Chương 1: Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Hôm nay là ngày tôi đến thực tập tại một bệnh viện của thành phố với tư cách là một chuyên viên điều trị tâm lý. Phác Trí Mân tôi đây quả thật đã cố gắng nhiều để đến được bệnh viện này mà thực tập.
Chuyến xe bus đã đưa tôi đến cổng bệnh viện VKM city.
Phác Trí Mân
" 7 giờ 30 phút! May quá không bị trễ . Hôm nay không thể đến trễ được. "
Đi vội vào tromg bệnh viện vì khoảng tầm 7 giờ 35 phút đã bắt đầu tập trung lại những thực tập may mắn được chọn.
Trí Mân đi tìm đúng ngay khu mà mình cần tập hợp vì bệnh viện này khá là rộng lớn.
Phác Trí Mân đi đến quầy lễ tân để dò hỏi thông tin.
Phác Trí Mân
" Em tên là Phác Trí Mân là thực tập mới của bệnh viện, vào lúc 7 giờ 35 phút em có mặt ở khu B, cho em hỏi khu B ở đâu ạ! "
Cậu đưa tập hồ sơ cho chị y tá để nhận thông tin. Có mấy chị kế bên thích thú khen cậu nhóc thực tập mới này, nhìn cưng quá trời!
Y tá
" Thực tập sinh Phác ! Em bao nhiêu tuổi vậy? "
Phác Trí Mân
" Dạ em 22 tuổi "
Y tá
Bé có người yêu chưa vậy? Chị có thằng em trai cũng ngon nghẽ lắm nè! "
Các câu hỏi dồn dập đến với cậu cũng đã khiến cho cậu ngại đến đỏ cả mặt. Mấy chị này quả thật đã muốn kết cậu làm em trai thân thương rồi!
Cảm ơn vì chị y tá đã đưa tờ giấy cho cậu để mà ký xác nhận, chứ không chắc cậu bị đem về nhà ra mắt luôn quá..
Y tá
À thực tập sinh 5813 Phác Trí Mân, học viên chuyên ngành tâm lý, đại học Bắc Kinh, mời em đọc kỹ thông tin và ký xác nhận nha "
Phác Trí Mân
" Dạ em cảm ơn chị "
Không khí tươi mới chưa được bao lâu thì sắc mặt của mấy chị kia trở nên căng thẳng khi có bóng dáng người nào đó xuất hiện.
Nhân vật bí ẩn
" Tôi có lịch hẹn gặp với bác sĩ Kim "
Y tá
" Dạ nhưng mà bác sĩ Kim sắp có buổi thảo luận với thực tập sinh, khoảng nửa tiếng sau mới có thể gặp được ạ "
Nhân vật bí ẩn
Vậy đưa tôi lên phòng chờ, trước đó tôi có bảo rằng hôm nay tôi với bác sĩ Kim sẽ bàn một số việc quan trọng, cứ nói cậu ấy như vậy "
Phác Trí Mân cảm nhận rằng không khí hiện tại có hơi căng thẳng nhất là ánh mắt của người đó cứ nhìn chăm chăm vào cậu. Đúng vậy! Cậu đã xoay ra phía sau coi cảm giác đó là gì, là ánh mắt của cậu trai đó.
Gạc bỏ sự sợ hãi mà đi đến khu B để mà vô buổi thảo luận.
Số lượng thực tập sinh được chọn vào, sàn lọc kỹ cũng chỉ có vỏn vẹn 6 người được chọn. Số lượng chọi vào đây quả thật khó khăn.
Buổi diễn ra trong một căn phòng họp và người đứng ra đại diện là giám đốc của bệnh viện.
Kim Thạc Trân
" Chào mọi người, tôi là bác sĩ Kim Thạc Trân, trưởng khoa khoa tâm lý bệnh viện VKM "
Bác sĩ Kim Thạc Trân - giám đốc của bệnh viện VKM, một con người vừa có tài vừa có sắc mà còn nhiều tiền. Mà khổ cái là vẫn còn độc thân.
Kim Thạc Trân
Trong đây là có tất cả 6 bạn may mắn nhất đã được chọn, chúc mừng các bạn đã đến dược đây thực tập.
Kim Thạc Trân
" Hồ sơ bên chúng tôi đã xem qua hết, tất cả những điều chi tiết nhất cũng đã được xem qua, chúng tôi hy vọng 6 người các bạn sẽ trở thành bác sĩ chính thức của bệnh viện này "
Và đến giờ phụ trách hướng dẫn, Thạc Trân là người phụ trách hướng dẫn Trí Mân cùng một bạn thực tập khác.
Kim Thạc Trân
" 2 bạn là Phác Trí Mân và Lý Thái Dân, tôi xin phép rằng tôi có cuộc thảo luận riêng với khách, 2 bạn có phiền ngồi chờ trong phòng tôi không? "
Lý Thái Dân
" Dạ không sao, chúng em chờ được "
Phác Trí Mân
" Dạ tụi em chờ được ạ "
Kim Thạc Trân
" Vậy làm phiền tụi em một chút nha "
Phòng làm việc của bác sĩ Kim khá là lớn, trước khi vào khu vực làm việc còn có một cánh cửa cách âm ngăn cách chổ làm việc và phòng chờ.
