[ HurryKng × Oc ] Tìm Một Người Như Thế

[ HurryKng × Oc ] Tìm Một Người Như Thế

Chap 1 | Bảo Khang - Uyển Nghi

2005
Buổi sáng sớm, khu chợ đã tấp nập với những tiếng rao hàng rộn ràng, tiếng cười nói, trả giá của những người mua kẻ bán. Mùi cá tươi, thịt heo mới xẻ, mùi rau xanh, hòa quyện cùng hương thơm của những trái cây chín mọng tạo nên một bầu không khí đặc trưng của chợ truyền thống. Những chiếc xe ba gác chở hàng đẩy qua đẩy lại, bánh xe lăn trên nền gạch cũ phát ra những âm thanh lạch cạch quen thuộc
Ở góc chợ, những gian hàng san sát nhau, mỗi sạp đều có một nét đặc trưng riêng. Khu bán thịt lúc nào cũng ồn ào nhất với tiếng dao thớt chặt xuống mặt gỗ, tiếng người gọi nhau í ới. Sạp cá thì tươi rói, những con cá lấp lánh ánh bạc còn đang quẫy trong thau nước lớn, người bán thoăn thoắt dùng dao đánh vảy, thoảng mùi tanh đặc trưng. Gần đó, khu hàng rau củ bày biện những bó rau xanh mướt, cà rốt, cà chua, ớt đỏ rực cả một góc
Ở một góc khác, sạp trái cây của mẹ Hương không lớn, nhưng luôn đông khách nhờ hàng hóa tươi ngon. Những rổ xoài vàng ươm, chôm chôm đỏ rực, và quýt mọng nước được bày gọn gàng trên tấm bạt nhựa sạch sẽ. Phía sau quầy, cô Lê Phương Uyển Nghi—chỉ mới năm tuổi—đứng nép bên mẹ, đôi tay nhỏ nhắn thoăn thoắt lựa những trái xoài vừa chín tới, cẩn thận bỏ vào túi nilon cho khách
Một bà cô trung niên cầm trên tay một túi quýt, nhìn cô bé rồi bật cười
nvp
nvp
Giỏi ghê chưa! Mới tí tuổi đã biết phụ mẹ bán hàng rồi hả con?
Uyển Nghi chỉ gật đầu, không nói gì. Từ nhỏ cô đã ít nói, nhưng lại rất lanh lẹ trong công việc. Mẹ cô đứng bên cạnh, cười tiếp lời
Mẹ Hương
Mẹ Hương
Nó vậy đó chị, không thích nói chuyện nhưng làm việc siêng lắm!
Những người xung quanh cũng cười rôm rả. Một số khách quen ghé qua mua thêm ít trái cây, chỉ sau một buổi sáng, quầy hàng của mẹ cô đã gần hết sạch
Mẹ Hương phủi tay, hài lòng nói
Mẹ Hương
Mẹ Hương
Xong rồi! Hôm nay bán nhanh ghê. Giờ mẹ dẫn con qua sạp dì Phượng chơi nha?
Nghe đến đây, Uyển Nghi hơi khựng lại một chút. Cô chưa bao giờ đến sạp của dì Phượng, chỉ biết dì ấy bán "xu chiêng". Đối với một đứa trẻ năm tuổi, "xu chiêng" không phải thứ gì quá quen thuộc, nhưng cô từng thấy mẹ và những cô bác lớn hay mua nó
Nhìn mẹ vui vẻ, Uyển Nghi không hỏi gì, chỉ gật đầu
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
Dạ
_
Hai mẹ con len lỏi qua từng gian hàng đông đúc. Đi ngang khu hàng khô, Uyển Nghi thấy những túi tôm khô, cá khô treo lủng lẳng, bên cạnh là những chồng bánh tráng tròn được xếp ngay ngắn. Mùi mắm nồng nàn phả ra từ một gian hàng gần đó, khiến cô bé vô thức nhăn mũi
Mẹ cô nắm tay cô dắt đi qua một con hẻm nhỏ trong chợ, nơi những sạp hàng vải vóc và quần áo san sát nhau. Từ xa, Uyển Nghi đã nhìn thấy sạp hàng của dì Phượng. Những chiếc "xu chiêng" treo đầy trên giá, màu sắc sặc sỡ, có cái hồng, cái xanh, cái trắng... Quần lót trẻ em được xếp gọn gàng trên một chiếc bàn nhựa
Mẹ cô mỉm cười
Mẹ Hương
Mẹ Hương
Đây nè, sạp của dì Phượng
Uyển Nghi nhìn lên và thấy một cậu bé đang đứng phía trong sạp, tay chỉnh lại những chiếc kính đen to trên mặt. Cậu bé nhìn có vẻ rất tập trung, làm gì đó với đống đồ bán. Uyển Nghi đứng khựng lại, nhìn cậu bé đó mà trong lòng dấy lên một sự tò mò
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
"Ai vậy nhỉ?"
Mẹ Hương vẫy tay gọi với dì Phượng
Dì Phượng ngẩng lên, thấy mẹ Hương và cô bé Kem. Bà mỉm cười, tay vẫy gọi
