[ TF Gia Tộc F4 ] XUYÊN SÁCH! BOT CHÍNH HÃY CÚT RA
Phù thủy
Nghiêm Khúc Hạo
༼;´༎ຶ ༎ຶ༽ Bố ơi, bố ơi cứu connnnnnnnnn
Nghiêm Khúc Hạo
Chú Hằng bắt nạt con...bố ơiiiii ༼;´༎ຶ ༎ຶ༽
Trần Dịch Hằng
"Chết cha:)) Nó khóc lớn dữ vậy trời:))"
Trần Dịch Hằng
"Giờ sao? hai ông anh của thân chủ mà ra là mình tiêu đời"
Trần Dịch Hằng
*bịt mỏ bé* Xuỵt, đừng có méc mà, chú xin lỗi
Trần Dịch Hằng
Chú dẫn Khúc nhi đi chơi nha, con đừng có méc hai bố, hai bố uýnh chú á
Nghiêm Khúc Hạo
Hong chịu, chú...chú bắt nạt con ಥ╭╮ಥ
Trần Dịch Hằng
Hong hong, chú xin lỗi ha
Trần Dịch Hằng
Lát chủ chở đi chơi đi ăn kem
Trần Dịch Hằng
Đừng khóc đừng khóc *lau nước mắt cho bé*
Nghiêm Khúc Hạo
Chú hứa lát nữa mua cho con 2 cây kem đi rồi con hong méc
Trần Dịch Hằng
"Thằng nhóc này, lợi dụng mình đó à?"
Trần Dịch Hằng
"Mặc kệ đi, thoát chết cái đã rồi tính"
Trần Dịch Hằng
Được được, cho con cho con hết
Trần Dịch Hằng
*Dắt tay Nghiêm Khúc Hạo* "Aiya, vừa mới xuyên đến là dính với nhóc con này rồi"
Trần Dịch Hằng
"Haizzz....tình tiết này là ở chương mấy vậy trời?"
Trần Dịch Hằng
*nhìn cậu nhóc* "Hmm...chắc là tầm chương 1 chương 2 gì đó mà thôi, tại nhóc con này vẫn chưa bị tai nạn qua đời mà"
Trần Dịch Hằng
"Kể cũng lạ, nhóc con này bị tai nạn qua đời cũng là bắt đầu một chuỗi ngày đau khổ của thân chủ, thân chủ bị nghi oan sát hại đứa trẻ này ngôi trong ngục tù ba tháng trời mới được minh oan rồi thả ra. Nhưng sau đó về nhà lại bị 2 bố của đứa trẻ này không nhìn mặt, họ nói thân chủ hại chết con của họ, họ nhất định sẽ trả thù."
Trần Dịch Hằng
"Thân chủ hết lần này đến lần khác giải thích nhưng đều bất thành, cuối cùng cũng gặp được top chính sau nhiều năm bị ghẻ lạnh, lúc đầu là quan tâm chăm sóc như người thân, lúc sau top chính lại dùng thân chủ làm công cụ thỏa mãn dục vọng, thân chủ lại mãi chìm trong đó không thoát ra được. Cho đến khi...."
Trần Dịch Hằng
"Bot chính xuất hiện, dường như top chính phát hiện ra một vật để thỏa mãn mới liền vứt bỏ thân chủ. Lúc này thì thân chủ đã mê muội đến quên đường ra rồi. Sau đó là một loạt chuyện do thân chủ sai người hãm hại bot chính rồi bị top chính bắt được"
Trần Dịch Hằng
"Đáng thương cho một số phận bị định đoạt, lúc ấy sau khi bị phát hiện, thân chủ bị đánh đến thừa sống thiếu chết, top chính một chút cũng không lưu tình nơi cậu ta. Đáng thương hơn chính là đứa trẻ trong bụng cậu ta lúc bấy giờ...."
Trần Dịch Hằng
*bất giác xoa bụng* "Đánh đập không chưa đủ, top chính còn tàn nhẫn đến mức cho người đến cùng nhau làm thân chủ cho đến chết, đứa trẻ từ đó cũng chẳng còn. Sau khi chết còn không được yên thân, không được chôn cất đàng hoàng còn bị mang đi vứt vào rừng cho thú dữ gặm nhấm."
Trần Dịch Hằng
"Thân chủ...đừng lo, tôi sẽ không để chuyện này xảy ra một lần nữa, tôi sẽ bảo quản cơ thể này thật tốt, chờ ngày cậu quay lại nhận nó"
Trần Dịch Hằng
Haizzz.....
