[ Quỷ Khóc] Người Nằm Trong Quan Tài

[ Quỷ Khóc] Người Nằm Trong Quan Tài

chương 1: bức thư ẩn danh

Xuyên không vào truyện,phim kinh dị thì là cảm giác như thế nào?
Cứ xem hành trình của tôi là biết
(lưu ý nhỏ: nhân vật chính là song tính)
(lưu ý nhỏ: tôi không có ý súc phạm hay chen ngang nhân vật nào trong truyện,chỉ tại tôi thích mấy ổng quá nhưng không chuyện nào viết hợp khẩu vị nên tự tay tác thành cho bản thân)
(lưu ý nhỏ: ý là tôi thèm hight của mấy ổng😭😭😭)
_______________
chương 1: Bức thư ẩn danh
...
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*xin chào tất cả mọi người*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* tôi là điệp nhân! Năm nay 24 tuổi là sinh viên năm nhất ngành y khoa tâm lý và y khoa bộ phận tử thi*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*cuộc đời của tôi đáng lẽ ra sẽ rất tươi sáng như ánh sáng của đảng việt nam nếu như ông trời khốn nạn không kéo tôi vào drama đánh ghen của nhỏ nào đó cùng khoa tử thi..*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*vốn tôi tưởng chả sao đâu nhưng thật ra là có sao ạ...*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* con quỷ đó nó tưởng tôi là đối tượng ngoại tình của bồ nó vì nó tưởng tôi là con gái vì dù sao con gái trong khoa tử thi cũng khá ít mà hơn phân nửa là người nó quen..*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*nên nó đâm chết tôi, ôi đúng là cái con kh*ốn n*ạn*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*thế là tôi kết thúc cuộc đời của mình ở độ tuổi hai mươi sau đó isekai sang thế giới song song này đây*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* và tiếp tục chọn ngành y khoa,với cuộc sống mới*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*sẽ rất bình thường nếu như bức thư đó không gửi đến cảnh cáo tôi...*
cái hôm mà nó bình thường như bao ngày nếu như bức thư đó không xuất hiện kèm theo câu thơ
" Gió không bật đèn" "mưa không đốt nến" "ngày không lên tầng" "đêm không nhắm mắt"
Thì cuộc sống xung quanh tôi đã không hỗn loạn như này rồi...
_____________
...( là tua)
Hôm đó cũng như bao ngày bình thường khác
Tôi thức dậy lúc sáu giờ và vệ sinh cá nhân bình thường rồi đi học
Rất bình thường đúng không?
Nó cứ trôi qua như thế cho đến giờ ra chơi tôi cùng con bạn xuống căn tin ăn cơm, sẽ rất bình thường nếu như bạn tôi không có biểu hiện của sự căng thẳng và sợ sệt
Tôi có hỏi thăm nó nhưng nó chỉ bảo với tôi rằng:
Nguyệt trùng ly ( nguyệt hoa)
Nguyệt trùng ly ( nguyệt hoa)
Không sao đâu
Nguyệt trùng ly ( nguyệt hoa)
Nguyệt trùng ly ( nguyệt hoa)
Tao ổn cả,tại nhà sắp có công truyện nên nghĩ hơi nhiều có chút căng thẳng thôi
Nguyệt trùng ly ( nguyệt hoa)
Nguyệt trùng ly ( nguyệt hoa)
đừng lo cho tao quá tao không có bị gì hết
đấy
Dù tôi hỏi nó thế nào thì nó đều bảo nó ổn
Nhưng tôi để ý nó từ buổi giờ
Nó chả giống như thường ngày gì cả
Cứ ấp a ấp úng lơ đãng kiểu gì
Tôi có hỏi nhưng nó cứ tránh né
Chết tiệt nó bị cái quái gì vậy chứ?
bình thường luôn á đứa tăng động và trẻ con nhất mà?
Sao hôm nay lại im thin thít nghĩ nhiều vậy chứ?
Tôi lo cho nó lắm
Vì nó là bạn thân đầu tiên và duy nhất mà tôi có trong thế giới này sau em trai nuôi của tôi
Tôi xem nó như người nhà vậy
Vì từ nhỏ đến lớn chỉ có nó làm bạn với tôi thôi
Kể cả cái lúc gia đình tôi bị thảm sát cũng là nó ở bên cạnh an ủi tôi
Nên tôi quý nó lắm
Nó cứ như vậy suốt cả buổi làm tôi lo lắm
...
Cho đến giờ ra về
