Chương 6: Quỳ bao lâu rồi

Thời gian mỗi lúc trôi, Giai Mễ quỳ trên nền sàn, bàn tay nhỏ bấu lấy vạt váy, quỳ đến mức đầu gối cảm nhận rõ đau đớn. Vết thương sau lưng cũng nhói lên liên hồi.

Mãi cho đến khi, cánh cửa phòng có dấu hiệu mở ra. Giai Mễ trạng thái thất thiểu ngẩng đầu lên.

Cánh cửa phòng, Nhiếp Tần Duật đang rời khỏi. Vóc dáng người hắn cao lớn chững chạc, toàn thân âu phục sang trọng, gương mặt kiêu ngạo phong lưu, hút hồn tuyệt đối.

Nhiếp Tần Duật rốt cuộc cũng để ý đến người con gái đang quỳ cách đó không xa. Vừa ngẩng nhìn đã đối diện với đôi mắt ươn ướt đầy đáng thương, trong ánh mắt mang sự ngây thơ trong trẻo, dễ khiến kẻ khác sa bẫy.

Nghĩ lại việc ban nãy cô không thể nói, vì vậy sự linh động lẫn cảm xúc đều được biểu thị thông qua đôi mắt, điều này không có gì quá lạ lẫm.

Không thể phủ nhận, đây là lần đầu Nhiếp Tần Duật hắn gặp dạng con gái như cô.

Nhiếp Tần Duật thản nhiên đi qua hướng Giai Mễ, rõ ràng là cố tình không trông thấy, ngay lập tức bàn tay nhỏ đã vội vàng bấu lấy góc quần của hắn muốn giữ hắn lại.

Rốt cuộc hắn cũng dừng bước.

Hắn chỉ liếc mắt nhìn xuống người con gái đang quỳ một cách thấp hèn dưới chân hắn, đôi môi kiêu bạc chậm rãi nói.

“Muốn gì ở tôi?”

Giọng nói cất lên, mang theo thanh âm trầm thấp mê hoặc lòng người, giống như loại rượu thượng hạng ủ ngàn năm đầy từ tính.

Phụ nữ tìm đến hắn đều có lợi ích, hắn biết người con gái trước mắt hiển nhiên không phải là điều gì ngoại lệ.

Giai Mễ ngẩng đầu, vừa vặn rơi vào tầm mắt hắn, gương mặt anh tuấn cứ thế ở trước mắt, cả người tản ra khí chất quý tộc không trùng lặp, đường nét cuồng ngạo của hắn, vừa phong lưu lại cuốn hút.

Hiện giờ, đôi mắt ấy đang nhìn về hướng Giai Mễ, có dâng lên sự hứng thú, nhưng hơn hết vẫn là tập trung vào gương mặt nhỏ nhắn đang tái nhợt lại. Có vẻ bởi vì mệt mỏi đã quỳ quá lâu.

Giai Mễ khua tay ra hiệu, đôi môi nhỏ mấp máy không thành tiếng.

Hành động của cô làm ra, Nhiếp Tần Duật không tài nào hiểu được.

Đôi mắt màu hổ phách nheo lại đầy khó chịu, rõ ràng không muốn tiếp xúc với một kẻ câm như cô bởi vì mất thời gian, nhưng sự non nớt ngây thơ của cô cũng đồng thời thu hút khiến hắn muốn đem về tận hưởng.

Hắn chậm rãi hít sâu, muốn để bản thân bình tĩnh. Đây có lẽ là lần đầu Nhiếp Tần Duật giữ được sự kiên nhẫn.

“Đứng lên đi.” giọng nói mang đầy sự quyền uy ra lệnh.

Giai Mễ hiểu ý liền đứng dậy, nhưng không nhận thức bản thân đã quỳ bao lâu, đầu gối đau nhức chưa thể định thần, phút chốc liền lảo đảo muốn ngã. Ngay lập tức đã cảm nhận vòng tay ấm áp phủ lấy, trực tiếp đem ôm cô ngược vào lòng.

Ngẩng đầu đã rơi vào đôi mắt màu hổ phách đầy bí ẩn, hiện giờ đối diện với cô nhìn chăm chăm, giống như nhìn thấu vào nội tâm.

