[Tokyo Revengers] Vợ Câm.
11
Xem vết thương xong cô thay băng gạc rồi cũng mặt áo lại cho anh.
Zannen Desu
/Gài nút áo cho anh/
Zannen Desu
/Đứng dậy nắm tay anh kéo đi/
Sanzu Haruchiyo
/Nhìn chằm chằm vào bàn tay đang nắm tay mình/
Zannen Desu
/Kéo ghế cho anh ngồi xuống/
Trước mắt anh lúc này là một bàn ăn đầy đủ dinh dưỡng, thơm ngon.
Hai người ngồi xuống ăn nhưng không khí lúc này ngột ngạt quá đi mất.
Sanzu Haruchiyo
Ừm, tôi cô ngủ ngon chứ?
Sanzu Haruchiyo
Xin lỗi vì đã tự ý đưa cô lên giường..
Zannen Desu
/Lắc đầu ra dấu không sao/
Sanzu Haruchiyo
Hay là tối cô lên ngủ chung với tôi luôn đi..?
Zannen Desu
/Gắp một miếng thịt to cho anh/
Sanzu Haruchiyo
"Nhìn chăm chăm vậy là muốn mình ăn sau" /gắp miếng thịt lên ăn/
Zannen Desu
/Hài lòng cong nhẹ khoé môi/
Sanzu Haruchiyo
"Mình nhìn nhầm sao" /ngưng đũa/
Anh nhìn cô chằm chằm như muốn xác nhận lại một lần nữa là bản thân không nhìn nhầm, anh vừa thấy cô cười đấy còn tưởng cô chẳng có cảm xúc cơ
Sanzu Haruchiyo
"Thật là..."
Zannen Desu
/Ăn xong rút một tấm khăn giấy lau miệng/
Sanzu Haruchiyo
/Đã ăn xong từ đời nào/
Zannen Desu
/Đứng dậy dọn dẹp/
Sanzu Haruchiyo
/Dọn tiếp cô/
Zannen Desu
/Ngưng tay/ " việc chỉ ở yên trong phòng đối với anh ta khó lắm à"
Sanzu Haruchiyo
Muốn tôi đi vào phòng chứ gì
Sanzu Haruchiyo
Ở trong phòng bí bách lắm để tôi giúp cô đi
Zannen Desu
/Nắm tay anh lôi vào phòng/
Zannen Desu
/Ngăn miệng anh không cho nói/
Sanzu Haruchiyo
Tch- /nhăn nhó/
Zannen Desu
/Đóng cửa phòng đi ra dọn dẹp/
Chuyện cứ thế diễn ra trong vòng 4 ngày tới anh chỉ việc ăn ngủ nghỉ ngơi thôi vì mọi việc cô đều dành làm hết rồi.
Tuy rất khó chịu khi ở trong phòng suốt một ngày nhưng cũng đã có một luồng cảm giác, luồng suy nghĩ mới làm gián đoạn sự khó chịu của anh rồi.
Anh chợt nhận ra mình sẽ cảm thấy thoải mái khi được ở bên cô.
Comments