[ HurryKng × Oc ] Tìm Một Người Như Thế
Chap 3 | Che Giấu
Thấy Uyển Nghi đã bớt u sầu, ánh mắt không còn vẻ trống rỗng như lúc nãy, Bảo Khang khẽ cười, đứng dậy vươn vai rồi vỗ nhẹ lên vai cô
Phạm Bảo Khang
Đi theo anh!
Lê Phương Uyển Nghi
Đi đâu?
Bảo Khang không trả lời, chỉ kéo tay cô đứng dậy. Cô hơi do dự, nhưng rồi cũng miễn cưỡng bước theo
Hai đứa rẽ qua những con hẻm nhỏ phía sau khu chợ, men theo con đường đất gập ghềnh. Không khí chiều tà mát rượi, mùi bùn đất và hương thơm của cỏ dại thoang thoảng trong gió. Đi một lúc, trước mặt hiện ra một con sông nhỏ, nước trong veo, lấp lánh ánh hoàng hôn
Chợ Hiệp Thành luôn ồn ào, náo nhiệt, nhưng góc bờ sông này lại tĩnh lặng đến lạ. Mấy cây bần ven bờ in bóng xuống mặt nước, lâu lâu có con cá nhỏ nhảy lên rồi lặn xuống mất tăm
Uyển Nghi đứng lại, ngẩn người nhìn khung cảnh trước mắt
Bảo Khang huých nhẹ khuỷu tay vào cô, cười
Bảo Khang nhún vai, giọng điệu thoải mái
Phạm Bảo Khang
Anh mỗi lần thấy bực bội dì là lại ra đây nè. Nhìn sông nhìn nước một hồi là quên hết mấy chuyện bực mình luôn
Uyển Nghi im lặng, ánh mắt có chút dịu đi
Bảo Khang đá nhẹ một viên sỏi xuống nước, rồi nhìn cô
Phạm Bảo Khang
Nè, em có thấy dòng sông này dừng lại hong?
Phạm Bảo Khang
Đó! Nó chảy hoài, hong ai cản được. Lời của mấy đứa kia cũng dậy, nói xong rồi trôi tuột đi thoi, mắc dì phải để bụng?
Lê Phương Uyển Nghi
Anh so sánh kỳ cục ghê
Phạm Bảo Khang
Chứ sao? Chuyện dì nhỏ thì cứ cho nó nhỏ đi, mình cứ sống vui vẻ là được ròi
Uyển Nghi nhìn dòng nước lững lờ trôi, trong lòng nhẹ nhõm hơn hẳn
Bảo Khang ngồi xuống mép bờ sông, chống tay ra sau, ngửa mặt đón gió
Phạm Bảo Khang
Giờ đỡ buồn chưa?
Uyển Nghi ngồi xuống bên cạnh, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu
Lê Phương Uyển Nghi
Ừm, đỡ rồi
Bảo Khang nhếch môi, vỗ vỗ vai cô
Phạm Bảo Khang
Dậy thì..trả công cho anh được chưa?
Uyển Nghi quay sang nhìn cậu, cảnh giác
Bảo Khang cười gian, vươn tay chỉ xuống nước
Phạm Bảo Khang
Lấy cho anh con cá đi, anh muốn ăn cá nướng
Uyển Nghi bật cười, vớ lấy viên sỏi ném về phía cậu
Bảo Khang thấy Uyển Nghi đã cười, liền được nước làm tới. Cậu chống cằm nhìn cô một hồi, rồi híp mắt, giọng đầy trêu chọc
Phạm Bảo Khang
Mà nãy giờ anh mới để ý nha.. Em có hơi giống con mèo á
Uyển Nghi quay sang, nhíu mày
Lê Phương Uyển Nghi
Giống chỗ nào?
Bảo Khang cười khoái chí, vờ đưa tay đếm trên đầu ngón tay
Phạm Bảo Khang
Lúc nãy ngồi thù lù một cục, y như con mèo bị ai giành mất cá dậy
Uyển Nghi bặm môi, nhưng chưa kịp phản bác thì cậu đã tiếp tục
Phạm Bảo Khang
Mà cũng giống con sóc lắm nha, mắt tròn tròn, khi ăn chắc cũng nhai nhanh như sóc
Bảo Khang thấy vậy càng hăng say
Phạm Bảo Khang
Cũng có chút giống thỏ nữa, dì hai cái má lúc nào cũng phồng phồng-
Một cú tát không quá mạnh nhưng đủ khiến Bảo Khang khựng lại. Cậu ôm má, há hốc miệng nhìn Uyển Nghi
Phạm Bảo Khang
Em đánh anh?!