Nó chạy một mạch đi không thèm quay mặt lại chào tạm biệt tôi
Tôi không biết nó bị sao nhưng tôi vẫn có linh cảm không tốt lắm
...
6 giờ chiều tôi đi làm thêm
Quán hôm nay không quá nhiều khách lắm
Nhưng có cảm giác khá đắc biệt đó là cảm giác bị theo dõi trong quán
Trực giác cảnh cáo liên tục làm tôi sởn gai óc
Tôi không biết ai lại rảnh háng đi theo giỏi một sinh viên mới vào nghề như tôi
Làm tôi ớn lắm
Bất an cả buổi
Cho đến khi khách đi về hết trực giác của tôi mới hết rung
Làm tôi sợ khiếp cả buổi
Cho đến 8 giờ tối tôi mới ra về
tôi đi về nhà
Nhà tôi là nhà trọ nên tôi đi thang bộ lên tầng dù sao nhà tôi ở tầng ba mà cũng khá gần
Nhưng khi tôi đến trước cửa nhà thì khựng người lại
Có một lá thư cầm tay đang ở trên khe cửa phòng trọ của tôi
Trong khi tôi nhớ là tôi đã khoá nó rồi
Cũng đặc biệt hơn là...
Nhà trọ này cửa chống trộm đấy
Với lại tôi không có gia đình,họ hàng thân thiết hay bạn bè hàng xóm đâu
Tôi chỉ có con bạn thân và thằng em trai thôi nhưng cho dù có người khác thì chắc chắn trả ai gửi thư kiểu này với tôi cả bình thường là nhắn trực tiếp trên Zalo luôn mà,thật kì lạ
Nhưng điều đó không quan trọng tôi chỉ sợ nhà có trộm thôi
Tôi hơi hoảng mở cửa kiểm tra lại căn phòng trọ xem có mặt gì không
Nhưng sau khi kiểm tra một vòng không có gì mất cả thế là tôi thở phào đi về phía cửa nhặt bức thư lên
Rồi đi vào nhà đóng cửa lại
Tôi để bức thư đó trên bàn sau đó tôi đi tắm nấu ăn rồi nghỉ ngơi
Sau một lúc tôi cầm bức thư lên
Và mở nó ra
Bên trong chỉ có hai bức ảnh cũ kĩ và một mẩu giấy nhỏ
Mặt sau của hai bức ảnh đó dòng chữ
Tấm ảnh của người đàn ông tóc trắng,trạc tuổi hai lăm có chút phong độ và lãng tử mặc quần áo gì đó khá kín tôi không biết tả thế nào
đằng sau tấm ảnh của anh ta là động trữ " người bảo vệ bí ẩn"
còn tấm ảnh còn lại là ảnh của một ông chú hay anh gì đó chắc cũng bằng tuổi nhau, ông chú đó râu rịa lộn xộn tóc hơi trọc chút thôi thân hình đô con khá giống côn đồ,có đeo dây truyền giống bùa hộ mệnh
Đằng sau tấm ảnh anh ta là một dòng chữ "bói mệnh đáng lưu ý"
Tôi không biết nó có nghĩa gì
Cũng chỉ nghĩ như thường là chắc không có gì đâu
Dù nhìn hai người này khá quen mắt
Tôi cầm mẩu giấy lên và đọc
Chữ đầu tiên làm tôi sững người
Nguyên bài thơ đó làm tôi sợ hãi
" gió không bật đèn" "mưa không đốt nên" "ngày không lên tầng" "đêm không nhắm mắt"
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
(sợ hãi)
đây là câu thơ,à không phải nói là quy tắc giết người của con quỷ đầu tiên trong cánh cửa máu của nhân vật chính trong quỷ khóc tiêu nhất Bạch
Khốn khiếp chuyện quái gì thế này? Sao bức thư này lại đến tay tôi chả lẽ là một trò đùa ư?!
Không!
Trực giác của tôi không báo thế
Chả lẽ đó là sự thật ư?!
Tôi không trùng sinh vào thế giới song song mà là xuyên không đến thế giới Quỷ khóc ứ?!
Chết tiệt chuyện quái gì thế này?!
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* con m*ẹ nó xui xẻo*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*sao chuyện tồi tệ này lại xảy ra với mình chứ?!*
Tôi thở hắc ra hơi, không ngờ bạn thân tôi lại xui xẻo đến mức xuyên không vào phim kinh dị chứ
Tôi nhìn đồng hồ hiện tại là 9 giờ tối
Tôi ngẫm nghĩ một lúc
Sau đó tôi cầm bút viết thư tuyệt mệnh
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* đ*ệt m*ẹ lần này đi cùng nhân vật chính độ khó chắc nhân 3,nhân 2 nhỉ?*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*có khi thành bùa giữ mạng lúc nào không hay*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*mình phải nghĩ cách*
