[Hioisa/Hioriisa/BL] Huyền Thuật Sư Phát Điên Rồi
Chap 2 Một Đêm Đáng Nhớ: Ăn Phưn
Yoichi trở về dinh thự nhà Isagi - Nơi từng là nỗi ác mộng của cậu.
Phía trên cậu có hai người anh trai. Anh cả bận làm ăn xa, chẳng mấy khi về nhà. Anh hai chơi bời lêu lổng, sớm đã có chút tranh chấp với ba mẹ mà dọn ra ở riêng.
Trong khu biệt thự rộng lớn, phòng ốc đếm không xuể, chỉ còn sự có mặt của ba mẹ cậu, đứa em trai nuôi và Yoichi.
Isagi Tsubaki
/Xuống xe, lập tức chui tọt vô nhà vệ sinh/
Sayuri
Cậu còn ngồi đó mà không bước vào là đợi người đến khiêng đi đúng không?
Isagi Yoichi
Nếu được._/Thản nhiên/
Sayuri
/Nghiến răng/_ “Tên oắt con này chỉ có mấy tháng chui rúc ở quê mà tính cách cũng bị tha hoá rồi!”
Isagi Yoichi
/Tự mình bước đi/_ Này, tôi chưa biết phòng.
Sayuri
Cậu nói chuyện kiểu gì vậy hả?
Isagi Yoichi
/Gật gù/_ “Vẫn nên ở tầng dưới.”
Biệt thự lớn được chia cắt thành ba tầng lầu, tầng cao nhất là cho gia chủ và vợ ngài ngủ, tầng hai là cho các con.
Tầng một thường được sử dụng cho người làm trong gia đình.
Isagi Yoichi
/Ngước lên hai tầng trên/_ “Oán khí tích tụ…Cũng biết chọn nơi đặt đồ phản phong thuỷ ghê.”
Sayuri
Bước vào gặp ba cậu nói chuyện!
Isagi Yoichi
/Lẳng lặng theo sau/
Gia chủ của nhà Isagi là một người đàn ông đã ngoài 50, nhưng đường nét vẫn còn khá cứng cáp khôi ngô.
Isagi Yoichi
“Chỉ là, mớ chuyện ‘tốt’ lão làm ra cũng thật tỷ lệ nghịch với dung mạo ấy.”
Isagi Takohu
/Đặt tách trà xuống, trừng cậu/_ Ăn cơm.
Isagi Tsubaki
/Nghênh mặt ngồi kế ông/
Isagi Yoichi
/Ngồi cách xa ba người họ/
Thức ăn lần lượt được đem hết lên bàn, món nào món nấy nóng hổi thơm lừng. Vô cùng kích thích vị giác.
Isagi Yoichi
/Động đũa, chẳng màn xung quanh/
Isagi Yoichi
/Dừng tay, ngước nhìn ông/_ “Lại lên cơn à.”
Nếu là Yoichi của trước kia, cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ dám động đũa ngay khi tất cả chưa bắt đầu.
Mỗi lần nghe tiếng gõ bàn gõ đũa của cha lại sợ đến nỗi run lẩy bẩy, lần sau sẽ không có chuyện ăn cơm cùng gia đình họ nữa.
Isagi Yoichi
/Nhớ lại cảnh tượng chui vào phòng một mình ăn/_ “Ngốc thật.”
Isagi Yoichi
/Gắp ăn, mặc lão trừng/
Như thể dựng lên một lớp màn chắn giữa ba người họ và Yoichi.
Isagi Takohu
/Bị chọc giận, lập tức mắng chửi/_ Tên oắt con chẳng biết trời cao đất dày!
Isagi Takohu
Tao cho mày về quê nuôi dưỡng bản tính, để mày sống biết điều một chút!
Isagi Takohu
Vậy mà mày thì sao? Tu luyện thứ tà ma ngoại đạo, còn lừa dối người dân trong làng! Cái gì thiên sư, cái gì bói toán…tao thấy mày muốn lừa tiền người ta thì có…
Isagi Takohu
/Lải nhải không ngừng/
Tất cả mọi người, lẫn người làm đều phải dừng việc đang làm. Yên lặng chịu đựng trận cuồng phong của gia chủ.
Chỉ riêng một mình cậu út không được coi trọng trong nhà, tuy cũng yên tĩnh, nhưng mà là yên tĩnh mukbang.
