Chương 3: Lên Seoul

[What if it was all just a dream?]
.
.
.
Anh dừng những suy nghĩ rối bời của bản thân lại rồi bước chân vào phòng tắm và vệ sinh cá nhân.
Nay anh phải chuẩn bị để lên Seoul - nơi anh bắt đầu cuộc sống mới của mình.
Daniel đã xin nghỉ hết tất cả những công việc ở đây rồi, nhà cửa anh cũng dọn sạch lần cuối, tiền thì...
Anh đã gửi hết vào ngân hàng rồi, giờ chỉ còn mỗi việc cuối cùng là thu dọn hành lí của bản thân.
Liếc mắt nhìn qua từng món đồ trên chiếc ga trải của mình, sau một hồi băn khoăn anh cũng quyết định chỉ mang đi vài bộ quần áo, đồ dùng cá nhân và bức ảnh anh chụp chung với mẹ.
Còn những thứ còn lại Daniel vẫn để đấy, anh quyết định rồi, dù bản thân có bắt đầu một cuộc sống mới nhưng anh sẽ không bao giờ bán hay cho ai thuê căn nhà này.
Cứ mỗi dịp nghỉ lễ thì anh sẽ quay lại dọn dẹp nó.
Còn giờ thì...
-Cạch-
Anh khoá kĩ căn nhà lại, mong rằng khi anh đi học trên thủ đô thì sẽ không ai tới đây đập phá hay cướp thứ gì.
...
Daniel bước lên chiếc xe khách đã sớm chật kín người, cố len người vào hàng ghế phía dưới.
Anh ngả người vào ghế, thầm thở phào vì bản thân lên kịp chuyến xe cuối này.
Nhìn bên ngoài cửa sổ, những căn nhà cấp 2, cấp 3 dần được thay thế bằng những toà nhà cao tầng.
Làm anh không khỏi liên tưởng đến tương lai của chính mình có phải cũng sẽ từ một hòn đá ven đường trở thành viên ngọc thô chỉ chờ được mài dũa.
Cảnh cửa tới thiên đàng đang chào đón anh.
Nhưng trước khi tới đó, anh có rất nhiều việc phải làm đấy.
...
Xuống trạm dừng xe thì anh bắt đầu lang thang khắp các con phố và ngóc ngách ở đây.
Nơi này khác hoàn toàn với nơi anh sống trước kia. Anh đã bị choáng ngợp bởi những thứ hiện đại và vẻ bề ngoài hào nhoáng của mọi thứ .
Nhưng anh vẫn không quên việc của bản thân là kiếm căn nhà trọ để thuê nên anh thử tra trên điện thoại của mình và kiếm được một khu giá khá ổn, 30.000 won 1 tháng.
Thế là anh bắt đầu dò hỏi người qua đường và đi tới đó.
Sau khi bàn bạc xong với bà chủ trọ thì anh đã nộp trước 1 tháng và cũng cầm được chìa khoá nhà.
Ngay khi đặt chân vào thì anh đã tia ngay cái nệm mà dải ra rồi ngất luôn trên đấy.
Thật là một ngày mệt mỏi... Giờ anh chỉ muốn làm một giấc tới sáng thôi.
.
.
.
Dù nói muốn ngủ tới sáng nhưng anh không có thói quen ngủ quá lâu nên 6 tiếng sau anh đã tỉnh dậy.
Nhưng giờ anh cảm thấy hơi khác, cơ thể anh có vẻ rắn chắc hơn thường ngày, mắt anh cũng rõ hơn nữa.
Khi anh đang hoang mang thì nghe thấy tiếng thở đều rồi vội vàng quay sang bên cạnh.
Đó là anh mà?
Daniel Park [O]
Daniel Park [O]
.
Nhưng mà rõ ràng anh đang rất tỉnh tảo và còn đang thức nữa.
Vậy tại sao...
.
.
.
NovelToon
Anh ngắm nhìn cơ thể này của mình trong gương.
Daniel Park [N]
Daniel Park [N]
.
Sau một hồi mày mò thì anh đã chấp nhận sự thật rằng, giờ anh đã có 2 cơ thể.
Anh vừa mừng vừa lo.
Mừng vì có vẻ như cơ thể mới này của anh rất hoàn hảo, vừa nam tính, đẹp trai và có vẻ như cơ thể còn rất rắn chắc, biết đánh đấm chăng?
Còn lo lắng vì nhìn hai cơ thể mặc dù có điểm khác nhau nhưng vẫn giống đến kì lạ, chỉ khác là cơ thể mới này 1m85 còn cơ thể kia thì 1m75. Anh rất sợ việc bản thân bị đem đi thí nghiệm nếu có ai biết được chuyện này.
.
.
.
Sợ thì sợ thật nhưng có mà không dùng thì cũng tiếc nên hiện giờ anh đang đi lang thang ngoài đường với cơ thể mới.
Anh hiện đang mặc bộ quần áo rộng của mình nên nó đã che đi hết mấy phần cơ bắp của cơ thể này.
Và nhìn anh cũng trông khá vô hại?
Thật không may anh đã lọt vào tầm ngắm của bọn buôn người.
Tại vì có ai đời đi lang thang vào nửa đêm rồi còn mặc bộ quần áo cũ kĩ kia đi ra chỗ cầu ngắm sao một mình không?
Người không biết còn tưởng anh đi tự tử...
Và đám nhắm vào anh không biết thật, còn nghĩ anh là vô gia cư.
Khi phát hiện con mồi, bọn hắn đã hành động ngay lập tức. Tiếp cận rồi bịt mồm anh bằng khăn tẩm thuốc mê.
