Đến nơi , đây là một phòng riêng đặc biệt dành cho những thực tập sinh và người đến phỏng vấn xin việc.Là một tập đoàn lớn , không thể làm ăn cho có.Tất cả những khâu tuyển người , chọn lọc đều được lựa chọn một cách kĩ càng và có quy tắc.
Nghĩ đến đây , Cố Di nhoẻn miệng cười khâm phục.Nếu được làm ở đây coi như nâng cao tính kĩ luật , có khi còn có thể làm giám đốc của một công ty lớn.Ấn tượng đầu tiên đối với Cố Di lần đầu đến đây quá choáng ngợp và thành thật rất nể phục người có thể thành lập ra nó.
Tiếp tân gõ nhẹ cửa phòng rồi quay quắt sang Cố Di.Miệng nở nụ cười e thẹn.Như đang muốn an ủi cho số phận sắp tới của cô sẽ " héo tàn"
" Cô vào đi , hôm nay đích thân chủ tịch sẽ phỏng vấn cô "
"Cái gì cơ?" Cố Di không khỏi sửng sốt, thường những người phỏng vấn sẽ thuộc một tốp người riêng đảm nhiệm.Ít nhiều cũng sẽ cảm thấy dễ dàng và thoải mái hơn khi được hỏi phỏng vấn.Nếu là chủ tịch đích thân ra tay.Coi bộ kì này , cô khó mà vượt qua.
Nghe đến đó , mặt cô trở nên rầu rỉ , muốn mếu máo nhưng phải đành kiềm lại.Bây giờ đã phóng lao thì phải theo lao.Không còn con đường nào khác.
Cố Di hít thở một hơi thật sâu ,nở nụ cười thương mại đặc trưng rồi mở cửa bước vào.
Trong phòng lúc này có ba người.Hai nam một nữ.Người đàn ông đang mặc áo vest xám ngồi uy nghiêm ở giữa kia đoán chừng là chủ tịch tập đoàn Lục thị.Chỉ nhìn từ bóng lưng , Cố Di đã không ngừng cảm thán
" Sao chủ tịch đẹp dữ vậy"
Cô bước tới ngồi đối diện.Bầu không khí bắt đầu trở nên nghiêm nghị,có phần căng thẳng
Cố Di nhìn rõ mặt chủ tịch.Trong tim lúc này đã hoảng hốt từ lâu.
- Người này sao giống...-
Cô suy nghĩ đến thấp thỏm.Bàn tay đã không tự chủ được mà xoa vào nhau.Cô không dám nhìn thẳng ,chỉ có thể lén mắt nhìn người đàn ông vạm vỡ kia
- thực sự...giống với người đó quá-
Cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.Người con gái đứng bên cạnh liền mở miệng chào hỏi đôi ba lời rồi bắt đầu phỏng vấn
" Cô đến đây để phỏng vấn về vị trí trong lĩnh vực truyền thông?"
" Vâng..."
" Vậy cô Cố Di đây có những thế mạnh gì trong lĩnh vực này?"
Từ lâu đã không còn bình tĩnh.Cô cố gắng trấn áp bản thân.Ánh mắt buộc phải quay lên tầm nhìn trước mặt cô gái bên cạnh hắn để mở miệng.Dù đã rất cố gắng nhưng bản thân cô vẫn không lúc nào ngừng run lên.Tim cứ như đang nhảy múa.Thật sự rất khó chịu
" Tôi..tôi có thể truyền bá sản phẩm của tập đoàn một cách tốt nhất dựa theo những xu hướng hot trend hiện tại.Đồng thời có tất cả các kĩ năng về ngoại ngữ,giao tiếp,sáng tạo có thể xây dựng đào tạo nên một tấm bảng quảng cáo tất cả những sản phẩm trong công ty lên một tầm cao mới."
" Được thôi,vậy tại sao cô lại chọn chúng tôi là nơi cô có thể phát huy tài năng"
" Thứ..thứ nhất , tôi thích cách làm việc của tập đoàn Lục Thị.Thứ hai tôi có thể nhìn thấy tiềm năng trong tương lai của bản thân khi gia nhập vào tập đoàn.Đặc biệt, riêng về tất cả các sản phẩm và cá nhân công ty đã rất hoàn hảo.Nhưng theo tôi,vẫn có những khía cạnh cần thay đổi để tập đoàn có thể phát triển và nâng tầm.Nếu các vị đây nhận tôi,chẳng phải có thêm một nhân tài?"
Dù trong lòng đã chất chứa hàng ngàn cảm xúc , chất chứa muôn vạn câu hỏi.Nhưng Cố Di , người được cho là có sức chịu đựng đáng gờm đang từng bước nuốt cái tôi sợ hãi vào trong , tạo một vỏ bọc cường tráng và thông thái bên ngoài để đối diện
- Vào tập đoàn là một cơ hội lớn hiếm có , không thể vì chút xao loãng mà bỏ lỡ cơ hội quý báu này-
Cố Di gắng siết chặt bàn tay bình tĩnh,đối diện với cô gái kia.Cô nặn ra nụ cười công nghiệp đầy chuyên nghiệp.
" Được" Cô gái bên cạnh chủ tịch nở nụ cười nhẹ.Đóng gấp hồ sơ và nhìn sơ chủ tịch rồi nói
" Chúng tôi đã phỏng vấn xong , Cô có thể về nhà.Chúng tôi sẽ đưa ra kết quả nhanh nhất có thể "
Như thoát được khỏi nơi nguy hiểm.Cố Di nhanh chóng lấy lại tinh thần.Đứng dậy , gật nhẹ đầu rồi rời đi nhanh chóng.Cũng không quên lời chào chủ tịch và cho anh ta cái nhìn bất ngờ và bàng hoàng.
Từ nãy đến giờ , Hắn Thương Nam vẫn không mở miệng hé nửa lời.Ánh mắt hắn từ đầu đến cúi đều dò xét vào người của Cố Di.Ánh mắt đăm chiêm nhưng sâu xa.Gương mặt lạnh tanh không chút phong sương.
" Nhìn nãy giờ vẫn chưa đủ sao?" Sa Han đi đến ngồi đối diện.Nhoẻn miệng cười nhếch mép.Rút trong túi ra một bao thuốc lá.Ung dung hút và nhả ra làn khói dày đặc.
" Bị mù sao?" Thương Nam nhìn người phụ nữ trước mắt , chán ghét nói rồi giương mắt nhìn vào tấm bảng được treo ngay ngắn trên tường
" No smoking"
" Được rồi được rồi" Sa Han vội vàng dập tắt điếu thuốc trong tay rồi nhìn hắn ta đang đắm chìm trong suy nghĩ
-Chỉ mới là khởi đầu mà thôi-
Hắn đứng bật dậy rời đi phía sau bóng lưng của Cố Di
Updated 27 Episodes
Comments