3.

Mã Gia Kỳ cầm hộp sữa hút: "này, em năm nhất hồi nãy, người quen mày à? Tên gì vậy ?"

"Không biết" còn chưa biết tên người ta thì đã bị ghi vào sổ đen của của người ta rồi.

"Dễ thương nhỉ?"

Nghiêm Hạo Tường vẫn cầm cái điện thoại do dự: "Không dễ thương chút nào, sao tự dưng phải học chung trường với nhóc đó chứ"

"Sao vậy? Hai người... người yêu cũ à?"

"Crush cũ?"

"Điên, chậc, ừ thì trước đó có cảm tình, nhưng mà cũng chỉ là nhất thời, bây giờ tao có người yêu rồi, sau này đừng có nhắc đến nhóc đó nữa, kẻo em ấy hiểu lầm"

"Ồ, ồ.."

Trương Chân Nguyên cũng được nghe kể lại, ngồi im lặng nãy giờ mới mở miệng: "mày có nghĩ người yêu mày là cái em năm nhất đó không?" Nhóc đó có răng thỏ nhỉ?

"Thỏ của tao không có khó ưa như vậy đâu" không phải cứ để biệt danh thỏ thì ngoài đời giống thỏ đâu

Mã Gia Kỳ nghe hắn nhắc đến thỏ, mấy phút sau đầu mới nhớ ra gì đó: "ê!! Em đó mày nhìn thấy không? Rất giống thỏ đó, tao thấy là Nguyên nó nói không sai đâu"

Trương Chân Nguyên: "đấy, chối đi rồi hối hận không kịp" có xích mích thì mau giải quyết đi, đến lúc đấy khóc tôi lại cười bạn cho.

"Cút đi" đã bảo không phải mà.

"Không phải cứ trông giống thỏ thì chính là em ấy, chỉ là biệt danh thôi, với lại.."

"Sẽ không thể nào đâu, nhóc đó.."

*Ting.

"!!!"

[Hạ Tuấn Lâm: em nè]

[Nghiêm Hạo Tường: em tới trường rồi hả? Mệt không?]

[Em tới từ chiều rồi, Mệt dữ lắm đã thế còn gặp phải tên đáng ghét nữa]

[Là ai bắt nạt em vậy? Anh trả thù cho]

[Thôi, hơn nữa em cũng không biết tên người ta]

[Coi như xui xẻo đi jpg.thở dài]

[...Thỏ]

[?]

[Chúng ta gặp mặt đi..]

"..."

[...để em sắp xếp rồi báo anh ha..?]

"..." Mã Gia Kỳ: "thằng đấy nó nhớ người yêu đến lên cơn rồi à? Con người mà tao tưởng con sâu không đấy"

Nghiêm Hạo Tường không muốn làm con người nữa đây, cuối cùng thì hắn cũng sắp được gặp Thỏ của hắn rồi, không biết Thỏ của hắn ra sao ha? Giọng nói sẽ như nào nhỉ? Có dễ thương như tên em ấy không? Hạ Tuấn Lâm, trời ơi nghĩ thôi đã không thể ngủ được rồi.

....

Hạ Tuấn Lâm đi dạo trong khuôn viên trường, cảm xúc của cậu thật khó tả, từ lúc nhắn tin đến giờ tim Hạ Tuấn Lâm như muốn đập đến chết đi sống lại, vừa lo lắng, vừa hồi hộp, nghĩ đến liền vui nhưng cũng lập tức bất an. Rốt cuộc cậu có muốn gặp đối phương không? Bây giờ đã như này rồi, đến lúc đấy cậu có thể thoải mái nói chuyện không?

