[Lichaeng] Oan Hồn Trở Lại

[Lichaeng] Oan Hồn Trở Lại

Thái Anh trở lại..

Năm 1980, mùa nước nổi
Đồn công an xã nép mình giữa miền quê hoang vắng. Con kênh trước cửa nước chảy lững lờ, phản chiếu ánh trăng mờ đục như lớp da nhợt nhạt của người chết trôi. Đêm nay không gió, không một tiếng côn trùng, chỉ có tiếng bấc đèn dầu lách tách cháy
Lạp Lệ Sa ngồi bên chiếc bàn gỗ, ánh sáng từ ngọn đèn hắt lên gương mặt cô từng vệt vàng vọt. Đôi mắt cô không rời khỏi những trang hồ sơ trải trước mặt—một loạt vụ án mạng kỳ lạ, các nạn nhân đều chết trong phòng khóa kín
cọt kẹt
Cánh cửa gỗ cũ kỹ phía sau kẽo kẹt mở ra. Một người bước vào, đặt lên bàn thêm một tập giấy ngả màu
Kim Thái Hanh
Kim Thái Hanh
Thêm một vụ nữa
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
/không ngẩng lên, chỉ nhìn chằm vào xấp hồ sơ/
Trước mặt cô là một xấp hồ sơ dày cộp. Tám nạn nhân. Tám cái chết giống hệt nhau
Chết trong phòng khóa kín. Không có dấu vết xâm nhập. Không dấu vân tay lạ. Và đều có một tấm gương gần đó
Lệ Sa trượt ngón tay qua từng bức ảnh. Gương mặt của từng nạn nhân hiện ra trước mắt cô—méo mó, trợn trừng, há hốc, như thể họ đã thấy thứ gì đó kinh hoàng tột độ ngay trước khi chết
Đây đã là nạn nhân thứ tám, tất cả đều chết với cùng một biểu cảm hoảng loạn, trong phòng kín, và đều có một tấm gương gần đó
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Đây không phải án mạng bình thường
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Không có vết xâm nhập, không có dấu tay lạ, không có dấu hiệu giằng co
Kim Trí Tú
Kim Trí Tú
Người chết như thể…bị cái gì đó lấy đi hồn phách
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
….
Không khí trong phòng trĩu xuống. Lệ Sa không tin vào ma quỷ. Nhưng sau tất cả những gì đã thấy, cô cũng không thể giải thích được những cái chết này
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
/đặt tay lên tấm ảnh cuối cùng/
Bàn tay cô lạnh toát
Tên nạn nhân: Phác Thái Anh
Tấm ảnh đã ố vàng theo thời gian, nhưng cô không thể quên được gương mặt ấy
NovelToon
Ba năm trước, vào một đêm mưa như thế này
Thái Anh chết
Lệ Sa nhớ rõ cảm giác khi hay tin. Trái tim cô như bị ai đó đâm xuyên qua, nhưng trước khi cơn đau kịp lan rộng, nó đã bị đóng băng. Một nỗi trống rỗng lạ lùng bao trùm lấy cô, đến mức cô dường như nghẹt thở
Cô còn nhớ buổi mai trời xám ngoét, khi người ta mang thi thể Thái Anh ra khỏi căn phòng nhỏ nơi nàng sống một mình
Căn phòng đó cũng khóa kín từ bên trong
Người ta gọi đó là tự sát
Nhưng cô không tin
Cô không tin vào cái kết luận chóng vánh đó. Không tin rằng Thái Anh—người yêu của cô, người luôn mạnh mẽ và hạnh phúc bên cạnh cô—lại có thể chọn cái chết trong lặng lẽ
Vụ án bị khép lại chóng vánh, hồ sơ bị cất đi như thể chưa từng tồn tại. Và Lệ Sa, lúc ấy chỉ là một cảnh sát trẻ vừa vào ngành, không thể làm gì để thay đổi kết quả
Ba năm trôi qua, cô đã chờ đợi
Chờ đợi một dấu hiệu. Một giấc mơ. Một hơi thở phả vào gáy giữa đêm khuya. Một cái chạm nhẹ giữa ranh giới của hai thế giới
