Gia đình...có phải là bến đỗ?

Vào khoảng cuối thu, trời bắt đầu se lạnh. Những cơn gió mùa đông ùa đến mang theo làn khí buốt lạnh lướt trên da thịt
Em cất bước trên con đường đất thô ráp. Bước chân nặng trĩu trong làn gió lùa từ kinh thành về làng
Từng giọt mưa bắt đầu rơi lã chã
Số mệnh đã sắp đặt khiến em phải chịu khổ cực nhiều
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Lạnh quá"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"May mà củi còn ráo, không thì cha sẽ mắng chết"
Em run lập cập đi giữa làn mưa trắng xóa
Băng qua cánh rừng, em gặp một đoàn tùy tùng đang vật vã giữa cơn buốt giá, trông rất khổ sở. Mưa lớn làm con đường phía trước bị sạt lở khiến mọi người không thể đi qua
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm...tôi có thể giúp gì cho các vị không?
Thị vệ
Thị vệ
Vị huynh đài cho tại hạ mạn phép hỏi, có con đường nào khác để ra khỏi khu rừng này hay không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bẩm, phải đi đường vòng khoảng 30 dặm nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà với tình hình này, e là...
Em rụt rè nhìn đoàn tùy tùng. Cả người lẫn ngựa đều ướt sũng, run lẩy bẩy lên từng hồi, e rằng không thể đi xa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Aa, gần đây có một hang động nhỏ, mọi người có thể lánh tạm nơi đó, chờ tạnh mưa hẳn lên đường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rạng sáng mai, mọi người cứ theo hướng Đông đi thẳng, sẽ ra được khỏi khu rừng
Thị vệ
Thị vệ
Mong được giúp đỡ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mọi người cố lên, hang động ấy không xa mấy đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi sẽ dẫn đường
Thị vệ
Thị vệ
Đa tạ lòng tốt
Em dẫn họ đi giữa làn nước, từng giọt mưa phả lên khuôn mặt thanh tú ấy, phía sau là đoàn người lạ mặt
Em không biết rằng có một ánh nhìn ngạc nhiên đang chăm chú chiếu thẳng vào mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Tên nhóc này, người lạ mà cởi mở đến vậy sao?"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Không sợ bị bắt cóc à?"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Ngây thơ thế!"
Đi một đoạn, em dừng chân trước một hang động phía Tây Bắc khu rừng, hang động ẩm ướt bám đầy rong rêu xanh mướt. Bên trong không quá lớn nhưng đủ chỗ cho tất cả bọn họ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói là hang động chứ nó giống như một hốc đá lớn thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mọi người trú tạm ở đây nhé
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ở đây không có thú dữ hay nguy hiểm gì đâu, rất an toàn luôn đó//vui vẻ//
Thị vệ
Thị vệ
Đa tạ đã giúp đỡ
Đoàn tùy tùng lần lượt xuống ngựa, cột dây vào gốc cây và tiến vào trong nơi trú ẩn. Em định rời đi thì bỗng nhớ ra một chuyện...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm...tôi còn chút củi khô, mọi người ướt mưa thế này, dễ bị nhiễm phong hàn lắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Để tôi nhóm lửa giúp mọi người sưởi ấm nhé
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Tận tình vậy sao?"
Em thành thục nhóm lửa vào mớ củi khô còn lại. Hơi ấm của ngọn lửa lan tỏa nhanh chóng khiến mọi người dần ấm lên. Bên ngoài, mưa dần nặng hạt hơn và chưa có dấu hiệu tạnh đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi còn ít bánh khô, mọi người không chê thì dùng tạm nhé
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin cáo từ
Em để lại phần thức ăn ít ỏi của mình rồi toan rời đi. Nếu em không về nhà đúng giờ, cha sẽ phạt em mất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ở lại đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mưa rất lớn, sẽ nguy hiểm
Em đang phân vân không biết bản thân nên làm gì. Nếu em không về, cha sẽ phạt. Nhưng giữa tiết trời này, nếu em về, không rõ có toàn mạng đến nhà hay không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm phiền rồi ạ
Em lại một góc hang ngồi xuống nghỉ ngơi, mắt thơ thẩn đính trên từng giọt mưa nặng trĩu rơi xuống bên ngoài
Thị vệ
Thị vệ
Thiếu gia, người ổn chứ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm
Thị vệ
Thị vệ
Còn chút bánh cậu nhóc kia để lại, người dùng tạm...hay là nô tài đi tìm thứ gì đó cho người lót dạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời vẫn còn mưa, các ngươi nghỉ ngơi đi, ta ăn bánh này là đủ rồi
Thị vệ
