[BL] Vạn Người Ghét Không Muốn Tròn Vai
Quyển 1: Hoa sen nở
Mùa đông ở nơi này mang theo gió lạnh tàn canh, xung quanh là một cảnh tuyết trắng xoá
Phía bên ngoài kia có một con mèo mướp cứ vươn đệm mèo cào cào đập đập vào mặt cửa sổ, cố chấp mãi không chịu đi
Mộc Hạ Thanh
/ Hạ mi mắt /
Mộc Hạ Thanh
/ Nhỏ giọng the thẻ / ..Con mèo ngốc này
Vì sao nơi khác không chịu đi, cứ mãi ở nơi này với cậu làm gì chứ
Con mèo mướp này vừa xấu vừa bẩn, dơ dáy chết đi được, vì thế nên nó chả có đồng bạn nào ở bên
Mộc Hạ Thanh
.. / Nghĩ đến đấy lại không chịu được, thở dài mở cửa sổ ra /
Khi mở cửa sổ ra, gió đông lạnh lẽo bước vào, nhưng làn gió chỉ vừa mới lướt qua Mộc Hạ Thanh, cậu đã ho khan
Mộc Hạ Thanh
Khụ.. / Đưa tay lên che miệng /
Mộc Hạ Thanh
“.. Khó chịu ghê”
Con mèo nhỏ mò vào, ngồi trên bàn cạnh cửa sổ của cậu, lắc lắc người để tuyết rơi hết
Mèo con ngẩng đầu lên, long lanh làm nũng với cậu
Mộc Hạ Thanh
/ Cúi người, cong tay vuốt nhẹ đầu nó /
Mộc Hạ Thanh
.. Đồ ngu ngốc
Khi tao chết rồi, thì còn ai ở cạnh mày nữa
Cứ ở đây rồi mày cũng phải rời đi thôi
Con mèo ngốc chả làm được gì ra hồn, làm nũng cũng làm thua bạn bè nó, bị người khác ghét là đúng rồi
Đến cùng bây giờ, nó với cậu cũng chỉ thấy mỗi nhau thôi
Nhưng cậu chưa chết được, hôm nay cậu có việc
Mộc Hạ Thanh mang từ trong tủ ra, một đoá hoa hơi ẩm nước, tươi rực rỡ
Mộc Hạ Thanh
/ Vuốt nhẹ giấy gói gọn gàng /
Đó là một bó hoa diên vĩ do tự tay cậu trồng và gói gắm lại
Mộc Hạ Thanh
/ Tay khẽ miết nhẹ cánh hoa, nhưng dù gương mặt cậu có bình tĩnh lạnh lùng cỡ nào, thì ngón út cậu cũng run run lên tựa như đau đớn lắm /
Mộc Hạ Thanh
/ Mộc Hạ Thanh nhìn bó hoa này, khẽ nở nụ cười /
Mẹ của cậu thích hoa diên vĩ nhất
Ngày trước, mẹ đã dạy cậu trồng hoa diên vĩ
Mộc Hạ Thanh
/ Gương mặt của Mộc Hạ Thanh tuy xinh đẹp sắc sảo, giống như hoa mà tạo thành /
Mộc Hạ Thanh
/ Nhưng bình thường, lại cho người khác cảm giác gai góc bạo lực, nhìn vào liền liên tưởng đến một người không mấy tốt tính, tính tình nóng nảy /
Mộc Hạ Thanh
/ Thế nhưng, khi Mộc Hạ Thanh cười, những gai nhọn lạnh băng ấy giống như biết đường mà tan chảy, đôi mắt ướt bẩm sinh mang theo màu xanh lá dịu dàng tỉ mỉ, ấm áp giống như nguồn lửa vô hạn /
Ấm áp như vậy, nhưng có người lại không cần
Mộc Hạ Thanh năm 8 tuổi bị lạc khỏi gia đình mình, được một gia đình khác nhặt về
Gia đình ấy không khá giả cho là mấy, chỉ là một cha một mẹ, ban đầu họ đối xử với cậu không tệ
Có thịt ăn thịt, có rau ăn rau
Nhưng vài năm sau, họ hạ sinh một đứa con trai khác
Đứa trẻ nhặt về sao đủ sức lượng với đứa con máu mủ ruột thịt, gia đình cũng không khá giả, Mộc Hạ Thanh sống càng ngày càng khổ sở
Mộc Hạ Thanh
/ Đưa tay lên, nhìn bàn tay chai lì chỉ toàn vết sẹo của mình, hơi ngẩn người /
Mộc Hạ Thanh
/ Những kí ức kia chậm rãi bước tới, cuốn lấy cậu /
Hoa sen mang ý nghĩa là sự tái sinh, cơ hội và hi vọng
Cũng mang theo sự mất mác và rơi vỡ
Comments
#ᴛʏʏ_thich nguoiay🖇️
Mới vô đã ấn tượng, lọt hố rồi😭💗
2025-02-22
1
Doris
nhầm hẻ
2025-04-12
0