Chapter 3: Định mệnh cho em gặp lại anh (3)

Buổi dạ tiệc được tổ chức tại khách sạn million stars nằm ở trung tâm thành phố, nơi đây được coi như là thiên đường của sự xa hoa, chuyên tiếp nhận những sự kiện dành riêng cho giới hào môn thế gia của cả cái Hà Thành này.

Mọi thứ được bày trí vô cùng sạch sẽ sang trọng, từ sân khấu đến sảnh tiếp khách đều thể hiện được sự chỉn chu. Ngoài ra còn có những khúc nhạc được thể hiện bởi những nghệ sĩ hàng đầu cả nước.

Lúc này ở hội trường toàn những người trong giới nhà giàu đang cười nói trò chuyện, chỉ vài ba câu nói cũng có thể lấy được hợp đồng trăm tỷ. Mọi người dường như đều đang mải mê giữa những câu chuyện xã giao mà chẳng hề để ý đến xung quanh cho đến khi một người đàn ông cao lớn xuất hiện. Anh mặc bộ vest đen thẳng thớm mà lịch thiệp, mỗi một cử chỉ, điệu bộ đều toát lên khí chất khó ai bì. Bên cạnh là Phong Vân đang coi nơi đây như chốn không người mà thoải mái cợt nhả trêu đùa, bởi cả hai đều là dân chơi có tiếng nên chỉ cần vừa nhìn đã có người nhận ra ngay.

"Là Lệ thiếu sao?"

"Đúng vậy nhưng sao anh ta lại ở đây? Nơi đây toàn tiếp những nhân vật quan trọng trong thành phố cũng chẳng phải nơi ăn chơi của đám con nhà giàu vậy mà anh ta cũng đến. Đúng là lạ!"

"Có gì là lạ đâu. Dạo gần đây Lệ thiếu cũng đang bắt đầu nhúng tay vào các vụ làm ăn lớn rồi. Tuy bên ngoài anh ta vẫn tỏ ra ăn chơi như đám công tử nhà giàu khác nhưng thực chất bên trong vẫn đang ngấm ngầm thao túng về mặt kinh doanh."

"Ồ, không hổ là con trai Lệ Kiến Bân, đúng thật là thâm sâu khó lường."

Sau khi Lệ Thế Thành bước vào trong sảnh chính thì cả hội trường lập tức im bặt, không hẹn mà cùng nhau nhìn ra phía cửa lớn.

Một cô gái có nhan sắc xinh đẹp diễm lệ, gương mặt nhỏ nhắn thanh thoát, đôi mắt phượng xinh đẹp hút hồn, đôi môi đỏ mọng mang lại cảm giác vừa ngọt ngào, vừa quyến rũ. Trên người cô mặc một bộ váy màu đỏ rượu được cắt xẻ vô cùng tinh tế, chỗ cần che thì nên che chỗ cần hở thì tuyệt đối hút mắt người nhìn, tổng thể mang lại cảm giác hài hoà mà lại không hề phô trương. Đôi tay mảnh khảnh đang khoác hờ trên tay một người đàn ông.

Sự xuất hiện của cô thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, xung quanh rôm rả những tiếng bàn luận.

"Cô gái này thật, thật quá xinh đẹp đi! Vừa quyến rũ lại vừa cao quý, đây chính là hình tượng nữ thần của tôi!"

"Nhưng sao nhìn cô ấy tôi lại thấy vô cùng quen mắt nhỉ?"

"Quen mắt sao? Nếu tôi từng gặp người đẹp như vậy thì cho dù có chết tôi cũng sẽ không bao giờ quên!"

...

Ở cách đó không xa, Phong Vân vừa nhìn rõ cô gái là ai thì liền húc tay Lệ Thế Thành bên cạnh.

"Này, cô gái ở quán bar ngày hôm đó kìa!"

Lệ Thế Thành cũng dừng lại nhìn cô gái khá lâu. Cảm nhận được ánh mắt sắc bén từ người khác, cô gái khẽ nâng mắt nhìn. Nhưng chỉ là trong giây lát rồi ngay sau đó cô lại uyển chuyển dời tầm mắt đi rồi thong thả bước vào trong sảnh chính.

Trong giây phút ngắn ngủi đến thế nhưng tim Lệ Thế Thành lại bỗng chốc đập nhanh hơn một nhịp. Cảm giác này làm anh thoáng giật mình, như này là anh đang rung động sao? Sao anh có thể rung động với cô gái mà mình chỉ mới gặp được hai lần chứ? Điều này quả thật quá vô lý và nực cười!

Bỏ lại chút cảm xúc phức tạp này lại, anh liền khó chịu quay người rời đi.

Nhưng Phong Vân bên cạnh đã sớm thấy hết biểu cảm của anh, nên tuyệt đối không bỏ qua. Anh ta vừa đi vừa lải nhải: "Sẽ không phải cậu có ý với cô gái này đấy chứ? Chậc chậc, dù sao người ta xinh đẹp lại nóng bỏng như vậy, hơn nữa cá tính cũng rất mạnh đó nha chắc cũng đủ làm phai mờ bạch nguyệt quang trong lòng cậu rồi đúng không?"

Lệ Thiếu Thành ngừng lại, quăng ánh mắt sắc như dao về phía anh ta rồi nói: "Mảnh đất ở phía tây thành phố, không cần nữa?"

Phong Vân tái mét mặt. Đệch mợ, đùa gì vậy chứ anh ta cố gắng mãi mới lấy được mảnh đất đó bây giờ anh đòi thu hồi lại thì chẳng khác nào bảo anh ta đi chết đâu!

Phong Vân biết thân biết phận vội vàng ngoan ngoãn ngậm miệng lại còn giơ tay làm động tác tự kéo khoá mồm mình lại. Trông cực kì uy tín!

*

"Ôi, ra đây là cô con gái quý báu nhà ngài Tạ hay sao? Thật không hổ là con gái ngài, nhan sắc này thật đúng là làm người ta phải trầm trồ!"

Một đám người đi đến a dua nịnh hót Tạ Trấn Hào. Ông ta cũng rất hưởng thụ mọi lời khen đó mà cười không khép được miệng. Riêng chỉ có Tạ Nghiên Hy là thái độ trước sau như cũ, một mực thờ ơ với mọi thứ xung quanh.

Nói chuyện vài ba câu, Tạ Trấn Hào lại dắt tay Tạ Nghiên Hy đi về phía đám người quan chức cấp cao. Vừa đến ông ta đã nâng ly chào hỏi.

"Ôi, ngài Lục, ngài Nhan, Lệ thiếu với Phong thiếu cũng ở đây sao? Tạ mỗ muốn gặp các vị từ lâu rồi mà nay mới có cơ hội, thật đúng là phúc cho tôi quá."

Hot

Comments

Nguyenz Hizng

Nguyenz Hizng

trông cực kỳ ưu tín đó

2024-08-25

1

Nehi

Nehi

ảnh rén liền😂

2024-08-19

1

Duy Anh

Duy Anh

Xúc tích ngắn gọn không lòng vòng, anh ngầu vãi

2024-08-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play