Thị vệ
Tuân lệnh
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Thiếu gia
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Sao người thẫn thờ ra thế?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đến lượt ngươi quản sao?
Thương Kỳ
Thương Kỳ
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi nói xem
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dân chúng đều như vậy cả sao?
Thương Kỳ
Thương Kỳ
"Như vậy là như nào trời?"
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Bẩm, tại hạ chưa rõ ý thiếu gia lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta là người lạ, sao cậu nhóc kia có thể tận tình giúp đỡ vậy chứ?//nói nhỏ//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sợ ta là kẻ gian sao?
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Bẩm, có lẽ xuất phát tự tâm thôi ạ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói với ngươi chán chết đi được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn chút bánh đó, ăn đi//ném bọc bánh//
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Đa tạ hoàng tử//chụp lấy//
Thương Kỳ
Thương Kỳ
"Ít ra còn có lòng"
Họ là huynh đệ thân thiết từ thuở ấu thơ, thân thiết với nhau quá mức chủ tớ cũng là chuyện thường tình
Nhưng trước mặt mọi người, lễ nghi phép tắc vẫn luôn được thực hiện một cách chuẩn mực
.
Em đang ngồi nhìn trời mây, bỗng có một thứ bông mềm mại ươn ướt luồn vào bên cạnh em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Aaa...gì vậy?//giật mình//
Là một chú thỏ con lông trắng muốt, hơi dính lại vì nước mưa đang run khe khẽ bên cạnh em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thỏ con, em đang làm gì ở đây thế?//bồng thỏ con lên//
Chú thỏ khe khẽ dụi đầu vào lớp áo mỏng manh của em như tìm kiếm hơi ấm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em lạc mẹ sao? Để ta ôm em cho đỡ lạnh nhé
Em vùi chú thỏ nhỏ vào trong lòng mình, lấy vạt áo lau đi những giọt nước trên bộ lông mềm mại ấy. Ngón tay đan trên những lớp lông ươn ướt của nó mà vuốt ve, cưng nựng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bé con dễ thương quá đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Có con thỏ con thôi mà"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Có cần phải vui đến vậy không?"
Từng hành động của em lọt vào sự quan sát, đánh giá của "vị thiếu gia" kia. Em nghịch ngợm, trêu chọc chú thỏ con chán thì ngủ thiếp đi tự bao giờ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Một chút phòng vệ cũng không có"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Gặp người xấu chắc bị tóm đi luôn rồi"
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Nghỉ ngơi chút đi ạ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đưa nhóc kia vào trong đi, không khéo mưa lại tạt ướt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dù gì người ta cũng có lòng giúp đỡ chúng ta
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Vâng
Rạng sáng hôm sau, em bị đánh thức bởi giọt bình minh rơi tí tách trên đôi mắt. Trời đã quang đãng sau cơn mưa rào, cỏ cây hoa lá vươn lên đón nắng mai, chú thỏ con ấy đã từ biệt em để trở về với mẹ tự bao giờ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//dụi mắt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dậy rồi sao?
Anh ngồi tựa lưng vào gốc đá, khoanh tay, mắt lười biếng nhìn em đang ngái ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ối, đã sáng như thế rồi sao?//luống cuống//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm...xin cáo từ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chút nữa, huynh và mọi người cứ theo hướng mặt trời mọc mà đi, sẽ ra được khỏi khu rừng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đường trơn...cẩn thận chút
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm phiền huynh quan tâm rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cáo từ
Em nhanh chóng trở về nhà. Anh ngồi đăm chiêu suy nghĩ giữa đám thị vệ đang ngủ say về cậu nhóc ấy...Trông cậu ta có chút thú vị, dung mạo thanh tú rất ưa nhìn
Phủ Hoàng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thưa phụ thân, thưa kế mẫu, con về rồi ạ
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Đi bán củi từ rạng sáng hôm qua, giờ mày mới lê xác về, la cà đàn đúm ở đâu hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mưa lớn quá, trời lại tối mau nên con nghỉ chân trong rừng...