Hơn hết, chóp mũi của Nhiếp Tần Duật không rõ cố tình hay vô ý chạm nhẹ vào bên gò má mềm của Giai Mễ, hơi thở nam tính cuồng ngạo tỏa ra khiến cô hơi hoảng. Cả người hắn là một loại khí thế mạnh mẽ, thật sự dễ dàng mà bức ép kẻ khác.

Giai Mễ vung tay loạn xạ vội vàng muốn thoát ra, như ý nguyện Nhiếp Tần Duật buông ra, cô không định thần đôi chân quỳ lâu đã yếu ớt như nào lập tức muốn ngã xuống lần nữa, kết quả người đàn ông đem cô ôm gọn vào lòng.

Lúc này Giai Mễ mới nhận ra cô quỳ quá lâu, đầu gối sưng lên, đôi chân cũng run rẩy mất cảm giác.

Cô ngẩng nhìn hắn, khung cảnh vừa lúng túng ngượng ngùng, cô ra hiệu tay.

“Cảm ơn ngài.”

Nhiếp Tần Duật dù không hiểu ngôn ngữ ký hiệu, nhưng khi nhìn vào ánh mắt đầy sự chân thành cùng bối rối của cô, bằng cách thức nào đó hắn cũng hiểu được ý mà cô muốn truyền tới.

Trong không gian vang lên tiếng cười khẽ như thể châm chọc.

“Quỳ bao lâu rồi?”

Giai Mễ ngẩng nhìn hắn, cô không biết hiện tại mấy giờ, cũng không xác định quỳ bao lâu, vội vàng lắc đầu.

Nhiếp Tần Duật giơ tay xem đồng hồ, thời điểm vừa vặn ba giờ sáng.

Hắn liếc nhìn dàn vệ sĩ, bọn họ hiểu ý tứ vội tiến lại báo cáo. Kết quả thu lại, người con gái này đã quỳ gần bốn tiếng đồng hồ.

Bình thường nữ nhân đợi hắn, nếu không có mệnh lệnh từ phía hắn sẽ không dám tự ý. Cho dù chủ động dâng đến, vệ sĩ cũng sẽ đuổi đi, bởi không ai dám lớn gan mà chọc đến hắn.

Cô gái nhỏ trước mặt này đúng thật không biết trân quý mạng sống.

“Đứng vững chưa?”

Nhiếp Tần Duật nhìn người con gái nhỏ ngã trong lòng, hắn giữ cô đứng thẳng, vẻ non nớt này đúng thật dâng lên hứng thú.

Giai Mễ cố gắng giữ bình tĩnh, thế nhưng cô lại không có ý định buông ra, vẫn cứ ôm khư khư hắn.

Nhiếp Tần Duật nghĩ lại việc ban nãy Giai Mễ đến cùng lão già kia, hắn lúc này cũng nhìn ra ý đồ của cô khi đến đây.

“Muốn van xin tôi giúp đỡ cha em?”

Giai Mễ gần như không do dự mà gật đầu liên tục.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hiện tại chị chỉ phải quỳ có bốn tiếng để chờ anh thôi, chờ để được xin một đặc ân tới từ anh, nhưng sau này anh phải quỳ cả đời trước chị đấy/Casual//Casual//Proud//Proud/