Uyển Nghi khoanh tay, lườm cậu
Lê Phương Uyển Nghi
Anh còn nói nữa hông?
Bảo Khang xoa xoa má, nhăn nhó
Phạm Bảo Khang
Trời đất ơi, cái tát này oan ức quá! Anh nói thiệt mà
Lê Phương Uyển Nghi
Mèo, sóc, thỏ cái đầu anh á!
Bảo Khang cười hì hì, lén dịch ra xa một chút, nhưng vẫn chưa chịu thua
Phạm Bảo Khang
Dậy hoi anh đổi loài khác nha-
Uyển Nghi lườm một cái sắc lẹm, Bảo Khang lập tức im bặt, giơ hai tay đầu hàng
Phạm Bảo Khang
Rồi rồi, hông nói nữa, hông nói nữa
Cô hừ một tiếng, nhưng khóe môi lại hơi cong lên
Bảo Khang xoa má lần nữa, lẩm bẩm
Phạm Bảo Khang
Trời ơi, anh có lòng chọc em dui mà nhận cái kết đắng ghê
Uyển Nghi lén cười. Cô biết cậu chỉ chọc ghẹo cho cô quên buồn thôi. Và thật sự, cô không còn thấy nặng lòng nữa
Ánh chiều tà nhuộm một màu cam ấm áp lên dòng sông lặng lờ. Cả hai ngồi yên lặng bên mép bờ, mặc cho làn gió nhẹ nhàng lướt qua
Uyển Nghi chống cằm, ánh mắt lặng lẽ dõi theo mặt nước gợn sóng. Một lúc sau, cô nhẹ giọng hỏi
Lê Phương Uyển Nghi
Dạo này đi học có vui hong?
Bảo Khang hơi khựng lại. Thoáng chốc, ánh mắt cậu trầm xuống, nhưng rất nhanh sau đó, cậu cười tươi, như thể chưa từng có gì xảy ra
Phạm Bảo Khang
Vui chứ! Anh có nhiều bạn lắm đó nha!
Uyển Nghi quay sang nhìn cậu, giọng điệu có chút nghi ngờ
Lê Phương Uyển Nghi
Thật à?
Bảo Khang gãi đầu, cười có phần gượng gạo
Phạm Bảo Khang
Thật chớ! Bạn anh nhiều lắm đó, toàn là trai xinh gái đẹp
Uyển Nghi im lặng. Gió chiều nhẹ thổi qua, cuốn theo mùi bùn đất quen thuộc. Một lát sau, cô khẽ lên tiếng, giọng trầm hơn hẳn
Lê Phương Uyển Nghi
Anh đừng có giấu em
Bảo Khang giật mình, nụ cười trên môi cứng lại
Uyển Nghi không nhìn cậu, mắt vẫn hướng ra dòng nước. Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng từng câu chữ lại khiến lòng Bảo Khang chùng xuống
Lê Phương Uyển Nghi
Anh không có bạn. Anh bị bắt nạt. Anh bị đánh... Em biết hết
Không gian đột nhiên rơi vào tĩnh lặng
Bảo Khang mở miệng, nhưng không biết phải nói gì. Bàn tay đang nghịch viên sỏi nhỏ trên đất cũng khựng lại
Cậu tưởng mình giấu rất giỏi. Mỗi ngày đến lớp, cậu đều giả vờ như không có gì, cười đùa với những người xung quanh, làm như bản thân ổn. Cậu chưa bao giờ để ai thấy những vết bầm trên người, chưa từng kể với ai về những lời chửi bới hay những cú đấm âm thầm trong góc khuất
Cậu quay sang nhìn cô. Gương mặt cô vẫn bình thản, nhưng ánh mắt lại chất chứa điều gì đó rất sâu, rất đau.Giây phút đó, Bảo Khang cảm thấy lớp vỏ bọc mà cậu cố dựng lên suốt thời gian qua dường như đang dần nứt vỡ
Gió chiều thổi nhẹ, mang theo mùi nước sông hòa lẫn với hơi đất ẩm. Bảo Khang siết chặt viên sỏi trong tay, mắt nhìn xuống mặt đất, không biết phải nói gì