Isagi Yoichi
/Nhai nhai, nhìn ông chửi/
Isagi Yoichi
Ợ…_/Khẽ giọng/
Tận khi bụng cảm thấy hơi căng Yoichi mới từ tốn buông đũa. Lúc này gió bão mới dừng lại.
Xung quanh tịch mịch nghe được cả tiếng bụng kêu ọc ọc vì đói của ai đó.
Sayuri
/Khẽ níu tay ông, ra hiệu/
Isagi Takohu
Hừ! Còn dạy bảo dài dài!
Isagi Tsubaki
/Thầm thở phào/
Isagi Takohu
/Nhấc đũa/_ Giờ lo dùng bữa trước, lát tính sổ với nó sau.
Isagi Yoichi
Xong rồi?_/Đột ngột/
Isagi Yoichi
Nếu đã không muốn ăn, vậy thì đừng hốc nữa.
Cả gia đình ba người vẫn chưa kịp hồi thần từ câu khích đểu đột ngột của cậu.
Thì cái bàn bỗng dưng dựng ngược lên, đổ ập về phía họ đang ngồi.
Sayuri
Áaa!!_/Đứng phắt dậy/
Isagi Tsubaki
Anh…Anh!_/Né vội/
Chỉ riêng gia chủ đức cao trọng vọng là bị kẹt giữa cái bàn và ghế, mặt mũi tối sầm.
Isagi Yoichi
/Âm thầm dán một lá bùa dưới cái bàn/
Isagi Yoichi
Khoan hẵng nổi điên.
Isagi Yoichi
/Nâng thùng rác dưới chân lên/_ Dù sao tai tôi cũng bị ông làm cho ù ù, phải trả lại tương đương chứ.
Dứt khoát đem cả sọt rác làm từ inox toàn giấy thấm dầu, lau chùi,…úp lên Takohu mà ra sức…
Chiếc bàn gỗ vốn chẳng là gì đối với sức của một gã đàn ông giờ phút này lại như thể nặng ngàn cân kẹt cứng gã.
Bị tấn công chấn động cả hai tai nhưng không có khả năng phản khán.
Sayuri
D-Dừng tay mau!_/Kinh hãi/
Isagi Tsubaki
…Anh làm gì vậy hả?_/E dè lùi bước/
Isagi Yoichi
/Đá cái thùng vài cái, quay về phía sau, nở nụ cười/_ Ồ, còn hai người nữa.
Isagi Tsubaki
Kh-Không!!!_/Hoảng, chạy đi/
Isagi Yoichi
/Đá mạnh cái ghế về phía hắn/
Isagi Tsubaki
Ahh!!!…._/Vấp ngã/
Thật trùng hợp, một cái thùng rác ở cửa nhà vệ sinh đã chờ sẵn.
Allchar
Thùng rác nhà vệ sinh: Come here, baby~~
Isagi Tsubaki
/Úp thẳng mặt vào/
Isagi Yoichi
/Đột kích từ phía sau/_ Sao lại thiếu phần của quý bà được~
Isagi Yoichi
/Úp sọt rác còn lại lên đầu bà, đá mạnh/
Sayuri
Kh-….!!_/Luống cuống ngã đè lên bàn, nhức nhối/_ Ưh…!!!
Isagi Takohu
Gahh!!!…._/Đau thấu trời/
Isagi Yoichi
Từ hôm nay trở đi, đứa nào đụng vào bố, bố cho ăn phưn!_/Đạp vào mông Tsubaki, hét lớn/
Nghe nói đêm hôm đó, nhà Isagi lần lượt nghe thấy tiếng xe cứu thương vang lên hai đợt.
Nước ở nhà tắm tầng hai xối xả mãi không dứt.
Một đêm đi vào lịch sử của nhà Isagi. Vừa khó tin, lại vừa điên cuồng.
Isagi Yoichi
“Mốt phải nuôi chó mới được, còn phải là chó biết nghe lời.”
Phưn không phải thứ muốn có là có. Hứa hơi bậy rồi.
Ẻm không giỏi ăn nói, nhưng giỏi hành động. Ai mún bao nuôi người ta hông~~
[Không miêu tả chi tiết về việc ẻm vận dụng năng lực.]
Comments
Ngọc bích
1 bông nè bn iu ơi
2025-01-30
1
Ghệ Iu Của Park Moon Dae
hay lắm, hóng aaaaa
2025-01-30
2