[Chu Tô] Yêu Em Không Chừa Đường Lui.
Chap 1
Tô Tân Hạo nằm trên giường bệnh đeo máy thở, xung quanh đủ các loại dây nối ghim vào người. Cơn đau kéo đến, cậu mơ màng nghe thấy giọng nói của ai đó, trông có vẻ lo lắng.
???
Bác sĩ, em ấy thế nào..
Bác Sĩ
Phải phẫu thuật thay tim. Nhưng vẫn chưa có tim phù hợp, chuyện này bệnh viện chúng tôi cũng hết cách
Cậu khó khăn mở mắt, người đau nhức đến không chịu nổi. Chịu đựng mọi cơn đau mới hé được mắt ra, lại đập vào mắt cậu là hình bóng của một người quen thuộc..Vô cùng quen, người cậu đã ghim hận mấy năm nay.
Chu Chí Hâm - Anh
Thay tim thì em ấy sẽ được sống?
Bác Sĩ
Đúng vậy, cậu ấy còn bị loét bao tử nhưng không đáng ngại
Chu Chí Hâm - Anh
Của tôi thế nào? Dùng tim của tôi đưa cho em ấy
Bác Sĩ
Ngài vẫn đang khoẻ mạnh..nếu thay tim cho cậu ấy..ngài sẽ phải mất mạng
Chu Chí Hâm - Anh
Không sao, chỉ cần cứu được em ấy
Người bác sĩ kinh hãi nhìn anh, cậu trên giường bệnh cũng kinh sợ.
Tô Tân Hạo - Cậu
"Chu Chí Hâm.."
Bác Sĩ
Chuyện này...ngài đã nghĩ kĩ rồi?
Chu Chí Hâm - Anh
Ừ, chỉ cần cứu sống em ấy việc gì tôi cũng đồng ý
Chú Thích:
"..." suy nghĩ (nói thầm)
*...* hành động
❄️ giọng lạnh
Bác Sĩ
Nếu ngài thật sự nghĩ kĩ thì cần phải kí cam kết hiến tim. Bệnh viện chúng tôi chỉ nhận tim của người bệnh hoặc đã mất..Ngài đây vẫn còn khoẻ mạnh, chúng tôi phải có bản cam kết
Chu Chí Hâm - Anh
Được *dứt khoát*
Anh theo bác sĩ ra ngoài. Cậu giương mắt nhìn theo, cậu hận anh nhưng anh lại hiến tim cho cậu..Cậu không muốn nhận nó.
Cảm giác đau khổ, cơn đau cũng kéo đến, cậu không chịu nổi lại mê mang. Đến khi tỉnh lại thì bản thân đã nằm trong phòng phẫu thuật.
Cậu nhìn sang, anh nằm trên giường phẫu thuật bên cạnh cậu, mắt vẫn mãi nhìn cậu.
Tô Tân Hạo - Cậu
Ưm...*vì đeo máy thở nên không nói được*
Chu Chí Hâm - Anh
Hạo Hạo, đừng sợ. Em sẽ khoẻ lại thôi, nhanh thôi
Tô Tân Hạo - Cậu
"Chu Chí Hâm.. điên rồi sao"
Tô Tân Hạo - Cậu
Ưm... *khó khăn lắc đầu*
Chu Chí Hâm - Anh
*cười nhạt* Em vẫn còn hận anh đúng chứ?
Chu Chí Hâm - Anh
Không sao hết, chỉ cần em mạnh khoẻ, em hận anh cả đời anh cũng chấp nhận.
Cậu muốn nói chuyện, cậu muốn thốt ra lời từ chối, nhưng cậu lại không nói nổi. Cậu rất hận anh, sẽ hận anh cả đời. Cậu không muốn nhận tim của anh, tim của kẻ đã giết ba cậu, giết người cậu thương, cũng đã hủy hoại cả đời cậu.
Anh nằm bên giường, nhìn cậu rất lâu, anh hiểu cậu sẽ không bao giờ tha thứ cho anh. Anh cũng không than không oán, với anh cậu được bình an thì anh đã hạnh phúc rồi
Chẳng mấy chốc bác sĩ đã tiến vào, đèn xanh được bật lên, cậu và anh bị tách ra. Cậu hoảng sợ nhìn anh. Cậu sợ anh chết, cậu không muốn anh chết nhẹ nhàng như thế!
