5: Em không phải nhóc con
6 Chương 6: Đã bảo em sẽ lớn lên rồi mà
7 Chương 7: Ngôi trường mới
8 Chương 8: Bạn học mới
9 Chương 9: Rốt cuộc các chị muốn gì?
10 Chương 10: Sau lưng em là nhà họ Mạc
11 Chương 11: Sau này ai lấy em người đó làm chó
12 Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ
13 Chương 13: Việc quan trọng nhất với em lúc này chính là việc học.
14 Chương 14: Sao cái mặt lại nghệt ra thế kia
15 Chương 15: Xem ra em đã tiến bộ hơn rất nhiều
16 Chương 15: Đừng khóc nữa mau vào nhà đi
17 Chương 17: Đợi anh trở về
18 Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?
19 Chương 19: Còn biết mắc cỡ với cả anh cơ đấy
20 Chương 20: Em ấy như vậy chính là dậy thì thành công
21 Chương 21: Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi
22 Chương 22: Nhìn họ thật xứng đôi
23 Chương 23: Tin tức của Lâm Lam ngày hôm qua là thật
24 Chương 24: Có lẽ nào tương lai sẽ trở thành bạn trai của cô ấy.
25 Chương 25: Đến lúc phải về rồi.
26 Chương 26: Ai nói em say
27 Chương 27: Đứng ngây ra đó làm gì
28 Chương 28: Cậu biến đi
29 Chương 29: Anh thật không thương em.
30 Chương 30: Anh mắng em
31 Chương 31: Là người đàn ông của tôi
32 Chương 32: Em không nên giận dỗi với anh
33 Chương 33: Ai đưa em về đây
34 Chương 34: Có khi nào anh ấy bình thường đâu
35 Chương 35: Không muốn làm người thứ ba
36 Chương 36: Trông cậy hết vào em đó
37 Chương 37: Cô có não không vậy
38 Chương 38: Chị thật sự thấy không khoẻ
39 Chương 39: Xảy ra chuyện mà cũng không biết đường gọi cho anh
40 Chương 40: Vẫn ngốc như ngày nào
41 Chương 41: Người lớn trong nhà còn đang đợi
42 Chương 42: Anh là anh trai của em khi nào
43 Chương 43:
44 Chương 44: Anh lừa em
45 Chương 45: Đàn ông trên đời này đều xấu xa
46 Chương 46: Tôi không muốn ép buộc cô ấy
47 Chương 47: Anh không ngủ sao
48 Chương 48: Mỗi người một nửa chiếc giường
49 Chương 49: Anh thật sự đã nói cô là bạn gái của anh
50 Chương 50: Đừng gọi anh
51 Chương 51: Lần sau còn không biết nghe lời sẽ đánh đòn em
52 Chương 52: Không phải anh trai, là vị hôn phu của em
53 Chương 53: Anh không thích em, anh yêu em
54 Chương 54: Không xứng với anh ấy
55 Chương 55: Bản thân mình thật thất bại
56 Chương 56: Anh đẹp như vậy thì có ích gì
57 Chương 57: Xin lỗi đã làm tổn thương em
58 Chương 58: Mình hẹn hò nhé
59 Chương 59: Tạm tha cho em
60 Chương 60:
61 Chương 61: Mau cút ra ngoài cho em
62 Chương 62: Con nhà giàu phách lối
63 Chương 63: Em mời anh ăn tối nhé
64 Chương 64: Mắt nhìn của anh không tốt
65 Chương 65: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi
66 Chương 66: Đừng coi thường anh
67 Chương 67: Trả nợ cho anh đi
68 Chương 68: Không thể tin anh
69 Chương 69: Đi đăng kí kết hôn
70 Chương 70: Anh lại tính ngủ ở đây sao
71 Chương 71: Để xem ai dám cướp vợ của anh
72 Chương 72: Cút ngay cho tôi
73 Chương 73: Tôi tới đón bà xã
74 Chương 74: Em tới đưa mẫu thiết kế
75 Chương 75: Đã khi nào lừa em đâu
76 Chương 76: Người chồng này của em đâu phải chỉ để trang trí
77 Chương 77: Em mang thai rồi
78 Chương 78: Ý con là mẹ có con dâu rồi
79 Chương 79: Kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa vẫn muốn yêu anh
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Nơi ở mới
2
Chương 2: Gặp mặt
3
Chương 3: Bữa cơm tối
4
Chương 4: Bố mẹ có khoẻ không? Con rất nhớ hai người.