Nghiêm Khúc Hạo
*ngước mắt lên nhìn cậu* Chú, sao chú thở dài thế, có chuyện gì à? Hay chú không khỏe ở đây rồi?
Nghiêm Khúc Hạo
Để Khúc nhi đưa chú về nha
Trần Dịch Hằng
Chú không sao, Khúc nhi đừng lo *xoa đầu bé*
Trần Dịch Hằng
"Còn nữa...mình phải bảo vệ cậu bé này, không thể để nó chết được...đáng yêu như vậy mà!"
Nghiêm Khúc Hạo
Chú, Khúc nhi muốn ăn kem, chú mua cho Khúc nhi nha
Trần Dịch Hằng
Được, vậy Khúc nhi đứng yên đây chờ chú nha
Trần Dịch Hằng
Chú đi rồi quay lại ngay
Nghiêm Khúc Hạo
*gật đầu* Được ạ
Nghiêm Khúc Hạo tay cầm hai viên chocolate mà Trần Dịch Hằng vừa mua cho đứng nép vào bên đường cho chú về. Bé rất ngoài, rất nghe lời, nói ở một chỗ liền sẽ chỉ ở một chỗ đợi. Nhưng có lẽ ông trời muốn trêu đùa lòng người, một viên chocolate của bé bị rơi ra, lăn đến giữa lộ. Bé lại rất quý đồ mà chú mua cho nên bước xuống lề đường mặc kệ chứng sợ xe cộ của mình. Khi nhặt được viên kẹo, cũng là lúc từ đằng xa một chiếc bán tải lớn lao đến như bay, nhưng người đi đường lặng đi vài giây, bọn họ đều nghĩ thằng bé ây sẽ không sống nổi sau hôm nay đâu.
Nhưng một kì tích xảy ra, thằng bé không bị chiếc xe tông trúng. Bán tải xoẹt ngang qua đi thẳng về phía trước, còn đứa bé, nó được một người đàn ông dũng cảm nhảy ra dùng hết sức ôm nó vào lòng che chở rồi nhảy sang bên làng đường bên cạnh. Trần Dịch Hằng lúc quay lại chứng kiến cảnh này que kem trên tay cũng bị thả xuống. Cậu nhanh chóng chạy lại xem xét tình hình cho Nghiêm Khúc Hạo.
Trần Dịch Hằng
Khúc nhi...con không sao chứ? có đau ở đâu không? Có bị thương không?
Nghiêm Khúc Hạo
Con hong sao...nhưng chú ơi, chú ấy...*chỉ người đàn ông*
Nghiêm Khúc Hạo
Là chú ấy đã cứu con
Trần Dịch Hằng
*ôm Nghiêm Khúc Hạo* Cảm ơn anh, cảm ơn anh nhiều lắm vì đã cứu cháu tôi
Trần Dịch Hằng
Thật sự cảm ơn anh *cúi đầu*
Nhiếp Vĩ Thần
Không có gì...
Nhiếp Vĩ Thần
Lần sau đừng để lơ là như vậy là được
Trần Dịch Hằng
Vâng, tôi biết rồi, cảm ơn anh cảm ơn anh
Nhiếp Vĩ Thần
Ừm...*định rời đi*
Trần Dịch Hằng
Khoan đã....tay anh, bị thương rồi, tôi...
Nhiếp Vĩ Thần
Không cần để ý, chỉ là chút trầy xước nhỏ, không vấn đề gì
Nhiếp Vĩ Thần
Ngược lại là hai người, nên về đi, tôi thấy là có kẻ đang muốn hại hai người đấy *nói nhỏ*
Trần Dịch Hằng
"Hại? Ai mới được chứ? Mới có chương đầu tiên mà suýt bị hại rồi à?"
Trần Dịch Hằng
Cảm ơn anh, đây là danh thiếp của tôi. Anh cần giúp đỡ thì cứ gọi tôi. Tôi sẽ cố gắng giúp đỡ anh
Nhiếp Vĩ Thần
"Tôi mà cũng cần giúp đỡ à?"
