Chương 3. Hoá người

Cáo nhỏ được giặt sạch bộ lông liền trở nên mềm mại bông xù đáng yêu, Mã Gia Kỳ thoả mãn để bé cáo tuỳ ý chạy nhảy lung tung trong nhà. Anh lôi trong tủ ra một chiếc chăn mỏng, vò tung nó tạo thành một cái ổ nhỏ. Xếp ngay ngắn trên ghế sofa trong phòng.

"Nào, đây sẽ là chỗ ngủ của cưng nhé."

Bốn chân nhỏ lập tức bật nhảy lên sofa, móng vuốt nhào nặn chiếc chăn, xoay xoay vài vòng mới ngoan ngoãn nằm xuống. Mã Gia Kỳ gãi nhẹ phần gáy nó, anh đứng dậy đi lấy hộp thuốc, cẩn thận thay băng gạt mới cho chiếc chân nhỏ xíu.

Cáo nhỏ thoả mãn duỗi thẳng bốn cái chân ra, ưỡn ẹo lăn qua lăn lại trên chiếc ổ nhỏ của mình. Mã Gia Kỳ lúc này mới chú ý tới mấy cái móng đã bị cào cùn kia, chắc là do lúc sập bẫy nó đã cào loạn lên mặt đất nên mới bị như thế này: "Chắc phải cắt móng cho cưng thôi."

Anh ẵm cáo nhỏ nằm ngửa trên đùi mình, xoa xoa nắn nắn má chân mềm mại. Lúc này có vẻ ngoan hơn, nó yên tĩnh không hề nhúc nhích, việc cắt móng diễn ra khá nhanh gọn.

"Được rồi, bây giờ thì ngủ đi nhé." Mã Gia Kỳ thu dọn hết đống đồ mình vừa bày bừa ra, túm góc chăn đắp kín người cáo nhỏ. Luyến tiếc vuốt ve bộ lông mềm mại rồi ngã mình xuống chiếc giường êm ái.

Cả ngày vận động leo núi đi một quãng đường dài đủ để khiến thân thể yếu đuối của anh rã rời, rất nhanh đã rơi vào cơn mộng mị.

Trong mơ anh thấy mình đang bị một vật gì đó đè lên ngực, anh cố xua tay muốn lấy thứ đó ra nhưng chỉ khua trúng một khoảng không vô định, cảm giác khó thở đè nghẹn lồng ngực, buồng phổi dần gào thét dữ dội.

Mã Gia Kỳ giật mình bừng tỉnh, ánh sáng bên ngoài leo lắt chiếu rọi thẳng vào mặt anh. Anh nhăn nhó chớp mắt liên tục để có thể thích nghi được với ánh sáng. Thứ đầu tiên anh bận tâm chính là nguyên nhân khiến mình cảm thấy khó thở từ trong mơ tới hiện tại.

Đập vào mắt anh chính là một cục bông màu cam, anh đánh mắt nhìn sang ổ chăn nhỏ ở trên ghế. Cáo nhỏ lẽ ra nên nằm ở kia bây giờ lại cuộn tròn nằm đè lên ngực anh, còn đặc biệt chổng cái mông cam lè về phía mặt anh.

Anh thấy mình chính là làm việc đến phát điên rồi, còn nhận nuôi một con cáo từ trong rừng. Vừa miên man suy nghĩ vừa đưa tay vuốt nhẹ bộ lông mềm. Cáo nhỏ vẫn say giấc nồng trên người anh, cái đuôi phe phẩy hưởng thụ sự quan tâm từ anh.

Mã Gia Kỳ lười biếng nằm thêm một chút nữa mới nhẹ nhành nhấc cáo nhỏ sang một bên, cẩn thận đắp chăn cho nó rồi chính mình rời giường đi sửa soạn để chuẩn bị tới bệnh viện. Nhưng điều anh bận tâm nhất chính là không biết phải xử lí con cáo nhỏ này như thế nào. Để nó ở nhà một mình anh có chút không yên tâm, mà bệnh viện thì kiêng kị đem động vật vào.

"Cưng ở nhà một mình nhé?" Cuối cùng vẫn là để nó ở nhà, anh kiểm tra các cửa đã được đóng kín, mấy đồ vật dễ vỡ anh cũng cân nhắc giấu đi. Xong xuôi mới yên tâm rời khỏi nhà.

Cáo nhỏ vẫn luôn giả chết nằm trong chăn nãy giờ, dỏng tai nghe tiếng động cơ ô tô đã đi xa mới bật dậy. Hai mắt đảo xung quanh xác nhận đã an toàn mới từ từ thu lại đuôi và tai, từ một con cáo nhỏ hoá thành một thiếu niên trắng trẻo với mái tóc màu cam, đôi mắt cáo trong trẻo mà sắc bén, cánh môi hồng nhạt mềm mại, đường nét khuôn mặt cũng vô cùng sắc sảo, một nét đẹp của riêng loài cáo.

Nó trầm ngâm nhìn cánh tay bị thương của mình, nó đủ khả năng để tự chữa lành vết thương nhưng đột nhiên nó lại không muốn làm vậy. Nó muốn được anh đẹp trai kia dịu dàng chăm sóc vết thương cho mình.

Đôi chân trần nhẹ nhàng bước xuống khỏi giường, khí lạnh nhiễm vào khiến nó co rúm người lại, không còn lớp lông dày ủ ấm nên nó thấy người mình như cứng đơ ra. Nhớ tới lúc sáng nay anh đẹp trai cũng mở chiếc tủ kia ra là có quần áo. Nó nhanh nhảu chạy tới trước tủ, ngó nghiêng không biết phải mở bằng cách nào.

Loay hoay một lúc mới mở được tủ ra, nó bới tung mấy bộ quần áo được gấp gọn ra. Quần áo bị quăng ném xuống sàn nhà một cách đáng thương. Nó nhắm ngay chiếc áo dày có mũ, bàn tay vuốt nhẹ lớp lông bên trong áo, hai mắt sáng rực lên, nhanh chóng mặc chiếc áo vào người, chiếc áo rộng đủ để che đi thứ cần che.

Không kiềm nổi sự tò mò mà nhấc chân bước ra khỏi phòng, nó lén lút trốn chỗ này chỗ kia như sợ sẽ có ai đó bất ngờ phát hiện ra. Tìm được tới phòng bếp, ở góc cửa có đặt một chiếc bát, trong đó có rất nhiều loại hạt gì đó. Nó khuỵ hai chân xuống, ghé mũi ngửi ngửi. Giây sau liền cau mày bật dậy, ghét bỏ đá cái bát sang một góc.

Ở đây cái gì cũng mới lạ khiến nó không dám động chạm linh tinh, ôm bụng đói chạy về phòng, cuộn tròn trên chiếc ghế sofa mà anh đẹp trai đã có lòng tạo ổ cho mình.

Hot

Comments

Lil Chanh

Lil Chanh

thứ tui thắc mắc là ảnh hóa người nhiều lần rồi hở 🤔

2024-12-28

0

QiXin_1224

QiXin_1224

hóng ra lẹ nha sốp ơiiiii

2024-11-15

1

Lil Chanh

Lil Chanh

quà tặng buổi sáng của anh M là cái mung cam lè:)

2024-12-28

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play