Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí

Đêm đen tĩnh lặng như tờ, chiếc xe hơi sang trọng hào nhoáng dừng lại trước tòa Ngự Viên.

Nhiếp Tần Duật bước xuống xe, cả người hơi lạnh từ xe vẫn chưa tản ra hết, theo sau lưng là trợ lý. Khí chất hắn toát ra sự kiêu ngạo trời sinh không tài nào che giấu nổi, dù hiện tại có phần mệt mỏi nhưng vẫn khiến kẻ khác cúi người.

“Đã khuya rồi, mời ông chủ nghỉ ngơi.”

Trợ lý cẩn trọng lên tiếng, cho dù đã theo sau bên cạnh Nhiếp Tần Duật nhiều năm, cậu vẫn không tài nào thích nghi được tính cách của Nhiếp Tần Duật.

“Tất cả các người nữa, trở về đi.”

Dàn người hầu đứng phía sau nhận lệnh bắt đầu lui xuống

Nhiếp Tần Duật cũng không nói không rằng, xoay người rời đi.

Trợ lý theo sau Nhiếp Tần Duật trở về phòng.

Tòa thành Ngự Viên rộng lớn chia thành nhiều dãy nhiều tầng, thiết kế theo kiểu cách hoàng cung thời xưa pha chút cấu trúc phương Tây, nơi đây vừa tạo cảm giác cổ kính lại xa xỉ.

Khu phòng của Nhiếp Tần Duật cách biệt, càng tiến sâu vào càng nhiều thiết bị hiện đại tân tiến, mọi thứ hầu như đều mới, tạo cảm giác trang hoàng cách biệt.

Lúc Nhiếp Tần Duật trở về phòng, người đàn ông cũng chưa hề nghỉ ngơi, bộ âu phục vắt gọn đặt cẩn trọng một bên.

Nét mặt Nhiếp Tần Duật hiện tại có phần thâm sâu khó lường, ánh mắt hằn rõ sự bực bội.

“Báo cáo tiếp tục đi.”

Trợ lý hắng giọng, hồ sơ cẩn trọng đặt trên bàn.

“Thưa, chính phủ thành phố Thiềm Sá nói rằng quốc tịch gốc gác khác biệt, hiện giờ ngài mang quốc tịch Anh. Cho dù muốn đem một phần địa bàn trụ sở vương quốc Anh về bành trướng thế lực tại nơi đây lợi nhuận đạt được vẫn có khả năng, nhưng kéo dài thời gian lâu chắc chắn bất lợi. Điều đó sẽ gây khó khăn cho chính nguồn lực dưới tay ngài.”

Trong một khắc, nét mặt Nhiếp Tần Duật thay đổi liên tục.

Biểu cảm gương mặt hắn rõ ràng không hề vui, ngược lại còn có vẻ u ám. Trước giờ người đàn ông làm việc chưa từng có thất bại, hiển nhiên khi nghe đến vấn đề này mi tâm hắn cũng vì vậy mà nhíu chặt lại.

Ban đầu khi Nhiếp Tần Duật lựa chọn thành phố nơi đây để thực hiện mở rộng địa bàn thị trường Nhiếp gia và danh tiếng, mọi thứ đều rất hoàn hảo bởi có uy danh lớn vì hắn là người thừa kế nguyên thủ quốc gia.

Cho dù chính phủ lẫn quan chức cấp cao sợ hãi vẫn mở đường cho hắn phát triển lợi nhuận.

Thế nhưng tại thương trường, nguyên tắc chính là nguyên tắc, Nhiếp Tần Duật cho dù muốn lách luật thì cũng chỉ có thể kéo dài trong vài tháng. Còn nếu hắn muốn định cư lâu dài, đây chắc chắn không phải bước đi tốt đẹp.

Với một người luôn tính toán cặn kẽ mọi thứ, hiển nhiên đến tận bây giờ cũng phải biết nên làm gì.

Di chuyển từ hai quốc gia liên tục trong vài ngày, đổi lại kết quả không được như mong muốn, tâm tình Nhiếp Tần Duật hiện tại mỗi lúc càng ngày càng trở nên u ám.

Trợ lý nhìn biểu cảm Nhiếp Tần Duật, mọi hành động của cậu cũng vì vậy trở nên dè chừng hẳn. Một lúc lâu mới dám cúi đầu, cẩn trọng đưa ra ý kiến tiếp theo.

