Chương 17: Xin lỗi

Tiêu Đằng nắm hai cổ áo của Phong Sính:

-Ai cho cậu dẫn con bé đến chỗ đó? Ai cho cậu đánh nhau trước mặt con bé. Con bé bị hoảng sợ trước hành động đánh nhau có biết không?

-Tôi không biết!

-Chết tiệt! Đáng ra tôi không nên để cậu đón con bé.

Tiêu Đằng lớn tiếng, anh đẩy Phong Sính ra phía sau. Cơn giận chưa được hạ nên Tiêu Đằng chỉ tay vào mặt Phong Sính.

-Con bé mà xảy ra chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cậu đâu!

Phong Sính đứng yên không phản bác. Có lẽ vì quá nôn nóng muốn biết mọi chuyện về Từ Nhan nên anh không quan tâm đến Đường Y. Đó là lỗi của anh. Lời từ miệng Phong Sính chầm chậm thốt ra.

-Xin lỗi!

-Cậu đi mà xin lỗi Y Y.

Chị Huỳnh đứng chen vào giữa can ngăn.

-Đừng cãi nhau nữa. Chúng ta xem bác sĩ nói sao?

Bác sĩ ra bên ngoài căn dặn tình hình của Đường Y. Cô bé bởi vì ám ảnh bạo lực trong quá khứ nên những chuyện xảy ra làm gợi nhớ. Đừng để chuyện này xảy ra nữa. Nếu không sẽ tái phát gây ra hậu quả khôn lường.

-Dạ thưa bác sĩ.

Phong Triển thở dài. Ông vào trong nhìn Đường Y nằm trên giường bệnh ngủ mới nói với Phong Sính:

-Con ra đây một lúc với ta.

-Vâng.

Hai người xuống khuôn viên bên dưới của bệnh viện nói chuyện. Phong Triển đấm chiêu nhìn vào khoảng không.

-Con bé bị bạo hành từ nhỏ. Lúc con bé đuổi theo chúng ta tìm lại sợ dây chuyền của bà. Tiêu Đằng phát hiện trên cổ tay có nhiều vết bầm đen. Con bé khai với cảnh sát con bắt cóc nó là do mẹ nó ép buộc. Ta mong con đừng vì chuyện này mà có thành kiến với con bé. Còn nữa, Tiêu Đằng lúc nào cũng chăm sóc, yêu thương Y Y. Y Y xảy ra chuyện nó cũng rất lo lắng. Con đừng trách nó.

Phong Sính gật đầu.

-Ta không tiện xen vào chuyện của con. Nhưng sau này chú ý đến Y Y một chút. Đừng dẫn nó đến nơi không nên đến.

-Dạ vâng.

-Thật ra con đến đó làm tìm một người. Người đó có liên quan đến Từ Nhan. Hắn là Từ Tử Khiêm.

Phong Triển nghe đến đây, chân ông hơi lùi về sau. Khoé mắt giật giật. Ông không nhìn thẳng vào Phong Sính mà nhìn sang chỗ khác.

-Ba, ba biết chuyện gì phải không?

Phong Triển quay mặt.

-Ta không biết. Chuyện của Từ Nhan đã là quá khứ rồi. Cũng chẳng thể thay đổi. Con đừng tìm hiểu làm gì.

-Ba?

-Phong Sính, nghe lời ba. Đừng nhắc đến cái tên đó nữa.

-Ba?

Phong Triển trắc lưỡi, ông quay người đi thật nhanh về phòng bệnh. Ông bỏ lại Phong Sính với vẻ mặt khó hiểu.

-Rõ ràng ba đang giấu chuyện gì đó thì phải?

Phong Triển đi rất nhanh. Trong suốt nhiều năm như vậy, những lời hai người nói với nhau thật không nhiều.

Nhưng Phong Sính biết, ba anh rất thương anh.

Vì 3 người bọn họ lại có việc phải đi rồi. Nên có nhờ Phong Sính lên chăm sóc cho Đường Y.

Trước khi đi Tiêu Đằng còn hâm dọa anh phải canh cô cho đàng hoàng.

Phong Sính ngồi ở sofa chéo chân. Chân mày cau lại chăm chú nhìn vào chiếc laptop. Cậu thanh niên năm nào đã vững chãi trước.

Anh lấy điện thoại định kiểm tra tin nhắn. Vô tình nhấn vào bộ sưu tập ảnh.

-Đường Y?

Đúng vậy trong đó toàn là ảnh cô chụp tự sướng.

Phong Sính định ấn xóa như do dự để lại.

Đường Y ở trên giường chầm chậm ngồi dậy.