5
Chương 5: Em không phải nhóc con
6
Chương 6: Đã bảo em sẽ lớn lên rồi mà
7
Chương 7: Ngôi trường mới
8
Chương 8: Bạn học mới
9
Chương 9: Rốt cuộc các chị muốn gì?
10
Chương 10: Sau lưng em là nhà họ Mạc
11
Chương 11: Sau này ai lấy em người đó làm chó
12
Chương 12: Chuyện nhỏ như con hổ
13
Chương 13: Việc quan trọng nhất với em lúc này chính là việc học.
14
Chương 14: Sao cái mặt lại nghệt ra thế kia
15
Chương 15: Xem ra em đã tiến bộ hơn rất nhiều
16
Chương 15: Đừng khóc nữa mau vào nhà đi
17
Chương 17: Đợi anh trở về
18
Chương 18: Bây giờ lớn lên rồi liền muốn rũ bỏ quan hệ hay sao?
19
Chương 19: Còn biết mắc cỡ với cả anh cơ đấy
20
Chương 20: Em ấy như vậy chính là dậy thì thành công
21
Chương 21: Em rõ ràng là đã trưởng thành rồi
22
Chương 22: Nhìn họ thật xứng đôi
23
Chương 23: Tin tức của Lâm Lam ngày hôm qua là thật
24
Chương 24: Có lẽ nào tương lai sẽ trở thành bạn trai của cô ấy.
25
Chương 25: Đến lúc phải về rồi.
26
Chương 26: Ai nói em say
27
Chương 27: Đứng ngây ra đó làm gì
28
Chương 28: Cậu biến đi
29
Chương 29: Anh thật không thương em.
30
Chương 30: Anh mắng em
31
Chương 31: Là người đàn ông của tôi
32
Chương 32: Em không nên giận dỗi với anh
33
Chương 33: Ai đưa em về đây
34
Chương 34: Có khi nào anh ấy bình thường đâu
35
Chương 35: Không muốn làm người thứ ba
36
Chương 36: Trông cậy hết vào em đó
37
Chương 37: Cô có não không vậy
38
Chương 38: Chị thật sự thấy không khoẻ
39
Chương 39: Xảy ra chuyện mà cũng không biết đường gọi cho anh
40
Chương 40: Vẫn ngốc như ngày nào
41
Chương 41: Người lớn trong nhà còn đang đợi
42
Chương 42: Anh là anh trai của em khi nào
43
Chương 43:
44
Chương 44: Anh lừa em
45
Chương 45: Đàn ông trên đời này đều xấu xa
46
Chương 46: Tôi không muốn ép buộc cô ấy
47
Chương 47: Anh không ngủ sao
48
Chương 48: Mỗi người một nửa chiếc giường
49
Chương 49: Anh thật sự đã nói cô là bạn gái của anh
50
Chương 50: Đừng gọi anh
51
Chương 51: Lần sau còn không biết nghe lời sẽ đánh đòn em
52
Chương 52: Không phải anh trai, là vị hôn phu của em
53
Chương 53: Anh không thích em, anh yêu em
54
Chương 54: Không xứng với anh ấy
55
Chương 55: Bản thân mình thật thất bại
56
Chương 56: Anh đẹp như vậy thì có ích gì
57
Chương 57: Xin lỗi đã làm tổn thương em
58
Chương 58: Mình hẹn hò nhé
59
Chương 59: Tạm tha cho em
60
Chương 60:
61
Chương 61: Mau cút ra ngoài cho em
62
Chương 62: Con nhà giàu phách lối
63
Chương 63: Em mời anh ăn tối nhé
64
Chương 64: Mắt nhìn của anh không tốt
65
Chương 65: Cho em thêm một chút thời gian nữa thôi
66
Chương 66: Đừng coi thường anh
67
Chương 67: Trả nợ cho anh đi
68
Chương 68: Không thể tin anh
69
Chương 69: Đi đăng kí kết hôn
70
Chương 70: Anh lại tính ngủ ở đây sao
71
Chương 71: Để xem ai dám cướp vợ của anh
72
Chương 72: Cút ngay cho tôi
73
Chương 73: Tôi tới đón bà xã
74
Chương 74: Em tới đưa mẫu thiết kế
75
Chương 75: Đã khi nào lừa em đâu
76
Chương 76: Người chồng này của em đâu phải chỉ để trang trí
77
Chương 77: Em mang thai rồi
78
Chương 78: Ý con là mẹ có con dâu rồi
79
Chương 79: Kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa vẫn muốn yêu anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play