Ánh Sáng Trong Màn Sương
Trong bóng tối của rừng núi, ánh trăng lẻ loi chiếu qua những tán lá rậm rạp, tạo nên một bức tranh vừa mênh mông vừa huyền bí. Những dải ánh sáng mỏng manh đan xen với bóng tối, như những sợi chỉ bạc lấp lánh trên nền vải nhung đen. Tiếng động vật đêm và tiếng gió thổi qua tán cây như những bản nhạc tự nhiên, dù được xen kẽ bởi tiếng đạn pháo xa xôi, như nhắc nhở về cuộc chiến đang diễn ra không ngừng nghỉ.
Giữa bức tranh ấy, Lâm, một chiến binh trẻ tuổi với khuôn mặt kiên nghị và đôi mắt sáng ngời, cùng đồng đội thực hiện nhiệm vụ tuần tra đêm. Mỗi bước chân của họ trên mặt đất rừng núi đều được tính toán kỹ lưỡng, để không phát ra bất kỳ tiếng động nào có thể tiết lộ vị trí của họ. Lâm, với vóc dáng cao lớn và cơ thể săn chắc, di chuyển như một con báo lén lút, ánh mắt sắc bén quét qua từng tán lá, từng cành cây.
Lâm sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông dân giản dị ở một làng nhỏ bên sông. Từ nhỏ, anh đã được dạy về tầm quan trọng của tình yêu thương gia đình và lòng trung thành với quê hương. Lâm sống trong một cộng đồng gắn kết, nơi mọi người luôn sẵn lòng giúp đỡ lẫn nhau trong mọi hoàn cảnh. Cuộc sống của anh trước chiến tranh là chuỗi ngày bình yên với những buổi chiều cùng bạn bè chơi đùa bên bờ sông và giúp đỡ gia đình làm vườn sau những giờ học. Những kỷ niệm ấy vẫn luôn in sâu trong tâm trí Lâm, là nguồn động viên giúp anh vững bước trong những giờ phút khó khăn nhất.
Tuy nhiên, khi chiến tranh bùng nổ, cuộc sống yên bình ấy bị xáo trộn. Lâm chứng kiến sự tan rã của làng mạc và mất mát của bạn bè và gia đình. Nỗi đau và sự mất mát ấy đã thôi thúc anh gia nhập quân đội, với hy vọng góp phần mang lại hòa bình cho quê hương.
Trong lúc tuần tra, một tiếng động nhỏ từ phía trước khiến Lâm và đồng đội cảnh giác cao độ. Màn đêm dày đặc che giấu mọi hình dạng, nhưng tiếng động đó không thể qua mắt những chiến binh được huấn luyện để phát hiện ra mọi dấu hiệu của kẻ địch. Lâm dẫn đầu, từng bước tiến về phía nguồn âm thanh với lòng dũng cảm và sự cảnh giác. Ánh mắt anh không rời khỏi phía trước, tay nắm chặt khẩu súng, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ mối đe dọa nào.
"Giữ vững vị trí! Hãy chuẩn bị phòng thủ!" Lâm ra lệnh với giọng dứt khoát, đồng đội anh nhanh chóng dàn trận, tìm chỗ ẩn nấp sau các tảng đá và cây cối.
Đột nhiên, từ sau bụi cây, một nhóm lính địch nhỏ xuất hiện và mở lửa không chút cảnh báo. Một trận giao tranh ác liệt nổ ra. Tiếng súng, tiếng hét, và tiếng vang của vỏ đạn rơi trên mặt đất tạo nên một bản giao hưởng kinh hoàng giữa bức tranh yên bình của rừng núi. Lâm và đồng đội lập tức phản ứng, tìm kiếm chỗ che và trả đũa.
"Phía đông, kẻ địch đang di chuyển!" một người lính hét lên.
"Đội hai, bao vây phía tây! Đừng để chúng thoát!" Lâm chỉ đạo, ánh mắt anh sắc bén quan sát từng động thái của kẻ địch.
