Chương 12: Dụ hoặc

Giai Mễ thấy hắn đứng dậy, bàn tay lúng túng kéo lớp chăn lên che đậy cơ thể, muốn vươn lên phía hắn, bàn tay trắng nõn cứ thế đưa đến.

Ánh sáng đèn ngủ tương đối mờ lại thấp, qua đó thấy được đôi mắt to tròn ướt át ngập ánh lệ, ngây thơ lại động lòng, trong biểu cảm nhìn ra sự sợ hãi vì hành động rời đi của hắn.

Nhiếp Tần Duật đứng nơi đầu giường tìm đến chiếc áo sơ mi, cẩn thận mặc lại trên người hắn, cơ thể cường tráng săn chắc trải qua luyện tập, thân hình kiểu mẫu dưới ánh đèn càng tăng thêm sự cuốn hút.

Hắn cất giọng nói lạnh nhạt, không nhìn ra biểu cảm vừa bị phá hỏng cảm xúc của hắn.

“Ngày mai tôi căn dặn người đưa em trở về…”

Giai Mễ hoảng loạn, vội vàng quỳ từng bước trên giường tiến đến phía hắn. Bàn tay nhỏ nắm lấy cánh tay cường tráng của hắn một cách gắt gao, sắc mặt trở nên trắng bệch, cái đầu nhỏ lắc lắc liên tục muốn phản đối.

“Xin lỗi ngài…” Cô đưa tay ra hiệu.

Nếu đưa về, khác nào giao dịch hủy bỏ. Lão già Giai Ung trực tiếp dạy dỗ cô một trận đòn roi chứ?

Nhiếp Tần Duật nhìn biểu cảm yếu ớt liền nảy sinh thứ cảm xúc khác thường không tài nào diễn tả được. Thế nhưng sự kiêu ngạo cùng quy tắc của hắn không cho phép hắn trở nên mềm mỏng.

Chỉ riêng ngày hôm nay, hắn đã mất thời gian cùng với một người câm, hơn thế đến tận giai đoạn cuối cùng sự tình liền trở thành như vậy. Người con gái này giấu quá giỏi, lại còn để đến tận bước cuối cùng mới lộ ra.

Đáy mắt Nhiếp Tần Duật kiêu ngạo, không quan tâm đến bộ dạng yếu ớt.

“Vết thương trên lưng cô căn bản chỉ mới xuất hiện. Nếu có thể sử dụng cô, chắc chắn sẽ phải tốn công sức chăm sóc chữa lành. Tôi không muốn phí thời gian ở chỗ một kẻ vô dụng…”

Lời Nhiếp Tần Duật vừa nói xong, đột ngột một bàn tay nắm lấy góc áo của hắn kéo xuống, đôi môi Giai Mễ trực tiếp áp lên môi hắn, mang theo men rượu, lại còn thoang thoảng mùi hương tự nhiên non nớt của người con gái.

Cô không biết cách hôn như nào cho chính xác, vì vậy mọi động thái đều loạn cả lên, thế nhưng vừa vặn gợi cho cảm xúc vừa bị tan biến của Nhiếp Tần Duật một lần nữa quay trở lại.

Nhiếp Tần Duật quả thật đánh giá thấp sự dụ hoặc của người con gái này.

Cánh tay Nhiếp Tần Duật đột ngột không dự báo trước siết ngang eo cô, ngay vị trí tránh vết thương, dần dần dẫn dắt cách hôn ngu ngơ mờ mịt của Giai Mễ, từng chút một đảo thế thủ thành công.

Nụ hôn của hắn căn bản rất bá đạo, lại ngang ngược cuồng ngạo hệt như bản tính cao lãnh trời sinh, cố ý chiếm đoạt dư vị ngọt ngào của cô, dồn cô vào thế yếu ớt không thể phản kháng như ban đầu nữa.

Vì động thái không ngờ đến này, bàn tay nắm cổ áo sơ mi của Giai Mễ trở nên cứng đờ, khớp ngón tay cũng vì vậy mà siết chặt lại.

