Chương 3: Sống lại (3)

"Nhất Bác, đúng là anh rồi! A Trình nói quả không sai!"

Cô gái kia kích động chạy lại nắm tay Vương Nhất Bác. Mà biểu cảm của hắn còn hơn gặp dịch COVID, Vương Nhất Bác tái xanh mặt mày, vội vã rút tay ra. Ôi bà cô ơi! Cô muốn tế sống tôi hả? Ai biết Tiêu Chiến đang đứng ở cái góc nào quan sát hắn, lỡ bị thấy thì trinh tiết đi tong lần hai! Sống lưng hắn lạnh lạnh rồi này.

Trương Hàm nhìn thấy hắn như vậy, khẽ nhíu mày: "Nhất Bác, em biết lần trước không giành lại anh là không tốt, nhưng thật ra khi đó em là bất đắc dĩ"

Trương Hàm là người yêu của hắn ở kiếp trước. Người hắn dành cả tâm can để yêu. Vương Nhất Bác tự cười giễu chính mình, kiếp trước quả là ngu ngốc mới đi yêu cô ta. Yêu phải kẻ chỉ biết bản thân, đặt lợi ích lên hàng đầu. Cuối cùng là thấy cô ta lăn giường với Vương Trạch, haha.

Trương Hàm giương đôi mắt đỏ hoe nhìn Vương Nhất Bác: "Anh biết không, lúc anh bị tên Tiêu Chiến kia bắt đi, em rất lo cho anh. Đến nỗi ăn không ngon, ngủ không yên. Anh nhìn xem, em ốm đi rồi đó..."

Vương Nhất Bác im lặng nghe cô ta kể lể đủ thấy bệnh tật trong thời gian qua. Đủ đóng thành cuốn từ điển rồi đó. Hắn nghĩ.

"Rồi rồi, Trương Hàm, thấy rồi" Hắn thở dài.

Trương Hàm chợt nhìn hắn một cách kì quái, có chút không tự nhiên.

"Bình thường anh không gọi em là Trương Hàm."

"Ta đang ở Bác Quân, nơi này tai mắt của Tiêu Chiến khắp nơi."

Kiếp trước Vương Nhất Bác luôn gọi cô ta là Hàm Nhi, Tiểu Hàm. Mấy cái biệt danh sến súa ấy, hắn không muốn nói, thấy ghê lắm!

Trương Hàm gật đầu, cô ta quan sát Vương Nhất Bác, hiện giờ hắn đang mặc nguyên một bộ đồ rách rưới, mặt mũi vẫn chưa tẩy đi mất cái phấn kia

Cô ta nhíu mày, khóe mắt lộ ra tia xem thường: "Nhất Bác, sao anh lại biến thành bộ dạng này, trông thấy ghê quá!"

"Thì?"

"Không, ý em là, sao anh không biến lại bình thường đi. Với lại, sao anh lại có thể cam tâm tình nguyện ở lại, mặc cho Tiêu Chiến chà đạp chứ?"

Vương Nhất Bác cười khinh trong lòng: "Xin hỏi Trương tiểu thư, cô dùng thân phận gì để quản tôi? Vị hôn thê hay là...vợ của anh họ tôi?"

Trương Hàm nghe đến đó, vội xua tay: "Không có phải như anh nghĩ đâu. Em là bị ép, Vương Trạch anh ấy ép em. Em thật lòng chỉ yêu mình anh thôi!"

Trương Hàm rối đến hoảng. Sao hôm nay Vương Nhất Bác khó nói chuyện thế? Bình thường cô ta chỉ nhăn mày cái thôi, hắn đã lập tức dỗ dành, sao hôm nay lại khó chịu tới vậy?

"Nhất Bác, ta bỏ trốn đi!"

Đùa gì vậy, lần trước chưa đủ hả?!

"Em đã đặt vé máy bay, giờ ta đi luôn. Tiêu Chiến không có ở đây, ta-"

"Trương Hàm" Vương Nhất Bác cắt ngăn câu nói của cô ta, "Tôi không đi."

Trương Hàm ngẩn ra, cô ta nghe lầm?: "Anh nói gì vậy? Không đi? Chẳng lẽ anh ở đây, ở lại cái nơi anh coi là Địa Ngục sao?"

"Cô nghe rồi đấy, tôi không đi đâu cả. Và cô, ngưng diễn đi. Làm như tất cả cô đền muốn tốt cho tôi vậy. Buồn nôn."