//chát//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mày còn dám mở miệng ra cãi à?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mày có chết cũng phải lết cái xác về cho đúng giờ
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tiền của tao đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ đây ạ//run run đưa//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
//đếm từng hào từng cắc//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Thằng kia, còn 10 hào của tao đâu?
🐑⚡️
🐑⚡️
1 đồng = 10 hào 1 hào = 10 xu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lúc tối, con lạnh quá nên...nên con lấy đốt lửa sưởi ấm rồi ạ
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tiền vốn liếng của tao mà mày dám ăn sài phung phí vậy hả?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Bay đâu
NVP
NVP
Dạ ông cho gọi con
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Lôi nó xuống nhà kho, cho nhịn đói 2 ngày để bù tiền lại cho tao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phụ thân
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//hoảng sợ//
NVP
NVP
Tuân lệnh
Em bị thẳng tay kéo xuống nhà kho. Trông em còn tệ hơn cả một đứa ở đợ. Đi ở đợ thì có thể bỏ trốn biệt xứ, còn em thì không. Dù gì ông ta cũng là cha của em
Em ở trong cái tối tăm của nhà kho. Phần ăn tối qua em đã chia hết cho mọi người. Hôm nay em lại không được ăn uống gì khiến sức lực của em như muốn cạn kiệt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức...đói quá...
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Duy ngoan của ta, lại đây//vỗ về//
Mẫu thân em bị giam lỏng trong nhà kho ấy. Nơi đây như căn phòng của hai mẹ con em. Từ khi ả ta về, từ khi gia tộc mẫu thân em thất thế, cuộc sống gia đình tưởng chừng như hạnh phúc của em đã bị đảo lộn hoàn toàn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mẫu thân, Duy đói//nhõng nhẽo//
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Ngoan nào, ta còn chút bánh quế hoa, con ăn tạm nhé
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ
Mẫu thân em lấy trong vạt áo ra một bọc bánh. Những chiếc bánh quế hoa vỡ vụn ít ỏi còn sót lại trong đó cũng đủ để giúp em chống đói
Bánh quế hoa là loại bánh khi xưa mẫu thân em rất thích ăn. Trong phủ Hoàng bao giờ cũng đong đầy hương thơm ngọt ngào của bánh. Nhưng từ khi gia đình có biến động, loại bánh ấy đã dần biến mất trong phủ Hoàng này.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhăm...ngon quá//ăn ngấu nghiến//
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Từ từ thôi, đừng vội lại mắc nghẹn đấy//ân cần xoa đầu em//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mẫu thân, người đã ăn gì chưa?
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Ta ăn đã rất no rồi, con cứ ăn hết đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ, vậy Duy ăn hết đây//mừng rỡ//
Em siết chặt bọc bánh trong người như sợ có ai lấy mất. Em ngồi trong góc cặm cụi ăn vội ăn vàng tưởng chừng sẽ không ai cho em ăn nữa
.
Một ngày mùa đông tuyết phủ trắng trời. Em trở về nhà kho sau khi đã cóng tay phụ mẹ giặt đồ cho ông bà Hoàng
Em và mẹ đang ngồi cạnh nhau trong một góc tối của nhà kho. Đôi mắt của ai cũng chất đầy vẻ đượm buồn
Mùa đông năm ngoái, em được bảo bọc trong sự yêu thương của cha và mẹ. Họ cùng em ngắm từng bông tuyết rơi, trải qua từng khoảnh khắc đẹp nhất trong đời
__________________________
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phụ thân, bông tuyết này thật là kì lạ//tò mò//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Thằng bé này khờ quá, bông tuyết phải có 6 cánh như thế đấy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Con thấy có đẹp không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ đẹp lắm ạ//hào hứng//
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Mã Hầu, hôm nào chàng đưa thiếp với con lên kinh thành một chuyến được không?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Nàng muốn đi đâu sao?//ôm eo thê tử//
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Mùa đông năm nay có lẽ sẽ lạnh, thiếp muốn chàng cùng thiếp và con đi dạo chợ kinh thành, sẵn mua y phục mới cho con luôn
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Để ta sắp xếp
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Vâng