Nhiếp Tần Duật nhận ra điều đó, sau nụ hôn dần buông lỏng, đôi môi bị hôn ngấu nghiên sưng lên ánh nước của Giai Mễ được buông tha, cô từng chút một tiếp nhận không khí.

Ánh mắt đầy uy lực của Nhiếp Tần Duật nhìn cô đang quỳ trên giường, bàn tay nhỏ giữ tấm chăn che đậy cơ thể mềm mại kín như bưng, cổ họng hắn trở nên khô khan, cảm xúc rõ ràng trong vô thức đã bị cô chi phối.

Chẳng hiểu vì sao, giọng nói Nhiếp Tần Duật trở nên lạnh hẳn, cáu gắt bực bội lên tiếng.

“Tôi không có hứng thú với kẻ thương tích đầy mình. Đừng cố phí hoài thời gian!”

Dứt lời, Nhiếp Tần Duật lập tức rời khỏi phòng, thanh âm cánh cửa rầm vang lên một tiếng rất to, biểu thị sự tức giận của hắn.

Đáng chết, Nhiếp Tần Duật hắn chính là lần đầu nhìn miếng ăn đến miệng lại chẳng thể nuốt. Hơn thế rõ ràng cảm xúc kia đã thoát khỏi, lại bị người con gái này dụ dỗ chỉ bằng một nụ hôn.

Nhiếp Tần Duật rời đi, căn phòng trở về trạng thái trống vắng. Gió lạnh bên ngoài lùa vào, không gian ảm đạm âm u tịch mịch.

Giai Mễ không đoán được đã làm Nhiếp Tần Duật hài lòng hay không, nhưng tuyệt đối cũng không muốn để hắn đem quay trở lại với lão già Giai Ung.

Cô ngồi lại đàng hoàng, biểu cảm trong ánh mắt thay đổi liên tục, bàn tay bấu chặt góc chăn.

Sâu trong bản thân, Giai Mễ không muốn phải phục vụ Nhiếp Tần Duật, càng không muốn để bản thân vấy bẩn bởi lũ người thượng đẳng coi mạng người như cỏ rác. Cô vốn dĩ bị lạc mất cha mẹ, tên chính thống không giữ được, cơ thể trong sạch là điều duy nhất cô có, cô chỉ muốn giữ lại thật kỹ.

Vừa vặn thay, những vết thương lão già Giai Ung gây ra, lại là cách thức khiến cô thoát khỏi tầm ngắm của Nhiếp Tần Duật.

Giai Mễ ngồi trên giường, vết thương phía sau không dám động đến, ánh mắt ngơ ngác vô hồn nhìn ra bầu trời đầy sao.

Không lâu sau, cánh cửa một lần nữa được đẩy ra.

Nữ hầu khác tiến vào, nhìn cô theo phép tắc mà kính cẩn cúi người.

“Thưa tiểu thư, tôi đến để bôi vết thương cho cô.”

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Gớm anh cứ mạnh miệng đi, anh nói anh không có hứng thú vậy mà chưa gì anh đã trầm luân trong nụ hôn của chị rồi đấy. Anh bị chị dụ dễ quá mà. Hóng ngày anh thua trong tay chị nhé/Casual/