Anh như nhận thấy ánh mắt hận thù của cậu.
Chu Chí Hâm - Anh
Hạo Hạo, em sẽ không bao giờ biết được...*nhắm mắt*
Tô Tân Hạo - Cậu
"Tôi hận anh..đồ khốn.." *chảy nước mắt*
Cuộc phẫu thuật diễn ra, cậu đi vào hôn mê.
Bùi Túc
Chu Chí Hâm, mày đúng là ngu mà *cười khinh*
Tô Tân Hạo - Cậu
"Là Túc Túc...Đây.."
Tô Tân Hạo - Cậu
Túc Túc là em đây, Hạo Hạo đây
Cậu gọi Bùi Túc nhưng không thấy hắn đáp lại, cậu không hiểu đây là chuyện gì, rõ là Bùi Túc đã bị anh giết chết rồi cơ mà.
Cậu tiến lại gần Bùi Túc, chạm vào vai hắn ta nhưng không chạm được.
Tô Tân Hạo - Cậu
Mình..Mình sao lại..
Tô Tân Hạo - Cậu
Túc Túc anh có nghe em gọi không
Cậu hoảng hốt, rốt cuộc là vì sao...
Chu Chí Hâm - Anh
Mày muốn gì ở Hạo Hạo❄️
Bùi Túc
Nhiều lắm..tao muốn công ty nhà em ấy, tao muốn quyền lực của ba em ấy..tao còn muốn.. cơ thể em ấy *nham hiểm*
Chu Chí Hâm - Anh
Thằng chó mày dám động vào Hạo Hạo tao lập tức giết chết mày❄️
Bùi Túc
Hahaha Chu Chí Hâm ơi Chu Chí Hâm, mày nghĩ mày giết được tao! Haha đúng là ảo tưởng
Bùi Túc
Mày nhìn lại bản thân mày xem, mày đang như nào, mày nghĩ Tân Hạo có cần mày, ha! đừng tự mang lại nhục nhã cho bản thân nữa
Chu Chí Hâm - Anh
*siết chặt tay*
Cậu ngây ngốc nhìn anh. Anh hiện tại đang ngồi trong phòng giam, hai tay đang bị còng sắt còng lại.
Tô Tân Hạo - Cậu
"Gì vậy..Chu Chí Hâm..Túc Túc sao lại đến đây, tại sao Túc Túc lại nói.."
Bùi Túc
Hahaha Chu Chí Hâm, mày hãy ở trong này đến hết phần đời còn lại đi
Bùi Túc đứng lên định đi khỏi phòng tạm giam.
Chu Chí Hâm - Anh
BÙI TÚC❄️ *gằng giọng*
Chu Chí Hâm - Anh
Tao cảnh cáo mày, nếu mày dám động vào em ấy, tao nhất định không để mày chết yên❄️❄️
Bùi Túc đi khỏi phòng giam, cậu chết lặng nhìn anh. Toàn thân anh đều là một mùi máu, tay siết chặt nổi gân xanh, đôi mắt nhuộm đầy tơ máu. Gần như anh muốn giết Bùi Túc ngay tức khắc.
Tô Hàn Lập
Chí Hâm *thều thào*
Tô Hàn Lập
Chí Hâm, anh xin lỗi..
Tô Hàn Lập
Anh xin lỗi, là anh sai, anh tin nhầm kẻ ác, chỉ xin em..xin em cứu lấy Hạo Hạo..
Tô Tân Hạo - Cậu
"Ba..là ba.."
Tô Tân Hạo - Cậu
Ba ơi ba...
Cậu lại không hiểu chuyện gì, tại sao cậu lại thấy ba mình, chẳng phải ba cậu đã bị anh giết chết rồi sao...Tại sao ba cậu lại xin lỗi anh, còn bảo anh cứu cậu...