Nhiếp Vĩ Thần
*nhận* Ừm, về đi
Nhiếp Vĩ Thần
Lần sau đi chơi nhớ mang theo vệ sĩ
Trần Dịch Hằng
*gật đầu* Được
Trần Dịch Hằng
Mình về thôi Khúc nhi
Trần Dịch Hằng quay đi, Nhiếp Vĩ Thần bên này cứ đứng đó nhìn tấm danh thiếp rồi lại ngẩng lên nhìn theo tấm lưng của thiếu niên ấy. Cười khẩy một cái rồi buông lời:
Nhiếp Vĩ Thần
Tìm thấy em rồi mèo nhỏ, lần này đừng hòng tôi để vụt mất em
Nhiếp Vĩ Thần
Em nợ tôi lần này, tôi bắt em dùng cả đời mình để trả.
Trần Tư Hãn
*bước đến* Nhiếp Tổng!
Nhiếp Vĩ Thần
Có chuyện gì
Trần Tư Hãn
Bên Úc vừa báo tin về bảo bên đấy có gián điệp, ngài có cần....
Nhiếp Vĩ Thần
Chuẩn bị đi, tối nay lên đường
Nói rồi Nhiếp Vĩ Thần rời đi. Trần Tư Hãn lén nhìn theo bóng lưng hắn rồi nhìn lại hướng Trần Dịch Hằng và Nghiêm Khúc Hạo vừa đi. Khẽ nhíu mày một cái rồi cũng theo sau Nhiếp Vĩ Thần rời đi.
Đồng Vũ Khôn
Lý Tổng *chạy vào*
Đồng Vũ Khôn
Tiểu thiếu gia...tiểu thiếu gia...
Lý Gia Sâm
*nhíu mày* Nó lại phá cái gì?
Đồng Vũ Khôn
Thần Thần và Dư Vũ Hàm báo lại, tiểu thiếu gia lúc ăn có đi vệ sinh
Đồng Vũ Khôn
Nhưng đi nửa ngày trời vẫn không ra nên hai người họ vào kiểm tra, phát hiện tiểu thiếu gia đã không còn ở đó từ lâu
Lý Gia Sâm
Còn không mau đi tìm? *dừng bút*
Đồng Vũ Khôn
Đã cho người lục soát công ty vẫn không tìm ra, tôi đã phân bổ người đi tìm bên ngoài rồi
Lý Nhật Tâm
*chạy vào trong quầy*
Trương Dịch Nhiên
Nè em nhỏ, em là ai vậy? Sao lại vào đây? Em muốn mua cafe hả? Ra ngoài đi anh bán cho
Lý Nhật Tâm
*ngẩng đầu lên nhìn cậu*
Khoảnh khắc đó, Trương Dịch Nhiên khựng lại vài giây, gương mặt non nớt nhỏ nhắn kia sao lại giống cậu đến bất ngờ như vậy chứ? Cậu bé kia cũng có chút bất ngờ khi nhìn thấy cậu, thoáng sau nó liền bất khóc gọi:
Trương Dịch Nhiên
*hơi hoảng* H...hả? Anh...anh không phải bố em
Trương Dịch Nhiên
Anh..anh còn chưa...ủa khoan:))
Trương Dịch Nhiên
"Từ từ để loading cái nào:))"
Trương Dịch Nhiên
"Hiện tại đang ở chương 1, cái chương mà khởi đầu của tất cả. Ờm...để coi, cậu nhóc này chắc là con của thân chủ nhỉ?"
Trương Dịch Nhiên
"Trong nguyên tác, thân chủ có một đứa con với top chính nhưng không biết, hoàn toàn bị lưu mờ theo kí ức. Còn vì sao lưu mờ thì...."
Trương Dịch Nhiên
"Nói ra lại thấy bot chính thật thâm độc, cướp con của thân chủ sau đó chạy đến nói với top chính bản thân là người đã ngủ với hắn đêm đó, top chính cũng mang đứa bé đi xét nghiệm ADN đúng thật là con hắn, xong lại nhận cả người lớn và trẻ nhỏ vào nhà, còn yêu thương cho cậu ta cái chức phu nhân"
Trương Dịch Nhiên
"Trong khi đó...thân chủ đang bị vùi dập nơi đất khách quê người, bot chính vì sợ chuyện cậu ta trộm con bị lộ mà bán thân chủ sang nước ngoài, bán thẳng vào động bàn tơ để phục vụ mua vui cho khách hàng. Chậc, cũng may mà mình xuyên đến tình tiết cho chút thay đổi, bằng không chắc giờ đang ở cái động đó rồi..."