2024-12-08

14

Bông Nhi

Bông Nhi

Lên tiếp em ơi. Hóng hớt cả ngày 🥲

2024-12-08

0

Huê Nguyễn

Huê Nguyễn

ngài Nhiếp để tâm đến cô gái nhỏ này rồi, mong chờ chương tiếp theo

2024-12-08

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Con gái nuôi
2 Chương 2: Nhiệm vụ của đứa con câm
3 Chương 3: Cô bị câm?
4 Chương 4: Câm thì làm sao rên được?
5 Chương 5: Không giữ kẻ vô dụng
6 Chương 6: Quỳ bao lâu rồi
7 Chương 7: Sản phẩm lỗi
8 Chương 8: Tiền tài và địa vị
9 Chương 9: Toà thành Ngự Viên
10 Chương 10: Động lòng trắc ẩn
11 Chương 11: Nhã hứng dập tắt trong chốc lát
12 Chương 12: Dụ hoặc
13 Chương 13: Quân cờ ngoan ngoãn
14 Chương 14: Van xin giữ lại
15 Chương 15: Thương hại
16 Chương 16: Vật giao dịch
17 Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí
18 Chương 18: Sứ mệnh vật giao dịch
19 Chương 19: Xem xét vết thương
20 Chương 20: Dễ khiến kẻ khác động lòng
21 Chương 21: Tĩnh lặng giữa đêm khuya
22 Chương 22: Thương xót
23 Chương 23: Lén lút
24 Chương 24: Thoả thuận song phương
25 Chương 25: Ái mộ
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Hoảng loạn
28 Chương 28: Lẩn tránh
29 Chương 29: Không có hai chữ “tuyệt đối”
30 Chương 30: Mèo vờn chuột
31 Chương 31: Trêu chọc
32 Chương 32: Em cắn tôi một, tôi cắn em gấp mười
33 Chương 33: Chỉ hôn có vài cái đã mất sức
34 Chương 34: Biến chuyển thương trường
35 Chương 35: Kế hoạch
36 Chương 36: Làm trái ý hắn
37 Chương 37: Người đầu tiên
38 Chương 38: Thân phận lớn của Nhiếp Tần Duật
39 Chương 39: Thuốc
40 Chương 40: Sự ôn nhu kỳ lạ
41 Chương 41: Kẻ lừa gạt nhỏ của Mộ Kình Triệt
42 Chương 42: Ngoài ý muốn
43 Chương 43: Có qua có lại
44 Chương 44: Chưa sử dụng chán
45 Chương 45: Ngọt như thế này!
46 Chương 46: Ngoài dự đoán
47 Chương 47: Con làm cha chịu
48 Chương 48: Chiếm lợi
49 Chương 49: Là tự hắn mang hoạ về nhà
50 Chương 50: Vết thương lớn
51 Chương 51: Bị một người con gái xoay vòng vòng
52 Chương 52: Tìm con gái của ông về, đem đến trước mặt tôi!
53 Chương 53: Xử lý
54 Chương 54: Ai mới là quân cờ
55 Chương 55: Không hiểu bản thân
56 Chương 56: Nhìn lầm
57 Chương 57: Đấu giá
58 Chương 58: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát
59 Chương 59: Cậu động tâm rồi?
60 Chương 60: Quá khứ
61 Chương 61: Trăm cái mạng em cũng đừng hòng chạy
62 Chương 62: Câm? Trùng hợp tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ
63 Chương 63: Tôi sẽ không bắt ép
64 Chương 64: Lương thiện quá sẽ không tốt
65 Chương 65: Đàn cho tôi nghe một bản
66 Chương 66: Gặp lại cha nuôi
67 Chương 67: Một bản nhạc lại làm khó
68 Chương 68: Không thể có được, chi bằng hủy hoại
69 Chương 69: Kẻ bất lực là hắn chứ không phải cô
70 Chương 70: Sốt đột ngột
71 Chương 71: Dưa xanh ăn không ngọt
72 Chương 72: Chiếc USB
73 Chương 73: Đánh vào sự thương hại
74 Chương 74: Xin cứu giúp
75 Chương 75: Tỉnh dậy sẽ tính sổ với em
76 Chương 76: Do hắn tiếp tay cho cô
77 Chương 77: Là một con sói biết cắn người
78 Chương 78: Đảo ngược tình thế
79 Chương 79: Không diễn nữa sao cô bé?
80 Chương 80: Lệch quỹ đạo
81 Chương 81: Đừng làm loạn nữa
82 Chương 82: Có một con sói hằng đêm rình rập “ăn” thịt cô
