Huỳnh Tuệ Lâm dẫn cô đến trước cửa nhà, cô kinh ngạc nhìn ngôi nhà trước mắt
"Nhà bự thật... "
chị ta đứng trước mặt cô "Đứng đó làm gì, vào nhà đi"
"Được"
Cô đi theo sau chị, chị dẫn cô vào phòng, chị nhìn cô, trong mắt Huỳnh Tuệ Lâm lúc này cô như một con cún vâng lời đi theo chủ nó vậy, chị cười nhẹ
"Ngôi ghế đi"
"Ừm"
Cô đi lại ghế ngồi xuống, chị ấy kêu người làm vài cái bánh và một bình trà, nói xong chị đóng cửa đi lại phía cô léo ghế ngồi xuống
"Nói ra thì hơi trễ nhưng, cô nghe lời người lạ thật đấy"
Cô lúng túng vội giải thích "Không...không có, không phải như chị nghĩ đâu"
Chị ta ngồi gác chéo chân dựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn cô cười nói "Hửm? vậy tôi không phải người lạ sao? mà bảo không phải với không có"
Cô chỉ biết im lặng, không biết phải nói tiếp như nào
"Này, cô tên gì"
"Đào Nguyệt Ánh! "
"Tên đẹp lắm, tôi tên Huỳnh Tuệ Lâm, rất vui được làm quen"
"Rất cui được làm quen"
Một tiếng gõ cửa vang lên "Vào đi"
Cánh cửa được mở, một nữ hầu mang trà và bánh đặt lên bàn
"Được rồi, lui đi, tụi tôi đang nói chuyện"
Nữ hầu cúi đầu "Dạ"
Bây giờ trong phòng chỉ còn lại cô và chị, chị rót ly trà cho cô và chị
"Uống đi, xem trà này có hợp khẩu vị của cô không"
"Ừm"
Cô cầm ly uống một ngụm trà "Ngon quá... "
Huỳnh Tuệ Lâm mỉm cười "Vậy tốt rồi, chúng ta vào vấn đề chính luôn nha"
"À được"
"Đào Nguyệt Ánh, tôi thích đồ do cô thiết kế, chúng ta hợp tác chung đi"
Cô ngơ ngác, không biết có nghe nhầm không, cô hỏi lại lần nữa chắc "Hả? hợp tác? "
"Ừm, tôi có mở một tiệm quần áo, gần đây tôi đang cần vài mẫu mới nhưng bên thiết kế đưa mẫu tôi lại không ưng, tôi nhìn bộ quần áo cô mặt trên người nhìn rất lạ nhưng nó lại rất đẹp theo một hướng nào đó, tôi rất thích, nếu được cô làm cho tôi"
Cô suy nghĩ một lúc "Vậy thì cũng được, tuy bây giờ tôi cũng không có việc làm để kiếm tiền ăn, làm cho chị thì được đó"
"Vậy là đồng ý đúng không, tốt quá"
Chị ta nói tiếp "Nhà cô ở đâu, tôi muốn qua nhà cô một chút"
"Nhà á"
Lúc này cô mới nhận ra là mình không có nhà, vậy thì cô không biết tối nay cô ngủ đâu nữa, cô im lặng suy nghĩ không trả lời chị, Huỳnh Tuệ Lâm đợi câu trả lời của cô nhưng không có hồi đáp, thắc mắc liền hói
"Đào Nguyệt Ánh, cô suy nghĩ gì vậy"
Cô nhìn chị, ấp úng nói "T... tôi... "
"Sao? "
Cô thở dài "Tôi không nhớ, nhà mình nằm ở đâu"
Chị ta có chút ngạc nhiên, rồi lại che miệng cười "Haha, cô bị mất trí nhớ tạm thời sao? đến nhà mình còn không nhớ, thế cô nhớ cái gì? "
Chị nhìn cô "Hay là cô muốn tìm cớ ở lại đây? cô cũng nham hiểm hơn tôi tưởng tượng đấy"
"Chị nghĩ tôi như vậy? tôi thực sự không nhớ nhà mình ở đâu, thật đó? "
"Được rồi, vậy ở lại đây đi, nhà tôi vẫn còn phòng trống, nếu được thì ở lại đến khi nào nhớ ra nhà mình ở đâu rồi về"
Cô không thể từ chối, vì tối nay cô cần chỗ ngủ, nên đành phải đồng ý ở lại "Cảm ơn chị, nhưng ngày mai tôi cần tìm nhà để ở"
Huỳnh Tuệ Lâm cầm ly trà lên uống một ngụm"Chẳng phải tôi nói rồi sao, ở đây đến khi nhớ lại nhà cô ở đâu"
"Thôi phiền chị lắm"
"Vậy cô có tiền để thêu không?"
"Chị có cần nói thẳng như vậy không? "
Huỳnh Tuệ Lâm để ly trà xuống bàn chống càm nhìn cô "Vậy ở đây đi, coi như cô may mắn gặp tôi, gặp người khác đã không cho cô ở lại đâu"
Vốn dĩ ý đồ chính của Huỳnh Tuệ Lâm, là những bản thiết kế đồ của Đào Nguyệt Ánh, cho cô ở lại đây cũng là một cái lợi cho Huỳnh Tuệ Lâm
"Vậy... phòng tôi ở đâu... "
"Kế bên"
Chị ta nói tiếp "Yên tâm phòng sạch, ngày nào cũng có người dọn dẹp"
"Ừm, vậy tôi làm phiền cô rồi"
"Không có gì"
Cô đi qua phòng kế bên, mở cửa
"Phòng này nhìn cũng ưng mắt quá đấy chứ"
Tiếng mở cửa phòng, cô quay lại nhìn người đó là ai
"Huỳnh Tuệ Lâm? có việc gì tìm tôi sao? "
"Tôi quên nói với cô vài điều"
"Được nói đi"
Chị đi lại nở cửa tủ quần áo
"Những bộ này cứ dùng tự nhiên, còn nữa ngày mai cô nhớ dậy sớm tôi dẫn đi xem tiệm quần áo đấy"
"À được"
Nói xong Huỳnh Tuệ Lâm đi ra ngoài, cô nhìn theo bóng lưng chị ta chắc chắn đi khỏi, cô mới thở phào
"Đáng sợ thật, người đẹp mà lạnh lùng đáng sợ thấy ớn"
Cô lấy bộ quần áo, quyết định đi tắm rồi đi ngủ, ngày hôm nay, đối với cô mà nói, nó quá mệt, ánh sáng nhỏ xuất hiện
"Ngày đầu tiên đã kết thúc, ngày mai cô sẽ gặp nam chính và nữ chính, chuẩn bị tinh thần đi"
"Nam chính khùng điên và nữ chính mít ước đó sao!? "
Cô cầm bộ quần áo nói tiếp "Gặp ở đâu? "
"Tại tiệm thời quần áo, mà ngày mai Huỳnh Tuệ Lâm sẽ dẫn cô đến"
"Hiểu rồi, tôi sẽ suy nghĩ cách"
Ánh sáng nhỏ biến mất, cô đi tắm, một lúc sau cô đi ra, lên giường nằm trên
Cô suy nghĩ gặp nam chính và nữ chính như vậy, thì cảm giác Huỳnh Tuệ Lâm sẽ như nào nhỉ?, chẳng phải chị ta thích Cố Anh Minh sao? cô thở dài quyết định đi ngủ, mai tính tiếp.
Updated 48 Episodes
Comments