Hắn tuôn ra từng câu nói, lạnh lùng, sắc bén.

"Anh...đang nói cái quái gì thế?!"

"Trương Hàm, cô không điếc. Tôi nói ngưng cái kịch hát này lại đi. Bộ mặt thật của cô đâu rồi?"

Vương Nhất Bác hắn vốn định diễn một chút theo cô ta, ai ngờ Trương Hàm này điếc không sợ súng, muốn hắn bỏ trốn cùng? Tìm chết lần hai hả? Vả lại, hắn cảm thấy, bỗng nhiên muốn chôn chân tại nơi này.

Cái ý nghĩ khùng điên kia vừa sinh ra, đã bị hắn tống thẳng lên bàn thờ. Nhảm nhí! Làm gì hắn muốn ở lại đây? Chỉ là hiện tại chưa có nơi nào, chỗ này bắt buộc phải ở lại.

Trương Hàm sắc mặt nhăn nhó, chỉ vào hắn:

"Vương Nhất Bác, anh có bị điên không?! Anh muốn ở lại nơi này? Có phải lần bị bắt trước bọn chúng tẩy não anh rồi không? Chỗ này là Địa ngục!"

Vương Nhất Bác vẫn một vẻ mặt: "Địa ngục có Địa ngục this, Địa ngục that."

"Anh..." Cô ta cứng họng, "Có phải Tiêu Chiến đưa ra điều kiện với anh đúng không? Anh đừng có tin hắn! Mọi lời hắn nói đều là dối trá!"

"Cô nhìn xem điều kiện gì lớn đến nỗi khiến tôi không chịu đi?" Nói vậy cũng nói được nữa.

"Vậy tại sao anh..."

"Trương Hàm, Vương Nhất Bác tôi làm việc nhìn lợi ích. Cô nói xem, tôi bỏ trốn với cô, nhận lại được gì?"

"Là tự do! Anh sẽ tự do, không bị sỉ nhục nữa. Anh sẽ được bên cạnh tôi, sẽ hạnh phúc"

"Sau đó chết đói? Mở mắt ra nhìn đi Trương Hàm, Tiêu Chiến giàu hơn cô, số tài khoản của anh ta nhiều hơn cô, quyền lực anh ta nắm trong tay còn hơn cả cô. Trương gia cái thá gì với Tiêu gia? Như một con kiến. Còn nữa,..."

Hắn liếc mắt nhìn Trương Hàm: "Anh ta đẹp hơn cô nhiều. Bên cạnh anh ta, được bao ăn bao uống, bao cả chỗ ở lẫn sự an toàn. Bên cạnh anh ta lời hơn cô nhiều!"

Câu này của Vương Nhất Bác cực kì đúng. Bên cạnh Tiêu Chiến, con mẹ nó hắn chống mắt lên coi ai động vào được hắn. Nói xong, tự nhiên cơn lạnh nãy giờ của hắn biến mất?

Trương Hàm lạnh giọng cảnh cáo: "Anh có biết rằng hắn đã giết bao nhiêu người không? Anh có chắc chắn rằng hắn sẽ bảo vệ sao? Ai nhìn vào cũng thấy hắn chỉ đang chơi đùa với anh thôi!"

Vương Nhất Bác xoa xoa cánh tay, sao lạnh nữa rồi?

Cô ta như biết được gì đó, cười khùng khục: " Đừng bảo với tôi, là anh động lòng với hắn đấy nhé!?"

Giờ tới lượt Vương Nhất Bác ngẩn ra, không đáp lại.

"Haha Vương Nhất Bác, anh vậy mà cũng bị hắn hớp hồn, anh quả là ngu ngốc, bị lừa vào bẫy còn không biết, haha..."

Hắn bực tức, đi lại đá vào chân cô ta một cái làm Trương Hàm khụy xuống rồi quay lưng vào nhà. Động lòng cái bàn thờ nhà cô!

"Vương Nhất Bác, anh sẽ hối hận vì điều này!" Rồi bỏ đi.

Hắn nhìn theo, Trương Hàm coi như đã xong, giờ còn Tiêu Chiến...

Hắn trở mặt với Trương Hàm, quỹ đạo thời gian có thay đổi không ta? Tiêu Chiến thì sao?

