( Bác Chiến) Mặt Trời Duy Nhất
Vương Nhất Bác có được ý thức, thứ đầu tiên hắn cảm nhận được là một thứ gì đó đang áp môi mình, khuấy động khoang miệng. Hắn không thở được, kẻ nào đấy, đang đè lên, còn hôn hắn?! Cố gắng dùng sức đẩy tên đó ra, Vương Nhất Bác mới nhận thấy, hắn đang bị trói.
Mẹ nó! Tên này trói hắn làm quái gì? Bắt cóc sao? Nhưng bắt một tên phế vật như hắn làm gì?
Vương Nhất Bác cắn mạng vào môi tên kia, vị máu tanh chảy vào đầu lưỡi. Tên kia buông hắn ra, ngồi hẳn trên người hắn.
Không gian quá tối, Vương Nhất Bác không thể phân biệt được mình đã bị đưa tới cái chỗ khỉ ho cò gáy nào rồi. Một làn gió thổi nhẹ qua, hắn chợt thấy người hơi lành lạnh, nhìn xuống thì hồn phách muốn bay luôn. Hắn bị lột sạch, phải, lột sạch từ trên xuống dưới.
Bị bắt cóc, bị trói, bị cưỡng hôn, giờ lại bị lột sạch. Thôi xong rồi, trinh tiết cả cuộc đời của hắn!!
Kẻ kia nãy giờ im hơi lặng tiếng, chỉ ngồi đó quan sát sắc mặt hắn từ xanh lè sang đỏ như cà chua, cuối cùng trắng bệch không còn giọt máu. Tên đấy đưa tay lướt từ ngực xuống bụng hắn, lướt rất nhẹ, làm Vương Nhất Bác run lên một đợt.
"Nhất Bác"
Thanh âm hơi khàn, mang theo sự tức giận.
Nghe thấy vậy, Vương Nhất Bác bất động, không giãy giụa. Âm thanh này, sao quen thuộc thế?
Vương Nhất Bác từ từ ngẩng đầu lên, nhìn kẻ nãy giờ hắn chưa kịp liếc tới. Một nam nhân.
Mái tóc mềm mượt lòa xòa rơi trên trán, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng hào, gò má hơi ốm, cơ thể gầy nhưng cao. Người nam nhân ấy nhìn chằm chằm hắn, chiếc áo sơ - mi trắng bung hết nút, để lộ cơ bụng săn chắc.
Một đại mỹ nam a.
Nhưng Vương Nhất Bác lại sững người
"Tiêu Chiến?" Hắn khẽ nói, "Tại...Tại sao...lại là anh?"
Người kia nghe gọi, nắm lấy cằm hắn, nắm thật mạnh.
"Không phải tôi? Em còn muốn là ai?" Đôi mắt lại thêm phần lạnh giá.
Môi hắn lại một lần nữa bị áp lấy, bị người kia tước hết không khí. Cuối cùng người kia thả ra, hắn thở hổn hển, lại nghe bên tai:
"Nhất Bác, em là của tôi"
...
Vương Nhất Bác mở mắt.
Ngoài cửa sổ, ánh nắng của mặt trời rọi vào, xua tan cái lạnh của buổi đêm. Trong không khí mang một mùi hương nhè nhẹ, khiến tinh thần con người ta thư thái hơn.
Nhưng giây kế tiếp, Vương Nhất Bác lại không còn hứng thú mà thưởng thức cái khung cảnh sáng sớm này.
Cảm giác được một luồng khí nguy hiểm xuất phát từ bên cạnh, hắn quay đầu sang nhìn. Đối diện là một đôi mắt xinh đẹp, nhưng lại mang cho người ta cảm giác trống rỗng. Hắn cư nhiên bị nam nhân đêm qua ôm chặt. Người kia thấy hắn tỉnh, lại dùng tay ôm bụng hắn chặt hơn
"Tiêu Chiến?" Vương Nhất Bác vẫn chưa hoàn hồn khi thấy gương mắt trong ác mộng của mình vào mỗi đêm.
Tiêu Chiến lật người, đè lên hắn, nắm chặt cổ tay của đối phương. Gương mặt xinh đẹp ấy áp sát hắn.
"Còn muốn trốn?" Tiêu Chiến cất lời
Theo bản năng yêu đời, Vương Nhất Bác ngay lập tức lắc đầu. Người kia vẫn nhìn hắn, không nới lỏng.
Chỉ một cái lắc đầu, làm sao anh dám tin?
Anh cúi xuống, hôn môi hắn, trượt xuống cổ, cắn một cái. Dù đau nhưng hắn vẫn cứ im thinh thích, không dám phản kháng. Cả hai cứ giữ cái tư thế ám muội ấy thật lâu, cuối cùng Tiêu Chiến mới buông Vương Nhất Bác ra. Anh bước xuống giường, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ - mi không hợp kích cỡ.
Tiêu Chiến bước vào phòng tắm, khi bước ra, chỉ nhìn hắn một cái.
Cho tới khi cánh cửa đóng cái rầm, những sợi dây thần kinh của Vương Nhất Bác mới buông lỏng.
Hắn nhìn vào cái gương đặt trên bàn gần đó. Trong gương là một chàng trai, tóc tai bù xù, môi còn ít máu đã khô, cổ và vai đầy vết hôn cùng vết cắn. Gương mặt bôi bôi trét trét, thảm hại không nỡ nhìn.
Là hắn.
Nhưng cũng không phải hắn.
Phải là hắn của tám trước, năm hai mươi ba tuổi.
Khi đó vì muốn Tiêu Chiến chán ghét, Vương Nhất Bác đã làm bản thân mình thành cái dạng ma không ra ma, quỷ không ra quỷ,
Hắn...
Sống lại?
Hô hấp bị đình trệ phút chốc bởi sự sợ hãi, tuyệt vọng phức tạp đan xen.
Tại sao chứ?
Sống lại thì cứ sống lại đi. Hà cớ gì? Hà cớ gì phải là lúc này?!!
Hà cớ gì phải là khoảng thời gian đáng sợ nhất cuộc đời hắn?! Cho dù có chết, hắn tuyệt nhiên không muốn trở lại nơi này, trở lại bên tên độc ác này.
Hắn nhớ rất rõ, lúc này là lần đầu tiên hắn cùng Tiêu Chiến quan hệ, đây là trừng phạt cho việc hắn bỏ trốn.
Vương Nhất Bác đưa mắt quan sát căn phòng, tối qua cứ ngỡ thoát rồi, bắt cóc cũng chả sao, rời khỏi chỗ này là được, ai ngờ...
Nơi này quá mức quen thuộc với hắn. Hắn bị giam tại đây những mười năm. Mất người thân, mất người yêu, mất bạn bè, mất cả sự tự do.
Cả người hắn run lên, hết thảy những cơn ác mộng này, lại bắt hắn chịu đựng lần nữa sao?!!
Vương Nhất Bác nhếch khóe môi. Dù trời có muốn, hắn tuyệt nhiên cũng sẽ không đi lại vết xe cũ khi xưa.
Hắn trùng sinh, thề sẽ mang tất cả đám người khốn khiếp kia ra ngược một trận.
Updated 152 Episodes
Comments
Bắp
ê nhìn giống truyện hệt như hàn quang gặp nắng á tr
2024-04-30
0
𝓁𝓎𝓃𝓃𝒽🍀
ê mắ, t lộn nhà hả?🙂
2023-07-29
2
၄၃🍿mie🐢౨ৎ
giống ZSWW wá à
2022-06-19
0