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tiểu tử thối, con lên cha cõng về nhà nào
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Tuyết đã bắt đầu dày đặc rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ
__________________________
Gia đình em tưởng chừng là một tổ ấm hạnh phúc. Nhưng giờ đây, gia thất yên bề chỉ còn trong kí ức, trong trí tưởng tượng của em
//Cạch//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngước mắt lên//
NVP
NVP
//bước vào//
NVP
NVP
Cậu đi theo tôi lên gian chính, ông và bà đang đợi gặp cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hả?
NVP
NVP
Không nhanh chân sẽ bị trách phạt
Nói rồi hắn quay lưng rời đi. Em vội vàng đứng lên đi theo hắn, không quên chào tạm biệt mẹ
Gian chính
Ông Hoàng ngồi chễm chệ nơi gian chính, bên cạnh là La phu nhân đang ngồi nhấp trà. Trông hai người toát lên một vẻ đạo mạo, uy nghi
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Mày làm cái gì mà lâu thế?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Đúng là vô dụng mà
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chẳng được cái tích sự gì
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chỉ giỏi ăn bám nhà này thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin hai người đừng nói con như vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con vẫn rất chăm chỉ làm việc ạ
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Câm mồm
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Tao đã cho mày nói chưa?
Em đã quen với thái độ hống hách của con người trong phủ Hoàng này. Cuộc sống nơi đây của em là sự chèn ép, bị bắt nạt, bị đánh đập, bị bỏ đói
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Đêm nay, đem củi lên kinh thành để sáng mai bán sớm, tối mai mày phải mang về cho tao gấp đôi số tiền mày đã ăn mất của tao
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Thiếu một đồng một cắc, mày xem tao có đánh gãy giò mày hay không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng
Em chỉ biết lặng im chịu trận và đành lòng tuân theo. Em không dám phản kháng vì người đó là phụ thân em. Nhưng em không có trong tim của cha mình, em chỉ để cho ông ta và mụ vợ hai bóc lột sức lao động
Em lủi thủi lui xuống bếp, chất củi vào giỏ và chuẩn bị lên đường. Em xuống nhà kho thăm mẹ từ biệt, không ngờ đấy là sự gặp mặt lần cuối cùng của hai mẹ con em
.
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Thiếu gia, người trở về vùng quê này làm gì thế?
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Còn nhiều nơi khác phải đi vi hành cơ mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ ngươi còn quản cả ta được sao?
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Thần không dám
Anh quay ngược lại đường xuôi xuống phía Nam, đoàn tùy tùng không ai hiểu được anh đang muốn gì?
.
Em chậm rãi đeo bó củi trên vai, lê từng bước nặng nhọc trên con đường rải đầy sắc cam của buổi chiều hoàng hôn buồn sâu thẳm. Ánh nắng phản hình bóng em cô độc lẻ loi tiến lên kinh thành. Bước đi của em ngày một chậm lại
Cả ngày nay em chưa có chút gì bỏ bụng. Em giặt chiếc áo mỏng cho mẹ hai, vô tình làm nó bị xước khiến bà ta điên tiết lên mà bỏ đói em
Bước chân của em ngày một chậm lại rồi khuỵu trên nền đất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//kiệt sức ngất đi//
Anh và đoàn tùy tùng đang về làng của em để tìm ân nhân trả ơn. Vô tình lại nhìn thấy một cậu bé, trên vai củi nặng nề đè lên nằm sõng soài dưới mặt đất
Thị vệ
Thị vệ
Cho ngựa vòng qua bên mà đi
NVP
NVP
Tuân lệnh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dừng lại đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thương Kỳ, ngươi xuống xem là ai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta có chút quen mắt
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Vâng
Thương Kỳ xuống ngựa, khuỵu chân xuống đỡ em lên. Anh sững người một giây, nhận ra vị ân nhân của mình
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Đem nước lại đây
Thị vệ
Thị vệ
Vâng
Thương Kỳ
Thương Kỳ
//rót nước ra tách cho em uống, vốc nước lên mặt em để em tỉnh lại//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ư-ưm...
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Đỡ mệt hơn chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không sao ạ//ngồi thẳng dậy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đa tạ huynh giúp đỡ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm phiền rồi