Hot

Comments

Trang Tẹt

Trang Tẹt

đọc xong mặc dù biết là ko đúng nhưng vẫn muốn nói 1 câu " tra nam"

2025-02-06

0

Dành Xẻo Chan với Quang Di Bủa

Dành Xẻo Chan với Quang Di Bủa

Hảo

2024-06-08

1

Rtyu

Rtyu

Its da reality gurl. Like wake up😎🙄

2024-04-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sống lại? (1)
2 Chương 2: Sống lại (2)
3 Chương 3: Sống lại (3)
4 Chương 4: Tiêu Chiến bị đoạt xá rồi??!! (1)
5 Chương 5: Tiêu Chiến bị đoạt xá rồi??!! (2)
6 Chương 6: "Kinh diễm quá chăng?"
7 Chương 7: "Chiến ca"
8 Chương 8: Thức ăn cho chó
9 Chương 9: Cẩu độc thân, liệu mà học hỏi!
10 Chương 10: Đuổi học
11 Chương 11: Thách thức
12 Chương 12: Sến súa quá rồi!
13 Chương 13: Sao lại bất đồng thế này?!
14 Chương 14: Thiên tài
15 Chương 15: Bèo nước gặp nhau
16 Chương 16: Rõ ràng là tên điên mà?!
17 Chương 17: Đồng minh
18 Chương 18: Tên Bác Chiến
19 Chương 19: Tin đồn
20 Chương 20: Tứ gia có người yêu?!
21 Chương 21: Ông nội muốn gặp em
22 Chương 22: Lỡ giờ
23 Chương 23: Lòng tin đáng giá bao nhiêu?
24 Chương 24: Đừng đi.
25 Chương 25: Tần Mãn
26 Chương 26: Hắn muốn đánh cược, cái giá là tình cảm và tấm lòng đời này...
27 Chương 27: Yêu?
28 Chương 28: Được ăn cả, ngã về không
29 Chương 29: Cầm cự
30 Chương 30: Ngàn cân treo sợi tóc
31 Chương 31: Nỗ lực vẫn chưa đủ?
32 Chương 32: Hai ta cùng điên.
33 Chương 33: Bị vu oan
34 Chương 34: Ô uế quá đi!
35 Chương 35: Thành công đôi phần.
36 Chương 36: Anh, em muốn thực hiện ước mơ.
37 Chương 37: Hoang đường!!!
38 Chương 38: Ta họ gì?
39 Chương 39: Giống hẹn hò.
40 Chương 40: Kì thi bất ngờ.
41 Chương 41: Đứa con từ trên trời rơi xuống.
42 Chương 42: Nhà ba người
43 Chương 43: Tỏa nhi.
44 Chương 44: Cơn sốc của Kỉ Lý.
45 Chương 45: Daddy hay bắt nạn người khác mà?
46 Chương 46: Tốt nghiệp.
47 Chương 47: Buổi trà chiều với Dung Viên.
48 Chương 48: Chuyện gì đã xảy ra?
49 Chương 49: Vậy...Vương thiếu đây muốn vào vị trí nào?
50 Chương 50: "Em về Vương gia."
51 Chương 51: Khinh thường.
52 Chương 52: Sấm đánh trên đỉnh đầu.
53 Chương 53: Hào môn thế gia
54 Chương 54: Ông, quà của cháu...
55 Chương 55: Món quà đặc biệt.
56 Chương 56: Kinh thế hãi tục.
57 Chương 57: Không có bức thứ hai đâu.
58 Chương 58: "Bà là mẹ tôi khi nào?"
59 Chương 59: Con của kĩ nữ.
60 Chương 60: Công việc thuận lợi.
61 Chương 61: Hổ phụ sinh hổ tử.
62 Chương 62: Gián tiếp bán cho vựa ve chai?
63 Chương 63: Bảo Bảo...
64 Chương 64: Chuyến công tác.
65 Chương 65: Xin chào...
66 Chương 66: Cậu có thật là người yêu của Tiêu Chiến không vậy?!
67 Chương 67: Mệt rồi đây.
68 Chương 68: Mã Lệ Thúy tìm đến cả đây?
69 Chương 69: Ấy thế mà lại dẫn đến sân tập bắn...
70 Chương 70: Các người vô lí nó vừa!!!
71 Chương 71: Mạng người vẫn là mạng người.
72 Chương 72: Đêm...
73 Chương 73: Thời gian không còn nhiều.
74 Chương 74: Giới hạn của một Vương Nhất Bác.
75 Chương 75: Bình minh, một sự khởi đầu.
