[RhyCap] Mãn Nguyệt Tương Duyên
Cuộc sống mới
Ánh mặt trời tắt hẳn sau chân núi, màn đêm tối đen phủ xuống khắp vùng
Mọi người tán loạn dập đám cháy ở phủ Hoàng, đến chập tối mới trở về nhà
Em cùng đoàn tùy tùng đã đến đầu làng, nhưng hôm nay rất lạ. Đã tối mịt mọi người vẫn còn đông đúc trên con đường đất ấy
Hoàng Đức Duy
Con chào dì Hai!
NVP
Bây mới đi đâu về đấy?
NVP
Đã rõ chuyện ở nhà chưa?
Hoàng Đức Duy
Chuyện gì vậy ạ?//tò mò//
NVP
Nhà bây cháy, bà con mới xúm lại dập lửa cho, giờ mới về được nè
Hoàng Đức Duy
Cháy?//ngơ ngác//
Hoàng Đức Duy
Con cám ơn dì
Em vội vã rảo bước về nhà. Phủ Hoàng vốn kiên cố, bọn gia đinh lại cẩn thận củi lửa, sao lại xảy ra cháy được chứ?
Trong lòng em dâng lên nỗi bất an, chân rảo bước nhanh hơn về phủ Hoàng
NVP
Phủ Hoàng cháy, nghe nói có người chết đấy, ông ạ?
NVP
Tôi mới bên đó về đây, cháy lớn lắm
NVP
Tôi nghe bảo nhà đấy cũng có tốt lành gì mấy đâu
Hàng ngàn lời nói xì xào bàn tán khắp con đường khiến lòng em nhớ đến một người
Em chạy vụt về phủ Hoàng khiến đoàn tùy tùng của "thiếu gia" kia ngớ người rồi giục ngựa đuổi theo
Cánh cổng kiên cố ở phủ Hoàng mở toang, em xông thẳng vào. Tất cả đều nguyên vẹn, đều ở đó, không có điều gì xảy ra cả, chẳng lẽ...
NVP
Bẩm ông, cậu Duy đã về rồi ạ
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Về?//đặt tách trà xuống//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Bán củi nhanh đến thế sao?
Ông ta đứng dậy ra ngoài, theo sau là ả đàn bà độc ác ấy
Em thấy ông ta, mong rằng ông ta sẽ phủ nhận điều mà em đang trăn trở, nhưng lời đầu tiên thốt ra trên môi ông ta lại làm em đứng hình
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tiền của tao đâu?//dửng dưng//
Hoàng Đức Duy
Con-con chưa lên kinh thành
Hoàng Đức Duy
Con nghe bảo ở nhà có chuyện, nên con vội về xem tình hình
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Việc tao giao thì mày không làm, còn việc bao đồng thì mày lo?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Bay đâu? Đem roi ra đây cho tao?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hôm nay tao không dạy mày là không được
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Vô phòng bà, lấy roi da bà mới mua ra cho ông
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Roi đó đánh mới sướng
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Sau này mới biết điều trong cái nhà này được
Hoàng Đức Duy
Đ-đừng mà//run sợ//
NVP
Dạ đây, thưa bà//kính cẩn//
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chàng cho thiếp toàn quyền xử lí nhé
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Mấy cái này, phải trị tội thật nặng may ra mới biết sợ
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Được, theo ý nàng
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
//tiến đến gần em//
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Có vẻ mày hơi chống đối tao nhỉ?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Hôm nay tao cho mày biết thế nào là lễ độ
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
//vung roi lên//
Hoàng Đức Duy
//nhắm chặt mắt chịu trận//
Tiếng ra lệnh đanh thép vang lên xẻ đôi bầu không khí căng thẳng. Thương Kỳ cùng "thiếu gia" và đoàn tùy tùng bước vào sân
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
//dừng tay//
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Ô hay, nay rồng ghé nhà tôm cơ à?