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Không có gì
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Sao chiều tà rồi mà ngươi còn lang thang ở đây vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không giấu gì huynh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha bảo ta lên kinh thành bán củi đem tiền về cho cha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu không ngoan ngoãn nghe lời sẽ bị trách phạt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Đàn ông năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình, không ngờ lại có nhiều khúc mắc đến vậy"
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Vậy thôi, ngươi đi bán củi tiếp đi
Thương Kỳ
Thương Kỳ
Nhớ bảo trọng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đợi chút
Anh im lặng quan sát, giờ mới lên tiếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sống trong gia đình, có hạnh phúc không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ta chỉ còn mẹ để yêu thương, cha ta từ lâu đã không còn ta trong lòng nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà tại sao ta lại phải trả lời câu chất vấn của huynh chứ?//bĩu môi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cáo từ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đứng lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi có muốn lên kinh thành sống với ta không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gì-gì cơ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ta làm gì có tiền chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Huynh trêu ta sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta sẽ đưa ngươi và mẫu thân ngươi lên đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta rất hứng thú với con người thú vị như ngươi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha ta chắc chắn sẽ không đồng ý đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhà ngươi ở đâu, ta sẽ về thương lượng với ông ta
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dẫn người lạ về nhà, cha sẽ mắng ta chết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngươi có thể thử xem ông ta có thật lòng thương ngươi hay không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Coi như ngươi là ân nhân của ta, ta sẽ giúp ngươi lần này xem như trả ơn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xưa nay ta không muốn mắc nợ ân tình một ai cả
Cậu nghe anh nói xuôi xuôi tai, nên đồng ý với điều kiện đó
Dù sao cậu cũng muốn cho mẹ cậu một cuộc sống hạnh phúc hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đi thôi
Cậu đi trước dẫn đường, đoàn tùy tùng chầm chậm theo sau quay về lại con đường cũ
Mặt trời chỉ còn là nửa cái bánh đỏ khuất sau dãy núi, tỏa ánh sáng ráng chiều nhuộm đỏ đất trời
Màn đêm buông xuống khiến việc di chuyển trở nên chậm rãi hơn bao giờ hết...
.
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Phu quân
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chàng xem
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Sao thiếp lúc nào cũng phải mang danh vợ lẽ thế?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chàng yêu thiếp, thương thiếp mà nỡ để thiếp mang nỗi nhục nhã này sao?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Đường đường là con của tể tướng đương triều, thế mà phải làm thê thiếp cho chàng...hức
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thiếp đau lòng quá//rơi nước mắt//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Sao hôm nay nàng lại u sầu thế?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Kế Đồng, nàng nghĩ xem ta phải làm sao đây?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thiếp muốn ả ta biến mất khỏi cuộc đời thiếp
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Vừa để loại bỏ cái gai trong mắt, vừa để thử xem chàng thương thiếp đến nhường nào?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Ta...
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chẳng lẽ chàng còn tình cảm với cô ta sao?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Hay tình yêu chàng dành cho thiếp chỉ là sự dối lừa, vì thiếp là con gái tể tướng, lại nhẹ dạ hay tin người?//nước mắt cá sấu//
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Kế Đồng