Trương Dịch Nhiên
*rùng mình* "Ôi tởm quá, mà kết cục thế nào nhỉ? Hmm....thân chủ sau này gặp lại được top chính và con trai nhưng với cương vị là một ăn xin. Sau đó thì muốn nhận lại con trai nhưng bị bot chính tung tin đồn nói cậu cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, muốn trèo cao. Bị cả nước khinh miệt đi đến đâu cũng bị phỉ báng đến mức chịu không nổi nhảy sông tự vẫn"
Trương Dịch Nhiên
"Chậc, Nhiên ơi là Nhiên, mày xuyên vào cái thể loại nhân vật gì đây hả?"
Lý Nhật Tâm
*nắm góc quần cậu* Bố ơi...ಥ╭╮ಥ
Trương Dịch Nhiên
Đã bảo rồi, anh không phải bố em, đừng gọi bừa
Trương Dịch Nhiên
"Trước tiên cứ làm theo nguyên tác cái đã, chuyện mình không bị bán đến động bàn tơ cũng là một tình tiết sai lệch nguyên tác rồi, cứ đợi xem tình hình đã"
Trương Dịch Nhiên
À dạ vâng? Giao Tâm xin nghe, quý khách muốn dùng gì ạ?
Diêu Dục Thần
À không, chúng tôi tìm người, cậu có thấy một cậu nhóc tầm này chạy vào đây không.
Trương Dịch Nhiên
*nhìn xuống bé*
Dư Vũ Hàm
Này cậu, có nghe chúng tôi hỏi không đấy?
Dư Vũ Hàm
Có nhìn thấy đứa bé nào không?
Trương Dịch Nhiên
*giật mình* À dạ không ạ, tôi không thấy
Trương Dịch Nhiên
Vâng ạ, anh không tin thì có thể kiểm tra
Diêu Dục Thần
*kéo Dư Vũ Hàm lại* Thôi anh, chắc là không có thật, đừng quấy rối chỗ cửa hàng người ta làm việc
Diêu Dục Thần
Chúng ta sang trung tâm thương mại tìm thử
Dư Vũ Hàm
*nhìn Trương Dịch Nhiên* Được
Diêu Dục Thần và Dư Vũ Hàm rời đi. Trương Dịch Nhiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Thoát nạn rồi. Nhìn xuống dưới chân thấy đứa nhỏ kia vẫn ôm chân mình không chịu buông, có nói thế nào thì cháu nó vẫn lì, ôm mãi không thôi. Hết cách Trương Dịch Nhiên đành dịu dàng dỗ dành bé nó.
Trương Dịch Nhiên
Bé con ngoan, em ra ngoài kia ngồi, anh pha sữa với bánh cho em, đợi anh tan làm anh đưa em về nha
Lý Nhật Tâm
Bố phải ở với em
Trương Dịch Nhiên
"Bố - em:)) Cách xưng hô gì đây:))"
Trương Dịch Nhiên
Nhưng mà....
Trương Dịch Nhiên
Được được, anh ở lại chơi với em, dù gì quán cũng không có khách gì nhiều.
Lý Nhật Tâm
*dang tay* Bố bế em
Trương Dịch Nhiên
*bất lực bế nhóc lên*
Lý Nhật Tâm
*thơm má cậu* Bố xinh đẹp tên là gì thế ạ?
Trương Dịch Nhiên
Anh tên Trương Dịch Nhiên, em có thể gọi anh là Nhiên ca
Trương Dịch Nhiên
Không phải, là Nhiên ca
Trương Dịch Nhiên
:)) *bất lực*
Trương Dịch Nhiên
Em muốn gọi thế nào thì tùy em vậy
Trương Dịch Nhiên
*đặt bé ngồi xuống ghế* Nói đi, sao em lại chạy đến đây? Hai người lúc nãy là ai? Còn nữa.....
Trương Dịch Nhiên
*xoa má bé* Sao em lại gọi một người xa lạ như anh là bố hả?
Lý Nhật Tâm
Hai chú ấy là vệ sĩ bố lớn thuê bảo vệ em
Lý Nhật Tâm
Lúc nãy ăn cơm thì phù thủy đến nên em mới chạy đi, ai ngờ chạy đến chỗ này luôn
Trương Dịch Nhiên
Phù thủy hả?