Anh đủng đỉnh bước từng bước nhỏ, khuôn mặt không lộ ra chút cảm xúc nào cả
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Ngươi dẫn trai về nhà cơ à?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tính làm loạn hả?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Khoan, hắn ta không động vào được đâu
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
//hành lễ//
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thần thiếp khấu kiến hoàng tử
Nguyễn Quang Anh
Con gái tể tướng nhẫn tâm thế?
Nguyễn Quang Anh
Với một đứa trẻ mà bà nỡ đối xử như thế à?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Con ta thì ta dạy, hoàng tử nhọc công làm chi?//đứng lên//
Hoàng Đức Duy
"Chẳng phải hắn ta là "thiếu gia" giàu có ở kinh thành sao?"
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay, ta không rảnh công mà ghé nơi đây
Nguyễn Quang Anh
Muốn thương lượng với các ngươi một chuyện
Thị vệ đem 50000 lượng vàng đến trước mặt hai vợ chồng hắn, làm hắn điêu đứng trước một khoản tiền như thế
Thương Kỳ
Ngài cũng chẳng thương gì mẹ con cậu ta, chi bằng đổi với hoàng tử?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Được
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Được
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Ta đồng ý
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Mã Hầu, chẳng phải chàng bảo quyền sinh tử của nó thuộc về thiếp hay sao?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Nào Kế Đồng, một số tiền lớn như thế thì thằng nhãi con ấy đáng giá gì chứ?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Chỉ là một tên nhóc không rõ khi nào sống chết thôi mà
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thiếp không chịu đâu//phụng phịu//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Nàng chiều ta, đêm nay ta chiều nàng//nói nhỏ//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Có được không?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chàng phải chiều ta đến khi ta vừa lòng mới thôi đấy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Được, được
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Bẩm hoàng tử, thần đồng ý
Hoàng Đức Duy
"Là thật sao?"
Em định sẽ cùng mẹ đi tìm hạnh phúc, thoát khỏi chốn đau thương này. Nhưng nghe chính cha mình đánh đổi đứa con chỉ với 50000 lạng vàng khiến tim cậu nhói lên, cảm giác chạnh lòng
Nguyễn Quang Anh
Nếu đã bán nó cho ta, từ nay nó thuộc quyền sở hữu của ta
Nguyễn Quang Anh
Ngươi kí nhận vào giấy đoạn tuyệt quan hệ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng tử, người đâu cần phải làm đến mức đó?
Nguyễn Quang Anh
Nhìn cho kỹ, nghe cho rõ ngày hôm nay đi
Nguyễn Quang Anh
Rồi nhận vàng về
Nguyễn Quang Anh
Chắc ngươi cũng chẳng cần nó nữa, nhỉ?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Thần làm liền đây ạ
Trước sự ngỡ ngàng của em, ông ta mau mắn ký vào giấy đoạn tuyệt quan hệ rồi nhận lấy 50000 lượng vàng với vẻ mặt thỏa mãn, phấn khởi
Hoàng Đức Duy
Cha...//nghẹn lời//
Thương Kỳ
Thân mẫu của cậu bé đấy đâu?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Xin lỗi hoàng tử, hoàng tử thứ tội
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Cô ta đã chết rồi
Lời nói nhẹ bẫng từ ông ta như sét đánh ngang tai em
Chẳng lẽ đúng với dự cảm của em, mẹ của em...
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Đem tro cốt của cô ta đến đây
Lời nói làm em điêu đứng. Ngay cả hoàng tử cũng không lường trước được điều này
Gia nhân đem lên một hũ gốm sứ trắng điêu khắc nhẹ nhàng được đặt trên một cái mâm đỏ, trao cho em
Em run run đón lấy hũ sứ ấy với mong ước cảm nhận được chút sự ấm áp của tình mẫu tử, nhưng in vào tay em là sự lạnh lẽo vô tình của chiếc bình ấy
Hoàng Đức Duy
//nước mắt rơi không ngừng//
Hoàng Đức Duy
M-mẫu thân//mấp máy môi//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Bẩm hoàng tử, tất cả đều chỉ là sự cố
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Bà ta đã chết cháy trong sự cố đó
Hoàng Đức Duy
Vậy tại sao...