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Nàng biết rõ lòng ta chỉ có nàng, làm gì còn chỗ cho kẻ khác?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Nhưng ta phải làm gì để mắt nàng dọn sạch được gai đây?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thiếp có cách
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Nhưng chàng phải chịu thiệt chút
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
//cưng nựng// Nàng muốn gì ta cũng chiều cả. Nàng là viên ngọc quý của ta mà
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Vâng
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Vậy chàng hãy cho người đóng chặt cửa nhà kho lại, sau đó chất củi thiêu cháy ả ta đi
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Nàng vội vàng như thế, không sợ lời đàm tiếu bên ngoài nói nàng giết người sao?
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chỉ là hỏa hoạn thôi mà. Đâu có bằng chứng xác thực chúng ta giết ả
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Hay chàng còn nao núng vì mối duyên xưa?
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Được thôi, chiều ý nàng vậy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Ta sẽ giúp nàng dọn cái gai trong mắt đó
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Chàng thương thiếp nhất
Nói rồi ông ta cho người khóa cửa nhà kho từ bên ngoài, tưới dầu hỏa lên rồi châm lửa đốt để giết chết chính thê tử của mình
Lửa hừng hực rực lên giữa ánh hoàng hôn ảm đạm của sự chết chóc
Ngân Hoa thấy lửa lan vào liền lao đến đập cửa, nhưng cửa đã bị khóa từ bên ngoài
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Khụ...có ai không?
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Cứu tôi với
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
//đập cửa//
Người trong phủ lơ đi sự kêu van thảm thiết ấy, ai nấy đều vờ như không nghe thấy gì
Lửa càng lúc càng lan rộng vào bên trong, khói mù mịt khắp chốn
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Bạch Ngân Hoa - Mẫu thân của Duy
Khụ...khụ...có ai không? Cứu...với...
Tiếng kêu ngày một yếu ớt rồi dứt hẳn, chỉ còn lại khoảng không giữa đám cháy rực lên ấy
Gian chính
NVP
NVP
Bẩm, không còn tiếng kêu cứu nữa ạ!
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hô hoán lên giống như có hỏa hoạn, sau đó đổ thêm dầu vào cho lửa lan rộng ra rồi giả vờ dập
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Để mọi người đều thấy đấy chỉ là sự cố
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Sau đó tung tin phu nhân phủ Hoàng đã lên núi ở ẩn, còn xác chết trong nhà kho đấy chỉ là của một con hầu bị phạt do ăn cắp
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Rồi đem xác bà ta đi hỏa táng
NVP
NVP
Vâng
Tên hầu vội vã làm theo lời chủ nhân căn dặn
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Kế Đồng, sao nàng không thiêu chết 2 mẹ con nó cùng một lần
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thằng nhãi ranh ấy được việc lắm
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Thiếp muốn hành hạ nó thêm nữa cơ
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Hơn nữa
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Phải để cho nó có cảm giác đau đớn vì mất đi người thân chứ!
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Hoàng Mã Hầu - Phụ thân của Duy
Quyền sinh tử, quyền định đoạt trên thằng Duy, ta ban cho nàng cả
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
La Kế Đồng - Kế mẫu của Duy
Đa tạ phu quân yêu thương
Chiều hôm ấy, một người mẹ đã đau khổ rời bỏ nhân gian. Khung cảnh hôm ấy như hòa quyện vào nỗi đau khổ ấy cũng như lời than khóc cho số phận của bà
Bà đã được giải thoát khỏi gia đình ấy, ra đi không một ai bên cạnh. Cô độc, đau đớn, lặng lẽ
END
🐑⚡️
🐑⚡️
Sau bao nhiu ngày xa cách thì cuối cùng sốp cũm đã tái xuất giang hồ òi ây
🐑⚡️
🐑⚡️
Sẽ siêng ra chap đều đều để bù lại những ngày đi vắng nhe
🐑⚡️
🐑⚡️
Cốt truyện cũm đã được đổi mới chỉnh chu òi, nên mấy chap cũ sốp xin phép xóa, viết lại từ đầu lun
🐑⚡️
🐑⚡️
Mọi người ủng hộ, nhận xét xem đã lên tay hơn chưa nhe
🐑⚡️
🐑⚡️
iu mọi người nhìu 😘
Hot

Comments

Bni⚡🐑

Bni⚡🐑

ee truyện hay nha,ko bị đại trà

2025-05-20

1

nhngoc🐑

nhngoc🐑

" nước mắt cá sấu " Bài của hieuthuhai nè

2025-04-27

1

Phann🤌

Phann🤌

hiện thành vong bay về hay gì cha🥰

2025-05-25

5

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play