“Thưa ông chủ, người đứng vị thế cao giới thương nhân hắc đạo họ Mộ, ngài Mộ Kình Triệt đã từng ngỏ ý gửi bức thư có cách giải quyết, hòng muốn hỗ trợ ngài vấn đề này. Bức thư đó hiện giờ vẫn còn trong tệp hồ sơ ngài chưa đụng đến.”

“Mộ Kình Triệt?” Hắn lẩm bẩm nhẩm lại cái tên. Trong ký ức cái tên này rõ ràng đã từng nghe qua, nhưng hiện tại hắn không tài nào mà ngẫm được.

Nhiếp Tần Duật nhíu mày, khi đó có người dâng đến bảo tin mật, hắn còn kiêu ngạo không nghĩ đến. Bởi trong suy nghĩ lẫn bản tính hắn cho rằng bản thân là nhất, nếu hắn không làm được thì kẻ khác cũng không thể. Vì vậy trực tiếp không để ý lời giúp đỡ thiện chí của đối phương.

Thế nhưng sự tình đã kéo dài gần một tháng trời vẫn chưa thể giải quyết. Nhiếp Tần Duật đến bây giờ rốt cuộc vẫn là có chút rối rắm.

Nét mặt Nhiếp Tần Duật sa sầm xuống, vài giây sau lạnh giọng lên tiếng.

“Tra toàn bộ thông tin người đàn ông đó, nếu như ổn thỏa sắp xếp đặt lịch hẹn.”

“Vâng!” Trợ lý cung kính cúi đầu.

Trong lúc Nhiếp Tần Duật tập trung làm việc, ánh đèn rọi vừa đủ một góc nơi hắn làm việc. Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng động nhỏ.

Trợ lý ngẩng đầu nhìn người vừa bước vào, cất giọng báo cáo.

“Là Giai tiểu thư thưa ông chủ.”

Nhiếp Tần Duật không buông tài liệu. Bộ dáng có phần hờ hững như thể chính hắn không hề quan tâm.

Giai Mễ cẩn thận nhìn hắn làm việc lẫn trợ lý, cúi đầu chào, trên tay cầm một ly sữa nhỏ, bước chân vô cùng chậm rãi hướng đến phía bàn của Nhiếp Tần Duật đặt ly sữa xuống.

Từ đầu đến cuối đều vô cùng im lặng như thể bản thân là người vô hình.

Ngay sau đó xoay người hòng muốn rời đi.

Kết quả, trong không gian vang lên thanh âm trầm thấp của Nhiếp Tần Duật.

“Lại đây, cô muốn đi đâu?”

Trái tim của Giai Mễ như hẫng một nhịp, bước chân cũng vì vậy mà chậm lại.

Nhiếp Tần Duật từ từ ngẩng đầu nhìn. Giai Mễ mặc chiếc váy màu lam nhạt mỏng manh bao phủ trên thân hình mảnh mai, đôi mắt ngây thơ như con nai nhỏ mà nhìn hắn. Hiện tại bàn tay đan vào nhau, động thái cả người hơi run lên vì sợ hãi.

Giai Mễ làm động tác, ra hiệu ngỏ ý đưa sữa cho hắn uống.

Nhiếp Tần Duật hoàn toàn hiểu ý.

Sau đó một lần nữa Giai Mễ cúi người chào muốn rời đi.

Ngay lập tức giọng nói lạnh lẽo của Nhiếp Tần Duật vang lên, ngữ điệu rõ ràng không hề vui, thoáng còn là câu ra lệnh.

“Tôi đã cho phép cô đi chưa?”

Trợ lý nhìn khung cảnh hiện tại, dường như cũng biết ý mà lui dần xuống.

Không gian chốc lát chỉ còn lại duy nhất hai người, bầu không khí ảm đạm khiến Giai Mễ mỗi lúc càng thêm run rẩy.

Cái bộ dạng của Giai Mễ khiến người người nhìn vào, đều hiểu lầm một điều Nhiếp Tần Duật đang bắt nạt cô.

