Ngày Hôm sau
Nắng vàng len lỏi chiếu qua tán lá , dưới gốc cây Hàn Mặc Tử hai mắt khép hờ , tâm hồn hắn đã sớm trên mây.
Ỷ Mộng từ đằng xa đi tới , mặt không dấu nổi ý cười . Tựa hồ chuyện hôm qua khiến nàng tâm trạng rất tốt .
" Chủ nhiệm , ngài hẹn ta đến đây làm gì ? ".
" ta còn là trẻ vị thành niên a !." Hàn Mặc Tử phát hiện Ỷ Mông cười thần bí nói .
Ỷ Mộng ho một cái trở mặt nghiêm túc .
" ta mang cho tên nhãi ngươi một tin tức tốt . Mắt nàng vẫn không dấu được vui vẻ .
Hàn Mặc Tử nghi quỷ
" ta là không ở rể ".
Ỷ Mộng gõ cái đầu Hàn Mặc Tử một cái tức giận nói
" tào lao . . Ta là cho ngươi một cơ duyên ,
Thiên Huyền bí cảnh mở ra , ta giành được một danh ngạch ".
Hàn Mặc Tử biết Thiên Huyền bí cảnh là ý nghĩa như thế nào . Hắn từng đọc qua cổ tịch , trong đó cơ duyên bảo vật là không thiếu . Nhưng là hạn chế tuổi tác cùng cảnh giới.
" thật ra ta nghĩ lại , ở rể cũng không ngại ".
Bốp ..
Ỷ Mộng lại gõ tới .
" tuổi không bao nhiêu , ngược lại lá gan không nhỏ . "
" được rồi , ngày mai lên đường ".
Nói xong nàng liền rời đi , trong đầu thầm nghĩ " ta hai mươi lăm tuổi ngươi lái nổi sao ??". Nàng cười gian gian khuất dần cuối đường .
Hàn Mặc Tử đứng trầm tư suy tính , hiện tại hắn đã chưa tìm ra phương pháp luyện khí Hoàn hảo . Có lẽ chuyến này sẽ là cơ hột tốt , một khi Ngưng khí lực chiến của hắn sẽ bay vọt.
Lúc này ,
Trong phòng nhỏ , một trưởng lão đang ngồi nhàn nhã thưởng trà . Một giọng nói vang lên .
" Tần đạo sư , có đây ?"
" vào đi " Tần cố phất tay cánh cửa liền mở .
Một thanh niên tuổi tầm mười tám , ăn mặc hoa lệ xuất hiện .
" tần đạo sư , việc danh ngạch ...."
Tần Cối không đổi sắc đáp " mất vào tay người khác , "
Lý Chiêu ánh mắt khó coi , nắm tay nắm chặt . Hắn đã ngưng khí viên mãn tuy không so sánh được đám người Lý Quỳ nhưng cũng là nổi bật cùng lứa . Vì để có danh ngạch này gia tộc của hắn không tiếc tiền tài đưa cho Tần Cối .
" Tần đạo sư , người đó là ai mà bản lĩnh lớn như vậy ?.
Hắn không can tâm .
Tần Cối cối đặt xuống chén trà nói
" Nếu không phải thu người lễ , thì ta cũng không tiện nói , người cũng biết Luật của Học Viện , "
" ta chỉ có thể nói hắn tên Hàn Mặc Tử lớp Hoàng ất ".
" đa tạ " Lý Chiêu nghe được đáp án liền rời đi .
Qua vài lần nghe ngóng . Lý Chiêu liền biết được Hàn Mặc Tử .
" chỉ là một tên phế nhân . Cũng giám dành với ta ".
Ánh mắt Lý Chiêu đỏ ngầu tơ máu .
Đang ngẩn ngơ dưới tán cây , Hàn Mặc Tử liền bị ba người đến chắn trước mặt , trong đó có Lý Chiêu .
Hàn Mặc Tử không để ý tới , quay chỗ khác ngẩn ngơ .