83 Góc tâm tình nhỏ
84 Chương 83: Đau lòng
85 Chương 84: Chứng minh là một quân tử
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Con gái nuôi
2
Chương 2: Nhiệm vụ của đứa con câm
3
Chương 3: Cô bị câm?
4
Chương 4: Câm thì làm sao rên được?
5
Chương 5: Không giữ kẻ vô dụng
6
Chương 6: Quỳ bao lâu rồi
7
Chương 7: Sản phẩm lỗi
8
Chương 8: Tiền tài và địa vị
9
Chương 9: Toà thành Ngự Viên
10
Chương 10: Động lòng trắc ẩn
11
Chương 11: Nhã hứng dập tắt trong chốc lát
12
Chương 12: Dụ hoặc
13
Chương 13: Quân cờ ngoan ngoãn
14
Chương 14: Van xin giữ lại
15
Chương 15: Thương hại
16
Chương 16: Vật giao dịch
17
Chương 17: Sự giúp đỡ thiện chí
18
Chương 18: Sứ mệnh vật giao dịch
19
Chương 19: Xem xét vết thương
20
Chương 20: Dễ khiến kẻ khác động lòng
21
Chương 21: Tĩnh lặng giữa đêm khuya
22
Chương 22: Thương xót
23
Chương 23: Lén lút
24
Chương 24: Thoả thuận song phương
25
Chương 25: Ái mộ
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Hoảng loạn
28
Chương 28: Lẩn tránh
29
Chương 29: Không có hai chữ “tuyệt đối”
30
Chương 30: Mèo vờn chuột
31
Chương 31: Trêu chọc
32
Chương 32: Em cắn tôi một, tôi cắn em gấp mười
33
Chương 33: Chỉ hôn có vài cái đã mất sức
34
Chương 34: Biến chuyển thương trường
35
Chương 35: Kế hoạch
36
Chương 36: Làm trái ý hắn
37
Chương 37: Người đầu tiên
38
Chương 38: Thân phận lớn của Nhiếp Tần Duật
39
Chương 39: Thuốc
40
Chương 40: Sự ôn nhu kỳ lạ
41
Chương 41: Kẻ lừa gạt nhỏ của Mộ Kình Triệt
42
Chương 42: Ngoài ý muốn
43
Chương 43: Có qua có lại
44
Chương 44: Chưa sử dụng chán
45
Chương 45: Ngọt như thế này!
46
Chương 46: Ngoài dự đoán
47
Chương 47: Con làm cha chịu
48
Chương 48: Chiếm lợi
49
Chương 49: Là tự hắn mang hoạ về nhà
50
Chương 50: Vết thương lớn
51
Chương 51: Bị một người con gái xoay vòng vòng
52
Chương 52: Tìm con gái của ông về, đem đến trước mặt tôi!
53
Chương 53: Xử lý
54
Chương 54: Ai mới là quân cờ
55
Chương 55: Không hiểu bản thân
56
Chương 56: Nhìn lầm
57
Chương 57: Đấu giá
58
Chương 58: Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát
59
Chương 59: Cậu động tâm rồi?
60
Chương 60: Quá khứ
61
Chương 61: Trăm cái mạng em cũng đừng hòng chạy
62
Chương 62: Câm? Trùng hợp tôi lại muốn nghe thử thanh âm kẻ câm khi rên rỉ
63
Chương 63: Tôi sẽ không bắt ép
64
Chương 64: Lương thiện quá sẽ không tốt
65
Chương 65: Đàn cho tôi nghe một bản
66
Chương 66: Gặp lại cha nuôi
67
Chương 67: Một bản nhạc lại làm khó
68
Chương 68: Không thể có được, chi bằng hủy hoại
69
Chương 69: Kẻ bất lực là hắn chứ không phải cô
70
Chương 70: Sốt đột ngột
71
Chương 71: Dưa xanh ăn không ngọt
72
Chương 72: Chiếc USB
73
Chương 73: Đánh vào sự thương hại
74
Chương 74: Xin cứu giúp
75
Chương 75: Tỉnh dậy sẽ tính sổ với em
76
Chương 76: Do hắn tiếp tay cho cô
77
Chương 77: Là một con sói biết cắn người
78
Chương 78: Đảo ngược tình thế
79
Chương 79: Không diễn nữa sao cô bé?
80
Chương 80: Lệch quỹ đạo
81
Chương 81: Đừng làm loạn nữa
82
Chương 82: Có một con sói hằng đêm rình rập “ăn” thịt cô
83
Góc tâm tình nhỏ
84
Chương 83: Đau lòng
85
Chương 84: Chứng minh là một quân tử

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play