Vương Nhất Bác chợt nhớ ra, hắn ngay lập tức bước xuống giường, cho tới khi cảm nhận được bản thân đang đứng trên nền đất kia. Tâm trạng hắn vui sướng tới vỡ òa. Kiếp trước, hắn bị người khác hại, đôi chân này từ đó cũng liệt luôn. Không thể di chuyển, khoảng thời gian sau đó hắn lâm vào tuyệt vọng.
Bây giờ sống lại, hắn có thể đứng trên đôi chân của mình, cảm giác này, bao lâu rồi hắn mới nhận thấy được nhỉ?
Mọi thứ đã ổn, giờ hắn có thể làm lại cuộc đời, thay đổi bản thân rồi
Nhưng mà Vương Nhất Bác đau đầu ở chỗ.
Giờ làm sao để thay đổi cái cuộc đời đầy giông bão của mình nhỉ?
Trốn thoát chắc chắn là không rồi. Tiêu Chiến chỉ cần chút sức lực đã tóm gọn hắn, không những không thoát được, ngược lại còn khổ hơn.
Vương Nhất Bác nhìn vào gương. có nên rửa cái bản mặt kinh dị này không ta?
Nhưng hắn vừa mặt quần áo xong, chưa kịp tiến vào phòng tắm, ngoài cửa có tiếng bước chân cùng giọng nói
"Nhất Bác! Cậu không sao chứ?!"
Vừa nghe, Vương Nhất Bác mắt lạnh xuống, nhìn ra ngoài cửa. Từ bên ngoài, một cô gái tầm tuổi hắn đi vào.
Tâm trạng nãy giờ của hắn vì sự xuất hiện này mà tuột dốc không phanh. Chu Tử Trình, cô bạn thân kiếp trước của hắn đây mà.
Cô gái kia lại gần cậu, chợt thấy lạnh gáy. Hôm nay sao ánh mắt Vương Nhất Bác nhìn cô ta trông đáng sợ thế?
Lấy hết can đảm, cô ta nghẹn ngào nói: "Nhất Bác, cậu vẫn bình an là tớ đỡ lo rồi. Hôm qua, Tiêu tiên sinh đến quá nhanh, tớ không kịp báo cho cậu. Nhất Bác, cậu đừng lo, tớ mãi là bạn tốt của cậu, sẽ giúp cậu đến cùng"
Hắn dĩ nhiên không bỏ qua trong ánh mắt của cô ta lóe lên ý cười, cười trên nỗi đau của người khác.
Vương Nhất Bác cười khinh bỉ: "Ồ, vậy hả?"
Cái câu nghe buồn cười thật. Nếu là hắn của kiếp trước, chắc chắn sẽ tin lời cô ta, rằng Chu Tử Trình cô ta chỉ muốn tốt cho hắn. Hóa trang xấu xí, giả điên giả khùng,...Đây chẳng phải mấy cái kế cô ta bày cho hắn sao?
Kiếp trước cũng vậy, miệng thì suốt ngày bảo: Tớ sẽ giúp cậu, cậu làm cái này đảm bảo thành công, bla bla....Cô ta là kẻ đứng đầu ngọn sóng, đẩy thuyền cho hắn với Trương Hàm.
Vương Nhất Bác thầm cười lạnh. Ha ha, bạn tốt.
Bạn tốt, bạn thân. Vậy mà sau lưng lại tính kế hắn, việc hắn bỏ trốn là do ai khích lệ? Tiêu Chiến tìm được hắn là do ai chỉ điểm? Hắn nhổ vào hai chữa bạn tốt. Miệng thì bảo hắn mau tránh xa Tiêu Chiến, trong khi bản thân cô ta thì ngày ngày tìm cách lại gần anh.
Chu Tử Trình là có tình cảm với Tiêu Chiến, cô ta muốn đẩy hắn ra để lao vào anh. Mối quan hệ giữa hắn và anh ngày đầu không đến nỗi. Đều nhờ Chu Tử Trình cùng một số yếu tố, nó mới trở nên gay gắt như thế. Tiêu Chiến ngày càng nóng nảy, thẳng tay nhốt hắn vào biệt thự này, đều có tay của Chu Tử Trình trong đấy, hắn lại ngu ngốc không biết, cho tới lúc chết mới nhận ra
"Tôi biết mà Tử Trình, cậu là bạn tốt "
Chu Tử Trình thầm bật cười. Là cô ta nghĩ nhiều, Vương Nhất Bác vẫn ngu ngốc như vậy. Bị cô ta lừa hết lần này đến lần khác vẫn cứ tin tưởng nghe theo. Chu Tử Trình tin, cứ như vậy, cái ghế Tiêu phu nhân sẽ là của cô ta.
Trò chuyện một hồi, hay nói là cô ta nói, hắn chỉ việc vừa ngáp vừa nghe. Lảm nhảm mãi!
"Được rồi Nhất Bác, tớ không ở lại lâu được, Tiêu tiên sinh không cho. Tớ về trước, cậu nhớ đừng lo lắng nha" Chu Tử Trình đứng dậy, ra khỏi phòng.
Trước khi đi còn không quên liếc hắn một cái nữa. Cô ta muốn chết sớm à?
...
Đảo mắt ba ngày đã trôi qua.
Ba ngày qua, hắn một mực ở trong phòng, vừa lên kế hoạch cho tương lai, vừa sắp xếp kí ức trong quá khứ.
Tiêu Chiến vẫn giống hệt kiếp trước, suốt ba ngày không gặp, anh chỉ xuất hiện những khi hắn náo đến long trời lở đất. Còn nhiêu thời gian thì vùi đầu vào công việc, không quan tâm thứ gì.
Thở dài một tiếng, Vương Nhất Bác quyết định ra ngoài trang viên hưởng ít gió đêm cho mát.
Trang viên.
Mặt trăng cùng những vì sao tỏa sáng, bốn bề im ắng, khí lạnh tràn về. Vừa bước ra ngoài, mặt hắn không vui nổi. Sân vườn đổ nát, khắp nơi đều có dấu hiệu bị đập phá, đến bông hoa bé nhỏ gần đấy cũng bị giẫm cho nát. Hình như, đây là chiến tích của hắn thì phải.
Ngày trước mới đến biệt thự Bác Quân này, vì bị quản chế, hắn cái gì cũng không vừa mắt, nhìn thấy gì là đập cái đó. Cả vườn hoa xinh đẹp cũng bị hắn phá cho thảm.
Nhìn cái vườn bị mình đập banh, hứng thú nãy giờ đi tong. Vương Nhất Bác định quay người đi vào nhà, đột nhiên có tiếng gọi hắn:
"Nhất Bác, là anh sao?"
Giọng của phụ nữ, một chất giọng mềm mại, ngọt ngào.
Hắn quay lại nhìn. Ôi mẹ ơi! Sao lại là cô ta?!
Updated 152 Episodes
Comments
gk3.^ ₫3.p ©ủa $tukki
cốt truyện lúc đầu thì khá là giống một câu truyện ngôn tình mà mik đã từng đọc nhưng cốt truyện lúc sau thì ko bt nhưng truyện rất hay tg à
2021-05-03
8