Chương 3

Sáng hôm sau. 

Khánh Linh ôm cái đầu đau như búa bổ đến công ty.

Hai con bé ở quầy lễ tân thấy cô như thế liền hỏi : “ Chị Linh, bộ tối qua chị bị sếp dí nữa hay gì mà thần sắc trông phờ phạc thấy ghê vậy ?”

Khánh Linh nghe vậy thì  hốt hoảng hỏi : “ Bộ mặt chị ghê lắm hả hai đứa ?”

Hai con bé liền gật đầu.

Khánh Linh thở dài một hơi.

Tối hôm qua tới 11 giờ đêm mà cô còn cùng sếp đi tiếp khách hàng mà, ở độ tuổi nào đi chăng nữa thì việc ngủ sớm là vô cùng cần thiết để duy trì nhan sắc, cô có ngày nào được ngủ sớm đâu, khó trách vì sao lại xuống sắc.

Khánh Linh tự nhiên tức nước vỡ bờ, tuôn xả ra : “Chị nói cho hai đứa nghe nè, hai đứa tưởng chị làm thư ký của sếp thì dễ dàng lắm à ? Lương thì có cao thiệt đó, nhưng mà lấy đâu có dễ, gặp phải ông sếp khó khăn giống ông sếp mình, chị sống  càng vất vả. Hai đứa biết gì không ? Hôm qua, đến tận 11 giờ đêm mà chị vẫn phải ngồi tiếp khách cùng sếp đó.” 

Nhắc đến đây mới nhớ, hôm qua lúc cô uống say không biết vì sao lại về nhà được nữa.

Hai con bé lễ tân nghe vậy thì khẽ gật đầu đồng cảm cho cô. 

Khánh Linh đang tám chuyện hăng say thì chợt nhớ ra thêm một chuyện quan trọng : “ Chết… hơn 8 giờ rồi, chị phải đưa bản kế hoạch cho sếp duyệt. Thôi đi lên nha, mai nói tiếp.”

Chào hai  bé ở quầy lễ tân xong, Khánh Linh vội vàng vào trong thang máy để đi lên phòng của sếp.

Cô đưa tay lên gõ vào cánh cửa vài cái.

“ Cốc…cốc…cốc”

Một giọng nam trầm ấm ở trong phòng vang lên : “Vào đi !”

Khánh Linh liền kéo dãn cơ miệng, nở ra một nụ cười hết sức công nghiệp rồi bước vào.

“Sếp, mời anh xem qua bản kế hoạch.”

Hoàng Khiêm tỏ ra không có chuyện gì, cầm lấy tài liệu mà cô đưa.

 Nhưng sự bình tĩnh đó đã bị phá vỡ khi nghe Khánh Linh hỏi một câu.

“ Sếp cho em hỏi, tối qua sao em về nhà được vậy ?”

Cô còn chưa dứt câu thì xấp tài liệu trong tay Hoàng Khiêm đã rơi một cái bộp xuống sàn.

Khánh Linh định cúi xuống nhặt lên giúp anh thì bị anh ngăn lại : “ Không cần, cô cứ đứng yên ở đó đi.”

Nghe vậy, Khánh Linh cũng không có ý định nhặt lên giúp anh nữa.

Sau khi nhặt xấp tài liệu đó lên, Hoàng Khiêm khẽ ho vài tiếng lấy lại phong độ rồi nói : “ Nhắc đến chuyện này mới nhớ,  thư ký Linh, cô cũng táo bạo thật đó.”

Khánh Linh nghe xong thì hoảng hốt.

Táo bạo cái gì ?

Tối hôm qua cô uống say xong đã làm ra chuyện kinh thiên động địa gì à ?

Chưa để Khánh Linh hết hoang mang, Hoàng Khiêm đã khẽ mỉm cười rồi nói tiếp : “ Tôi không nghĩ là cô thích tôi đến vậy.”

Khánh Linh lắp bắp nói : “ Thích….thích sếp hả ?” 

Hoàng Khiêm gật đầu “ ừ”một tiếng.

Khánh Linh sợ đến xanh cả mặt nói : “ Có hiểu lầm gì ở đây không sếp, sao em không nhớ gì hết vậy ?”

 Hoàng Khiêm nhìn cô rồi nói : “ Tối hôm qua khi cô uống say đã nói ra hết rồi, cô đem lòng mến mộ tôi từ rất lâu, không có tôi sẽ sống không nổi, nói muốn yêu đương hẹn hò cùng với tôi.”

Càng nghe thì Khánh Linh càng ong ong cái đầu, như bị điểm huyệt mà đứng hình ngay  tại chỗ.

Đang nói thì Hoàng Khiêm bỗng nhiên nghiêm giọng lại, cứng rắn bảo : “ Nhưng mà thư ký Linh à, công ty có quy định cấm nhân viên yêu đương chốn công sở, yêu đương như vậy sẽ rất dễ bị ảnh hưởng đến công việc. Tôi thân là giám đốc nên phải làm gương cho mọi người, không thể công khai yêu đương với nhân viên cấp dưới của mình, cô hiểu chứ ?”

Khánh Linh gật đầu lia lịa miệng thì nói : “ Dạ hiểu, dạ hiểu.”  Nhưng trong lòng đang hoang mang không biết sếp đang nói vậy có phải là đang muốn đuổi cô đi hay không.