76 Chương 76: Kẻ xáo trộn số mệnh.
77 Chương 77: Papi.
78 Chương 78: Chỉ là cháu của ông.
79 Chương 79: Hòn đá trong tim.
80 Chương 80: Ngân sách cạn kiệt?
81 Chương 81: Tham ô.
82 Chương 82: Em đói.
83 Chương 83: Tỏa.
84 Phiên ngoại 1: Mộng.
85 Phiên ngoại 2: Mộng.
86 Phiên ngoại 3: Mộng.
87 Chương 84: Không thể yên ổn.
88 Chương 85: "Thiêu nó đi."
89 Chương 86: Gã không thể tin, anh lại tàn nhẫn như thế...
90 Chương 87: "Em không chơi nữa!"
91 Chương 88: Gia đình.
92 Chương 89: Ba ngày sau.
93 Chương 90: Bệnh tim.
94 Chương 91: Nếu như không có Vương Nhất Bác...
95 Chương 92: Toà nhà quái dị.
96 Chương 93: Tắt thở rồi...
97 Chương 94: Câu chuyện bảy năm.
98 Chương 95: Không nỡ.
99 Chương 96: Xuất phát đến Lạc Dương.
100 Chương 97: Loanh quanh thành phố.
101 Chương 98: Trò chơi mới.
102 Chương 99: Nhiệm vụ thứ nhất.
103 Chương 100: Nhiệm vụ thứ nhất - Bản đồ tẩu thoát.
104 Chương 101: Nhiệm vụ thứ nhất - Viễn Ngũ.
105 Chương 102: Nhiệm vụ thứ nhất - Thách đấu.
106 Chương 103: Nhiệm vụ thứ nhất - Chết lặng.
107 Chương 104: Tiêu Chiến bệnh rồi.
108 Chương 105: Chuyện cũ nhà họ Tiêu.
109 Chương 106: Nhiệm vụ thứ hai.
110 Chương 107: Nhiệm vụ thứ hai - Tai nạn.
111 Chương 108: Nhiệm vụ thứ hai - Song Nhất.
112 Chương 109: Muốn bay lên...
113 Chương 110: Khắc ghi anh.
114 Chương 111: Anh bạn nhỏ họ Vương và tiểu ca ca của hắn.
115 Chương 112: "Gọi sai rồi."
116 Chương 113: Chân thật tình cảm.
117 Chương 114: Anh không về nữa.
118 Chương 115: Tìm người hỏi chuyện xưa.
119 Chương 116: Tiêu Chiến và đứa bé.
120 Chương 117: Bé con mất tích.
121 Chương 118: USB đáng ngờ.
122 Chương 119: Hoá ra đã gần đến vậy.
123 Chương 120: Ẩu đả rồi bị tóm.
124 Chương 121: Thật sự có nội gián?
125 Chương 122: Giương đông kích đông nam.
126 Chương 123: Tìm gặp cha Vương, làm rõ quá khứ.
127 Chương 124: Phòng thí nghiệm dưới lòng đất.
128 Chương 125: "Là cha không muốn đối mặt!"
129 Chương 126: "Makeup đẹp đấy."
130 Chương 127: Thủ đoạn bịt đầu mối.
131 Chương 128: Hợp tác với cảnh sát.
132 Chương 129: Đoàn xe.
133 Chương 130: Bẫy rạp khắp nơi.
134 Chương 131: Vụ nổ lớn.
135 Chương 132: Khúc Vỹ tổn thất.
136 Chương 133: Đốt lửa.
137 Chương 134: "Em đừng chạy đi đánh nhau nữa."
138 Chương 135: Lòng trung thành.
139 Chương 136: Thảo luận bắt người.
140 Chương 137: Minh chứng kì diệu.
141 Chương 138: "Cũng phải khiến cho bà bị chung thân."
142 Chương 139: Bắt cóc và thôi miên.
143 Chương 140: Chủ Nhật lười biếng.
144 Chương 141: Tiêu Dã Uy và những muộn phiền tổn thương.
145 Chương 142: Phim truyền hình lúc tám giờ.
146 Chương 143: "Bà hại chết con mình rồi."
147 Chương 144: Ý niệm đã thành, chẳng còn hối hận.
148 Chương 145: Ông nguyện ý.
149 Chương 146: "Tôi biết mà."
150 Phiên ngoại 4: Động phòng (H)
151 Phiên ngoại 5: Chuyện nhỏ thường ngày của nhà Vương Tiêu.
152 Phiên ngoại 6: Chuyện nhỏ thường ngày của nhà Vương Tiêu [2]
Chapter