-Chú kêu tôi?

Phong Sính mới phát giác ra rằng vừa rồi mình gọi tên cô rất lớn. Đúng là khi ở cạnh “đứa nhóc siêu quậy” sẽ không thể kìm chế được cảm xúc tức giận.

-Tỉnh rồi?

-Chú không thấy sao còn hỏi?

-Đường Y!

Phong Sính tức đến bốc khói luôn. Anh phải lấy ly nước ở trên bàn uống một ngụm.

-Sao cái gì cũng trả lời được hết vậy?

Đường Y trề môi. Đôi môi hồng hào cộng thêm hai má phúng phính rất đáng yêu. Có nét tinh nghịch cộng thêm vẻ ngây thơ. Nhìn cô có muốn tức giận cũng không giận lâu được.

Phong Sính đứng dậy rót ly nước cho Đường Y.

-Vậy cho nên lần trước chạy là vì sợ?

Đường Y gật đầu.

-Tôi sợ chú đánh không lại liền đi tìm cảnh sát. Lúc ngồi ở trên xe, hai chân tôi run lên.

-Vì sao không nói?

-Vì sao tôi phải nói?

-Này?

Phong Sính muốn tát nhẹ cô bé trước mặt một cái cho đỡ tức nhưng đổi lại là cái búng trán.

-Ui da!

-Lần sau nhớ nói. Nếu không có ngất xỉu giữa đường tôi cũng không biết.

Đường Y lẩm bẩm:

-Tôi không nghĩ lần sau lại gặp chú. Doạ chết tôi rồi!

Cô ngồi dậy thì bị Phong Sính ngăn lại.

-Muốn đi đâu?

-Đi vệ sinh. Chú đi không?

Đường Y vào bên trong lúc đi Phong Sính phát hiện quần của cô dính màu đỏ. Ở trên giường cũng vậy.

-Cái này là…

-Đường Y, tôi ra ngoài một chút.

-Chú đi đâu?

“Rầm”

Trả lời Đường Y là tiếng đóng cửa.

-Kệ chú vậy.