Nhưng tình huống hiện tại, nếu Giai Mễ sợ hãi hắn thì đã không dám lớn gan mà lẻn vào phòng giữa đêm như thế.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nhớ hôm trước ai kia mới Dạ rõ to với chị xong, dạ để bão chương mà dạ xong để đó rồi lặn êm tận 2 ngày. Dỗi. rồi. đó/Doge//Scowl/

2024-12-12

13

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Anh là chủ. Vâng. Anh to nhất, anh có quyền. Và anh cứ trịch thượng đi... Móng nhà chắc bao nhiêu cũng không cao hơn tường nhà, tường nhà cao bao nhiêu cũng không cao hơn nóc nhà. Nhá/CoolGuy//CoolGuy/

2024-12-12

12

Thảo Thu

Thảo Thu

tác giả làm các truyện có liên kết với nhau nè phải hong. toi thấy mộ kình triệt quen quen á nha

2024-12-12

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Con gái nuôi
2 Chương 2: Nhiệm vụ của đứa con câm
3 Chương 3: Cô bị câm?
4 Chương 4: Câm thì làm sao rên được?
5 Chương 5: Không giữ kẻ vô dụng
6 Chương 6: Quỳ bao lâu rồi
7 Chương 7: Sản phẩm lỗi
8 Chương 8: Tiền tài và địa vị
9 Chương 9: Toà thành Ngự Viên
10 Chương 10: Động lòng trắc ẩn
11 Chương 11: Nhã hứng dập tắt trong chốc lát
12 Chương 12: Dụ hoặc
13 Chương 13: Quân cờ ngoan ngoãn
14 Chương 14: Van xin giữ lại
15 Chương 15: Thương hại
16 Chương 16: Vật giao dịch
17 Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí
18 Chương 18: Sứ mệnh vật giao dịch
19 Chương 19: Xem xét vết thương
20 Chương 20: Dễ khiến kẻ khác động lòng
21 Chương 21: Tĩnh lặng giữa đêm khuya
22 Chương 22: Thương xót
23 Chương 23: Lén lút
24 Chương 24: Thoả thuận song phương
25 Chương 25: Ái mộ
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Hoảng loạn
28 Chương 28: Lẩn tránh
29 Chương 29: Không có hai chữ “tuyệt đối”
30 Chương 30: Mèo vờn chuột
31 Chương 31: Trêu chọc
32 Chương 32: Em cắn tôi một, tôi cắn em gấp mười
33 Chương 33: Chỉ hôn có vài cái đã mất sức
34 Chương 34: Biến chuyển thương trường
35 Chương 35: Kế hoạch
36 Chương 36: Làm trái ý hắn
37 Chương 37: Người đầu tiên
38 Chương 38: Thân phận lớn của Nhiếp Tần Duật
39 Chương 39: Thuốc
40 Chương 40: Sự ôn nhu kỳ lạ
41 Chương 41: Kẻ lừa gạt nhỏ của Mộ Kình Triệt
42 Chương 42: Ngoài ý muốn
43 Chương 43: Có qua có lại
44 Chương 44: Chưa sử dụng chán
45 Chương 45: Ngọt như thế này!
46 Chương 46: Ngoài dự đoán
47 Chương 47: Con làm cha chịu
48 Chương 48: Chiếm lợi
49 Chương 49: Là tự hắn mang hoạ về nhà
50 Chương 50: Vết thương lớn
51 Chương 51: Bị một người con gái xoay vòng vòng
52 Chương 52: Tìm con gái của ông về, đem đến trước mặt tôi!
53 Chương 53: Xử lý
54 Chương 54: Ai mới là quân cờ
55 Chương 55: Không hiểu bản thân
56 Chương 56: Nhìn lầm
57 Chương 57: Đấu giá
58 Chương 58: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát
59 Chương 59: Cậu động tâm rồi?
60 Chương 60: Quá khứ
61 Chương 61: Trăm cái mạng em cũng đừng hòng chạy
62 Chương 62: Câm? Trùng hợp tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ
63 Chương 63: Tôi sẽ không bắt ép
64 Chương 64: Lương thiện quá sẽ không tốt
65 Chương 65: Đàn cho tôi nghe một bản
66 Chương 66: Gặp lại cha nuôi
67 Chương 67: Một bản nhạc lại làm khó
68 Chương 68: Không thể có được, chi bằng hủy hoại
69 Chương 69: Kẻ bất lực là hắn chứ không phải cô
70 Chương 70: Sốt đột ngột
71 Chương 71: Dưa xanh ăn không ngọt
72 Chương 72: Chiếc USB
73 Chương 73: Đánh vào sự thương hại
74 Chương 74: Xin cứu giúp
75 Chương 75: Tỉnh dậy sẽ tính sổ với em
76 Chương 76: Do hắn tiếp tay cho cô