Tôi ngồi trầm tư,sốt ruột không biết có nên làm này làm kia không
Nghĩ vậy tôi cứ nhìn đồng hồ mãi
....
Cho đến khi nó điểm giờ tử tới
Tôi choáng váng ngất sỉu không một chút phản kháng
đợi đến khi tỉnh lại là đã ở trên xe buýt
Chết tiệt vậy đó là thật tôi nhìn xung quanh
Có vẻ mọi người chưa tỉnh vẫn còn ngủ
Tôi nhìn tất cả những người có trên xe bao gồm cả nhân vật chính
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* để sống sót mình cần ở cạnh nhân vật chính,để làm được điều đó mình phải có một giá trị nhất định đối với cậu ta*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* và đặc biệt mình không thể làm bạn với cậu ta vì mình và cậu ta chỉ lựa quan hệ đối tác, đời sống cậu ta liên quan thế giới ngầm và quân nhân*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* đời sống phức tạp nhiều mối quan hệ nguy hiểm như vậy chắc chắn bản thân mình không thể dây vào vì mình cần có một cuộc sống bình thường của một pháp y!!*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* xin lỗi vì lợi dụng anh nha tiêu nhất Bạch nếu anh cảm thấy khó chịu thì kệ anh ha,tôi chỉ muốn sống thôi*
Sau một lúc
Những người trên xe đã tỉnh
Tôi ngồi đó nhìn bọn họ tranh luận nói gì đó về việc bản thân lên chuyến xe buýt kì bí này
Và đầu phim đã đến
Một gã béo đứng ra hùng hổ nói
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Gã béo: chắc chắn là một chương trình truyền hình nào đó không có lương tâm,muốn mời chúng ta đến để quay một show thực tế ,chắc chắn điện thoại của chúng ta đã bị tịch thu rồi
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Gã béo: các anh chị cứ ở lại chơi đi,tôi đi đây!!
Nói xong không để ai nói gì
Gã ta nhảy xuống xe qua tấm cửa kính
Tôi biết kết cục của cậu ta là gì mà...
đi trên đoạn dải sương mù một lúc
đúng như trong phim xác của gã béo đã bị moi hết nội tạng trống trơn,khoét một lỗ phóng đại treo lủng lẳng trên khung sắt đường máu còn chảy tí tách làm ai cũng sợ hãi
Thế là suốt quãng đường chả ai nói nhau câu nào cứ là không khí ảm đạm đó
Tôi nhìn xác chết đó không biết là do gì làm nhưng có thể nói là chắc chắn không phải con người làm ra
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* làm nghề y trong phim kinh dị cũng có lợi đấy chứ...*(bình thản nhìn ra ngoài cửa sổ)
Mọi người đi thêm mấy phút nữa thì chiếc xe cũng dừng lại trước một căn biệt thự
Mọi người đều đi xuống có chật tự không xô đẩy nhau hay tranh nhau đi xuống
Thì đúng mà bên ngoài sương mù nguy hiểm vậy ai rảnh tranh nhau xuống xe để đợi chết chứ
Tôi bước xuống xe cuối cùng
Vừa xuống xe liền chạy
Nhìn lại thì tôi chả thấy tài xế đâu cả
he,đúng là phim kinh dị có khác
Lúc này một cậu trai trong số người có mặt lên tiếng
nvp(All chung)
nvp(All chung)
???: đi thôi,dường như chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác
một cô gái khác lên tiếng
nvp(All chung)
nvp(All chung)
???: t-thật sự phải đi vào trong sao?
nvp(All chung)
nvp(All chung)
???: còn nếu bên trong không an toàn thì sao?
Bây giờ không khí càng trở nên ảm đạm hơn nữa
Lúc đầu còn nghĩ tất cả là trò đùa nhưng khi nhìn thấy xác gã béo thì chắc ai cũng đã bị đánh một đòn tâm lý nặng
Cũng vừa lúc này
Nhân vật chính của bộ phim đã lên tiếng
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Vậy các người có định đi vào trong dải sương mù đó không?
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Các người không nhớ à?