Lý Chiêu càng phẫn nộ , một tên liên châm thêm dầu vào lửa
" Sư huynh rõ ràng tên nhóc con này không coi sư huynh đây vào mắt "
" đúng... đúng "
" Nhóc con , gặp sư huynh còn không huynh còn không hành lễ ". Lý Chiêu nói
Hàn Mặc Tử tịnh không để ý , chính mình là ai chứ , Hàn Mặc Tử đại Đế cũng không nên nhỏ mọn a .
Thấy Hàn Mặc Tử vẫn không để ý chính mình ba tên giận sôi máu , buông lời nhục mạ tới .
" một tên tàn phế thì có bản lãnh gì...ăn bám học viện ..."
" phế vật còn chưa ngưng khí .."
"....."
" sư huynh tên này không phải bị điếc đấy chứ " . Chử bới hồi lâu không thấy phản ứng một tên truyền âm Lý chiêu
" Động thủ ...đừng hại tính mạng , học viện quy củ không thể phạm ". Lý Chiêu phân phó .
Tên kia gật đầu đánh ra một chưởng
" Phong linh Toái Thạch Chưởng ". Chưởng này uy lực phá đá mở đường . Đủ để Ngưng Khí tầng bảy trọng thương .
Chưởng ấn màu xanh xé gió đánh sau lưng Hàn Mặc Tử . Một vụ nổ bao phủ Hàn Mặc Tử .
Khói bụi tan đi Hàn Mặc Tử vẫn sừng sững đứng đó . Da thịt không một vết xước nhưng áo là bị nổ nát không còn .
Ba người Lý Chiêu kinh hãi , dù đối phương là Ngưng Khí viên mãnh cũng không thể chịu một Chưởng mà không hao tổn gì .
Nhìn cơ lưng sắc nét của Hàn Mặc Tử ba người vô ý nuốt một ngụm nước bọt . Chỉ nhìn bề ngoài khiến con người ta cảm giác mạnh mẽ khó tả .
Hàn Mặc Tử quay đầu lại ánh mắt bình tĩnh
Hỏi
" có thù gì sao , ta chưa hề gặp qua các ngươi ".
Vô duyên vô cơ , ăn một chưởng không có đại thù không hợp lý .
" thấy ngươi làm phách.. dạy dỗ ngươi làm người ". Tên vừa xuất Chưởng nói .
Hàn Mặc Tử nhìn chằm chằm .
" Rời đi .. ba ngươi không phải đối thủ của ta ".
Lý Chiêu ba người phẫn nộ . Liếc mắt ra hiệu . " cùng lên ".
Ba người tiến công , thế như thú dữ . Hàn Mặc Tử nhẹ nhõm tránh né . Đối phương không mảy may chạm vào góc áo ( còn áo đâu nữa ).
Ba người Lý Chiêu thấy Hàn Mặc Tử nhẹ nhàng đã không giữ được bình tĩnh vẫn dụng Đại chiêu .
Hàn Mặc Tử lắc đầu , vốn dĩ định cho đối phương thấy rõ chênh lệch , biết khó mà dời đi .
Hàn Mặc Tử lắc thân hình xuất hiện phía sau một tên , đao bàn tay gõ nhẹ sau gáy tên kia lập lăn ra đất bất tỉnh .
" cẩn thận ..." Lý Chiêu hô vang .
" có biết , cũng không tránh được đâu mà ". Hàn Mặc Tử lại dùng cùng một tư thế gõ tên thứ hai .
Lý Chiêu kinh hãi , hai tên kia cũng là Ngưng Khí tầng bảy mà không mảy may lực phản kháng . Đây là Hoàn toàn lệch ngày đêm .
Chưa kịp định thần . Lý Chiêu cảm thấy mí mắt tối sầm , không biết gì nữa .
Hàn Mặc Tử tiêu sái rời đi chuyện vừa rồi hắn không để trong lòng .
