"Ngược Gió Mà Đi" /H±_Lâm Tường_All Cực_Kỳ Văn/Văn Hàm_Thụy Nguyên/Hằng Nguyên_All Nhiên_[All F4]
#2: ⧼Lâm Tường⧽ Ánh sáng của Hạ Tuấn Lâm (2)
#2: ⧼Lâm Tường⧽ Ánh sáng của Hạ Tuấn Lâm (2)
Plot: Một Lão Đại máu lạnh, bỗng đột nhiên có tình người, tha sống cho một cậu bé, duyên trời hai người lại gặp nhau trong quán bar, Hạ Tuấn Lâm đem Nghiêm Hạo Tường ra khỏi nơi ấy. Từ đó, Nghiêm Hạo Tường cứ bám theo Hạ Tuấn Lâm. Hạ Tuấn Lâm thấy rằng Nghiêm Hạo Tường chính là ánh sáng của đời mình....
Một buổi chiều, Hạ Tuấn Lâm đang ngồi trong thư phòng, mắt dán vào tài liệu. Đột nhiên, giọng nói trong trẻo vang lên từ phía sau:
Nghiêm Hạo Tường
Anh Lâm, anh có muốn em bóp vai không?
Hắn không quay lại, chỉ lười nhác đáp:
Hạ Tuấn Lâm
Cậu mà động vào tôi, tôi sẽ vứt cậu ra khỏi nhà.
Nghiêm Hạo Tường
Vậy… em chỉ ngồi đây, được không?”
Hạo Tường kéo ghế, ngồi xuống đối diện hắn. Hạ Tuấn Lâm liếc mắt nhìn cậu.
Hạ Tuấn Lâm
Ngồi im, đừng làm ồn
Cậu gật đầu, hai tay chống cằm, đôi mắt long lanh nhìn hắn chăm chú
Hắn cảm nhận được ánh mắt ấy, nhưng vẫn làm như không thấy. Qua một lúc lâu, cuối cùng hắn đặt tài liệu xuống, nhíu mày nhìn cậu.
Hạ Tuấn Lâm
Nhìn gì mà nhìn? Không chán à?
Nghiêm Hạo Tường
Không chán! Em nhìn anh cả ngày cũng được.
Cậu cười tít mắt, nụ cười như ánh nắng len lỏi vào căn phòng đầy giấy tờ nặng nề. Hạ Tuấn Lâm thở dài, ngả người ra sau ghế.
Hạ Tuấn Lâm
Nghiêm Hạo Tường, cậu thật sự là một kẻ phiền phức.
Nghiêm Hạo Tường
Vậy… anh có ghét em không?
Cậu nghiêng đầu, đôi mắt sáng lên như chờ đợi câu trả lời.
Hắn không đáp, chỉ liếc cậu một cái rồi đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Cậu lẽo đẽo chạy theo, miệng không ngừng líu lo:
Nghiêm Hạo Tường
Anh Lâm, em nấu bữa tối cho anh nhé? Anh thích ăn gì?
Tiếng nói trong trẻo của Hạo Tường vang lên không ngừng, theo sau bóng dáng lạnh lùng của Hạ Tuấn Lâm. Và dù hắn không nói gì, bước chân chậm hơn một chút, như đang chờ cậu nhóc bướng bỉnh kia kịp theo sau.
Một buổi tối, trong căn biệt thự rộng lớn, Hạ Tuấn Lâm ngồi trên ghế sofa, tay cầm ly rượu, đôi mắt sắc lạnh nhìn ra ngoài cửa sổ. Bóng tối bên ngoài dường như hòa quyện với tâm trạng u ám của hắn.
Bỗng nhiên, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, theo sau đó là giọng nói trong trẻo
Nghiêm Hạo Tường
Anh Lâm… sao anh lại ngồi đây một mình thế?
Hắn không quay đầu, giọng nói lạnh lùng đáp:
Hạ Tuấn Lâm
Cậu lại muốn làm phiền tôi à?
Nghiêm Hạo Tường
Em không làm phiền đâu!
Nghiêm Hạo Tường nhanh nhẹn bước đến, đặt khay trà lên bàn.
Nghiêm Hạo Tường
Em chỉ muốn ngồi với anh thôi. Một mình buồn lắm.
Hạ Tuấn Lâm
Buồn thì tự tìm cách giải khuây. Đừng kéo tôi vào.
Hạ Tuấn Lâm nhấp một ngụm rượu, ánh mắt không thèm liếc nhìn cậu. Nhưng Nghiêm Hạo Tường vẫn lì lợm ngồi xuống cạnh hắn, đôi tay chống cằm, đôi mắt to tròn nhìn hắn chăm chú.
Nghiêm Hạo Tường
Anh Lâm, anh biết không?
Nghiêm Hạo Tường
Từ lúc gặp anh, em mới biết cảm giác có một người bảo vệ mình là như thế nào.
Nghiêm Hạo Tường
Anh là người duy nhất em có thể tin tưởng.
Hạ Tuấn Lâm khẽ nhíu mày, nhưng không đáp.
Nghiêm Hạo Tường
Anh không thấy cô đơn sao?