Chapter
1 Chương 1: Ra tù
2 Chương 2: Bị xua đuổi
3 Chương 3: Chú ơi, bà cháu đi rồi sao?
4 Chương 4: Dẫn người đi
5 Chương 5: Giúp người, hại mình.
6 Chương 6: Hai số phận
7 Chương 7: Nhận nuôi
8 Chương 8: Cộng tác
9 Chương 9: Cùng nhau xây dựng mái nhà.
10 Chương 10: Đã nhiều năm như vậy
11 Chương 11: Chú là ai?
12 Chương 12: Lần đầu gặp sau nhiều năm
13 Chương 13: Oan gia
14 Chương 14: Ai bảo chú đón tôi?
15 Chương 15: Điều tra
16 Chương 16: Dọa sợ
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Lần đầu tiên
19 Chương 19: Chú là người xấu
20 Chương 20: Tìm người xấu tính sổ
21 Chương 21: Đau lưng
22 Chương 22: Không chấp nhận sự thật
23 Chương 23: Trẻ con dạy người lớn
24 Chương 24: Ở cạnh trẻ con thành trẻ con.
25 Chương 25: Bị đe doạ
26 Chương 26: Sự cố chấp của chú Phong
27 Chương 27: Cuộc gọi lạ
28 Chương 28: Phong Sính, anh vui chưa?
29 Chương 29: Lần tiễn biệt đó
30 Chương 30: Cô gái nhỏ giỏi khuyên người khác
31 Chương 31: Cùng ăn một bữa cơm
32 Chương 32: Chúng ta cùng quỳ
33 Chương 33: Bản ngã
34 Chương 34: Thời khắc sinh tử
35 Chương 35: Chung nhà
36 Chương 36: Cãi nhau
37 Chương 37: Chỉ là cái chạm nhẹ
38 Chương 38: Mất bình tĩnh
39 Chương 39: Dạy chú cách hôn
40 Chương 40: Chạy trốn cảm xúc.
41 Chương 41: Giao hàng
42 Chương 42: Y Y đừng sợ
43 Chương 43: Kế hoạch chạy trốn của Phong thiếu
44 Chương 44: Sinh nhật 18 tuổi
45 Chương 45: Nói lời yêu
46 Chương 46: Yêu đương vụng trộm
47 Chương 47: Nhịn
48 Chương 48: Muốn hôn
49 Chương 49: Cách một lớp áo
50 Chương 50: Quấn bánh tét
51 Chương 51: Anh vẫn chưa quên?
52 Chương 52: Giận
53 Chương 53: Say rượu nên làm loạn
54 Chương 54: Không gian riêng
55 Chương 55: Yêu em
56 Chương 56: Gạo nấu thành cơm
57 Chương 57: Không thể đứng đắn trước em
58 Chương 58: Tắm uyên ương
59 Chương 59: Không dám nhìn mặt ai
60 Chương 60: Dỗ dành
61 Chương 61: Có cách làm em hết giận
62 Chương 62: Bọn chúng có giao dịch
63 Chương 63: Truy đuổi
64 Chương 64: Đã là quá khứ xin ngủ yên
65 Chương 65: Anh muốn có con
66 Chương 66: Công khai yêu đương
67 Chương 67: Kẹo bông gòn
68 Chương 68: Ngọt ngào
69 Chương 69: Bị bắt cóc
70 Chương 70: Trò chơi bắt đầu
71 Chương 71: Đếm ngược thời gian
72 Chương 72: Giải cứu
73 Chương 73: Ôn lại ân oán
74 Chương 74: Đã giải quyết
75 Chương 75: Đại kết
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1: Ra tù
2
Chương 2: Bị xua đuổi
3
Chương 3: Chú ơi, bà cháu đi rồi sao?
4
Chương 4: Dẫn người đi
5
Chương 5: Giúp người, hại mình.
6
Chương 6: Hai số phận
7
Chương 7: Nhận nuôi
8
Chương 8: Cộng tác
9
Chương 9: Cùng nhau xây dựng mái nhà.
10
Chương 10: Đã nhiều năm như vậy
11
Chương 11: Chú là ai?
12
Chương 12: Lần đầu gặp sau nhiều năm
13
Chương 13: Oan gia
14
Chương 14: Ai bảo chú đón tôi?
15
Chương 15: Điều tra
16
Chương 16: Dọa sợ
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Lần đầu tiên
19
Chương 19: Chú là người xấu
20
Chương 20: Tìm người xấu tính sổ
21
Chương 21: Đau lưng
22
Chương 22: Không chấp nhận sự thật
23
Chương 23: Trẻ con dạy người lớn
24
Chương 24: Ở cạnh trẻ con thành trẻ con.
25
Chương 25: Bị đe doạ
26
Chương 26: Sự cố chấp của chú Phong
27
Chương 27: Cuộc gọi lạ
28
Chương 28: Phong Sính, anh vui chưa?
29
Chương 29: Lần tiễn biệt đó
30
Chương 30: Cô gái nhỏ giỏi khuyên người khác
31
Chương 31: Cùng ăn một bữa cơm
32
Chương 32: Chúng ta cùng quỳ
33
Chương 33: Bản ngã
34
Chương 34: Thời khắc sinh tử
35
Chương 35: Chung nhà
36
Chương 36: Cãi nhau
37
Chương 37: Chỉ là cái chạm nhẹ
38
Chương 38: Mất bình tĩnh
39
Chương 39: Dạy chú cách hôn
40
Chương 40: Chạy trốn cảm xúc.
41
Chương 41: Giao hàng
42
Chương 42: Y Y đừng sợ
43
Chương 43: Kế hoạch chạy trốn của Phong thiếu
44
Chương 44: Sinh nhật 18 tuổi
45
Chương 45: Nói lời yêu
46
Chương 46: Yêu đương vụng trộm
47
Chương 47: Nhịn
48
Chương 48: Muốn hôn
49
Chương 49: Cách một lớp áo
50
Chương 50: Quấn bánh tét
51
Chương 51: Anh vẫn chưa quên?
52
Chương 52: Giận
53
Chương 53: Say rượu nên làm loạn
54
Chương 54: Không gian riêng
55
Chương 55: Yêu em
56
Chương 56: Gạo nấu thành cơm
57
Chương 57: Không thể đứng đắn trước em
58
Chương 58: Tắm uyên ương
59
Chương 59: Không dám nhìn mặt ai
60
Chương 60: Dỗ dành
61
Chương 61: Có cách làm em hết giận
62
Chương 62: Bọn chúng có giao dịch
63
Chương 63: Truy đuổi
64
Chương 64: Đã là quá khứ xin ngủ yên
65
Chương 65: Anh muốn có con
66
Chương 66: Công khai yêu đương
67
Chương 67: Kẹo bông gòn
68
Chương 68: Ngọt ngào
69
Chương 69: Bị bắt cóc
70
Chương 70: Trò chơi bắt đầu
71
Chương 71: Đếm ngược thời gian
72
Chương 72: Giải cứu
73
Chương 73: Ôn lại ân oán
74
Chương 74: Đã giải quyết
75
Chương 75: Đại kết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play