Một lát sau, cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng nặn ra một nụ cười, giọng điệu giả lả
Phạm Bảo Khang
Em nói dì dậy? Ai nói với em là anh bị bắt nạt? Làm gì có
Uyển Nghi vẫn không nhìn cậu, cô nhẹ giọng
Lê Phương Uyển Nghi
Hôm bữa em thấy anh đi học về, quần áo lấm lem, môi thì bị rách
Bảo Khang giật mình, nhưng vẫn cố chối
Phạm Bảo Khang
Thì anh giỡn với tụi nó thôi, té một cái thôi mà
Uyển Nghi quay sang nhìn thẳng vào cậu, ánh mắt vừa kiên định vừa buồn bã
Lê Phương Uyển Nghi
Lần đó là té. Còn mấy lần trước thì sao? Mặt anh bầm tím, tay có vết xước, lúc nào cũng cười như không có gì, nhưng em biết anh đau lắm
Uyển Nghi tiếp tục, giọng chậm rãi nhưng từng câu từng chữ như đâm thẳng vào lòng cậu
Lê Phương Uyển Nghi
Anh nghĩ em không thấy gì sao? Em biết anh không có bạn, mỗi lần ra chơi anh đều ngồi một góc. Mấy đứa kia cười nói vui vẻ, nhưng không có anh trong đó. Anh hay nói 'bạn anh nhiều lắm', nhưng chưa lần nào em thấy anh đi chơi cùng ai cả
Bảo Khang nắm chặt tay, những ngón tay trắng bệch vì siết quá chặt. Cậu cố cười, nhưng giọng nói đã không còn tự nhiên nữa
Phạm Bảo Khang
Khùng quá , anh vẫn bình thường mà vẫn cười đó thôi
Một hồi lâu, cô mới chậm rãi đáp
Lê Phương Uyển Nghi
Không phải ai cười cũng có nghĩa là họ đang vui
Câu nói ấy khiến tim Bảo Khang nhói lên
Cậu quay đi, mắt nhìn mông lung ra dòng sông. Sóng nước vẫn lững lờ trôi, yên bình như chẳng hề quan tâm đến nỗi lòng của con người.Lúc này, cậu không thể tiếp tục giả vờ nữa. Không thể tiếp tục nói dối trước đôi mắt trong suốt như nhìn thấu mọi thứ của Uyển Nghi
Cậu im lặng, rất lâu
Bảo Khang im lặng rất lâu, lâu đến mức Uyển Nghi tưởng chừng cậu sẽ không trả lời. Nhưng rồi, cậu khẽ thở ra, giọng nói nhẹ tênh nhưng lại chất chứa đầy mệt mỏi
Phạm Bảo Khang
Ừ… Em nói đúng
Uyển Nghi khẽ siết hai tay đặt trên đùi, đôi mắt vẫn nhìn cậu không rời
Bảo Khang mím môi, cúi đầu nghịch viên sỏi trên tay, giọng nói có phần xa xăm
Phạm Bảo Khang
Anh không có bạn. Cũng chẳng có ai muốn chơi với anh
Cậu cười nhạt, tựa như đang nói về một chuyện rất bình thường, nhưng chỉ có mình cậu biết, lòng cậu nặng đến mức nào
Phạm Bảo Khang
Hồi đó, anh cứ nghĩ chỉ cần mình vui vẻ, hoà đồng thì ai cũng sẽ thích mình. Nhưng dần dần, anh nhận ra không phải lúc nào cũng vậy. Không phải ai cũng muốn làm bạn với anh. Có những đứa chỉ nhìn mặt anh thôi đã thấy ghét rồi, chẳng cần lý do gì cả
Lê Phương Uyển Nghi
Tụi nó đánh anh?
Bảo Khang nhếch môi, giọng bông đùa
Phạm Bảo Khang
Cũng hông hẳn. Chỉ là mấy trò chọc phá nhỏ thôi. Đôi lúc là dán giấy sau lưng, lúc thì giấu dép, có lần còn đổ nước vào cặp anh nữa
Lê Phương Uyển Nghi
Như vậy mà anh còn nói là nhỏ?