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Người đàn ông béo nhảy khỏi xe đó sao?
Bầu không khí đang lạnh ngay bây giờ càng chở nên lạnh hơn
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* trí mạng,quá trí mạng cái xác đó đủ cho ba bốn người bình thường bị ám ảnh tâm lý 3-4 tháng,1-2 năm rồi *
Nghĩ thế nhưng tôi không dám nói ra
Chỉ im lặng nhìn mọi người đang cuối mặt nghe nhân vật chính nói
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Vì không ai dám đi vào dải sương mù đó
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Nên chúng ta chỉ có thể đi vào bên trong ngôi biệt thự này
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*nhanh đi nhanh đi lạnh lắm rồi,ngứa chân lắm rồi!!!!!*
Nhìn mọi người cuối mặt xuống không nói gì
Tôi đi đến dơ tay phát biểu
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Nếu mọi người không ý kiến gì nữa thì tôi đi trước nhé
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Nếu sợ có thể next ra đi bên trong dải sương mù đó
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Còn nếu đi thì đi ra cho anh đây mở cửa để vào bên trong
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
sợ thì ra sau anh đây núp
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Có gì anh đây chết trước tụi mi chạy không kịp chết sau cho đúng thứ tự
Tôi nói với chất giọng chả mấy quan tâm vô cảm
Dù sao đây cũng lao cái tánh khó chịu nhất của tôi
Lúc này cửa biết thự mở ra
Tôi biết là tiêu Nhất Bạch để giải đáp thắt mắt và đỡ tốn thời gian nên chắc chắn sẽ đi trước
Tôi để hai tay ra sau đầu
Sau đó chán nản nói
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Vào trong đi!
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Muốn hẹo lắm hả?
Nói xong thì bọn tôi cũng lần lượt đi sau tiêu nhất Bạch để vào biết thự
Xung quanh ngoài tiếng rì rào của gió và cây cỏ ra thì chỉ là màn tăm tối im lặng u ám
Nên bọn họ đi sát vào nhau
còn tôi trực đêm hằng ngày trong nhà xác chắc cũng không sợ lắm
Tôi đi kế Nhất Bạch
Cứ vậy mà đến cửa biệt thự
Nhất Bạch nam chính gan dạ không ai nói tự giác bước lên trước cửa biệt thự gõ cửa
cốc cốc cốc
được một lúc
Tiếng cánh cửa mở ra
Kétttt
Như tiếng của gỗ cũ kĩ kêu vậy khá đinh tai nhức óc
Sau đó là một cậu nhóc bí ẩn bước tới
Cậu ta lạnh lùng nói
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Cậu nhóc bí ẩn: vào đi
Dứt câu Nhất Bạch đã vào bên trong ngôi biệt thự đó
Tôi cũng đi vào bên trong
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* cậu nhóc này tên gì ấy nhể?*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*nhớ trong phim có nhắc tới..Điêu...điền..gì đấy*
đám người bên ngoài nhìn tôi và nhất bạch đã vào bên trong có chút do dự gì đó nhìn nhau
cậu bé bí ẩn thấy vậy nói:
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Cậu bé bí ẩn: các bạn vào trong nhanh đi,dải sương mù bên ngoài rất nguy hiểm đấy
Dứt câu đám người giật mình chạy nhanh vào bên trong
Vào trong mọi người thấy có hai ngưỡng đang ngồi quanh đống lửa
Chính sát là cái chậu lửa
Tôi dựa người vào bức tường gần cầu thang nhìn nhân vật chính trong bộ phim nhất bạch đứng trước đám người nhân vật phụ trừ ông anh râu xồm kia
Nhất Bạch anh ta đi trước mặt đám người đó
Mở miệng phá tang bầu không khí lạnh giá im lặng bằng ba câu hỏi thắc mắc về buổi chuyến đi hôm nay với những người bí ẩn trong ngôi nhà này
(Nhưng không bí ẩn với tôi)
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
xin hỏi đây là đâu?