Lý Thái Dân
" Phác Trí Mân! Cậu đến từ đại học nào vậy, hình như chúng ta không học chung trường thì phải "
Phác Trí Mân
" Mình học đại học Bắc Kinh"
Lý Thái Dân
" À! Thì ra là vậy. Mình học ở đại học nhân dân Trung Quốc. Xin chào cậu, mình là Lý Thái Dân "
Cậu ấy nở một nụ cười thật tươi bắt tay chào đón cậu, năng lượng của cậu ấy quả thật rất tích cực. Chắc hẳn cậu ấy sẽ là vitamin vui vẻ của bệnh viện này!
Lý Thái Dân
" Tôi sẽ nhận cậu là em trai kết nghĩa á nha, nhìn mặt cậu núng na núng nính dễ thương thật "
Phác Trí Mân
" Em trai sao..."
Lý Thái Dân
" Phải đó! Mochi Phác "
Phác Trí Mân
" Mochi sao..."
Lý Thái Dân
" Aisss sao cậu cứ khờ khờ gì á hahaha "
Cậu ấy cười phá lên. Trong khoảng thời gian vui vẻ trò chuyện như vậy, thì bên trong có vẻ hơi căng thẳng bởi sắc mặt ai cũng nghiêm túc.
Kim Thạc Trân
Ngài Kim đến đây muốn tôi điều trị tâm lý cho thiếu gia à? "
Lão Gia Kim
" Vâng, thằng con tôi có vẻ nó có hơi... tinh thần bất ổn..Tôi muốn cậu trị cho nó
Kim Thạc Trân
Vậy...Người có tinh thần bất ổn là..."
Thạc Trân đưa tay chỉ qua chỉ lại 1 trong 2 người kia, lão gia cứ con con, rồi biết con nào?
Kim Thái Hanh
" Là em trai tôi, Điền Chính Quốc "
Điền Chính Quốc
Anh bình thường lắm sao mà cho rằng tôi tinh thần bất ổn hả? Kim Thái Hanh. "
Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh là hai đứa con của ông Kim nhưng họ cùng cha mà lại khác mẹ. Từ mẹ cho đến cả con, cả 4 người đều khó chịu với nhau. Việc họ ghét nhau cũng đã là chuyện từ rất lâu chứ không phải bây giờ.
Lão Gia Kim
" Thái Hanh, Chính Quốc im lặng ngay!"
Chính Quốc liền cầm tách trà lên đung đưa nước trong trà và cười khẩy liền đổ số nước đó và khay đựng ấm trà.
Điền Chính Quốc
" Ông muốn chữa thì ông tự chữa cho ông đi, chẳng phải tôi từ ông mà ra sao, con không ổn thì chắc gì cha bình thường "
Ngọn lửa của cả hai đang bừng lên, thiếu gia Kim thì chẳng màng đến gia đình này, gia đình ông bất hòa từ cha mẹ đến cả con, chẳng 1 ai chịu nhường ai.
Bác sĩ Kim chẳng muốn vòng vo hay là câu giờ nữa.
Kim Thạc Trân
" Ngài Kim, việc điều trị thì cứ để đó cho tôi, Điền thiếu gia tất nhiên sẽ ở phòng tốt nhất và chữa trị tốt nhất "
Ánh mắt lườm của cậu ấy hướng về phía tôi nhưng chốc lát lại nhếch môi cười mang một bộ mặt " Cứ việc thôi, sao cũng được " thì cậu phải chắc rằng, tên nhóc này chẳng bình thường.
Lão Gia Kim
" Vậy tôi xin phép về để mà họp với công ty, việc còn lại trông cậy vào bác sĩ "
Kim Thạc Trân
" Vâng, tạm biệt ngài "
Thạc Trân gọi cho bác sĩ khác đến hỗ trợ sắp xếp phòng cho thiếu gia kia, rồi gọi luôn cả 2 thực tập vào rồi chỉ dẫn.
Tiếng cửa phòng mở ra, ánh mắt của Điền Thiếu Gia đã để ý đến dáng vẻ cặm cụi cầm hồ sơ của cậu nhóc ấy, Chính Quốc rất bất ngờ, hôm nay có duyên lắm mới gặp đi gặp lại như vậy.
Trí Mân đang ngồi nghe Thái Dân luyên thuyên câu chuyện thời sinh viên của cậu ấy, kể biết bao nhiêu chuyện vui làm cho cả hai cười nảy giờ.
Hiệu ứng cách âm đã tắt, Thạc Trân cho gọi vào, vừa đứng lên chuẩn bị. Trí Mân cầm hồ sơ và cúi đầu bước vào chẳng hề để ý, có người đã vì thấy em đã chuyển hóa từ giận sang vui vẻ, thích thú trở lại.
Tháng ngày sắp tới của Trí Mân có vẻ chẳng yên lành gì khi đã lọt vào tầm ngắm của Điền Chính Quốc.
Comments
pew🍒
núng na núng nính 🤣
2025-07-21
1