Cậu tiếp tục hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng chứa đựng sự quan tâm thật lòng.
Nghiêm Hạo Tường
Ngôi nhà này lớn như vậy, nhưng lúc nào cũng vắng vẻ. Em nghĩ anh cô đơn lắm.
Hắn bật cười nhạt, giọng nói lạnh tanh:
Hạ Tuấn Lâm
Cô đơn? Tôi quen rồi. Thứ cảm xúc đó chẳng là gì cả.
Nghiêm Hạo Tường
Không đâu.
Cậu lắc đầu, ánh mắt kiên định.
Nghiêm Hạo Tường
Ai cũng cần một người ở bên cạnh. Em ở đây, em sẽ luôn ở cạnh anh, dù anh có muốn hay không.
Hạ Tuấn Lâm im lặng, ánh mắt liếc qua cậu. Đôi mắt trong sáng của Nghiêm Hạo Tường như phản chiếu tất cả những gì hắn muốn chối bỏ. Hắn hỏi, giọng trầm thấp.
Hạ Tuấn Lâm
Cậu nghĩ cậu hiểu tôi?
Nghiêm Hạo Tường
Em không hiểu hết anh.
Nghiêm Hạo Tường
/cười nhẹ/ Nhưng em muốn ở bên anh, muốn làm anh vui. Vì em tin rằng, sâu bên trong, anh không phải là người lạnh lùng như anh luôn tỏ ra.
Hắn nhếch mép, đặt ly rượu xuống bàn.
Hạ Tuấn Lâm
Cậu nghĩ mình quan trọng với tôi à? Nghiêm Hạo Tường, cậu chẳng là gì cả.
Nghiêm Hạo Tường
Em không quan trọng với anh, nhưng anh quan trọng với em.
Cậu không hề nao núng, giọng nói vẫn ngọt ngào và kiên định.
Nghiêm Hạo Tường
Nếu không có anh, em đã chẳng còn sống đến bây giờ. Anh là ánh sáng của em, là người duy nhất khiến em cảm thấy mình còn tồn tại.
Những lời nói ấy khiến Hạ Tuấn Lâm bất giác khựng lại. Hắn nhìn cậu, ánh mắt thoáng qua một tia dao động.
Nghiêm Hạo Tường
Anh Lâm...
Nghiêm Hạo Tường nghiêng đầu, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy quyết tâm.
Nghiêm Hạo Tường
Dù anh có xua đuổi em bao nhiêu lần, em cũng không rời đi.
Nghiêm Hạo Tường
Anh có thể lạnh lùng với cả thế giới, nhưng em sẽ không để anh lạnh lùng với chính mình.
Hạ Tuấn Lâm không nói gì, chỉ im lặng nhìn cậu. Trong lòng hắn, một cảm giác lạ lẫm đang len lỏi, phá vỡ bức tường băng giá mà hắn luôn cố giữ.
Một đêm khác, khi cả căn nhà đã chìm vào tĩnh lặng, Hạ Tuấn Lâm tỉnh giấc vì cơn ác mộng. Hắn thở dốc, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán. Cánh cửa phòng khẽ mở, và bóng dáng nhỏ bé của Nghiêm Hạo Tường xuất hiện.
Nghiêm Hạo Tường
Anh Lâm? Anh không sao chứ?
Hạ Tuấn Lâm
Cậu vào đây làm gì?
Hắn hỏi, giọng còn chút mệt mỏi.
Nghiêm Hạo Tường
Em nghe thấy tiếng động… Em lo cho anh.
Cậu bước đến, ánh mắt đầy lo lắng.
Hạ Tuấn Lâm
Tôi không cần cậu lo.
Nghiêm Hạo Tường
Nhưng em lo được không?
Cậu cười nhẹ, đi đến ngồi xuống cạnh giường hắn.
Nghiêm Hạo Tường
Anh có thể không cần, nhưng em vẫn muốn làm.
Hạ Tuấn Lâm nhìn cậu một lúc lâu, rồi bất giác bật ra một câu hỏi:
Hạ Tuấn Lâm
Sao cậu cứ bám tôi mãi thế?
Nghiêm Hạo Tường
Vì anh là người duy nhất em có.
Cậu đáp ngay, giọng nói chân thành.
Nghiêm Hạo Tường
Và em muốn ở bên anh, không phải vì em cần anh, mà vì em muốn anh biết rằng, có người quan tâm đến anh, thật lòng.
Hạ Tuấn Lâm im lặng, đôi mắt trầm xuống. Hắn chưa từng nghĩ rằng, trong thế giới tăm tối của mình, lại có một người như cậu. Một người sẵn sàng ở bên, bất chấp mọi lạnh lùng và xua đuổi của hắn.
Đêm ấy, lần đầu tiên trong đời, hắn để cậu ở lại. Hắn không nói gì, nhưng trong lòng hắn, một cảm giác ấm áp đã len lỏi vào, xua tan sự cô đơn và giá lạnh. Nghiêm Hạo Tường chính là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời hắn.
Comments
TFBapzz
k có phiền chút nàoo
2025-01-23
3
TFBapzz
áaaaaaaa
2025-01-23
1