Mẹ Phượng
Mẹ Phượng
Chào em! Lâu quá không gặp, hôm nay ghé chơi hả?
Mẹ Hương mỉm cười đáp lại
Mẹ Hương
Mẹ Hương
Ừa, bán xong sớm nên ghé qua thăm dì một chút. Lâu rồi chưa gặp dì
Dì Phượng vội bước ra đón, xoa đầu Uyển Nghi rồi nói
Mẹ Phượng
Mẹ Phượng
Trời ơi, Kem lớn quá rồi! Nhớ hồi xưa dì bồng con bé xíu mà giờ cao lớn vậy rồi
Uyển Nghi không nói gì, chỉ cúi đầu một chút, cảm giác hơi ngại khi bị dì Phượng khen như vậy. Tuy nhiên, cô bé hiểu rằng dì Phượng chỉ đang vui mừng khi gặp lại mình
Mẹ Hương
Mẹ Hương
Nó vậy đấy , ít nói lắm
Mẹ Hương cười nhẹ , nắm tay cô
Mẹ Hương
Mẹ Hương
Thôi, con chơi với thằng Khang đi. Mẹ có chút việc với dì, chắc hai đứa sẽ vui vẻ
Uyển Nghi ngẩng đầu lên nhìn về phía gian hàng đối diện, nơi Bảo Khang – con trai dì Phượng đang ngồi. Cậu bé khoảng sáu tuổi, đeo kính gọng đen, khuôn mặt sáng sủa, mái tóc hơi rối và cậu đang chăm chú sắp xếp lại đống đồ lót bán cho khách. Bảo Khang ngẩng lên, ánh mắt sáng rực nhìn Uyển Nghi rồi mỉm cười
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Chào em!
Uyển Nghi chỉ nhìn cậu, lặng lẽ đáp lại
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
Chào anh..
Cậu bé Bảo Khang không cảm thấy ngại ngùng, ngược lại còn rất tự nhiên nói tiếp
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Anh tên là Khang. Em tên gì?
Uyển Nghi nhìn cậu, hơi bất ngờ nhưng vẫn đáp lại
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
Em là Kem
Bảo Khang khẽ cười, rồi lặp lại
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Kem? Đó là tên thật của em à?
Uyển Nghi ngượng ngùng. Cô bé không quen lắm với những đứa trẻ khác, nhất là những người mới gặp. Nhưng cậu bé này có vẻ rất thân thiện, cười nói không ngừng, tạo ra một không gian thoải mái cho cô bé
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
Tên ở nhà thôi ạ..
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Vậy tên thật của em là gì?
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
Nghi ạ..
Cậu cười thân thiện bảo
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Tên em dễ thương ghê!
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Em thích ăn kẹo không? Anh thích kẹo dâu lắm! Mỗi lần mẹ Phượng đi chợ đều mua kẹo dâu cho anh ăn
Uyển Nghi nhìn cậu, thấy ánh mắt cậu sáng lên khi nói về những món ăn yêu thích của mình. Cô bé khẽ đáp
Lê Phương Uyển Nghi
Lê Phương Uyển Nghi
Em thích trái cây hơn..
Bảo Khang lại tiếp tục hỏi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Trái cây hả? Em thích ăn xoài không? Xoài chín ngon lắm, anh ăn suốt mà không chán
Cô bé không nói gì, chỉ mỉm cười nhẹ. Cảm giác của cô bé lúc này không còn ngại ngùng nữa. Cậu bé Bảo Khang này thật sự dễ thương và thân thiện. Dần dần, Uyển Nghi cũng cảm thấy thoải mái hơn khi ngồi cùng cậu
Bảo Khang tiếp tục nói về những món ăn, những trò chơi cậu yêu thích, không ngừng bắt chuyện với Uyển Nghi. Dù cô bé rất ít nói, nhưng từng lời của cậu bé làm cô cảm thấy dễ chịu hơn. Cô bắt đầu để ý đến những câu chuyện của Bảo Khang và thầm nghĩ trong lòng: "Anh ấy dễ thương thật"
Câu chuyện nhỏ này chính là khởi đầu cho mối quan hệ lâu dài giữa Uyển Nghi và Bảo Khang, dù lúc ấy cô bé chưa hề biết rằng sẽ có những điều gắn kết hai người mãi về sau
_
Hot

Comments

𝓗𝓮𝔂 𝓚𝓮𝔀𝓽𝓲𝓲𝓮•𝓔𝓶⭠

𝓗𝓮𝔂 𝓚𝓮𝔀𝓽𝓲𝓲𝓮•𝓔𝓶⭠

Đzai😖🫶

2025-02-23

1

Thanh Thu Tran Thi

Thanh Thu Tran Thi

hay lúm

2025-02-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play