Bảo Khang bật cười, ánh mắt lấp lánh ánh hoàng hôn nhưng lại có chút chua xót
Phạm Bảo Khang
Thì… so với bị đánh, mấy cái đó đúng là nhỏ mà
Uyển Nghi nghe vậy, lòng bỗng nhói lên
Phạm Bảo Khang
Mà thôi, không sao đâu. Anh quen rồi
Uyển Nghi nhìn chằm chằm vào nụ cười đó
Cô không thích nó chút nào.Cô không thích cách cậu cười như thể mọi chuyện chẳng là gì, trong khi rõ ràng cậu đau lắm
Lê Phương Uyển Nghi
Anh không cần phải quen với nó
Lê Phương Uyển Nghi
Anh không cần phải chịu đựng như vậy. Không có ai đáng bị đối xử như thế cả
Cô rướn người vỗ mạnh lên vai cậu một cái, không nhẹ chút nào
Phạm Bảo Khang
Trời ơi, em làm dì mà mạnh tay dậy hả?
Lê Phương Uyển Nghi
Anh thì hong mạnh tay với bản thân hả? Để tụi nó bắt nạt hoài mà hong phản kháng, có não hong vậy?
Bảo Khang bật cười, nhưng ánh mắt lại mềm đi
Phạm Bảo Khang
Hông phải anh không muốn phản kháng. Chỉ là-
Lê Phương Uyển Nghi
Sợ tụi nó đánh hội đồng đúng hong? Chuyện dậy mà cũng để bị ăn hiếp, đúng là đồ ngu
Phạm Bảo Khang
Em đang an ủi anh hay chửi anh dậy hả?
Lê Phương Uyển Nghi
An ủi đó. Hong thích thì thôi
Bảo Khang bật cười, nhưng nụ cười lần này không còn chút gượng gạo nào nữa.Cậu biết Uyển Nghi là vậy. Kiệm lời, cọc cằn, nhưng luôn để tâm đến cậu theo cách riêng của cô
Lê Phương Uyển Nghi
Từ mai, ra chơi thì qua tìm em
Uyển Nghi liếc cậu một cái, giọng điệu vẫn cọc cằn như thường lệ
Lê Phương Uyển Nghi
Anh hong có bạn, dậy thì kiếm em. Ngồi một mình làm gì? Muốn làm con mọt cô đơn hả?
Bảo Khang ngẩn người một lúc, rồi bỗng bật cười
Phạm Bảo Khang
Em rủ anh đi chơi chung đó hả?
Lê Phương Uyển Nghi
C-chỉ là thấy anh thảm quá nên cho ké thôi
Phạm Bảo Khang
Nghe sao mà thấy tủi thân ghê
Lê Phương Uyển Nghi
Muốn qua thì qua, không thì thôi
Bảo Khang nhìn cô, trong lòng bỗng thấy ấm áp lạ kỳ
Cô không nói những lời hoa mỹ, cũng không cố gắng dỗ dành cậu. Nhưng chỉ một câu đơn giản như vậy thôi, cũng đủ khiến cậu thấy dễ chịu hơn nhiều
Cậu không còn một mình nữa
Bảo Khang khẽ nhếch môi, ánh mắt sáng lên một tia nhẹ nhõm
tgiaaa
chx end bộ nào mà tạo cỡ đó😇
tgiaaa
ê bộ DuongKieu là tui hơi bị tâm huyết nhe
tgiaaa
Nên là bộ đó sẽ sớm ra mắt hoii
tgiaaa
Và tui cảm ơn mấy bà vì đã kéo qua ủng hộ bộ này ạ💗
Comments
đàn cừu híp hốp của zoi thúyy
bộ này hay dữ luôn á 😭 viết tiếp đi tr ơiii
2025-02-09
2
QuinThyy🍓
Tg có lòng viết thì tui có lòng đọc hoiii💓🥰
2025-02-11
1
𝓗𝓮𝔂 𝓚𝓮𝔀𝓽𝓲𝓲𝓮•𝓔𝓶⭠
Trừi ưi đọc đthw xỉu
2025-02-23
1