[BL] Vạn Người Ghét Không Muốn Tròn Vai
Thì ra không ai cần cậu cả [2]
Mộc Sương Trì
/ Mộc Sương Trì cẩn thận nhìn về phía cậu, lặng lẽ nói / Ba, anh, anh ấy về rồi, không phải nên cùng ăn một bữa cơm sao?
Mộc Dương Minh
/ Lúc này mới nhìn xuống Mộc Sương Trì, đôi mắt ấy dịu dàng hơn biết bao nhiêu lần /
Mộc Dương Minh
Bé Trì thật ngoan
Mộc Hạ Thanh
/ Thất thần /
Trong kí ức mơ hồ của cậu, ba Mộc Dương Minh vẫn luôn là một người bố tuyệt vời
Nhưng không phải đối với cậu mà thôi
Thật ra, Mộc Hạ Thanh lúc ấy chỉ thấy thật hụt hẫng
Không tới được thế giới của ba người họ
Mộc Dương Minh
Dù thế nào đi nữa.. con cũng nên hoà hợp với Sương Trì-..
Mộc Dương Minh
/ Cau mày /
Mộc Dương Minh
Con nên suy nghĩ kĩ đi, đừng quấy
Mộc Hạ Thanh hé miệng, muốn nói rằng đã nghĩ kĩ từ lâu rồi, cũng không hề quấy phá gì cả
Dù cho có làm gì đi nữa, cậu cũng không thể ném chướng ngại tâm lí ra sau đầu rồi chấp nhận Mộc Sương Trì
Mộc Hạ Thanh
/ Nhìn Mộc Dương Minh rời đi, hít sâu một hơi, quay người /
Sau lần đó, xô xát và mâu thuẫn giữa cậu và ba người họ càng lúc càng sâu sắc hơn
Tột cùng là khi Mộc Sương Trì phát bệnh
Mộc Sương Trì không những bị hẹp van tim, còn bị cả hen suyễn
Chỉ là cậu nhớ rõ, sau chuyện đó xong, 20 tuổi cậu rời đi
Chính Mộc gia là người đón cậu trở về, cũng chính cậu rời khỏi
Mộc Hạ Thanh
/ Một thời gian sau nữa, Mộc Hạ Thanh khám ra mình đã ung thư dạ dày, cơn đau bụng không thể phôi phai đau rát như muốn chiếm lấy sinh mạng mỗi đêm như báo án tử cho cậu /
Thật ra nó đã có dấu hiệu từ sớm
Ăn uống không lành mạnh, gần mười năm chỉ ăn lặt vặt linh tinh, bụng cũng thường xuyên đau đớn
Chỉ là thế giới xung quanh cậu quá bận rộn, cậu không thèm đến xỉa đến mà thôi
Mộc Hạ Thanh 22 tuổi, cảm thấy mình sắp chết rồi
Thì sinh nhật của Mộc Dương Minh tới
Trước khi chết, Mộc Hạ Thanh chỉ thấy nếu mình chết đi, có hơi lạc lõng quá
Nên báo tin cho họ biết thì tốt hơn
Mộc Hạ Thanh
/ Gói giấy chuẩn đoán ung thư lại, chậm rãi gói trong bó hoa /
Mộc Hạ Thanh
/ Thở ra một hơi /
Con đường tới nhà họ Mộc không phải cứ đi là tới
Đặt xe chỉ tới chân núi, phải đi bộ mười mấy phút để lên tới biệt thự trên núi kia
Bình thường sẽ có xe đón, là xe riêng nhà họ Mộc, nhưng bây giờ cậu không cần
Mộc Hạ Thanh
/ Dậm trên tuyết lạnh, chậm rãi đi /
Mộc Hạ Thanh
/ Đôi mắt lành lạnh nhìn xung quanh /
Xung quanh chỉ toàn là tuyết, thật quạnh quẽ cũng lạnh lẽo vô bờ
Cơn đau rát nhói đến mức tróc da tróc vảy ở bụng không thể xem thường, đến mức cậu chảy mồ hôi lạnh rồi
Lúc phát hiện bệnh, bác sĩ bảo cậu vẫn còn cơ hội cứu chữa
Mộc Hạ Thanh nghe vậy, muốn cầm giấy chuẩn đoán tới Mộc gia, nhưng khi tới đó, đón tiếp cậu là quản gia bối rối cũng như nhìn cậu bằng ánh mắt thương hại
Vì thế, lúc đó cậu nhận ra rõ ràng hơn sự thật rằng
Mộc Hạ Thanh
/ Vuốt nhẹ mái tóc mình /
Cậu đi hay ở, cũng chẳng có ý nghĩa gì cả
Sau đó, cậu từ chối cơ hội chữa bệnh kia
Comments
Kirina_Chan [ Ri bé báo con ]
Sót quá tim tôi !
2025-04-01
0
Yuo●-●♒
thương bé
2025-04-09
0
원 준 위
thương em
2025-01-02
0