Hoàng Đức Duy
Tại sao các người không cứu mẫu thân tôi?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mẫu thân ngươi khóa trái cửa, không cho ai vào, có lẽ bà ta đã lên ý tưởng tự tử
Hoàng Đức Duy
Ông không được đổ oan cho bà ấy
Hoàng Đức Duy
Bà ấy vốn hiền lương, lại coi trọng từng sinh mệnh, sao có thể chứ?
Giọng em nghẹn đặc, đau đớn thốt ra. Sự việc trước mắt em như một màn trêu đùa. Mẫu thân của em...mẫu thân của em không thể chết được
Hoàng Đức Duy
Các người...
Hoàng Đức Duy
Các người giấu mẫu thân tôi ở đâu?
Hoàng Đức Duy
Các người muốn giam cầm bà ấy phải không?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mày muốn làm loạn hết cái phủ Hoàng này mới chịu sao?
Hoàng Đức Duy
K-không, tôi phải đi tìm bà ấy
Em chạy vụt về hướng nhà kho để tìm hình bóng của người phụ nữ ấy
NVP
//toan chạy đi giữ em lại//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
//ngăn lại//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Để cho nó chứng kiến đi
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tao muốn nó chứng kiến và ghi nhớ mãi khung cảnh đó
Căn nhà kho - Chốn dung thân của em và người mẹ thân yêu ấy, giờ đây chỉ còn lại một đống đổ nát vương mùi cháy khét
Hoàng Đức Duy
M-mẫu thân...//run rẩy//
Hoàng Đức Duy
//Khuỵu xuống//
Từ khi nghe tin xong, em luôn tự đánh lừa mình là giả dối, mẹ em vẫn còn đó, mãi bên em để yêu thương, vỗ về em
Nhưng đống hoang tàn trước mắt là câu trả lời đanh thép, tàn nhẫn đánh thẳng vào trái tim bé nhỏ của em
Ông ta và ả vợ đã ra đến nơi, hoàng tử và đoàn tùy tùng cũng đi theo để kiểm chứng sự thật
Nhìn thấy em quỳ sụp dưới đất, hàng nước mắt lăn dài khiến Kế Đồng không kìm được mà nở một nụ cười
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mẫu thân mày đã chết rồi
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tao thương tiếc cho mày nên hốt tro về trong hũ gốm đấy đấy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mày đem bà ta cuốn gói đi đi
Hoàng Đức Duy
//bần thần//
Bao nhiêu chuyện cùng ập xuống trên em...Cha đoạn tuyệt quan hệ tàn nhẫn, kế mẫu ghét bỏ, mẫu thân, người yêu em nhất cũng đã rời bỏ em
Chỉ còn mình em phải chống chọi với cái thế giới này. Nước mắt em không ngừng rơi, mọi thứ trước mắt như tối sầm lại. Em lảo đảo rồi kiệt sức ngất đi
Nguyễn Quang Anh
Này//đỡ lấy em//
Anh đỡ lấy em đang nằm dưới nền gạch lạnh lẽo, trên khuôn mặt tái nhợt là đôi mắt nhắm nghiền vương đầy nước mắt
Nguyễn Quang Anh
Thương Kỳ, đỡ cậu ấy lên ngựa đi, chúng ta sẽ đi trong đêm nay
Thương Kỳ
Các ngươi giữ hũ tro giùm cho cậu nhóc đấy đi
Thương Kỳ đỡ em từ tay hoàng tử, bế xốc lên. Anh đứng thẳng dậy, chỉnh trang lại y phục rồi ung dung ra ngoài trở về. Khuôn mặt không chút đổi sắc, vẫn bình thản như thế
Mỗi cây, mỗi hoa, mỗi nhà, mỗi cảnh
Sau bóng lưng rời đi của họ là sự mãn nguyện của một gia đình đã mục rữa từ bên trong. Lòng người khó đoán. Sự hạnh phúc ngập tràn trong một tang gia đã nói lên tâm hồn của con người nơi đấy
