[Văn Kỳ] Cái Giá Phải Trả Để Được Yêu Em...!?
Chap 1
* * : hành động
" " : suy nghĩ
' ' : nói nhỏ
❄️: giọng lạnh
💢: tức giận
📱: nhận cuộc gọi
📲: trả lời
🗨️: nhắn tin
Một quán bar nhỏ nằm trong hẻm khuất của thành phố, nơi có ánh sáng lờ mờ cùng tiếng nhạc điện tử dồn dập. Có một cô gái đang ngồi lặng kẽ ở góc tối của quầy bar
Từ Sở Văn_Cô
*ngồi dựa vào ghế, tay xoay nhẹ ly whisky*
Diệp Thư Kỳ_Nàng
*bước vào quầy bar, nói với bartender* một ly martini, nhẹ thôi❄️
Nàng liếc mắt qua góc quầy bar, nơi Từ Sở Văn đang ngồi. Quan sát cô một lúc, nhận ra dáng vẻ điềm tĩnh, bất động của cô ko phải sự vô hình cô chính là đang cảnh giác
Diệp Thư Kỳ_Nàng
*tiến đến chỗ cô* tôi có thể ngồi đây được chứ?
Từ Sở Văn_Cô
*nhìn nàng* tùy cô, đây không phải là quán của tôi❄️
Diệp Thư Kỳ_Nàng
*ngồi xuống cạnh cô, lên tiếng* một đêm yên tĩnh như thế này, cậu lại ngồi đây một mình?
Từ Sở Văn_Cô
Vậy cô ko biết rằng, yên tĩnh là thứ hiếm hoi trong cuộc đời này sao?❄️* nói nhưng mắt vẫn nhìn ly rượu*
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Cậu nói như thể từng trải qua những điều ko yên tĩnh lắm *cười nhẹ*
Từ Sở Văn_Cô
Còn cô? Lại gần một người lạ, hỏi chuyện một cách tùy tiện, cô muốn gì?❄️ *quay sang, nhìn nàng với ánh mắt lạnh lùng*
Khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai đều cảm nhận được sự nguy hiểm từ đối phương. Nhưng Diệp Thư Kỳ giấu đi sự căng thẳng bằng một nụ cười nhẹ
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Chỉ là hơi tò mò thôi, cô ko giống những người thường xuyên đến đây *nhún vai*
Từ Sở Văn_Cô
*nhấp thêm một ngụm whisky*
Từ Sở Văn_Cô
Nhìn cô cũng chẳng phải loại người vô hại, cô muốn gì từ tôi?❄️
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Vậy cô nghĩ tôi đến đây vì điều gì? *nhìn cô với vẻ đầy thách thức*
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Nói tôi nghe xem đi, cựu lính đặc công xuất sắc của quân đội
Từ Sở Văn_Cô
*hơi nghiêng đầu, nở nụ cười nhạt*
Từ Sở Văn_Cô
Cô biết tôi là ai, đúng không?❄️
Diệp Thư Kỳ_Nàng
*giả vở ngạc nhiên*
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Có nên không? Tôi chỉ nghe qua ở một vài câu chuyện thú vị thôi
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Chẳng hạn như là, một lính đặc công biến mất ko còn một dấu vết khỏi bản đồ sau khi hoàn thành nhiệm vụ mật cho quân đội. Cô nghĩ sao? *nhìn cô cười*
Từ Sở Văn_Cô
*ngồi thẳng, ánh mắt dần tối lại*
Từ Sở Văn_Cô
Nếu cô đã biết, chắc cô cũng hiểu❄️
Từ Sở Văn_Cô
Những kẻ tò mò về tôi thường không có kết cục mấy tốt đẹp❄️
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Thật trùng hợp, tôi lại thích những câu chuyện nguy hiểm *nhấp một ngụm martini, giọng đầy thách thức*
Không khí giữa hai người dần bắt đầu trở nên căng thẳng hơn, nàng nhẹ nhàng đẩy ly martini ra xa, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn. Tay nàng lặng lẽ rút từ trong áo ra một con dao găm nhỏ
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Cô biết tại sao tôi đến đây không?
Từ Sở Văn_Cô
*nhìn tay nàng* tôi đoán là không phải uống martini❄️
Diệp Thư Kỳ_Nàng
Đúng là người thông minh đó nha, quả thật là vậy *hạ giọng*
Chỉ vừa dứt lời, nàng nhanh tay vung dao tới, hành động dứt khoát, nhanh và chuẩn sát.
Comments