Không.

Hôm nay là thứ hai, một ngày trời không được đẹp cho lắm.
Nó mưa tầm tã, mịt mù đến mức Bạch Trú Mộng trên ban công chung cư cũng như đang nhìn qua một ô cửa sổ đầy sương; ấy thế mà bên dưới lại rất nhiều người khác tới lui, gương mặt ửng lên háo hức bất chấp thứ gió lạnh mà hắn chỉ hận không thể khiến nó biến mất.
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
Ngày xửa ngày xưa...~
Hắn ngâm nga vài câu hát kỳ quái, một lượt đem tất cả quần áo đang phơi rút vào nhà, tránh cho việc thay vì chỉ cần phơi lần hai trở thành vừa giặt vừa là, phiền phức.
Hiện tại đang là tháng mười một, không khí Giáng Sinh sớm tràn lan khắp nơi quả thực là ác mộng với những kẻ chưa có ai bên cạnh (như hắn ), họ chọn lựa một món quà để tặng cho người yêu thương nhất.
Nhân loại nhiều năng lượng thật. _ Hắn không hề ghen tị đâu, chỉ đơn thuần cảm thấy tò mò, con người không quan tâm sự khắc nghiệt dưới thời tiết mà ra khỏi chăn là cực hình, có phải sức mạnh tình yêu sẽ giúp người ta trở nên khỏe hơn, hay ngốc hơn nữa.
Hắn luôn tự hỏi, rồi tự trả lời - bởi thế hắn chẳng bao giờ biết được chính xác, nhưng cũng không thành vấn đề khi hắn và họ không hề giống nhau, và người duy nhất giống hắn lại chẳng quan trọng chuyện này.
Nhìn mọi thứ qua màn mưa là một việc gì đó rất lãng mạn, hắn cũng cố thử một đôi lần, nhưng rõ ràng "lãng mạn " là một thứ khái niệm nào đó không dành cho hắn.
Cố chấp là không tốt, hắn chăm chú quan sát đường phố, chỉ cho đến khi lờ mờ trông thấy một cái bóng nằm trên đất giữa màn nước hắt vào, Bạch Trú Mộng mới chậm chạp quay đi.
... Là thi thể ai đó trên đường.
...........
Bạch Trú Mộng pha một bình cà phê, đặt một ít bánh ngọt mới làm vào đĩa thủy tinh trên bàn, phần còn lại đặt vào trong tủ lạnh chờ ai kia của hắn về.
Hắn có thể nấu ăn, việc mà hầu hết tất cả các thực thể không được tính là con người rất khó thực hiện; đồ làm ra có thể ăn được, mà nếu không ăn hắn cũng không chết, chỉ khổ nếu bạn thân phải tự nấu nướng một mình.
Hắn không có bất cứ một giác quan nào (hoặc là từng có, minh chứng rõ nét là việc hắn vẫn còn mỗi bên một cái tai ), đáng ngạc nhiên là chính mình có thể cảm nhận thế gian xung quanh (dù theo "mắt " hắn thấy thì không có cũng được ).
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
Thiên địa vạn tuế...~
Bánh ngọt mới làm rất ngon (dù chẳng căn cứ vào đâu ), quần áo móc vào lan can trong nhà, hắn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
... Mắt chạm mắt.
Một đôi ngươi đen sâu hoắm, vằn máu ẩn hiện hắt vào mặt kính, rất thích hợp cho quay các bộ phim kinh dị hot nhất.
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
... Nó khi nào thì về được nhỉ...?
Sinh viên thời nay thật khổ. _ Hắn vui vẻ nghĩ ngợi, bộ dạng cười trên nỗi đau của người khác khá rõ, rất có dáng vẻ đứng xem kịch vui.
Bạch Trú Mộng trở người, thong thả đi vào bếp, bánh trên bàn không biết khi nào đã biến sạch.
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
Tối nay ăn gì đây...
Dù sao cũng sắp Giáng Sinh, sửa soạn đón ai đó bằng một bữa lớn, cũng coi như hoà nhập với xã hội con người.
À, còn phải báo nó mua một cái bánh kem khác chứ? Tiệm bánh mới mở đầu hẻm rất ngon.
..........
Hồ Thuần Nhã ngồi trong lớp học, lặng lẽ để lời giảng của giáo viên đi từ tai này qua tai kia, cố hết sức giữ mí mắt đừng khép lại, để rồi bất lực chấp nhận thực tế là y đang chán chết đi được.
Đáng lý ra y không cần thiết phải ở đây, tất cả các môn đã thi xong và chương trình học đã hoàn tất, chẳng hiểu sao người ta lại cứ thích ép buộc sinh viên đến trường, thay vì ở nhà quách cho đỡ tốn năng lượng; y thà nhìn bạn mình tám tiếng còn hơn.
Cậu bạn phía sau đã gục, hai cô gái bên cạnh bàn tán xôn xao về việc nên hẹn hò với ai trong hè này, trước mặt là thanh niên đang lén lút ăn uống, điểm chung là không ai chú ý đến bài học.