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*thế giới sương mù,song song của trái đất,có thể là mặt trái của thế giới chúng ta*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*vùng đất sương mù lời nguyền mặt trái của thế giới chúng ta*
(lưu ý: tác giả giả thuyết thôi nhé)
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Tại sao chúng tôi lại ở đây?
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* tại vì ta là người được chọn đợt hằng tháng,hằng năm của thế giới sương mù, thế thôi*
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
dải sương mù và xe buýt bên ngoài là thế nào?(tiến lên một bước)
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* tao chưa coi đến cuối phim nên không biết:P*
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* nhưng giả thuyết của tao chắc là đây là nơi lời nguyền thế giới bắt đầu và chiếc xe buýt đó là cầu nối còn từ đâu xin ra nó thì hỏi con tác giả chính của bộ phim này*
Dứt suy nghĩ
Bầu không khí vẫn ảm đạm
Chả ai chả lời câu hỏi của nhất Bạch không nằm ngoài nguyên tác
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* nếu là mình chắc bản thân cũng lười nói với những người không biết chắc là có sống sót qua cửa tử không nữa *
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* thẳng ra là với những người sắp chết*
Trong Lúc tôi suy nghĩ vu vơ
Một tiếng quát vang lên làm tôi giật mình ngước nhìn
nvp(All chung)
nvp(All chung)
???: các ngươi bị câm hả? Không nghe chúng tôi hỏi sao?(tức giận)
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* à...là lưu thiên Bang đây mà*
nhìn qua
Một người đàn ông trung niên chầm chậm mở miệng nói với chúng tôi
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: tôi biết các anh có rất nhiều thắc mắc
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn:nếu các anh thoát được cánh cửa đẫm máu đầu tiên
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông bí ẩn:tôi sẽ tiết lộ cho các anh những câu trả lời
Dứt câu nói đó
Ai cũng có linh cảm xấu
Trực giác của tôi như một người bạn đồng hành đáng tin cậy cũng cảnh cáo nhắc nhở tôi bằng cách làm lông tơ tôi dựng đứng
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*ha...quả nhiên...*
Lúc này nhất Bạch như nghĩ gì đó, rồi cất tiếng trả lời
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
kỳ lạ thật, đó là cái gì?
Lần này thay vì im lặng người đàn ông đó trả lời ngay
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn:ở tầng ba của biết thự
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: thời gian của các anh không còn nhiều nữa
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn:còn chưa đầy 5 phút nữa
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: cánh cửa đẫm máu sẽ mở ra
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn:lúc đó,các anh sẽ bước vào thế giới kinh hoàng phía sau cánh cửa
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: để hoàn thành nhiệm vụ trên cánh cửa đó
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn:hoàn thành nhiệm vụ,xe buýt sẽ đến đón các anh
Nói rồi ông ta im lặng
Sau đó một trong những cô gái trong nhóm chúng tôi cất tiếng hỏi
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Cô gái 2: n-nếu không hoàn thành được nhiệm vụ sẽ thế nào?
Người đàn ông đó ngước lên và nhìn thẳng mọi người có mặt
Rồi nói một câu khiến ai cũng sởn gai ốc
nvp(All chung)
nvp(All chung)
người đàn ông trung niên bí ẩn: sẽ chết và cái chết thật kinh khủng