Updated 152 Episodes

1
Chương 1: Sống lại? (1)
2
Chương 2: Sống lại (2)
3
Chương 3: Sống lại (3)
4
Chương 4: Tiêu Chiến bị đoạt xá rồi??!! (1)
5
Chương 5: Tiêu Chiến bị đoạt xá rồi??!! (2)
6
Chương 6: "Kinh diễm quá chăng?"
7
Chương 7: "Chiến ca"
8
Chương 8: Thức ăn cho chó
9
Chương 9: Cẩu độc thân, liệu mà học hỏi!
10
Chương 10: Đuổi học
11
Chương 11: Thách thức
12
Chương 12: Sến súa quá rồi!
13
Chương 13: Sao lại bất đồng thế này?!
14
Chương 14: Thiên tài
15
Chương 15: Bèo nước gặp nhau
16
Chương 16: Rõ ràng là tên điên mà?!
17
Chương 17: Đồng minh
18
Chương 18: Tên Bác Chiến
19
Chương 19: Tin đồn
20
Chương 20: Tứ gia có người yêu?!
21
Chương 21: Ông nội muốn gặp em
22
Chương 22: Lỡ giờ
23
Chương 23: Lòng tin đáng giá bao nhiêu?
24
Chương 24: Đừng đi.
25
Chương 25: Tần Mãn
26
Chương 26: Hắn muốn đánh cược, cái giá là tình cảm và tấm lòng đời này...
27
Chương 27: Yêu?
28
Chương 28: Được ăn cả, ngã về không
29
Chương 29: Cầm cự
30
Chương 30: Ngàn cân treo sợi tóc
31
Chương 31: Nỗ lực vẫn chưa đủ?
32
Chương 32: Hai ta cùng điên.
33
Chương 33: Bị vu oan
34
Chương 34: Ô uế quá đi!
35
Chương 35: Thành công đôi phần.
36
Chương 36: Anh, em muốn thực hiện ước mơ.
37
Chương 37: Hoang đường!!!
38
Chương 38: Ta họ gì?
39
Chương 39: Giống hẹn hò.
40
Chương 40: Kì thi bất ngờ.
41
Chương 41: Đứa con từ trên trời rơi xuống.
42
Chương 42: Nhà ba người
43
Chương 43: Tỏa nhi.
44
Chương 44: Cơn sốc của Kỉ Lý.
45
Chương 45: Daddy hay bắt nạn người khác mà?
46
Chương 46: Tốt nghiệp.
47
Chương 47: Buổi trà chiều với Dung Viên.
48
Chương 48: Chuyện gì đã xảy ra?
49
Chương 49: Vậy...Vương thiếu đây muốn vào vị trí nào?
50
Chương 50: "Em về Vương gia."
51
Chương 51: Khinh thường.
52
Chương 52: Sấm đánh trên đỉnh đầu.
53
Chương 53: Hào môn thế gia
54
Chương 54: Ông, quà của cháu...
55
Chương 55: Món quà đặc biệt.
56
Chương 56: Kinh thế hãi tục.
57
Chương 57: Không có bức thứ hai đâu.
58
Chương 58: "Bà là mẹ tôi khi nào?"
59
Chương 59: Con của kĩ nữ.
60
Chương 60: Công việc thuận lợi.
61
Chương 61: Hổ phụ sinh hổ tử.
62
Chương 62: Gián tiếp bán cho vựa ve chai?
63
Chương 63: Bảo Bảo...
64
Chương 64: Chuyến công tác.
65
Chương 65: Xin chào...
66
Chương 66: Cậu có thật là người yêu của Tiêu Chiến không vậy?!
67
Chương 67: Mệt rồi đây.
68
Chương 68: Mã Lệ Thúy tìm đến cả đây?
69
Chương 69: Ấy thế mà lại dẫn đến sân tập bắn...
70
Chương 70: Các người vô lí nó vừa!!!
71
Chương 71: Mạng người vẫn là mạng người.
72
Chương 72: Đêm...
73
Chương 73: Thời gian không còn nhiều.
74
Chương 74: Giới hạn của một Vương Nhất Bác.
75
Chương 75: Bình minh, một sự khởi đầu.
76
Chương 76: Kẻ xáo trộn số mệnh.
77
Chương 77: Papi.
78
Chương 78: Chỉ là cháu của ông.
79
Chương 79: Hòn đá trong tim.
80
Chương 80: Ngân sách cạn kiệt?
81