Khánh Linh cố gắng bình tĩnh lại để cứu vãn tình hình : “ Sếp, thật ra tối hôm qua do em uống say nên có những lời không đúng chừng mực, em không cố ý mạo phạm đến sếp đâu, sếp bỏ qua cho em lần này nha.”  

Khánh Linh vừa nói mà vừa đổ mồ hôi hột.

Hoàng  Khiêm cúi xuống khẽ cười một cái rồi nói : “ Được rồi, tôi tha thứ cho cô.”

Khánh Linh liền thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng lúc này Hoàng Khiêm lại nói tiếp : “ Nhưng cũng không thể cho qua một cách qua loa nhưng vậy được, vẫn phải chịu phạt. Thư ký Linh, nhớ tối nay ở lại chạy deadline với tôi.”

............

Lúc này là 12 giờ trưa. 

Khánh Linh có quan hệ rất tốt với đồng nghiệp trong công ty, nên trưa nào cũng được mấy anh chị rủ đi ăn cơm trưa cùng.

Bầu không khí trên bàn ăn phải nói là quá trời rôm rả, mọi người vừa ăn vừa tán gẫu vô cùng vui.

Có anh Tuấn ở phòng nhân sự còn hăng hái kể chuyện ma, hù cho mọi người sợ.

Truyện ma của anh Tuấn toàn là mấy truyện rùng rợn, nhưng mà càng nghe càng cuốn, dù sợ nhưng vẫn muốn nghe tiếp.

Sau khi ăn trưa xong, mọi người tìm chỗ nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu trở lại làm công việc của mình.

Đến chiều, cuối cùng cũng có thể tan làm để về nhà quây quần bên gia đình.

Có  chị Ly ở phòng ý tưởng thấy cô vẫn chưa dọn đồ về nên hỏi : “ Linh, sao còn ngồi đó ? Không đi về à ?”

Ở trong phòng giám đốc có một khu vực riêng dành cho thư ký, đáng lẽ ra cô phải ngồi ở chỗ đó, nhưng mà bàn làm việc của cô lại đặt ở trong phòng ý tưởng.

 Lý do thì tại vì sếp Khiêm rất khó tính, sếp muốn tập trung làm việc, mà thường ngày cô lại nói rất nhiều, ba la ba la cái miệng suốt ngày.

Sếp quá mệt mỏi, thành ra là, sếp không tập trung được, tức giận mà đuổi cô ra khỏi phòng luôn. 

Không còn chỗ dung thân, cô đành xin qua  cư trú ở phòng ý tưởng.

Khánh Linh sầu não trả lời chị Ly : “ Em bị bắt ở lại tăng ca.”

Chị Ly tội nghiệp cho cô, nhưng chuyện này chị  cũng không giúp được gì : “ Thôi, ráng ở lại tăng ca nha, chị về đây.”

Khánh Linh ngước lên nhìn chị, thật không ngờ : “ Chị phũ phàng với em như vậy luôn à ?”

Cứ tưởng đâu chị thấy cô tội nghiệp nên ở lại tăng ca cùng cô chứ.

Nhưng mà "tăng ca", ai ở trong công ty nghe xong hai  từ này đều sợ xanh mặt rồi. 

Chị Ly không nói gì chỉ vẫy vẫy tay chào tạm biệt cô rồi vọt lẹ, như thể sợ bị cô nắm tay, kéo lại tăng ca cùng vậy.

Mọi người lần lượt nối đuôi nhau ra về, trong phút chốc chỉ còn lại một mình Khánh Linh ngồi trong phòng mà thôi.

Bây giờ trời cũng đã bắt đầu sập tối, để tiết kiệm tiền cho công ty thì đèn ở ngoài hành lang đều tắt hết. 

Khánh Linh ngồi ở trong phòng ý tưởng nhìn ra ngoài, vì là cửa kính trong suốt nên có thể nhìn thấy được bên ngoài lúc này điều bị bao trùm bởi bóng tối.

Khánh Linh bỗng nhiên thấy ớn lạnh trong người.

 Lại cộng thêm việc  hồi trưa nghe chuyện ma nên sợ càng thêm sợ.

 Cứ tưởng tưởng đang ngồi làm  việc thì cái bóng đèn nó chớp chớp sau đó thình lình có con ma nó từ trên trần nhà rơi xuống...

Khánh Linh  tự mình hù mình, một hồi thì  không dám ở trong phòng nữa. 

Nhớ đến hôm nay sếp cũng ở lại công ty tăng ca, nên Khánh Linh liền chạy qua gõ cửa phòng sếp.

Sau khi sếp cho vào, cô mới vặn tay nắm cửa chạy nhanh vào trong phòng, vừa thở hòng học vừa xin : “ Sếp…sếp cho em vào làm chung với.”

Hoàng  Khiêm ngước lên nhìn cô rồi hỏi : “ Lý do ?” 

Khánh Linh liền nói : “ Em sợ ma.”

Hot

Comments

Evelyn Malfoy

Evelyn Malfoy

lại là chị Ly :))

2024-12-12

0

Wicca🐾

Wicca🐾

thư kí mà nói nhiều zị tròi

2024-09-05

1

Hoa Oải Hương

Hoa Oải Hương

tg viết sai tên rồi Khanh Linh chứ ko phải Khánh Vy

2024-08-25

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play