Dứt câu
Ai cũng mền nhũn cả người ra
Nhưng cô gái trong nhóm ngày lập tức quỳ bịch xuống sàn
Hai người đàn ông lùi lại
Một trong số đó còn run rẩy hỏi người đàn ông trung niên bí ẩn kia
nvp(All chung)
nvp(All chung)
đàn ông 1: cái gì? Có thể không đi được không?
Người đàn ông trung niên đáp
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: được, nhưng sau này anh tốt nhất đừng nên ngủ nữa
Nghe vậy anh ta hối hả hỏi
nvp(All chung)
nvp(All chung)
đàn ông 1: tại sao vậy?
Người đàn ông Trung niệm đó chỉ nhàn nhạt trả lời như chuyện thường tình
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: bởi vì nếu anh không vào hoàn thành nhiệm vụ đằng sau cánh cửa
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: thì sẽ có thứ gì đó từ đằng sau cánh cửa truy đuổi anh
nvp(All chung)
nvp(All chung)
người đàn ông trung niên bí ẩn: cho dù anh trốn đến đâu, chúng cũng sẽ tìm thấy anh đấy rồi..
Người đàn ông không nói tiếp
Vì ai cũng hiểu được kết cục rồi
Mọi người giờ đây im lặng
Tôi chú ý đến nhất bạch nhìn lên tầng ba
Cũng hiểu anh ta định làm gì
Thế là tôi đỡ bản thân dậy
chuẩn bị bước lên tầng ba
Nhất Bạch nói với người đàn ông kia
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Trước khi chúng tôi vào
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Các anh còn lời khuyên gì không?
Người đàn ông kia cười khẩy rồi nghiệm túc nói
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: lời khuyên à?(cười khẩy)
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: câu chuyện đằng sau cánh cửa đẫm máu rất nguy hiểm , nhưng luôn có không chỉ một lối thoát
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn:chỉ cần các anh tìm ra được lối thoát (dựa người vào ghế sofa)
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Người đàn ông trung niên bí ẩn: việc hoàn thành nhiệm vụ và sống sót không khó
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Cảm ơn
Nói rồi anh ta tiến dần về phía tôi
Tôi vươn người ngáp một cái
Tôi lìa mắt tới chỗ anh ta
Anh ta có liếc nhìn tôi
Tôi nói với anh ta
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Anh đi trước hay tôi đi trước?
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Tôi đi trước
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Cảm ơn đã nhường đường
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
He
Anh ta vừa bước lên tôi cũng bước lên tầng
đi đằng sau anh ta
Sau đó là tiếng bước chân dồn dập
Tôi nhìn xuống
ô hoá ra là lưu thiên bang
Tôi thấy anh ta cắn răng bước theo hai tụi tôi
Làm tôi muốn cười
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
* giống ép gả quá ha*
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Này hai bạn!
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Hai bạn cũng gan thật đấy
Nhất Bạch đáp lời thiên Bang
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Gan thì có được gì?
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Chẳng lẽ chúng ta còn lựa chọn nào khác sao?
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
(nhún vai)
Tôi cũng khá đồng tình với câu trả lời này
Thiên Bang đổi chủ đề ngay sau khi nhất bạch dứt câu
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Trước đó thấy xác người của anh chàng béo
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Mà hai người không chớp mắt
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Chắc trước đây hai người làm nghề gì gớm lắm phải không?
Nhất bạch đáp lại