Lý Nhật Tâm
Phải đó ạ, phù thủy đáng sợ lắm, đánh em rất đau, Nhiên Nhiên xem nè. *vén áo lên*
Trương Dịch Nhiên
*ngó xem*
Trương Dịch Nhiên
*nhíu mày* "Mẹ nó, chỉ với một đứa trẻ chưa đầy ba tuổi mà đánh thằng nhỏ như này, có còn là con người không vậy?"
Trương Dịch Nhiên
"....Top chính không thuê bảo mẫu cho con trai mình, chỉ để bot chính chăm sóc...theo mình nhớ, cậu ta không hề để tâm đến con trai, tối ngày chỉ lo cho bản thân cậu ta, bé con trai liền đánh liền phạt, trước mặt top chính là người cha người thầy, sau lưng lại là một mụ phù thủy vô cùng độc ác dám ra tay đánh trẻ con đến để lại sẹo thế này" *đau lòng sờ lên vết thương bé*
Trương Dịch Nhiên
Em...có đau không?
Lý Nhật Tâm
Đau ạ, nhưng mà em không thể cho bố lớn xem được, phù thủy sẽ đánh nặng thêm *tủi thân*
Trương Dịch Nhiên
*nhói* .....
Lý Nhật Tâm
Còn việc vì sao em lại gọi Nhiên Nhiên là bố...vì Nhiên Nhiên giống em, Nhiên Nhiên thật sự rất giống em mà
Lý Nhật Tâm
Còn phù thủy chẳng giống em gì cả
Trương Dịch Nhiên
"Phải rồi...thân chủ và thằng bé này giống nhau đến 90% cơ mà"
Lý Nhật Tâm
*lắc tay cậu* Nhiên Nhiên ơi, Nhiên Nhiên cho em về nhà Nhiên Nhiên nha, em không muốn về nhà với phù thủy đâu
Lý Nhật Tâm
Về đó phù thủy đánh đau lắm, em không dám nói với bố, sẽ bị nhịn cơm
Trương Dịch Nhiên
*siết tay* Còn cấm cả cơm?
Lý Nhật Tâm
*tủi thân gật đầu*
Trương Dịch Nhiên
"Mẹ kiếp, có thật sự là bot chính nhân từ mà tác giả miêu tả không vậy? Sao còn không bằng súc sinh thế?"
Lý Nhật Tâm
Nhiên Nhiên ơi...
Trương Dịch Nhiên
Ừm, anh đưa em cũng về nhà
Trương Dịch Nhiên
Nhưng bố lớn em đến tìm là em phải về đấy nhé
Lý Nhật Tâm
Vâng ạ *vui vẻ*
Trương Dịch Nhiên
*xoa đầu bé* Em ở đây đi, anh vào xin chị chủ cho nghỉ sớm một hôm rồi cùng về ha
Lý Nhật Tâm
Dạ vâng *gật đầu*
Văn phòng chủ tịch Lý Thị
Đồng Vũ Khôn
*bước vào* Lý Tổng
Đồng Vũ Khôn
Mời ngài xem video
Đồng Vũ Khôn lấy ra một cái IPad đứa đến trước mặt Lý Gia Sâm, bên trong là đoạn phim ghi lại lúc Trương Dịch Nhiên và bé con nói chuyện với nhau, từng cử chỉ hành động của cậu đều được ghi lại hết tất cả. Lý Gia Sâm vừa nhìn lập tức nhíu mày, thứ hắn để ý chính là diện mạo y hệt của cả hai người nhỏ lớn ở bên trong video. Nhìn lên Đồng Vũ Khôn muốn nhận được câu trả lời thích đáng
Đồng Vũ Khôn
Ngài đừng nhìn tôi, tôi khi nhận được video từ Thần Thần cũng bất ngờ y như ngài vậy đấy
Đồng Vũ Khôn
Không ngờ trên đời này lại có người giống người đến bất ngờ như vậy
Lý Gia Sâm
*xem video* Phù thủy? Nói đến Giang Khắc sao?
Đồng Vũ Khôn
Tôi không rõ thưa ngài, chỉ biết tiểu thiếu gia luôn miệng nhắc đến phù thủy, còn đánh tiểu thiếu gia để lại sẹo ở lưng
Đồng Vũ Khôn
Dư Vũ Hàm đã đi điều tra rồi, sẽ có kết quả ngay thôi ạ
Lý Gia Sâm
Ừm, bảo Diêu Dục Thần theo dõi họ, đừng để thiếu gia gặp nguy hiểm.