Trong lúc đó, một viên đạn bất ngờ xuyên qua bên hông Lâm, khiến anh ngã xuống đất. Cơn đau buốt khiến Lâm khó có thể tập trung, để không làm vướng chân đồng đội, anh cố gắng giữ vững lý trí, lẩn trốn sau một tảng đá lớn để tránh bị bắn thêm.
"Chúng ta cần yểm trợ cho Lâm! Tấn công trực diện!" một đồng đội của anh hô vang, dẫn theo một nhóm nhỏ lao lên với khí thế bừng bừng.
Một lúc sau, có vẻ nhờ vào sự huấn luyện và tinh thần chiến đấu kiên cường, đồng đội Lâm cuối cùng cũng đẩy lùi được nhóm lính địch. Khi màn đêm lại một lần nữa trở về với sự yên bình, Lâm cảm thấy cơn đau ngày càng trở nên khó chịu, máu từ vết thương không ngừng chảy ra. Anh cố gắng lấy lại hơi thở đều đặn dù cơn đau từ vết thương bên hông vẫn âm ỉ. Máu từ vết thương chảy ra, làm ướt đẫm bộ quân phục của anh, nhưng Lâm không cho phép bản thân mất cảnh giác. Trong bóng tối, mọi tiếng động đều có thể là mối đe dọa mới.
Chính trong lúc này, một bóng người lặng lẽ tiến lại gần, bóng dáng này không phải đồng đội. Lâm, dù đau đớn, vẫn nhanh chóng nắm chặt khẩu súng của mình, sẵn sàng đối mặt với kẻ địch tiềm tàng. Ánh mắt anh tập trung vào bóng người kia, sẵn lòng chống trả bằng mọi giá.
"Tôi không phải là kẻ địch," giọng nói của người lạ mặt vang lên trong đêm, dễ nghe và không chứa chút đe dọa nào. "Tôi là Thiên, một phóng viên chiến trường. Tôi ở đây để ghi lại câu chuyện, không phải để chiến đấu."
Lâm giữ im lặng, khẩu súng vẫn không hạ xuống. Dù người này tự xưng là phóng viên, trong môi trường chiến tranh, mọi sự tin tưởng đều phải được xem xét cẩn thận. "Làm sao tôi biết được anh nói thật?" Lâm hỏi, giọng anh lạnh lẽo và đầy nghi ngờ.
Thiên từ từ đặt ba lô của mình xuống đất, giơ tay ra hiệu không có vũ khí. "Tôi có thẻ nhận dạng và máy ảnh của mình ở đây. Tôi chỉ muốn giúp đỡ."
Dù đau đớn và nghi ngờ, Lâm cố gắng quan sát kỹ lưỡng người đàn ông trước mặt. Dưới ánh trăng mờ ảo, anh thấy rõ hơn vẻ mặt chân thành và đôi mắt ôn hòa long lanh của Thiên. Sau một phút cân nhắc, Lâm từ từ hạ súng xuống nhưng vẫn giữ khoảng cách an toàn.
Thiên tiến lại gần, mở ba lô lấy bộ dụng cụ sơ cứu ra. "Cho phép tôi giúp bạn với vết thương," anh nói, giọng đầy sự quan tâm. Lâm, dù vẫn cảnh giác, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Trong khi Thiên cẩn thận sơ cứu vết thương cho Lâm, một sự tin tưởng dần dần được xây dựng giữa họ. Lâm nhận ra rằng, ngay cả trong bóng tối của chiến tranh, vẫn có ánh sáng của lòng tốt và sự hiểu biết. Cuộc gặp gỡ bất ngờ này không chỉ làm giảm bớt sự cảnh giác của Lâm, mà còn mở ra một cánh cửa mới cho mối quan hệ giữa hai con người đến từ hai thế giới khác biệt.
Updated 20 Episodes
Comments
DRK: Black
n
2024-06-18
1