Em ra đi, là để tìm cuộc sống mới, tìm hạnh phúc cho chính mình, là chính em giữa thế giới này
Đêm đã về khuya, một đoàn người đang băng qua cánh rừng rộng lớn để trở về kinh thành
Vầng nguyệt lơ lửng tưới những giọt trăng xuyên qua nhành lá lốm đốm trên mặt đất làm mát tâm hồn con người
Đi đường rừng về đêm khá nguy hiểm nên đoàn ngựa đi rất thong thả
Hoàng Đức Duy
Ư-Ưm...//lờ mờ tỉnh dậy//
Hoàng Đức Duy
Đây là đâu vậy?//dụi mắt//
Em đang ngồi trên ngựa cùng Thương Kỳ, phía trước là bóng lưng chàng hoàng tử tuấn tú ấy
Thương Kỳ
Nhóc khóc nhiều quá, kiệt sức mới ngất đi
Thương Kỳ
Giờ mắt sưng húp cả rồi, dụi mắt nữa là quăng con mắt luôn đấy
Em ngồi yên lặng trong lòng Thương Kỳ. Màn đên vốn tĩnh mịch nay lại càng yên ắng hơn. Chỉ có tiếng xào xạc của lá rừng và âm thanh vi vu của gió thu thổi nhẹ
Hoàng Đức Duy
"Vậy là mẫu thân cũng đã đi rồi"
Hoàng Đức Duy
"Từ nay người sẽ không còn phải đau khổ nữa rồi"
Hoàng Đức Duy
"Xin người phù hộ cho con đủ sức chống chọi với thế giới này"
Giọt nước mắt trực trào nơi khóe mi rơi dài trên gò má của em
Em mất mẹ rồi. Nỗi trống vắng, tủi thân ấy quá lớn. Giờ đây, nỗi buồn, niềm vui ai sẽ san sẻ với em đây?
Hoàng Đức Duy
Hức...hức...//nức nở//
Thương Kỳ
Lại khóc nhè nữa hả nhóc?
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà...hức...tôi không kìm lại được...hức
Nguyễn Quang Anh
Thân là nam nhi giữa biển đời, phải mạnh mẽ để chống chọi với bao cơn sóng lớn ngoài kia
Nguyễn Quang Anh
Ngươi phải trở thành người để mẹ ngươi nơi suối vàng cảm thấy tự hào về con chứ
Nguyễn Quang Anh
Là nam nhi, phải mạnh mẽ vượt qua biến động của cuộc đời
Nguyễn Quang Anh
Khóc hết hôm nay đi, ngày mai phải vực dậy tinh thần để sống tiếp
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ...hức...
Thương Kỳ
"Chỉ giỏi dọa con nhà người ta"
Thương Kỳ
"Nhưng mà nhờ vậy cậu bé này mới có thể trưởng thành được"
Thương Kỳ
"Nghiêm khắc chút cũng tốt nhỉ?"
Sự yên tĩnh trở lại trong không khí. Khoảng canh 5 (3-5h sáng), kinh thành phồn vinh, hoa lệ xuất hiện trước mắt em
Trời hừng sáng nhưng ánh bình minh vẫn còn đang phủ lấp bởi sự vương vấn màn đêm. Ở chợ kinh thành đã nhộn nhịp lên từ rạng đông. Các quầy hàng đã bày biện dần ra để sẵn sàng đón chào một ngày mới, người dân thưa thớt trên đường nhưng in đậm vẻ phồn hoa nơi kinh thành
Hoàng Đức Duy
"Nhộn nhịp, huyên náo thật"
Đoàn ngựa phóng thẳng về hoàng cung sừng sững trước mắt, vụt qua con đường lớn lao về phía trước
Thị vệ
Truyền mở cửa thành, hoàng tử hồi cung
Cánh cổng hoàng cung được mở ra, bên trong là chốn nguy nga tráng lệ mà em chưa một lần được thấy
Sắc vàng của bình minh tuy lộ diện nhưng màu vàng kim hoàng gia phủ trên từng ngả đường vẫn không thể bị che phủ bởi bóng tối. Đi đến đâu, thị vệ đều quỳ sụp xuống cúi chào hoàng tử làm toát lên sự uy quyền của người.
