Sếp Ngày Nào Cũng Dí
Ở thành phố hoa lệ này nhịp sống năng động đến mức dường như chẳng bao giờ chìm vào giấc ngủ.
Ngồi trên tầng 20 của nhà hàng, Khánh Linh đưa ánh nhìn qua khung cửa kính, thưởng thức vẻ đẹp náo nhiệt của thành phố khi về đêm, thưởng thức đến nỗi mơ mơ màng màng muốn ngủ.
Bỗng nhiên, một giọng nam trầm ấm vang lên bên tai cô : “ Thư ký Linh !”
Khánh Linh quay mặt lại nhìn người đàn ông một thân tây trang lịch lãm, gương mặt lúc nào cũng mắng một vẻ nghiêm nghị khó có ai đánh đổ, đang ngồi bên cạnh cô.
Hoàng Khiêm khẽ nhắc nhở : “ Nghiêm túc vào.”
Khánh Linh thở dài trong lòng một tiếng, rồi ngồi thẳng lưng lên, trở lại dáng vẻ nghiêm túc thường ngày.
Nhìn thấy như vậy Hoàng Khiêm mới hài lòng, sau đó anh tiếp tục quay sang nói chuyện với đối tác.
Lúc này, Khánh Linh mới len lén nhìn vào màn hình điện thoại, đồng hồ hiện bây giờ là 11 giờ đêm.
11 giờ đêm rồi mà cô còn phải ngồi ở đây cùng sếp tiếp khách.
Tất nhiên, đây không phải là chuyện lâu lâu chỉ có một lần, mà là thường xuyên diễn ra, xuất hiện như cơm bữa, hầu như ngày nào cô cũng bị bắt tăng ca với sếp như thế này.
Tư bản đúng thật là rất biết cách bóc lột sức lao động của người ta mà.
Rõ ràng, cô vẫn còn là một cô gái đang ở độ tuổi trẻ trung xinh đẹp, đáng lẽ ra giờ này đã phải được tan làm cùng đi chơi với bạn bè, tìm kiếm đối tượng để yêu đương hẹn hò.
Nhưng bây giờ cô lại ngồi ở đây tăng ca với sếp, tối ngày bị sếp dí deadline, cả cơ hội tìm kiếm bạn trai cũng không có. Lúc nào gặp mặt đám bạn, bọn họ đều cười vào mặt cô bởi vì đến bây giờ vẫn còn ế chỏng chơ.
Càng nghĩ Khánh Linh càng sầu não, cô thật sự rất muốn về nhà.
Lúc này, Hoàng Khiêm cầm ly rượu lên khẽ lắc lắc vài cái. Khánh Linh đã làm thư ký của anh đã lâu như vậy, làm sao cô không hiểu rõ anh, phải nói ở trong công ty thì chẳng ai có thể hiểu rõ anh hơn cô đâu.
Khánh Linh cầm chai rượu lên rót vào trong ly của Hoàng Khiêm một ít.
Bình thường những lúc tiếp khách như thế này thì cô không cần phải uống rượu đều là do Hoàng Khiêm uống giúp cô hết. Cô chỉ cần ngồi đây chờ Hoàng Khiêm say thì chở anh về thôi, nhưng hầu như chẳng bao giờ thấy anh uống say cả.
Nhìn ly rượu màu đỏ sóng sánh dưới ánh đèn, cộng thêm đang sầu não trong lòng, Khánh Linh đột nhiên muốn nếm một chút rượu, muốn xem nó có vị như thế nào.
Lúc đầu, dự định chỉ uống một chút thôi, nhưng Khánh Linh không ngờ rượu của các sếp hay uống đúng thật quá ngon, quả nhiên, đồng tiền đi liền với chất lượng.
Hoàng Khiêm lúc này đang bàn công việc với đối tác nên không chú ý đến cô thư ký của mình đang len lén uống gần hết cả chai rượu.
Đến khi bàn xong công việc, Hoàng Khiêm mới gọi Khánh Linh chuẩn bị đi về : “ Thư ký Linh.”
Không thấy cô trả lời, Hoàng Khiêm quay qua nhìn thì thấy cô thư ký của mình đã nằm gục trên bàn.
Anh liếc mắt nhìn qua chai rượu ở trên bàn đã vơi bớt khá nhiều thì cũng ngờ ngợ ra điều gì đó.
Hoàng Khiêm lắc đầu bất lực, rõ ràng là đem thư ký đi cùng để phòng khi bản thân uống say có người đưa về, nhưng bản thân còn chưa say thì thư ký đã say trước mình.
Anh lay lay người cô, kêu cô tỉnh dậy : “ Khánh Linh mau tỉnh dậy đi về nhà thôi…”
Đang ngủ ngon thì bị làm phiền, Khánh Linh hất tay Hoàng Khiêm ra, lẩm bẩm trong miệng : “ Ngoan nào, để yên cho chị ngủ.”
Nghe thấy thế, Hoàng Khiêm dù có chút tức giận nhưng không làm gì được : “ Cô xưng chị với ai vậy hả ?”
Người kia vẫn nằm im bất động không trả lời.
Hoàng Khiêm lắc đầu hết cách, đành phải đưa cô về tận nhà.
Comments
Thương Nguyễn 💕💞
Nếu không tìm được bạn trai thì bắt tư bản chịu trách nhiệm nha KL
2024-10-20
1
Hiểu Y Lam
💐💐❤️❤️
2024-09-09
0
Wicca Wivv 👑
khánh linh vẫn còn thời gian tám chuyện với tiếp tân kia mà
2024-09-02
1