Hạ Tuấn Lâm: "azz-hồi hộp chết đi được...đờ-mờ.." đi bộ mà cũng gặp được người không muốn gặp. Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Nghiêm Hạo Tường vốn muốn ra ngoài đi dạo giải khuây, thật ra hắn hồi hộp quá không tài nào ngồi yên một chỗ được nên bị đuổi ra ngoài, nói nào bình tĩnh được thì mới cho vào phòng, đi được đến ghế đá chuẩn bị ngồi nghỉ lại bị hương thơm của hoa Linh Lan dụ dỗ, khiêu khích hắn, chỗ nào trên cơ thể cũng bị tin tức tố này đi qua chọc một cái, hắn nhớ người yêu hắn cũng là hương hoa Linh Lan, bán tính bán nghi, Nghiêm Hạo Tường đi theo được một đoạn lại mất giấu, rõ ràng tin tức tố rất nồng, nhưng sau đó lại như không hề tồn tại ở đó, hắn cứ nghĩ đối phương đến kì phát tình và vừa rời khỏi. Lo lắng đấy là Thỏ nhà mình hắn vội rút điện thoại ra vừa hay chạy tới chỗ gần đây nhất, phát hiện người ở đó không ai khác lại là Hạ Tuấn Lâm. Còn đang nhìn hắn chằm chằm vẻ mặt giống như thấy thứ gì đấy xấu xí lắm.

...vậy...

Người yêu hắn có tới đây không?

Hạ Tuấn Lâm không muốn gặp lại kẻ từng xàm sỡ mình, cậu quay người định rời đi, bả vai lại như có gì đó bấu chặt, đau đến mức Hạ Tuấn Lâm phải kêu lên một tiếng.

Nghiêm Hạo Tường: "...x-xin lỗi,..anh không cố ý, nhóc không bị thương chứ?"

Hạ Tuấn Lâm muốn cắn người: "dở trò biến thái, bây giờ còn muốn bắt nạt kẻ yếu rồi?" Tên khắc tinh xui xẻo này.

Nghiêm Hạo Tường: "đã nói là hiểu lầm mà.."

"Cầu mong loại như anh không có người yêu, mà có thì chúc hai người sớm chia tay ha?"

"Này, nhóc hơi quá đáng rồi đấy.." dù có không ưa nhau thì cũng không nên nói những lời đấy chứ.

"..."

"...t,tôi không cố ý, xin lỗi"

Hạ Tuấn Lâm thật sự tự trách mình, không biết kiểm soát mồm miệng, nói ra mấy lời không nên nói rồi, cậu cũng có người yêu, vậy mà lại suy nghĩ nông cạn quá.

".. không sao, phải rồi, lúc nãy em có gặp Omega nào phát tình không?"

"Phát tình?"

"Ừ...là tin tức tố hương hoa...à không"

"Không có sao?"

"Không có, làm gì có ai ở quanh đây phát tình đâu?"

"Ừm...thôi muộn rồi em mau về phòng đi"

"...ồ.."

Nghiêm Hạo Tường đợi Hạ Tuấn Lâm đi xa mới dám đi xung quanh tìm thử, kẻo để cậu lại hiểu lầm.

Hắn quên mất rằng Hạ Tuấn Lâm là một Beta nên không thể ngửi được tin tức tố, nhưng ngoại trừ cậu thì hoàn toàn không có bất kỳ manh mối nào.

Đùa nhau đấy à?

"...anh...Alpha..? Đi tìm một Omega đang phát tình...làm gì?"

"..sao em..đừng hiểu lầm, anh không phải có ý đó"

Hot

Comments

Gà bông🐣

Gà bông🐣

Tự vả mặt để giữ chuỗi nào

2025-02-15

0

ghệ iu dấu của ZhuZhiXin<3

ghệ iu dấu của ZhuZhiXin<3

biệt danh em là thỏ và ở ngoài em có má thỏ và răng thỏ😍

2024-08-13

0

ლ𝚇𝙻🐻🐰💗ლ

ლ𝚇𝙻🐻🐰💗ლ

chep,anh bị vả mặt rồi=(((Thỏ của anh đó Nghiêm😌

2024-08-09

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play