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Nghề gì?
Thiên bang nhỏ giọng thì thầm
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Sát thủ?
Nhất bạch không nhanh không chậm đáp lại
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Anh đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi ,thực tế đâu có nhiều đến thế
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
(gật đầu phụ hoạ)
Nghe vậy thiên bang vẫn có hơi nghi ngờ nhìn hai người chúng tôi
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Vậy hai người là?..
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Tôi là bác sĩ
lưu thiên bang
lưu thiên bang
À, pháp y à?
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
Tương tự thế
lưu thiên bang
lưu thiên bang
ờm...
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Vậy còn cô?
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Anh nói tôi á?
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Chứ còn ai nữa?
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Thì anh ta
Tôi chỉ về phía Nhất Bạch
lưu thiên bang
lưu thiên bang
được rồi,tôi hỏi cô đó
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
He,tôi là sinh viên ngành y khoa tử thi
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Có thể xem là một bác sĩ tử thi cũng được
lưu thiên bang
lưu thiên bang
à...hoá ra thế...
lưu thiên bang
lưu thiên bang
Ra hai người là pháp y
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
...
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
Yup!
Cả ba chúng tôi trò chuyện cho đỡ căng thẳng
Cho đến khi đến tầng ba của biết thự
Lên tầng ba
Ai cũng ngửi thấy mùi máu nồng nặc
Cùng mùi gỗ mục nát phải gọi là nó kinh khủng vl
Nhưng không biết sao mà tầng ba chả có cái m*ẹ gì ngoài cánh cửa đục màu máu
Trông rợn vãi
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*đúng là thực tế với trong phim khác xa hả*
Nghĩ xong tôi nhìn lên cánh cửa máu
Trên đó có những dòng chữ đỏ sẫm như bôi sơn lên từ lúc nào
" chăm sóc Bà lão bại liệt trên giường"
" có 5 ngày để chăm sóc bà lão"
Nhất Bạch cất tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ mơ hồ của tôi
tiểu nhất bạch
tiểu nhất bạch
đó là nhiệm vụ lần này của chúng ta
Những người khác cũng đã tiến đến cánh cửa đẫm máu
Một cô gái trong nhóm chúng tôi lên tiếng
nvp(All chung)
nvp(All chung)
Cô gái 1: chỉ đơn giản vậy thôi à?
tiếp đó một người đàn ông đáp lời
nvp(All chung)
nvp(All chung)
đàn ông 2: làm tôi hoảng hốt quá
nvp(All chung)
nvp(All chung)
đàn ông 2: tưởng gì khó lắm chứ
Điệp Nhân( A nhân)
Điệp Nhân( A nhân)
*ừ ừ rồi xong đi ha,cả đám chết hết còn đúng nhân vật chính với bạn của ổng dễ quá ha, hơ hơ*(-_-|||||||)
Trong lúc bọn họ còn đang nói chuyện
Bỗng nhiên ai cũng cảm nhận được điều gì đó căng thẳng nhìn về phía cánh cửa
| RẦM RẦM RẦM|
Bà dài một ngắn
đó là âm thanh tôi nghe được
Cánh cửa mở ra bởi một bàn tay nhợt nhạt
tất cả mọi người chợt thấy tối tăm trước mắt
Rồi bất tỉnh bao gồm cả tôi
...
__________________
Hết chương 1
Hot

Comments

Arin ( mả ry) 😔🤌

Arin ( mả ry) 😔🤌

nói chung đi cùng nv chính có 2 loại một là nv phụ ko sống tới cuối và một là phe nv có liên quan có thể sống đến mấy phần thì tùy t/g nên mình trực tiếp làm nv chính cho nhanh

2024-09-12

1

Arin ( mả ry) 😔🤌

Arin ( mả ry) 😔🤌

chịu òi biết sao h

2024-09-12

1

Qi Shao Sheng

Qi Shao Sheng

mọe hài cốt💀

2024-08-30

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play