Chap 2

Vân Lam là một trong số ít những giáo viên trẻ luôn đạt được thành tịch tốt trong các kì thi đua, mỗi cuộc thi về giáo viên khi được phát động cậu đều tham gia và đạt được thành tích cao. Cũng vì vậy mà đã sớm được nhà trường tin tưởng và giao nhiệm vụ trở thành giáo viên chủ nhiệm.

Trường cấp ba Lạng Thành, mỗi khoá đều có 6 đến 7 lớp, và phân theo thứ hạng A, B, C, D, E, F, và G. Trong đó, lớp A là lớp chọn tự nhiên, lớp B là lớp chọn xã hội, những lớp còn lại đều là lớp thường.

Là một giáo viên dạy môn lịch sử, Vân Lam được nhà trường giao cho chủ nhiệm lớp 12B, là lớp học với rất nhiều học sinh chăm ngoan học giỏi, thành tích liệt kê mãi không hết.

Lớp 12B với tổng số 48 học sinh, tất cả học sinh đều rất yêu quý thầy giáo nhỏ này. Từ ngày nhận được tin thầy Vân sẽ trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp, bọn họ đã ăn mừng tung hô, đến mức làm nháo động cả trường.

Cũng phải thôi, ai bảo Vân Lam có quá nhiều tiếng tốt trong trường làm gì. Cậu mới chỉ có 23 tuổi nên tính cách vẫn còn khá trẻ con vậy nên rất dễ hoà đồng với đám học sinh này. Có nhiều khi cậu còn bị mấy nhóc học sinh này trêu lại nữa cơ.

.

Tiếng chuông vào lớp reo lên, Vân Lam đứng trên bục giảng cầm phấn viết đầu bài của tiết học đầu tiên trong ngày.

"Vào lớp hết chưa vậy?" Viết xong đầu bài của bài học, cậu mới quay lại nhìn quanh một vòng lớp học.

Lớp trưởng gương mẫu Trương Đoàn mau chóng đứng dậy dạ vâng báo cáo "Thưa thầy, còn hai bạn học chưa vào lớp ạ."

Nghe được lời này, cậu liền đoán được hai học sinh đi muộn đó là ai. "Được rồi, vậy chúng ta đợi hai bạn đó một l---."

Chưa nói hết câu, cánh cửa lớp đã nhanh chóng bị mở ra, sau đấy là bóng dáng hay cậu học sinh cao lớn, trên người nhễ nhại mồ hôi tiến vào.

"Thầy Vân, chào buổi sáng." Cậu học sinh vui vẻ đi vào lớp, theo sau là cậu bạn đang không ngừng thở hồng hộc, miệng luôn buông lời than thở.

Vân Lam nhìn cảnh tượng quen thuộc như vậy mà không khỏi cảm thấy mệt mỏi. Haizz... Phải làm thế nào để rèn được cái tính cách hiền lành, nhu nhược này của cậu đây.

Nhìn thấy biểu cảm gương mặt của thầy giáo có vẻ không hài lòng, với cương vị là lớp trưởng, Trương Đoàn mạnh mẽ lớn giọng chấn chỉnh lại hai cậu bạn học kia "Âu Ngạn, cậu đường đường là lớp phó học tập tại sao lại cứ duy trì cái thói quen đi học muộn như vậy chứ?"

"Cả cậu nữa, Quan Thiên Hạo, lớp phó kỷ luật mà lại cứ thích dung túng cho cậu ta."

"Hai người nên xem lại bản thân đi, đã khiến thầy Vân buồn rồi đó."

Hai cậu bạn học sinh kia bị Trương Đoàn nhắc tên vẫn cười rất tươi rói. Có phải lúc nào hai người họ cũng vào muộn đâu, chỉ vào muộn duy nhất trong giờ của thầy Vân a. Hơn nữa bọn họ cũng đến lớp từ sớm mà, chỉ là đi ăn sáng nên mất thời gian hơi lâu thôi.

"Hai em mau ổn định chỗ ngồi, lấy sách vở ra ghi chép đi." Không muốn mất thêm thời gian nữa, Vân Lam lớn giọng dặn hai cậu học sinh kia một câu, sau đấy bắt đầu tiết học.

Là một người yêu thích lịch sử, cộng thêm việc đã tham gia rất nhiều cuộc thi và rất hay ham học hỏi, vậy nên khi dạy học, Vân Lam thường rất ít khi động vào giáo án. Cậu có rất nhiều phương pháp dạy học nên thường cho học sinh xem các video về lịch sử, cho học sinh tự tìm hiểu trước, như vậy sẽ giúp những cô cậu nhóc này tiếp thu nội dung dễ dàng hơn là việc ngày ngày phải chăm chăm vào nội dung trong sách giáo khoa.

"Lớp trưởng lên phát phiếu cho các bạn. Chúng ta sẽ quan sát video và ghi những mốc thời gian vào phiếu, tương ứng với từng nội dung mà thầy đã chuẩn bị sẵn." Lấy ra một xấp giấy A4, Vân Lam đưa cho lớp trưởng, sau đấy là dặn dò học sinh một vài câu.

Tiết học ngày hôm nay sẽ về lịch sử thế giới, nội dung của phần lịch sử thế giới chỉ vỏn vẹn có 15 bài, mà tiết học thì không đủ, vậy nên cậu sẽ tiếp tục in phiếu, rồi cho học sinh xem video, như vậy sẽ có thể đi nhanh từng mục và không lo việc học sinh không tiếp thu được kiến thức.

Trong lúc thầy giáo đang mở video cho các bạn học xem, hai cậu học sinh Âu Ngạn và Quan Thiên Hạo lại thì thầm to nhỏ ở cuối lớp, làm việc riêng không ngừng.

"Phó học tập, cậu làm bài tập môn toán chưa?" Quan Thiên Hạo lén lén lút lút lấy sách bài tập môn toán lên bàn, tỏ ý muốn mượn vở của cậu bạn cùng bàn.

Âu Ngạn cũng không vừa, hệt như cậu bạn bên cạnh, lấy sách bài tập môn toán, thêm cả sách bài tập môn ngữ văn ra "Phó kỷ luật, cho tôi mượn vở bài tập môn văn."

Quan Thiên Hạo: "Đây."

Vì được xếp ngồi ở cuối lớp, lại còn được ngồi cùng nhau nên mỗi khi đến giờ lịch sử, hai tên này đều lấy bài tập của môn khác ra làm, số lần nghiêm túc nghe giảng trong giờ của thầy Vân là rất ít.

Căn bản là do bọn họ đã sớm nhai hết quyển sách giáo khoa lịch sử rồi, từng mốc thời gian, sự kiện lịch sử đều thuộc làu làu nên mới biểu hiện như vậy a.

"Hai tên nhóc kia lại bắt đầu rồi." Đứng từ trên bục giảng nhìn xuống, thấy hai em học sinh yêu dấu đang hí hoáy cặm cụi ghi ghi chép chép Vân Lam chỉ biết thở dài.

Cái lớp này đúng là đa tài, nhất là hai cái tên kia, hỏi gì cũng biết, cũng đều trả lời được nên cậu hết cách, chỉ mỗi không biết điều thôi. Haizz, học sinh quá tài giỏi, cậu chỉ đành để hai tên nhóc đó lộng hành, làm gì thì làm a.

Hot

Comments

Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)

Diệp Tử Y❄ (❤🍀Bỉ Ngạn Hoa🍀❤)

hónggggggg

2024-06-22

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play