Lý Gia Sâm
Tối 9h tôi đính thân đến đón nó về
Đồng Vũ Khôn
Vâng, tôi sẽ đi báo, ngài còn cần gì nữa không?
Lý Gia Sâm
Không cần, anh ra ngoài được rồi
Sau khi Đồng Vũ Khôn ra ngoài
Lý Gia Sâm
Cậu ta...rốt cuộc là ai? Sao lại giống A Tâm đến như vậy?
Lý Gia Sâm
Liệu người tối đó...có thật sự là Giang Khắc hay không?
Trương Quế Nguyên
Tỉnh rồi à?
Trương Hàm Thụy
*giật mình* Anh...anh là ai?
Trương Quế Nguyên
Tôi là người cứu mạng em
Trương Hàm Thụy
Vậy giờ tôi đang ở đâu?
Trương Quế Nguyên
Đám người bắt cóc em hôm đó đã bị tôi bắt giao cho cảnh sát cả rồi, đừng lo
Trương Hàm Thụy
Vậy thì tốt quá
Trương Hàm Thụy
Cảm ơn anh
Trương Quế Nguyên
Không cần cảm ơn
Trương Quế Nguyên
Nếu đã hoàn toàn bình phục thì em có thể đi, tôi không giữ
Trương Quế Nguyên
Nhưng tôi nói trước, một khi em đã bước ra khỏi đây, em chính thức không còn có sự che chở của Trương Quế Nguyên tôi nữa
Trương Quế Nguyên
Đám người kia chắc chắn sẽ lại đến tìm em, em biết đó....đâu phải chỉ có một đạo diễn Kim trong giới giải trí thôi đâu nhỉ?
Trương Hàm Thụy
"Trương Quế Nguyên....vãi lồng:)) Top chính, một trong số vô vàng hậu cùng của bot chính:))"
Trương Hàm Thụy
"Má đụng ai hong đụng đi đụng ngay top chính kẻ mà mày muốn tránh mặt vậy Thụy ơi:))"
Trương Hàm Thụy
*quay đầu nhìn hắn* Anh có ý gì?
Trương Quế Nguyên
*cười nhẹ* Nhìn em cũng được đó, hay ở lại phục vụ tôi đi
Trương Quế Nguyên
Tôi có thể cho em tất cả, kể cả tiền tài danh vọng sự nghiệp
Trương Quế Nguyên
Hiện tại em chỉ mới là diễn viên tuyến 18 thôi nhỉ?
Trương Quế Nguyên
Chỉ cần lên giường cùng tôi, em sẽ từ chim sẻ hóa phượng hoàng
Trương Quế Nguyên
*vuốt cằm cậu* Sao, thế nào hả?
Trương Hàm Thụy
"Ể, kịch bản kiểu gì đây! đáng ra top chính phải chán ghét nam phụ chớ, sao mà đề nghị...."
Trương Hàm Thụy
"Quãi thật á chớ, hỏng lẽ mình xuyên vào đây làm đảo lộn tình tiết rồi, mình nhớ trong truyện top chính Trương Quế Nguyên chính trực lắm mà, có như tên lưu manh như hiện tại đâu?"
Trương Hàm Thụy
*nhìn hắn* Tôi không bán thân
Trương Quế Nguyên
Thanh cao vậy à?
Trương Quế Nguyên
Được thôi, tùy em lựa chọn, nhưng em đừng trách tôi không nhắc trước nhé
Trương Quế Nguyên
"Trương Hàm Thụy....tôi chắc chắn ba ngày sau em lại đến tìm tôi...."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trương Dịch Nhiên
*vác mã tấu đến Lý Gia* Giang Khắc đâu, bước ra đây nói chuyện, ai cho mày bắt nạt con trai tau hả?
Kiwi 🥝 là tui
Chậc, đã he đã he
Kiwi 🥝 là tui
Sẽ có một cp SE nha mấy bà
Kiwi 🥝 là tui
Phải như thế thì mới vui, ahihi tui thánh thiện quá mà😇
Kiwi 🥝 là tui
Thui nha, bái bai
Comments
Nazqh
Mới đọc được đến chap này mà nghe bà nói muốn hết can đảm để tiếp tục luôn đó =)))))))
2025-04-03
2
Ori._🐱
Ê chồng ơi? Em khóc đó 💔
2025-02-20
2
ʕっ•ᴥ•ʔっ
cái này rất ê nha bà oi(๑•﹏•)
2025-02-20
1