Thời gian chưa bao giờ ngừng lại. Mọi thứ đều dần đổi thay, kể cả người mà ta yêu quý nhất! Bao nhiêu lần mùa xuân mới đến cũng là bấy nhiêu lần mối quan hệ giữa anh và cậu càng xa cách.
Nếu Charles vẫn một lòng yêu thương cậu mãi không đổi thay, thì cậu lại đang dần thay đổi mất rồi!
Khi dần lớn lên, không chỉ riêng cơ thể cậu thay đổi, mà tính cách của cậu cũng dần khác đi. Hồng Phong không còn là cậu bé lúc nào cũng chỉ có anh trai nữa. Cậu tiếp xúc với nhiều người hơn, kết bạn được nhiều hơn, và... cũng không còn thân thiết với anh như trước nữa.
Đã từ lâu rồi, cậu không còn gửi nỗi nhớ của mình vào chiếc máy truyền tin thông qua giọng nói cho anh nữa. Hoặc thậm chí là cậu không còn cảm thấy nhớ anh. Từng lời nói yêu thương rốt cục chỉ còn từ một phía. Charles vẫn kiên trì hàng ngày gửi những lời yêu thương với cậu, dù đã không còn được đáp lại. Hoặc có khi là chiếc máy ấy cậu đã vứt ở xó xỉnh nào đó rồi!
Charles bao lần cảm thấy chột dạ khi không được nghe giọng nói của thiên thần lòng anh. Và dẫu hơi muộn màng nhưng anh cũng chợt nhận ra, bé con của anh không còn là bé con nữa. Nhưng không vì thế mà tình yêu anh dành cho cậu biến mất đi!
Càng lớn bé con càng hư!
Nếu lúc trước thi thoảng bé con lại bay về Ý để chơi với anh, thì bây giờ em lại đánh trống lảng mỗi khi anh nhắc đến chuyện về thăm nhà bên đây. Điều này khiến anh không vui chút nào! Và với quyền hạn anh trai mà anh có, Hồng Phong dù không muốn cũng phải thường xuyên quay trở về gặp anh.
Cứ mỗi lần gặp lại anh trai, nụ cười trên môi Hồng Phong không còn vui vẻ như ngày xưa nữa mà bây giờ đó là nụ cười gượng gạo, cậu chỉ cười cho có. Cậu cũng không thoải mái khi được anh trai ôm lấy mình, dù trước đây cậu từng rất thích điều đó. Charles cũng biết thái độ tránh né của cậu mà, chỉ là anh cứng đầu tự lừa dối chính mình mà thôi!
Nhiều đêm Charles không ngủ được. Mỗi khi mi mắt nhắm lại là cái viễn cảnh bé con rời xa vòng tay của anh để chạy theo một ai đó lại hiện ra, điều này khiến anh sợ cả việc chìm vào giấc ngủ. Nhưng rồi anh lại tự an ủi chính mình rằng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, vì bé con đã từng rất là thích anh mà!
Chỉ là đã từng...
" Này biết sao không, thằng Phong biết yêu rồi đấy! "
Charles đang gõ máy tính chợt khựng lại.
" Tại sao mẹ lại nói như vậy? "
" Thì thằng Phong kể với mẹ mà. Thằng bé kể là nó đang thích một bạn cùng lớp... "
Mẹ anh tiếp tục kể về những gì bà biết, tay tiếp tục đan len. Bà không hề nhận ra sự thay đổi trong sắc mặt con trai mình.
Hai mắt Charles bỗng mờ đi, đôi tay đặt trên bàn phím run run. Trái tim anh như quặn thắt lại, đau lắm! Cổ họng anh nghẹn ứ lại, mãi mới thốt nổi một câu :
" Con xin phép về phòng trước. "
Đóng cửa phòng lại, Charles ngồi thụp xuống sàn, hai tay ôm mặt. Điều anh sợ nhất cuối cùng cũng đến. Khi bé con biết nhớ thương người khác đồng nghĩa với việc bé con đang dần dần thoát ra khỏi vòng tay của anh. Và một khi bé con thoát ra được rồi, anh sẽ mất bé con mãi mãi!
Charles buông tay khỏi mặt, để lộ ánh mắt sắc lạnh. Tại sao chỉ có mình anh đau khổ khi tình yêu dần tan vỡ, còn bé con lại đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời ở bên kia bán cầu được? Anh không thích như vậy.
Bằng mọi giá anh sẽ lại kéo bé con về với mình!
Giang Hồng Phong, hoặc là của anh, hoặc sẽ không là của ai!
Updated 24 Episodes
Comments
thinkboutdrla
dm đúng gu t,ra chap nhanh đi au ới
2025-02-03
2
Nguyễn Thảo
hong.
2025-02-03
0