(Lệ Kiếp Ký Linh) Vì Hận Sinh Tình
Chap3: Làm bạn với Phương Nam
Thanh Vân Sơn những ngày đầu xuân tràn ngập sắc hoa và không khí tươi mới. Những tia nắng sớm mai dịu dàng rọi qua từng tán lá, tô điểm cho cảnh sắc thêm phần thơ mộng. Đó cũng là thời điểm các đệ tử mới nhập môn được giới thiệu và làm quen với nhau.
Buổi sáng hôm ấy, các đệ tử tề tựu đông đủ tại sân lớn để chào đón một thành viên mới gia nhập Thanh Vân Môn. Từ xa, bóng dáng một thiếu nữ uyển chuyển bước tới, khoác trên mình bộ y phục trắng tinh khôi, khuôn mặt thanh tú, ánh mắt sáng rực như vì sao.
“Đây là Phương Nam, nữ đệ tử mới gia nhập. Nàng sẽ được phân vào nhóm luyện tập cùng các ngươi,” giọng nói uy nghiêm của sư phụ vang lên, khiến cả sân trở nên im lặng.
Ký Linh đứng lẫn trong đám đông, ánh mắt không thể rời khỏi bóng dáng của thiếu nữ. Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm nhận được trái tim mình đập nhanh đến vậy.
Phương Nam mỉm cười dịu dàng, khẽ cúi đầu chào mọi người. Nụ cười ấy tựa như ánh nắng xua tan mọi u tối trong lòng người khác.
Phương Nam
“Ta là Phương Nam, rất mong được các sư huynh chỉ giáo,”/ giọng nói trong trẻo như tiếng chuông ngân/
Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên, Ký Linh đã bị Phương Nam thu hút. Y cố gắng che giấu sự ngượng ngùng, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại lén lút hướng về phía nàng.
Trong khi đó, Lệ Kiếp đứng cách đó không xa, ánh mắt lạnh lùng dõi theo từng cử chỉ của Phương Nam. Hắn không tỏ ra quá quan tâm, nhưng sự xuất hiện của nàng cũng khiến trái tim hắn rung động.
Buổi tập luyện ngày hôm đó, Phương Nam được xếp vào cùng nhóm với Ký Linh và Lệ Kiếp. Nàng nhanh chóng bộc lộ tài năng của mình, khiến các sư huynh đệ không khỏi ngưỡng mộ.
Ký Linh
“Ngươi rất giỏi đấy, Phương Nam,” / mỉm cười, không giấu được sự ngưỡng mộ./
Phương Nam
“Cảm ơn sư huynh. Nhưng ta còn phải học hỏi rất nhiều,” /Phương Nam đáp, đôi mắt sáng ngời nhìn y/
Ánh mắt của hai người giao thoa trong chốc lát, tạo nên một cảm giác ấm áp khó tả.
Lệ Kiếp đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng ấy, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó chịu. Hắn siết chặt thanh kiếm trong tay, cố gắng giữ vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng không thể ngăn được những suy nghĩ rối ren trong đầu.
Sau buổi luyện tập, Ký Linh đang chuẩn bị thu dọn dụng cụ thì Phương Nam bước tới.
Phương Nam
“Sư huynh, ta nghe nói ngươi rất giỏi trong việc luyện kiếm. Có thể chỉ giáo thêm cho ta được không?”/ nàng hỏi, đôi mắt tràn đầy hy vọng./
Ký Linh ngẩn người, không ngờ Phương Nam lại chủ động tìm đến mình. Y vội vàng gật đầu, cố gắng che giấu sự bối rối.
Ký Linh
“Được chứ. Ta sẽ cố gắng giúp ngươi hết sức.”
Cả hai cùng nhau luyện kiếm dưới tán cây cổ thụ, tiếng cười nói hòa quyện vào không gian yên bình. Ký Linh cảm thấy khoảng thời gian bên Phương Nam trôi qua nhanh đến lạ.
Từ xa, Lệ Kiếp lặng lẽ quan sát. Ánh mắt hắn sắc lạnh, lòng dâng lên cảm giác ghen tuông khó tả.
Những ngày sau đó, Ký Linh và Phương Nam ngày càng trở nên thân thiết. Cả hai thường xuyên cùng nhau luyện tập, chia sẻ những câu chuyện về quá khứ và ước mơ tương lai.
Phương Nam kể về gia đình mình, về lý do nàng quyết định gia nhập Thanh Vân Môn. Giọng nói của nàng tràn đầy sự quyết tâm, khiến Ký Linh không khỏi khâm phục.
Phương Nam
“Ta muốn trở thành một người mạnh mẽ, để có thể bảo vệ những người mà ta yêu quý,” / nói, ánh mắt rực sáng./
Ký Linh mỉm cười, gật đầu đồng tình. Hắn cảm thấy giữa mình và Phương Nam có một sự đồng điệu kỳ lạ.
Tuy nhiên, mối quan hệ thân thiết này không qua được mắt Lệ Kiếp. Hắn bắt đầu cảm thấy khó chịu mỗi khi thấy Phương Nam và Ký Linh cười nói vui vẻ.
Lệ Kiếp
“Ngươi thật biết cách gây chú ý, Ký Linh,”/ Lệ Kiếp nói trong một lần đối mặt với y, giọng nói mang theo sự mỉa mai./
Ký Linh
“Ta không hiểu ngươi đang nói gì,” / đáp, ánh mắt bình thản nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu./
Lệ Kiếp
“Ngươi nghĩ rằng chỉ cần tỏ ra tốt bụng là có thể chiếm được sự chú ý của nàng sao? Thật nực cười.”
Lời nói của Lệ Kiếp như một mũi dao đâm vào lòng Ký Linh. Hắn siết chặt nắm tay, cố gắng kiềm chế cảm xúc.
Ký Linh
“Ta không cần phải chứng minh gì với ngươi. Mỗi người đều có quyền kết bạn và làm những gì họ cho là đúng.”
Mối quan hệ giữa ba người ngày càng trở nên phức tạp. Trong khi Ký Linh và Phương Nam ngày càng gần gũi, Lệ Kiếp lại âm thầm quan sát, để lòng mình bị giằng xé giữa những cảm xúc mâu thuẫn.
Một buổi chiều, trong lúc cả nhóm đang luyện tập, một con báo hoang bất ngờ xuất hiện từ trong rừng. Tiếng gầm gừ của nó khiến tất cả các đệ tử hoảng hốt.
Ký Linh và Phương Nam bị dồn vào góc, không kịp rút kiếm ra để tự vệ. Trong khoảnh khắc nguy hiểm ấy, Lệ Kiếp lao tới, chặn đường con báo.
Lệ Kiếp
“Cẩn thận!” / hét lớn, thanh kiếm trong tay vung lên, chặn lại đòn tấn công của con thú./
Cả ba người cùng nhau chống lại con báo, nhưng nó quá hung dữ và mạnh mẽ. Cuối cùng, với sự phối hợp ăn ý, họ mới có thể đẩy lùi được con thú và bảo toàn tính mạng.
Sự kiện này khiến mối quan hệ giữa ba người có chút thay đổi. Lệ Kiếp, dù vẫn giữ vẻ ngoài lạnh lùng, bắt đầu cảm nhận được sự gắn kết kỳ lạ với Ký Linh và Phương Nam.
Tuy nhiên, sâu trong lòng hắn, ngọn lửa ghen tuông và những cảm xúc mâu thuẫn vẫn không ngừng cháy bỏng.
Comments