Chu Chí Hâm - Anh
Em biết, em tuyệt đối không để Bùi Túc đạt được ý nguyện
Tô Tân Hạo - Cậu
"Túc Túc..sao lại nói đến anh ấy"
Tô Hàn Lập
Ừm..Chí Hâm, giúp anh chăm sóc Hạo Hạo, phải ngăn cản thằng bé, không thể để nó đi theo Bùi Túc..
Tô Hàn Lập
Cảm ơn..*tắt hơi thở*
Chu Chí Hâm - Anh
...Anh..em sẽ giúp anh, giúp anh chăm sóc Hạo Hạo, cũng sẽ giúp anh báo thù
Tô Tân Hạo - Cậu
"Ba..đây..đây là thế nào..ba chẳng phải bị Chu Chí Hâm giết sao..tại sao..tại sao lại.."
Chu Chí Hâm - Anh
Anh cấm em rời khỏi đây nửa bước❄️
Tô Tân Hạo - Ảo cảnh
Kẻ giết người, thả tôi ra..mau đi chết đi, chú đi chết đi..mau đền mạng cho ba tôi *gào lên*
Tô Tân Hạo - Cậu
"Mình..là mình.."
Cậu lại ngơ ngác nhìn thấy bản thân của quá khứ. Nhìn thấy khung cảnh quen thuộc, anh nhốt cậu trong phòng, không cho cậu ra ngoài tìm Bùi Túc.
Chu Chí Hâm - Anh
Em muốn nói thế nào cũng được, nhưng tôi cấm em không được gặp mặt Bùi Túc❄️
Tô Tân Hạo - Ảo cảnh
Chú dựa vào đâu, Túc Túc là người yêu của tôi...Chú lấy quyền gì ngăn cấm bọn tôi *quát*
Tô Tân Hạo - Ảo cảnh
Đồ điên, kẻ giết người mau thả tôi ra *hét*
Chu Chí Hâm - Anh
*cười nhạt* Hạo Hạo, đến cuối đời em cũng đừng mong được rời khỏi đây❄️
Bùi Túc
Mau kí vào đây *lớn tiếng*
Chu Chí Hâm - Anh
*ghiến răng*
Bùi Túc
Không muốn kí? Được thôi, Tô Tân Hạo có bề gì đừng trách tao *cười lạnh*
Chu Chí Hâm - Anh
Mày động vào em ấy tao sẽ giết mày❄️ *kí tên*
Bùi Túc
Hahaha, đúng là si tình
Tô Tân Hạo - Cậu
"Kí tên..chuyển nhượng công ty..Tại sao anh ta lại chuyển công ty cho Túc Túc..tại sao lại...vì mình sao.."
Cậu nhìn thấy anh ngồi trong phòng giam, Bùi Túc ngồi bên ngoài lớp kính thăm phạm nhân, anh lại bị Bùi Túc đe doạ kí chuyển nhượng công ty.
Tô Tân Hạo - Cậu
"Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.."
Chu Chí Hâm - Anh
Tao đã cảnh cáo mày không được động vào em ấy❄️❄️
Bùi Túc
Chu..Chu Chí Hâm..mày..mày làm sao lại..ra được đây..
Tô Tân Hạo - Cậu
"Chu Chí Hâm.." *kinh ngạc*
Anh cầm trên tay khẩu sút, nhắm thẳng vào Bùi Túc.
Chu Chí Hâm - Anh
Mày dám làm Tân Hạo tổn thương❄️❄️
Bùi Túc
Bình tĩnh..mày..chỉ là hiểu lầm thôi, đây chỉ là hiểu lầm..Tao..
Tô Tân Hạo - Cậu
*hoảng sợ..*
Chu Chí Hâm - Anh
Tao tuyệt đối không tha cho những kẻ làm tổn thương em ấy❄️❄️
Cậu khiếp sợ nhìn thấy anh cầm khẩu súng bắn vào Bùi Túc..khung cảnh này rất quen..Đây là vào ngày Bùi Túc chết, cậu nhớ lúc cậu chạy đến chỉ thấy anh cầm khẩu súng, liên tục bắn vào người Bùi Túc.