2024-12-05

20

-minecrales sr-my

-minecrales sr-my

ra chap mới nữa đi tg, ước sáng trưa tối tg đều cập nhật chương mới🫰

2024-12-05

2

Ya 🐥

Ya 🐥

chị ấy muốn anh giúp chỉ thoát khỏi cái địa ngục đấy đó

2024-12-31

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Con gái nuôi
2 Chương 2: Nhiệm vụ của đứa con câm
3 Chương 3: Cô bị câm?
4 Chương 4: Câm thì làm sao rên được?
5 Chương 5: Không giữ kẻ vô dụng
6 Chương 6: Quỳ bao lâu rồi
7 Chương 7: Sản phẩm lỗi
8 Chương 8: Tiền tài và địa vị
9 Chương 9: Toà thành Ngự Viên
10 Chương 10: Động lòng trắc ẩn
11 Chương 11: Nhã hứng dập tắt trong chốc lát
12 Chương 12: Dụ hoặc
13 Chương 13: Quân cờ ngoan ngoãn
14 Chương 14: Van xin giữ lại
15 Chương 15: Thương hại
16 Chương 16: Vật giao dịch
17 Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí
18 Chương 18: Sứ mệnh vật giao dịch
19 Chương 19: Xem xét vết thương
20 Chương 20: Dễ khiến kẻ khác động lòng
21 Chương 21: Tĩnh lặng giữa đêm khuya
22 Chương 22: Thương xót
23 Chương 23: Lén lút
24 Chương 24: Thoả thuận song phương
25 Chương 25: Ái mộ
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Hoảng loạn
28 Chương 28: Lẩn tránh
29 Chương 29: Không có hai chữ “tuyệt đối”
30 Chương 30: Mèo vờn chuột
31 Chương 31: Trêu chọc
32 Chương 32: Em cắn tôi một, tôi cắn em gấp mười
33 Chương 33: Chỉ hôn có vài cái đã mất sức
34 Chương 34: Biến chuyển thương trường
35 Chương 35: Kế hoạch
36 Chương 36: Làm trái ý hắn
37 Chương 37: Người đầu tiên
38 Chương 38: Thân phận lớn của Nhiếp Tần Duật
39 Chương 39: Thuốc
40 Chương 40: Sự ôn nhu kỳ lạ
41 Chương 41: Kẻ lừa gạt nhỏ của Mộ Kình Triệt
42 Chương 42: Ngoài ý muốn
43 Chương 43: Có qua có lại
44 Chương 44: Chưa sử dụng chán
45 Chương 45: Ngọt như thế này!
46 Chương 46: Ngoài dự đoán
47 Chương 47: Con làm cha chịu
48 Chương 48: Chiếm lợi
49 Chương 49: Là tự hắn mang hoạ về nhà
50 Chương 50: Vết thương lớn
51 Chương 51: Bị một người con gái xoay vòng vòng
52 Chương 52: Tìm con gái của ông về, đem đến trước mặt tôi!
53 Chương 53: Xử lý
54 Chương 54: Ai mới là quân cờ
55 Chương 55: Không hiểu bản thân
56 Chương 56: Nhìn lầm
57 Chương 57: Đấu giá
58 Chương 58: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát
59 Chương 59: Cậu động tâm rồi?
60 Chương 60: Quá khứ
61 Chương 61: Trăm cái mạng em cũng đừng hòng chạy
62 Chương 62: Câm? Trùng hợp tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ
63 Chương 63: Tôi sẽ không bắt ép
64 Chương 64: Lương thiện quá sẽ không tốt
65 Chương 65: Đàn cho tôi nghe một bản
66 Chương 66: Gặp lại cha nuôi
67 Chương 67: Một bản nhạc lại làm khó
68 Chương 68: Không thể có được, chi bằng hủy hoại
69 Chương 69: Kẻ bất lực là hắn chứ không phải cô
70 Chương 70: Sốt đột ngột
71 Chương 71: Dưa xanh ăn không ngọt
72 Chương 72: Chiếc USB
73 Chương 73: Đánh vào sự thương hại
74 Chương 74: Xin cứu giúp
75 Chương 75: Tỉnh dậy sẽ tính sổ với em
76 Chương 76: Do hắn tiếp tay cho cô
77 Chương 77: Là một con sói biết cắn người
78 Chương 78: Đảo ngược tình thế
79 Chương 79: Không diễn nữa sao cô bé?
80 Chương 80: Lệch quỹ đạo
81 Chương 81: Đừng làm loạn nữa
82 Chương 82: Có một con sói hằng đêm rình rập “ăn” thịt cô