Thiên Minh Tông .
Đại Điện .
Vân Triện ngồi trên ghê tông chủ nhìn xuống bên dưới đứng một thân ảnh . Tuổi nhìn như sáu mươi gầy gò , gương mặt trắng bệch . Như người ốm lâu ngày
" Vân Phàm trưởng lão , đã mời Già Nam học Viện cùng , Già Đông học viện ?."
Vần Phàm chắp tay .
" tông chủ yên tâm, Đan Khê tông .. Tứ Lôi Kiếm Tông . Đều đã mời , ngày mai hẳn sẽ khởi hành . "
" mọi thứ đều nằm trong kế hoạch ."
Vân Triệt gật đầu. Nở một nụ cười quỷ dị
Già Đông Học Viện .
Cũng giống như già Nam thuộc một trong ba mươi hai Học Viện của Trần Quốc . Mỗi Châu đều có một học viện do Trần Quốc xây dựng . Mà Thiên Minh Tông nằm trong nội cảnh Ái Châu . Còn Già Đông học viện nằm tại Thanh Châu cũng là hàng xóm .
Vì là xa nhất , Nên già đông học viện khởi hành trước một đêm .
Viện trưởng , đứng ra đưa tiễn đội ngũ mười bốn người trong đó có bốn vị là Trưởng Lão theo hộ tống .
Mười học sinh nhảy lên phi chu ( thuyền bay ) .
" xuất phát .."
Già Nam Học Viện .
Ký Túc Xá .
Đêm đã khuya , Hàn Mặc Tử vẫn đang lọ mọ vẽ một số trận pháp lên người . Cơ hồ toàn thân đều vẽ kín hắn mới mỉm cười hài lòng .
Chuẩn bị một bao tải mang theo coi nhưng mang toàn bộ thân gia . Đan dược phù chú không thiếu món nào .
Một đêm vội vã qua , Hàn Mặc Tử dậy sớm đến sân sau trường như đã hẹn . Hàn Mặc Tử thấy Một vài thân ảnh quen thuộc Lý Quỳ , Kiếm Vô Song , và cả một gương mặt hắn đã từ thấy qua nhưng không biết tên , đội ngũ tổng cộng mười người .
Lý Quỳ lại gần Hàn Mặc Tử hai người coi như thân thiết . Hàn Mặc Tử đối Kiếm Vô Song gật đầu .
" người kia là ai ?" Hàn Mặc Tử đối thiếu niên kia liếc mắt , hỏi Lý Quỳ .
" Hắn là Trần Cửu của làng Vũ Đại , lớp Hoàng Giáp ".
" có vấn đề gì sao ?. " Lý Quỳ nhỏ giọng .
" Không có , chỉ là cảm thấy Võ Đẳng tên kia rất cao , khí huyết mạnh mẽ .". Hàn Mặc Tử trả lời .
Trần Cửu bên kia cảm nhận được có người nhìn liền quay lại bốn mắt nhìn nhau . Trần Cửu đối Hàn Mặc Tử gật đầu .
Hắn là Hoàng Tử có nhiều cái phải suy tính , lòng người đặc biệt dạng thiên tài như Hàn Mặc Tử hắn có ý kết dao . Dù sao đều có lợi .
Hàn Mặc Tử hơi bất ngờ hành động đối phương , tuy chỉ là hành động nhỏ nhưng tạo hảo cảm tốt .
Ở đây ai chẳng là thiên tài , là rồng phượng trong loài người . Tâm cao khí ngạo , để làm được hành động như vậy thật không đơn giản .
Một lúc sau .
Bốn vị Đạo sư đi tới , ba nam một nữ Tuổi không quá lớn ,.
" Đã tới đông đủ vậy thì xuất phát ." Nữ đạo sư nói xong, liền phất tay một chiếc phi chu hiện ra . Thì ra chiếc phi chu luôn ở đây nhưng bị trận phá che mắt .
Updated 31 Episodes
Comments