Lại thêm hàng loạt hình ảnh chạy qua trong đầu cậu. Cậu thấy được rất nhiều hình ảnh quá khứ, lại thấy được rất nhiều hình ảnh cậu chưa từng thấy..
Và đến cuối cùng, cậu như chết lặng khi nhận ra anh không phải kẻ giết ba mình, cũng không phải kẻ hủy hoại cuộc đời mình. Mà ngược thay anh lại là người hy sinh tất cả, đánh đổi mọi thứ cho cậu, từ công ty, sự tín nhiệm của ba cậu, rồi đi tù oan ròng rã mấy năm..sau cùng lại cho cậu cả trái tim còn đập.!
Người cậu yêu, cậu tin lại là kẻ khiến cậu nhà tan cửa nát, mất ba mất cả cuộc đời..cũng cướp lấy người thật lòng thương cậu.!
Hình ảnh anh nằm trên giường phẫu thuật lại xẹt ngang, cậu cứng đờ người, hoảng hốt chạy lại anh, muốn kéo anh lên, đẩy anh ra khỏi phòng phẫu thuật, muốn anh sống, sống thật tốt.!
Nhưng không thể, cậu lại trơ mắt nhìn anh ra đi, tim anh được đưa vào người cậu. Nhịp tim cậu lại đập, còn anh im điềm ra đi.
Tô Tân Hạo - Cậu
Chu Chí Hâm..chú điên rồi..Đồ lừa gạt..*rơi nước mắt*
Tô Tân Hạo - Cậu
Chú..chú nhỏ..không cho phép chú chết..
Tô Tân Hạo - Cậu
Chú nhỏ..*bật dậy*
Hốc mắt cậu phút chốc đã đỏ hoe khi nhìn thấy người kia. Giọng nói quen thuộc, dáng người quen thuộc, chỉ khác là bây giờ cậu đã không còn hận người đó nữa.
Chu Chí Hâm - Anh
Khóc? Lại muốn đi tìm Bùi Túc sao?❄️
Tô Tân Hạo - Cậu
Hức...Chú...
Tô Tân Hạo - Cậu
Chú..ôm..cháu..
Chu Chí Hâm - Anh
*chau mày*
Tuy không biết cậu lại định giở trò gì nhưng anh vẫn tiến lại gần cậu, đưa tay ôm cậu vào lòng.
Chu Chí Hâm - Anh
Lại muốn tìm cách trốn sao?❄️
Tô Tân Hạo - Cậu
Cháu xin lỗi..*ôm chặt anh*
Anh ngây người, cậu ở trong lòng anh nức nở oà khóc. Lời xin lỗi thốt ra rồi! Xin lỗi cho tất cả lỗi lầm cậu gây ra với anh, xin lỗi vì đã khiến anh đau khổ cùng cực, xin lỗi vì đã khinh rẻ tình cảm của anh, xin lỗi vì đã trốn tránh anh bỏ rơi anh, xin lỗi vì những năm tháng ngồi tù oan của anh, lại càng xin lỗi vì tim của anh...
Chu Chí Hâm - Anh
Hạo Hạo?
Tô Tân Hạo - Cậu
Vâng.. cháu đây *ngẩng mặt nhìn anh*
Chu Chí Hâm - Anh
Em..lại định giở trò gì?
Tô Tân Hạo - Cậu
*đưa tay lên ôm eo anh* Chú, cháu xin lỗi chú..cháu không rời khỏi đây..cháu muốn ở cạnh chú
Chu Chí Hâm - Anh
*ngạc nhiên*...
Tô Tân Hạo - Cậu
Chú...*kéo áo anh*
Chu Chí Hâm - Anh
Hạo Hạo, em đừng chọc tôi. Em biết tâm tư của tôi dành cho em không phải là chú cháu..
Tô Tân Hạo - Cậu
Cháu biết, cháu muốn ở cạnh chú
Anh như không tin những gì mình vừa nghe. Cậu như vậy là chấp nhận anh sao? Cậu chẳng phải rất ghét anh sao.?