Nhưng không có gì cả
Thái Anh hoàn toàn biến mất
Không còn ai nhắc đến cô ấy nữa. Không ai gọi tên cô ấy. Cả thị trấn nhỏ này đối xử với cái chết của Thái Anh như một cơn ác mộng tạm thời, một thứ cần phải quên đi
Nhưng Lệ Sa chưa từng quên..
Một tháng trước…
Nó đã quay lại
Một vụ án mới—cái chết giống hệt như Thái Anh
Một căn phòng khóa kín. Một tấm gương nứt
Cứ tưởng vụ án năm đó đã bị chôn vùi mãi mãi, nhưng giờ đây, nó đã trở lại. Và lần này, Lệ Sa biết chắc đây không phải là một sự trùng hợp, không có sự trùng hợp nào liên tiếp đến 8 cái chết giống nhau như vậy
Nếu gọi cái chết của Thái Anh là tự sát, vậy tại sao 1 tháng qua lại có 8 cái chết được cho là tự sát giống hệt Thái Anh của cô năm đó?
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
/nhìn chằm chằm vào tấm ảnh của Thái Anh, cổ họng nghẹn lại/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
“Không đúng..”
Có một điều gì đó đã thay đổi
Ba năm qua, cô chưa từng nhìn thấy Thái Anh hiện về
Nhưng từ khi vụ án mới xảy ra cách đây 1 tháng trước
Một xác chết mới. Một căn phòng khóa kín. Một tấm gương nứt. Một gương mặt chết cứng, mắt trợn trừng vì kinh hoàng
Và từ lúc đó, Lệ Sa bắt đầu thấy Thái Anh
Lần đầu tiên là trong trụ sở cảnh sát, trên tấm kính cửa sổ phủ bụi
Lần thứ hai là trong mặt nước lặng lẽ của con kênh vào một đêm không trăng
Lần thứ ba, cô thấy nàng trong gương chiếu hậu của chiếc xe Jeep cũ, thấp thoáng sau những giọt mưa nhòe nhoẹt
Những lần trước, bóng hình ấy luôn tan biến trước khi cô kịp nhìn rõ
Nhưng…
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
…./lạnh sóng lưng/
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
/từ từ ngước lên/
Trên tấm kính cửa sổ đối diện, Thái Anh đang đứng đó
Bên ngoài trời mưa tầm tã, nước mưa đọng thành vệt dài trên kính, nhưng hình bóng Thái Anh không mờ nhạt đi
Mái tóc nàng rũ xuống, ướt sũng, áo dài sẫm màu bết vào người như vừa từ dưới nước bò lên. Đôi mắt sâu hoắm không còn sự sống, hốc mắt tối đen như thể bên trong không có gì ngoài hư vô
Lệ Sa cảm thấy hơi thở mình đông cứng lại trong cổ họng
Lần này, Thái Anh không biến mất
Nàng vẫn đứng đó, nhìn thẳng vào cô
Và rồi, từ từ…
Một bàn tay trắng bệch giơ lên, cào nhẹ xuống lớp kính
Một âm thanh chói tai vang lên, khiến Lệ Sa nổi gai ốc
Két…
Két…
Két…
Đôi mắt của Thái Anh dán chặt vào cô, như thể muốn kéo cô vào nơi sâu thẳm nào đó
Lạp Lệ Sa
Lạp Lệ Sa
T..Thái..Anh..
Nước mưa vẫn rơi tí tách bên ngoài. Gió rít qua những khe cửa cũ kỹ
Phác Thái Anh
Phác Thái Anh
Lệ Sa…
Lần này, Thái Anh đã trở lại sau ba năm, vụ án năm đó chấn động cả vùng, rồi lại bị khép hồ sơ một cách hời hợt, như thể mạng người chỉ là một trang giấy có thể gấp lại rồi quên lãng
Hot

Comments

vịu ơ

vịu ơ

í là bị mê cách viết, nên phải mò đọc...

2025-04-04

1

nghịch ngu đút c.u vô ổ điện.

nghịch ngu đút c.u vô ổ điện.

mới chap 1 th đó tr🥰

2025-04-11

1

Thai Anh

Thai Anh

2 bộ kia ch xog đã ra 😡

2025-03-27

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play