Đoàn người phóng thẳng về Đông cung - là cung riêng của hoàng tử
Đông cung mang một sắc màu dịu hơn nhưng không vì thế mà kém đi sự uy quyền, tráng lệ. Từng ngõ ngách trong hoàng cung khiến em nhìn không chớp mắt trước sự sung túc này
Hoàng Đức Duy
"Khắp nơi đều mang màu vàng tráng lệ cả"
Thương Kỳ
Gì mà đơ ra thế?
Thương Kỳ
Chưa bao giờ thấy nơi nào đẹp như thế hả?
Hoàng Đức Duy
Ưm//gật đầu lia lịa//
Thương Kỳ
Sau này ở trong cung, sống cẩn trọng chút
Thương Kỳ
Phức tạp lắm đấy
Hoàng Đức Duy
"Phức tạp sao?"
Hoàng Đức Duy
"Có nghĩa là gì vậy?"
Nguyễn Quang Anh
Đệ lên thư phòng, huynh đưa nhóc đó về ở với huynh đi, rồi qua gặp đệ
Thương Kỳ
Các ngươi đánh ngựa về chuồng đi
Anh vào thư phòng, em theo Thương Kỳ đi qua chỗ mà em sẽ ở. Đấy là một khu nhỏ bên cạnh Đông cung, chỉ cách vài bước đi. Nhưng khác với chỗ ở của cung nữ hay thị vệ Đông cung, nó mang dáng dấp đặc biệt hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy ạ
Thương Kỳ
Chúng ta xưng hô huynh đệ là được rồi, không cần câu nệ tiểu tiết
Phía xa xa trong sân, có một bóng người đang lúi húi chăm hoa. Cậu ta có dáng vẻ mảnh mai nhưng không kém phần điển trai. Bước chân của em và Thương Kỳ làm cậu ngước mặt lên nhìn
Giang Tử
Về rồi hả?//hững hờ//
Thương Kỳ
Nhóc con//bóp mũi Giang Tử//
Thương Kỳ
Ta đi với hoàng tử có vài ngày, đệ ở nhà phá chưa đủ hay sao?
Giang Tử
Đi mà chả thèm nói
Giang Tử
Để người ta ở nhà rồi còn lên mặt nữa
Giang Tử
Ta giận huynh mãi mãi luôn rồi!
Giang Tử
Huynh không dụ ta được đâu!
Trong ba huynh đệ, Giang Tử bé nhất. Vậy nên cậu thoải mái nhõng nhẽo mè nheo với hai người anh lớn của mình. Hơn thế, Giang Tử thường xuyên bên cạnh Thương Kỳ, tình cảm cậu dành cho anh quá đỗi đặc biệt, liệu có phải chỉ là tình huynh nghĩa đệ?
Giang Tử
Không nói chuyện với huynh nữa
Giang Tử
Ngủ đây//quay lưng vô phòng//
Thương Kỳ
Có người mới đến nè
Giang Tử
Ai vậy?//tò mò quay phắt lại//
Hoàng Đức Duy
X-xin được giúp đỡ
Thương Kỳ
Đây là Duy, sau này sẽ ở với chúng ta
Thương Kỳ
Đệ phải đối tốt với người ta đấy
Thương Kỳ
Được làm lớn rồi đấy, thỏa lòng chưa?