Chương 81: Tham ô.
82
Chương 82: Em đói.
83
Chương 83: Tỏa.
84
Phiên ngoại 1: Mộng.
85
Phiên ngoại 2: Mộng.
86
Phiên ngoại 3: Mộng.
87
Chương 84: Không thể yên ổn.
88
Chương 85: "Thiêu nó đi."
89
Chương 86: Gã không thể tin, anh lại tàn nhẫn như thế...
90
Chương 87: "Em không chơi nữa!"
91
Chương 88: Gia đình.
92
Chương 89: Ba ngày sau.
93
Chương 90: Bệnh tim.
94
Chương 91: Nếu như không có Vương Nhất Bác...
95
Chương 92: Toà nhà quái dị.
96
Chương 93: Tắt thở rồi...
97
Chương 94: Câu chuyện bảy năm.
98
Chương 95: Không nỡ.
99
Chương 96: Xuất phát đến Lạc Dương.
100
Chương 97: Loanh quanh thành phố.
101
Chương 98: Trò chơi mới.
102
Chương 99: Nhiệm vụ thứ nhất.
103
Chương 100: Nhiệm vụ thứ nhất - Bản đồ tẩu thoát.
104
Chương 101: Nhiệm vụ thứ nhất - Viễn Ngũ.
105
Chương 102: Nhiệm vụ thứ nhất - Thách đấu.
106
Chương 103: Nhiệm vụ thứ nhất - Chết lặng.
107
Chương 104: Tiêu Chiến bệnh rồi.
108
Chương 105: Chuyện cũ nhà họ Tiêu.
109
Chương 106: Nhiệm vụ thứ hai.
110
Chương 107: Nhiệm vụ thứ hai - Tai nạn.
111
Chương 108: Nhiệm vụ thứ hai - Song Nhất.
112
Chương 109: Muốn bay lên...
113
Chương 110: Khắc ghi anh.
114
Chương 111: Anh bạn nhỏ họ Vương và tiểu ca ca của hắn.
115
Chương 112: "Gọi sai rồi."
116
Chương 113: Chân thật tình cảm.
117
Chương 114: Anh không về nữa.
118
Chương 115: Tìm người hỏi chuyện xưa.
119
Chương 116: Tiêu Chiến và đứa bé.
120
Chương 117: Bé con mất tích.
121
Chương 118: USB đáng ngờ.
122
Chương 119: Hoá ra đã gần đến vậy.
123
Chương 120: Ẩu đả rồi bị tóm.
124
Chương 121: Thật sự có nội gián?
125
Chương 122: Giương đông kích đông nam.
126
Chương 123: Tìm gặp cha Vương, làm rõ quá khứ.
127
Chương 124: Phòng thí nghiệm dưới lòng đất.
128
Chương 125: "Là cha không muốn đối mặt!"
129
Chương 126: "Makeup đẹp đấy."
130
Chương 127: Thủ đoạn bịt đầu mối.
131
Chương 128: Hợp tác với cảnh sát.
132
Chương 129: Đoàn xe.
133
Chương 130: Bẫy rạp khắp nơi.
134
Chương 131: Vụ nổ lớn.
135
Chương 132: Khúc Vỹ tổn thất.
136
Chương 133: Đốt lửa.
137
Chương 134: "Em đừng chạy đi đánh nhau nữa."
138
Chương 135: Lòng trung thành.
139
Chương 136: Thảo luận bắt người.
140
Chương 137: Minh chứng kì diệu.
141
Chương 138: "Cũng phải khiến cho bà bị chung thân."
142
Chương 139: Bắt cóc và thôi miên.
143
Chương 140: Chủ Nhật lười biếng.
144
Chương 141: Tiêu Dã Uy và những muộn phiền tổn thương.
145
Chương 142: Phim truyền hình lúc tám giờ.
146
Chương 143: "Bà hại chết con mình rồi."
147
Chương 144: Ý niệm đã thành, chẳng còn hối hận.
148
Chương 145: Ông nguyện ý.
149
Chương 146: "Tôi biết mà."
150
Phiên ngoại 4: Động phòng (H)
151
Phiên ngoại 5: Chuyện nhỏ thường ngày của nhà Vương Tiêu.
152
Phiên ngoại 6: Chuyện nhỏ thường ngày của nhà Vương Tiêu [2]

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play