Hồ Thuần Nhã vẫn ngồi thẳng lưng, nhưng ánh mắt đã chậm chạp quay ra hướng cửa sổ, hồn khẽ trôi lơ lửng... Rồi bất ngờ quay lại thân xác.
Một đôi ngươi hằn lên tấm kính.
... Hồ Thuần Nhã lại chậm chạp quay vào, tiếp tục nghe trong tình trạng không để ý đến mọi thứ xung quanh.
Có lẽ cả y và hắn đều không biết, cả hai vừa ngước lên nhìn nhau trong cùng một thời điểm, qua đôi mắt biến dị kia.
............
_ Tao muốn ăn bánh kem, hương chocolate, ở quán mới mở đấy nhé. _
_ ... Được, biết rồi. _
_ OK, yêu mày nhất! _
_ ... Ờ. _
..........
Hồ Thuần Nhã xách chiếc hộp carton màu nâu, giẫm lên vài vũng nước khi y bước trên đường về nhà; mưa đọng lại trên mái ô đen, rồi lăn xuống theo vân khung dù.
Năm sau y đã là tiền bối trong trường, bạn thân bảo cũng nên ăn mừng một chút; y trở tay, ôm lấy hộp carton cứng vào lòng.
Có tiếng chân vội vàng qua lại, y đơn giản tránh qua một bên, chỉ không ngờ rằng là nhắm hẳn về phía chính mình.
Một thiếu nữ va phải y, Hồ Thuần Nhã hơi lảo đảo, hộp bánh được giữ chặt không tổn hại gì, thiếu nữ ngã quỳ xuống đất, trên tay là rất lớn tờ rơi.
Y đứng thẳng lại, như vô tình nhặt một tờ cho vào túi.
Hồ Thuần Nhã
Hồ Thuần Nhã
... Cô không sao chứ?
Hồ Thuần Nhã không phải kiểu người vô tâm đến mức thấy con gái ngã mà không đỡ, y đưa tay về phía cô, chỉ có vẻ hơi dè chừng.
_ Không sao không sao, tôi ổn mà, thành thật xin lỗi cậu. _
Thiếu nữ lúng túng đứng lên, nhặt nhạnh tờ rơi vương vãi khắp đường rồi cúi đầu thật thấp - tôi đang vội quá, cô bỏ đi, y cũng quay đầu kiểm tra hộp carton.
Cũng nên về thôi, hi vọng người bạn đồng hành quái dị bám trên người cô ta không ghi thù gì y.
..........
Chung cư gần đây có mùi rất kỳ lạ, ống thoát nước nhà bên lại hỏng phát ra tiếng òng ọc khó nghe, trông xa khá giống mấy ngôi nhà trong phim kinh dị.
Y đút cho mèo đen nhỏ một miếng thịt, hối lộ nó lờ đi những thứ bất thường quanh người rồi thong thả vào thang máy.
... Cửa nhà Hồ Thuần Nhã trong mắt người khác, hiện tại đang hơi hé ra, còn có vẻ ghê rợn quái quái.
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
Mày về rồi.
Trước cửa phòng có một cái kính chiếu yêu, bạn thân y treo ngược mình trước đó, trong kính chẳng phản chiếu thứ gì cả.
Hồ Thuần Nhã
Hồ Thuần Nhã
Leo xuống.
Y thành thục lờ nó đi, đây dường như đã là chuyện thường ngày, đến mức Hồ Thuần Nhã cũng lười phản ứng lại.
Bạn thân khẽ nhích qua một bên chỉ với hai chân đang bám trên thành cửa, đối mắt với bạn mình, hắn cười rất nhẹ.
Tấm kính chiếu yêu lộ ra, chiếu tới cái bóng đen bám chặt vào phía sau Hồ Thuần Nhã.
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
Mày dẫn bạn mới về à?
Hơi thở khẽ đến không tồn tại lướt trên da mặt y, y im lặng không nói một lời.
Hồ Thuần Nhã
Hồ Thuần Nhã
... Tối nay ăn gì đấy?
Trong hơn một nghìn cách phản ứng, y lựa chọn không biết gì.
Bạch Trú Mộng cười khúc khích.
Bạch Trú Mộng
Bạch Trú Mộng
Thịt bò với nước kem, dừa và sốt Dashi ninh chung.
... Cái món ăn quỷ quái gì thế?
..........
Hôm nay trời có thể không đẹp, nhưng là một ngày bình thường.
Hot

Comments

Meo chan

Meo chan

Xin cảm ơn, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

2024-08-12

0

Meo chan

Meo chan

Cuối cùng, tôi không cho phép bất cứ ai đạo nhái truyện của tôi, nếu thích bạn có thể lịch sự xin phép tôi, tôi có thể cho phép bạn, tránh tạo drama bóc phốt không cần thiết.

2024-08-12

0

Meo chan

Meo chan

Ngoài ra tất cả các nhân vật trong truyện đều thuộc quyền sở hữu của tôi, tính cách cũng dựa trên suy nghĩ của riêng tôi, nếu bạn tìm được một số nhân vật có tên hay cá tính tương tự thì đều không phải, cũng mong bạn không đưa các nhân vật của các tác giả khác để so sánh.

2024-08-12

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play