Giang Tử
Huynh đừng có trêu ta
Thương Kỳ
Đây là Giang Tử, huynh đệ tốt của ta và hoàng tử
Thương Kỳ
Đệ ấy hơn đệ một tuổi
Thương Kỳ
Sau này không biết gì cứ hỏi đệ ấy
Giang Tử
Cái đồ đáng ghét đấy rất xấu tính
Giang Tử
Đệ phải cẩn trọng với hắn ta
Giang Tử
Ta dẫn đệ đi kiếm gì ăn
Giang Tử
Ở đây nấu ăn ngon lắm luôn đấy//kéo tay em//
Giang Tử
//quay lại le lưỡi rồi chạy đi//
Thương Kỳ
Hũ tro cốt của mẫu thân đệ, ta để dưới chân giường trong phòng đệ nhé
Thương Kỳ
Sau 100 ngày, ta sẽ dẫn đệ ra sông rải tro cốt, cầu cho mẫu thân đệ yên lòng nơi suối vàng
Hoàng Đức Duy
Đa tạ hiền huynh
Giang Tử
Đi mau đi, ta dẫn đệ đi tham quan luôn//kéo tay đi//
Hoàng Đức Duy
Vâng//vui vẻ//
Thương Kỳ
Đợi lâu chưa?//bước vào, đóng cửa lại//
Nguyễn Quang Anh
Huynh ngồi đi
Thương Kỳ
Có chuyện gì mà gọi ta qua đây thế?
Thương Kỳ
Đi xa về, sao không nghỉ ngơi chút đi mà vội làm việc rồi
Nguyễn Quang Anh
Đệ đang trăn trở vài chuyện
Nguyễn Quang Anh
//xoa thái dương//
Nguyễn Quang Anh
Nghe bảo ở phía Bắc đang có nổi loạn
Nguyễn Quang Anh
Tấu chương được dâng lên, đệ còn chưa kịp duyệt nữa
Nguyễn Quang Anh
Còn không biết phải làm sao để dẹp loạn?
Nguyễn Quang Anh
Mệt quá đi
Thương Kỳ
Ai mà biết được hoàng tử có vẻ mặt này
Thương Kỳ
Mệt thì ra ngự hoa viên đánh vài ván cờ, đầu óc thông thoáng rồi tính tiếp
Thương Kỳ
Làm việc mà mệt mỏi cũng chẳng được ích gì đâu
Thương Kỳ
Người đâu, đem trà thảo mộc đến ngự hoa viên để hoàng tử ngự!
Giang Tử
Làm gì cho bổn quân ăn đi
Cung nữ
Thưa thiếu gia, bữa sáng chưa chuẩn bị xong ạ!
Giang Tử
Quá đói rồi. Còn sữa hay bánh gì thì đem ra cho ta
Cung nữ
Xin thiếu gia đừng quậy nữa ạ! Đại thiếu gia sẽ nổi cáu đấy ạ!
🐑⚡️
*Note*
Để cho mọi người hiểu hơn thì chú thích chút
Giang Tử là con của quan đại thần trong triều (đã mất)
Thương Kỳ là con của tướng quân triều đình (đã mất)
Vậy nên Giang Tử, Thương Kỳ và hoàng tử đã kết nghĩa anh em từ nhỏ, theo số tuổi mà xưng hô nên dù ở cạnh hoàng tử nhưng máu mặt trong cung không phải dạng vừa đâu nha
Hoàng Đức Duy
Giang huynh, đệ không đói
Hoàng Đức Duy
Huynh đưa đệ đi tham quan đi
Hoàng Đức Duy
//kéo tay áo lắc lắc nhẹ//
Giang Tử
Tiểu tử ngốc, ta không dễ xiêu lòng đâu, đệ đừng có dụ ta
Giang Tử
Chỉ là ta không đói nữa nên mới dẫn đệ đi vòng vòng giết thời giờ thôi đấy
Hoàng Đức Duy
Huynh là nhất
Giang Tử
"Nhóc con này ngoan đấy chứ"
Giang Tử
"Hứ! Là anh lớn thật tuyệt vời, vậy mà hắn ta cứ trêu mình"
Giang Tử
"Đáng ghét thật chứ!"