77 Chương 77: Là một con sói biết cắn người
78 Chương 78: Đảo ngược tình thế
79 Chương 79: Không diễn nữa sao cô bé?
80 Chương 80: Lệch quỹ đạo
81 Chương 81: Đừng làm loạn nữa
82 Chương 82: Có một con sói hằng đêm rình rập “ăn” thịt cô
83 Góc tâm tình nhỏ
84 Chương 83: Đau lòng
85 Chương 84: Chứng minh là một quân tử
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Con gái nuôi
2
Chương 2: Nhiệm vụ của đứa con câm
3
Chương 3: Cô bị câm?
4
Chương 4: Câm thì làm sao rên được?
5
Chương 5: Không giữ kẻ vô dụng
6
Chương 6: Quỳ bao lâu rồi
7
Chương 7: Sản phẩm lỗi
8
Chương 8: Tiền tài và địa vị
9
Chương 9: Toà thành Ngự Viên
10
Chương 10: Động lòng trắc ẩn
11
Chương 11: Nhã hứng dập tắt trong chốc lát
12
Chương 12: Dụ hoặc
13
Chương 13: Quân cờ ngoan ngoãn
14
Chương 14: Van xin giữ lại
15
Chương 15: Thương hại
16
Chương 16: Vật giao dịch
17
Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí
18
Chương 18: Sứ mệnh vật giao dịch
19
Chương 19: Xem xét vết thương
20
Chương 20: Dễ khiến kẻ khác động lòng
21
Chương 21: Tĩnh lặng giữa đêm khuya
22
Chương 22: Thương xót
23
Chương 23: Lén lút
24
Chương 24: Thoả thuận song phương
25
Chương 25: Ái mộ
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Hoảng loạn
28
Chương 28: Lẩn tránh
29
Chương 29: Không có hai chữ “tuyệt đối”
30
Chương 30: Mèo vờn chuột
31
Chương 31: Trêu chọc
32
Chương 32: Em cắn tôi một, tôi cắn em gấp mười
33
Chương 33: Chỉ hôn có vài cái đã mất sức
34
Chương 34: Biến chuyển thương trường
35
Chương 35: Kế hoạch
36
Chương 36: Làm trái ý hắn
37
Chương 37: Người đầu tiên
38
Chương 38: Thân phận lớn của Nhiếp Tần Duật
39
Chương 39: Thuốc
40
Chương 40: Sự ôn nhu kỳ lạ
41
Chương 41: Kẻ lừa gạt nhỏ của Mộ Kình Triệt
42
Chương 42: Ngoài ý muốn
43
Chương 43: Có qua có lại
44
Chương 44: Chưa sử dụng chán
45
Chương 45: Ngọt như thế này!
46
Chương 46: Ngoài dự đoán
47
Chương 47: Con làm cha chịu
48
Chương 48: Chiếm lợi
49
Chương 49: Là tự hắn mang hoạ về nhà
50
Chương 50: Vết thương lớn
51
Chương 51: Bị một người con gái xoay vòng vòng
52
Chương 52: Tìm con gái của ông về, đem đến trước mặt tôi!
53
Chương 53: Xử lý
54
Chương 54: Ai mới là quân cờ
55
Chương 55: Không hiểu bản thân
56
Chương 56: Nhìn lầm
57
Chương 57: Đấu giá
58
Chương 58: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát
59
Chương 59: Cậu động tâm rồi?
60
Chương 60: Quá khứ
61
Chương 61: Trăm cái mạng em cũng đừng hòng chạy
62
Chương 62: Câm? Trùng hợp tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ
63
Chương 63: Tôi sẽ không bắt ép
64
Chương 64: Lương thiện quá sẽ không tốt
65
Chương 65: Đàn cho tôi nghe một bản
66
Chương 66: Gặp lại cha nuôi
67
Chương 67: Một bản nhạc lại làm khó
68
Chương 68: Không thể có được, chi bằng hủy hoại
69
Chương 69: Kẻ bất lực là hắn chứ không phải cô
70
Chương 70: Sốt đột ngột
71
Chương 71: Dưa xanh ăn không ngọt
72
Chương 72: Chiếc USB
73
Chương 73: Đánh vào sự thương hại
74
Chương 74: Xin cứu giúp
75
Chương 75: Tỉnh dậy sẽ tính sổ với em
76
Chương 76: Do hắn tiếp tay cho cô
77
Chương 77: Là một con sói biết cắn người
78
Chương 78: Đảo ngược tình thế
79
Chương 79: Không diễn nữa sao cô bé?
80
Chương 80: Lệch quỹ đạo
81
Chương 81: Đừng làm loạn nữa
82
Chương 82: Có một con sói hằng đêm rình rập “ăn” thịt cô
83
Góc tâm tình nhỏ
84
Chương 83: Đau lòng
85
Chương 84: Chứng minh là một quân tử

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play