Chu Chí Hâm - Anh
Hạo Hạo❄️
Tô Tân Hạo - Cậu
*rùng mình* Cháu..cháu đây
Chu Chí Hâm - Anh
Em muốn gạt tôi để rời khỏi đây?❄️
Chu Chí Hâm - Anh
Là vì Bùi Túc?❄️
Cậu nhìn anh, không nhiều lời mà khụy hai gối xuống giường, chòm người lên hôn anh.
Tô Tân Hạo - Cậu
Như này chú tin rồi chứ? *mỉm cười*
Tô Tân Hạo - Cậu
Chú, cháu thật sự không muốn rời khỏi đây, cháu biết sai rồi, cháu chỉ muốn ở lại cạnh chú thôi..Chú tin cháu chứ..
Chu Chí Hâm - Anh
*im lặng*
Tô Tân Hạo - Cậu
Phải làm gì..ưm..
Anh cúi đầu, giữ lấy cằm cậu mà hôn, chiếm lấy đôi môi cậu. Cậu cũng không kháng cự, ngược lại còn ôm eo anh, đáp lại anh.
Ít phút sau, anh rời khỏi môi cậu, nhìn cậu đầy hoài nghi.
Tô Tân Hạo - Cậu
*thở dốc*..
Chu Chí Hâm - Anh
Nên nhớ Hạo Hạo, anh sẽ không để em rời khỏi anh đâu, càng không cho em đến bên cạnh Bùi Túc
Tô Tân Hạo - Cậu
*cười gật đầu* Đều nghe chú, cháu sẽ không trốn, cháu còn muốn ở cạnh chú cả đời cơ
Chu Chí Hâm - Anh
Được, là em nói đấy *xoa khoé môi cậu*
Tô Tân Hạo - Cậu
Vâng *vui vẻ*
Anh vẫn không hoàn toàn tin cậu, nhưng nếu là thật thì anh sẽ không để cậu rời khỏi anh. Còn nếu là lừa gạt, anh nguyện ý để cậu chơi đùa. Vốn dĩ ngay cả mạng sống anh cũng có thể cho cậu vậy thì chút này có là gì.
Còn cậu ngược lại rất vui, tuy không hiểu tại sao anh vẫn còn sống, cậu lại ở bên cạnh anh, nhưng cậu thật rất vui, anh có thể sống lại, cậu có thể ở bên anh, bù đắp cho anh, mọi thứ nhất định sẽ không đi vào vết xe cũ, kể cả ba cậu, anh, và cả việc trả thù.
Tô Tân Hạo - Cậu
Tô Tân Hạo - 19 tuổi
• Năm nhất đại học nghệ thuật
•Gia đình giàu có
•Mẹ mất sớm, sống cùng ba và chú nhỏ
Chu Chí Hâm - Anh
Chu Chí Hâm - 23 tuổi
•Chủ một công ty lớn
•Bên ngoài ăn chơi, bên trong đầu óc kinh doanh ngầm
•Chú nhỏ cậu
Tô Hàn Lập
Tô Hàn Lập - 43 tuổi
•Ba ruột cậu
•Chủ công ty lớn
•Người tài giỏi, chính trực
Bùi Túc
Bùi Túc - 21 tuổi
• Năm ba đại học nghệ thuật
• Bạn trai cậu (kiếp trước)
• Âm thầm gầy dựng một công ty con
Chu Chí Hâm là em trai nuôi của Tô Hàn Lập - tức chú nhỏ cậu.
Cậu gọi anh là Chú theo lẽ thường tình. Anh lại xưng Anh - Em với cậu vì anh có tình cảm khác với cậu, vả lại anh cũng chỉ hơn cậu 4 tuổi, thế nên không muốn xưng hô Chú - Cháu.
Anh được Tô Hàn Lập nhận làm em trai năm mười tám tuổi. Cậu và anh không có quan hệ huyết thống!!
Tác giả đâyy
Truyện đầu năm. Happy New Year 🧨🥳
Comments
Mun fan thập cẩm❤️
cài lại truyện lần thứ..... à ờm k nhớ nx
2024-11-23
0
Yang Mi
Ảnh xanh hơn đồng cỏ bữa chời ơi
2024-11-22
0
农氏碧缘
cày lại nửa
2024-11-19
0