Daniel cố gắng vùng ra khỏi bọn hắn. Mặc dù thành công thoát ra nhưng chưa kịp chạy trốn thì anh đã ăn ngay một gậy vào gáy rồi bất tỉnh ngay lập tức
???
???
Bắt cóc 1: Sao mày đánh vào gáy nó?! Nhỡ đánh trúng cái gì rồi nó chết thì sao?
???
???
Bắt cóc 2: Thôi kệ đi, cùng lắm thì bán nội tạng, tim, mắt, gan của nó. Thiếu gì mối để bán.
???
???
Bắt cóc 3: Bọn mày vác nó lên xe nhanh lên!!!
???
???
Bắt cóc 1,2: Chậc! Biết rồi.
Sau đó bọn chúng đã nổ máy rồi phóng đi, hướng đó là... Cheonliang.
Còn bên anh sau khi cơ thể kia bị đánh ngất thì anh đã tỉnh dậy với cơ thể ban đầu.
Anh rất muốn phóng đến sở cảnh sát rồi báo án, nhưng sở cảnh sát gần nhất cũng cách cả chục cây số, mà giờ thì là giữa đêm khuya rồi không có taxi nào giờ này cả.
Mà dù nếu có đi bộ tới đó thì chắc bọn kia cũng bán anh sang tận đâu rồi.
Khi anh đang hoang mang và phân vân không biết nên làm gì thì cơ thể kia của anh bị làm cho thức giấc. . . .
???
???
1: Đám này thật không biết tốt xấu, dám làm gián đoạn lễ Gut.
???
???
2: Đúng vậy thật chả ra thể thống gì, sao đám ngoài kia lại tự tiện đặt chân đến nơi thờ 'Cậu' thiêng liêng này chứ?
???
???
3: Còn dám mang cả một tên ăn mày tới.
Những người dân khi thấy bọn buôn người ngang nhiên phóng qua nơi tổ chức lễ hội Gut, không hẹn mà cùng cảm thấy ngứa ngáy tay chân muốn xử lí bọn chúng. Còn anh thì do xảy ra xô xát với bọn chúng nên giờ người toàn bụi bẩn, trông có khác gì ăn mày không.
Chỉ có đứa trẻ bị coi là vật tế thì đang run rẩy trước thái độ của dân làng, chỉ sợ bọn họ giật cá chém thớt mà trút hết cơn thịnh nộ lên người cậu. Và ở giữa đám đông là một cậu nhóc làn da bánh mật khoác trên mình bộ quần áo trắng đang ngồi quỳ, quan sát tất cả mọi thứ như là người ngoài cuộc, không buồn để tâm đến thứ gì khác, cứ như mọi việc diễn ra chẳng liên quan gì tới cậu.
Seongji Yuk [P]
Seongji Yuk [P]
.
Taejin Cheon [P]
Taejin Cheon [P]
.
Lão thầy đồng cũng tức lắm, nhưng vẫn ráng để giữ lại cái vẻ hoà nhã trước những người dân trong làng, rồi ra lệnh cho hai anh em nhà Kojima đi bắt bọn chúng lại.
...
Khi anh tỉnh dậy thì đã thấy mình bị trói lại cùng với ba tên bắt cóc kia.
Anh ngước lên nhìn thì thấy lão đang trò chuyện về việc xử lí anh với 3 tên kia như nào.
Theo bản năng anh rối rít cảm ơn lão vì đã giúp mình.
Daniel Park [N]
Daniel Park [N]
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã giúp cháu thoát khỏi bọn buôn người kia.
Anh chỉ hận không thể kể hết đầu đuôi sự việc ra cho lão nghe, chỉ sợ bản thân bị nghi ngờ là đồng phạm với bọn chúng.
Còn lão thì đang bực vì bị cắt ngang nên muốn kêu người lôi cả 4 đứa ra ngoài. Nhưng khi anh ngẩng mặt lên thì con trai của lão lại giật tay áo rồi nói nhỏ vào tai ông.
Và anh cũng đã thấy được khuôn mặt của những người đã giúp mình.
Nhưng có điều kì lạ là, anh lại thấy những dòng chữ trên đầu đứa trẻ bên cạnh lão.
Taejin Cheon [P]
Taejin Cheon [P]
[Đồng ý đi mà!]
Cậu nhóc sau khi thấy khuôn mặt của anh thì lập tức bị thu hút bởi nó, không hiểu sao một cảm giác quen thuộc đến kì lạ len lỏi trong tâm trí cậu.
Đứa trẻ 5 tuổi sống trong sự chiều chuộng của cha mình nên căn bản chỉ cần cậu thích thì ông đều sẽ cho. Lần này cậu cũng muốn vậy! Muốn được lão đưa cho mình người kia - anh trai vừa mới cảm ơn ông.
Lão thở dài rồi bảo với anh: "Nếu cảm kích vì được cứu thì hãy làm người hầu cho con ta đi"
Anh không do dự mà gật đầu, căn bản không thèm suy nghĩ là làm người hầu đến bao giờ hay phải làm những gì... cũng quen béng luôn dòng chữ kì lạ trên đỉnh đầu đứa nhóc kia.
Thấy thế thì lão bảo thuộc hạ xử lí 3 tên buôn người kia và kêu người dẫn đứa con mình và tên người hầu mới về phòng.
Hot

Comments

-×-

-×-

thế thì chịu rồi khó vậy cũng nghĩ ra được:)))

2024-09-20

2

Divu

Divu

Nghe dễ thương z 😭

2024-09-04

2

Divu

Divu

Nom mặt lúc nhỏ cx cuti mà nết kì qué 😞

2024-09-04

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play