Anh và Thương Kỳ ngồi đối diện nhau trong ngự hoa viên
Trên bàn là tách trà thảo mộc đang lan tỏa khói nghi ngút. Một bàn cờ vây khảm cẩm thạch nạm ngọc được bày ra
Hoàng tộc xưa hễ căng thẳng sẽ đến ngự hoa viên thưởng cảnh chơi cờ
Thương Kỳ
Đệ lại thua rồi!//bình thản//
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay đệ không có tâm trạng chơi cờ//chán nản buông cờ xuống//
Thương Kỳ
Mệt sao?//lo lắng//
Nguyễn Quang Anh
Không ạ! Suy nghĩ chút chuyện thôi!
Giữa không gian tĩnh lặng đó, một tràng cười vang dài cắt đôi bầu khí ấy
Giang Tử
Suýt chút nữa là rơi xuống nước rồi
Giang Tử
Haha, đệ ngốc quá
Hoàng Đức Duy
Huynh ăn hiếp đệ
Hoàng Đức Duy
Đệ đang ngắm hồ sen, vậy mà huynh nỡ lòng nào hù dọa đệ
Giang Tử
Ta đưa đệ đi xem hoa
Nói rồi Giang Tử cầm lấy tay Duy mà kéo đi. Trông em không khác gì một đứa trẻ ham chơi gặp được bạn để cùng quậy phá
Nguyễn Quang Anh
Quên hỏi huynh, cậu nhóc đó tên gì vậy?
Thương Kỳ
Hoàng Đức Duy, 17 tuổi
Thương Kỳ
Đệ xem, phải chăng tương lai chúng ta sẽ thành tứ trụ triều đình?
Nguyễn Quang Anh
Huynh khéo lo xa
Thương Kỳ
Nhóc ấy đã tươi tỉnh hơn nhiều
Thương Kỳ
Lại hợp với Giang Tử bày trò nghịch phá
Thương Kỳ
Sẽ sớm hòa nhập thôi
Nguyễn Quang Anh
Khổ rồi đây
Nguyễn Quang Anh
Một Giang Tử đã quá mệt rồi, giờ thêm bản sao của đệ ấy nữa//nhăn nhó//
Nguyễn Quang Anh
Chắc khổ dài dài đây
Thương Kỳ
Xem hoàng tử nhà ta than vãn kìa
Thương Kỳ
Chơi ván nữa nhé
Nguyễn Quang Anh
Vâng//thoải mái hơn//
🐑⚡️
Sốp viết hơn 3000 chữ, không biết là dung lượng có bị dài quá làm mấy bạn ngán không? Nếu dài quá thì mọi người góp ý, sau sốp viết ít lại
🐑⚡️
Sốp siu ráng trả dealine cho mọi người
🐑⚡️
Truyện hong biết đã chỉnh chu với lên tay hơn chưa? Mọi người nhận xét thẳng thắn để sốp hoàn thiện nhe
🐑⚡️
Do đang học tập và rèn luyện nên cần sự thẳng thắn nhận xét ó
🐑⚡️
Camon các bạn độc giả đã iu thưn, đón nhận và ủng hộ mình
🐑⚡️
Sẽ khum làm các bạn thất vọng đâu
Comments
Cừu Bôngg🐟
yếu mà hay ra dẻ qas à
2025-05-31
2
ebe bị nuwngs loonf
sao avata ông này em thấy quen vãi tg ạ, hình như đóng phim j đấy cùng Thành Nghị phải hong tg
2025-06-05
1
Cái 🚪của RhyCap😈⚡️
Tranh đấu hả tg^^e hay xem xog rồi có các phi tần tranh đấu nhau á, sai thì e xin nhõi 😭
2025-04-28
1