83 Góc tâm tình nhỏ
84 Chương 83: Đau lòng
85 Chương 84: Chứng minh là một quân tử
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Con gái nuôi
2
Chương 2: Nhiệm vụ của đứa con câm
3
Chương 3: Cô bị câm?
4
Chương 4: Câm thì làm sao rên được?
5
Chương 5: Không giữ kẻ vô dụng
6
Chương 6: Quỳ bao lâu rồi
7
Chương 7: Sản phẩm lỗi
8
Chương 8: Tiền tài và địa vị
9
Chương 9: Toà thành Ngự Viên
10
Chương 10: Động lòng trắc ẩn
11
Chương 11: Nhã hứng dập tắt trong chốc lát
12
Chương 12: Dụ hoặc
13
Chương 13: Quân cờ ngoan ngoãn
14
Chương 14: Van xin giữ lại
15
Chương 15: Thương hại
16
Chương 16: Vật giao dịch
17
Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí
18
Chương 18: Sứ mệnh vật giao dịch
19
Chương 19: Xem xét vết thương
20
Chương 20: Dễ khiến kẻ khác động lòng
21
Chương 21: Tĩnh lặng giữa đêm khuya
22
Chương 22: Thương xót
23
Chương 23: Lén lút
24
Chương 24: Thoả thuận song phương
25
Chương 25: Ái mộ
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Hoảng loạn
28
Chương 28: Lẩn tránh
29
Chương 29: Không có hai chữ “tuyệt đối”
30
Chương 30: Mèo vờn chuột
31
Chương 31: Trêu chọc
32
Chương 32: Em cắn tôi một, tôi cắn em gấp mười
33
Chương 33: Chỉ hôn có vài cái đã mất sức
34
Chương 34: Biến chuyển thương trường
35
Chương 35: Kế hoạch
36
Chương 36: Làm trái ý hắn
37
Chương 37: Người đầu tiên
38
Chương 38: Thân phận lớn của Nhiếp Tần Duật
39
Chương 39: Thuốc
40
Chương 40: Sự ôn nhu kỳ lạ
41
Chương 41: Kẻ lừa gạt nhỏ của Mộ Kình Triệt
42
Chương 42: Ngoài ý muốn
43
Chương 43: Có qua có lại
44
Chương 44: Chưa sử dụng chán
45
Chương 45: Ngọt như thế này!
46
Chương 46: Ngoài dự đoán
47
Chương 47: Con làm cha chịu
48
Chương 48: Chiếm lợi
49
Chương 49: Là tự hắn mang hoạ về nhà
50
Chương 50: Vết thương lớn
51
Chương 51: Bị một người con gái xoay vòng vòng
52
Chương 52: Tìm con gái của ông về, đem đến trước mặt tôi!
53
Chương 53: Xử lý
54
Chương 54: Ai mới là quân cờ
55
Chương 55: Không hiểu bản thân
56
Chương 56: Nhìn lầm
57
Chương 57: Đấu giá
58
Chương 58: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát
59
Chương 59: Cậu động tâm rồi?
60
Chương 60: Quá khứ
61
Chương 61: Trăm cái mạng em cũng đừng hòng chạy
62
Chương 62: Câm? Trùng hợp tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ
63
Chương 63: Tôi sẽ không bắt ép
64
Chương 64: Lương thiện quá sẽ không tốt
65
Chương 65: Đàn cho tôi nghe một bản
66
Chương 66: Gặp lại cha nuôi
67
Chương 67: Một bản nhạc lại làm khó
68
Chương 68: Không thể có được, chi bằng hủy hoại
69
Chương 69: Kẻ bất lực là hắn chứ không phải cô
70
Chương 70: Sốt đột ngột
71
Chương 71: Dưa xanh ăn không ngọt
72
Chương 72: Chiếc USB
73
Chương 73: Đánh vào sự thương hại
74
Chương 74: Xin cứu giúp
75
Chương 75: Tỉnh dậy sẽ tính sổ với em
76
Chương 76: Do hắn tiếp tay cho cô
77
Chương 77: Là một con sói biết cắn người
78
Chương 78: Đảo ngược tình thế
79
Chương 79: Không diễn nữa sao cô bé?
80
Chương 80: Lệch quỹ đạo
81
Chương 81: Đừng làm loạn nữa
82
Chương 82: Có một con sói hằng đêm rình rập “ăn” thịt cô
83
Góc tâm tình nhỏ
84
Chương 83: Đau lòng
85
Chương 84: Chứng minh là một quân tử

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play