5. Mực loang trên giấy, ký ức loang trong tim.

Sano Manjiro hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của bà, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Dù không hiểu ý sâu xa trong lời nói của bà, anh vẫn giữ phong thái nhã nhặn, cúi đầu đáp.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Cháu đã từng uống trà Kyoto, nhưng có lẽ… vẫn chưa hiểu hết về nó.
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
[ hẽ mỉm cười ] nếu chỉ uống mà không hiểu, vậy thì cũng giống như lướt qua một bức tranh mà chẳng nhìn thấy cái hồn của nó.
Anh lắng nghe, cảm giác như bà không chỉ đang nói về trà
Hoshino Rina đứng bên cạnh, nhẹ giọng nói.
Hoshino Rina
Hoshino Rina
Bà ngoại, anh ấy không phải người Kyoto. Đừng làm khó anh ấy.
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
Bà đâu có làm khó. [ mỉm cười rồi quay vào trong nhà ] nếu cậu thực sự muốn hiểu trà Kyoto, vậy thì hãy vào đây. Ta sẽ pha một ấm trà.
Sano Manjiro liếc nhìn Hoshino Rina, như muốn hỏi xem mình có nên vào không. Cô chỉ nhún vai, ra hiệu rằng điều đó tùy vào anh. Không chần chừ lâu, anh bước theo bà vào nhà.
Căn nhà bên trong mang phong cách truyền thống, từng món đồ đều toát lên vẻ cổ kính, có lẽ đã được gìn giữ qua nhiều thế hệ. Trong góc phòng, một bức tranh thủy mặc treo trên tường, nét vẽ đơn giản nhưng tinh tế.
Bà lão chậm rãi chuẩn bị trà, từng động tác đều mang theo sự cẩn trọng và trang nhã. Khi nước sôi, bà rót vào ấm, hơi nước bốc lên nhè nhẹ, mang theo hương trà thoang thoảng.
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
Cậu có biết, trà Kyoto khác trà Tokyo ở điểm nào không? [ ung dung xoay chén trà trong lòng bàn tay ]
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Cháu không rõ lắm, nhưng có lẽ… trà Kyoto đòi hỏi sự nhẫn nại hơn?
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
Nhẫn nại... cũng có lí.
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
[ đặt chén trà xuống trước mặt y ] thử đi. Nhưng đừng chỉ uống, hãy cảm nhận.
Anh nâng chén trà lên, quan sát sắc nước vàng trong, sau đó xoay nhẹ chén trà theo chiều kim đồng hồ rồi khẽ nhấp một ngụm. Ban đầu là vị thanh nhẹ, rồi hậu vị dần dần sâu lắng, để lại chút gì đó dịu dàng mà khó nắm bắt. Anh đặt chén xuống, ngón tay vô thức lướt nhẹ qua miệng chén sứ.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Trà này thơm quá, lại có vị ngọt thanh nhẹ.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Lúc mới đến, cháu thấy mọi thứ ở đây quá chậm, quá khác với Tokyo. Nhưng càng ở lâu, cháu càng cảm nhận được sự tinh tế ẩn sau cái nhịp điệu ấy.
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
Cậu trai trẻ, cháu là một người biết quan sát, sẽ nhanh chóng hòa nhập được thôi.
Hoshino Rina lúc này cũng ngó vào rồi đi hẳn vào bên trong, khẽ lên tiếng, giọng pha chút trêu chọc.
Hoshino Rina
Hoshino Rina
Thế thì anh cũng sớm quen với Kyoto thôi.
Sano Manjiro cũng mỉm cười, cảm giác như vừa vượt qua một thử thách nhỏ, dù bản thân chẳng hề biết từ khi nào mình lại muốn nhận được sự công nhận từ bà lão này. Ngoài hiên, một cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn theo hương trà còn vấn vương trong không gian tĩnh lặng.
Fujiwara Fumiko
Fujiwara Fumiko
Sau này rảnh rỗi có thể ghé qua đây, cùng bà trò chuyện.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Vâng, cháu sẽ qua.
Hoshino Rina bỗng cảm nhận rõ một chút căng thẳng len lỏi trong không gian. Cô ngước nhìn Sano Manjiro, rồi khẽ quay sang bà ngoại.
Hoshino Rina
Hoshino Rina
Được rồi, con có vài chuyện muốn hỏi anh ấy. Bà không cho con cũng cướp.
Nói rồi cô kéo anh ra bên ngoài quán.
Sano Manjiro liếc nhìn cô, thoáng ngập ngừng, nhưng rồi cũng theo chân cô ra hiên nhà. Kyoto những ngày đầu đông vương chút hơi lạnh, hương hoa sơn trà lẩn khuất trong không khí. Cô đặt lên bậc gỗ một chồng tranh cũ, những bức vẽ phảng phất nét mơ màng của thành phố này—những con hẻm nhỏ vắng lặng, mái đền phủ rêu xanh, dòng người lướt qua nhau trong sắc áo trầm mặc.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Cô vẽ tất cả những thứ này sao?
Anh hỏi, mắt chăm chú vào từng nét cọ, tựa như đọc một câu chuyện chỉ mình cô kể.
Hoshino Rina
Hoshino Rina
Đúng vậy, là tôi vẽ. Còn anh thì sao, trong đó đã có những gì rồi? [ nhìn về chiếc máy ảnh cũ của y ]
Sano Manjiro
Sano Manjiro
[ khẽ cười ] đợi một ngày nào đó tôi sẽ bật mí cho cô. Và cũng muốn dành lời khen cho cô, nhưng bức tranh này rất đẹp.
Hoshino Rina
Hoshino Rina
[ ngồi xuống bậc hiên, chầm chậm sắp lại xấp tranh ] ngoài vẽ ra, tôi còn thích thư tay nữa.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
[ khẽ nhướng máy ] viết và đọc?
Hoshino Rina
Hoshino Rina
Ừ. Tôi luôn nghĩ rằng chữ viết tay có thể lưu giữ một phần tâm tình của người viết. Một bức thư, dù ngắn dù dài, đều có thể mang theo cảm xúc của người gửi. Cảm giác đó… chân thực hơn so với những gì chúng ta có thể nói ra.
Anh không đáp, chỉ lặng lẽ quan sát cô. Hoshino Rina cúi đầu lật nhẹ một góc tranh, ngón tay miết theo mép giấy, như thể đang miết qua một ký ức xa xôi nào đó. Sano Manjiro bỗng nhận ra, cô gái này không chỉ lưu giữ Kyoto trong những nét vẽ mà còn lưu giữ những điều quan trọng trong từng con chữ. Nhưng cũng như anh, có lẽ cô cũng không dễ dàng để ai khác bước vào thế giới của chính cô. Gió đông thổi nhẹ qua hiên nhà, cuốn theo một cánh hoa sơn trà vừa rơi xuống thềm gỗ.
Sano Manjiro luôn dõi theo cô, ánh mắt pha lẫn giữa tò mò và một nỗi băn khoăn khó gọi tên. Cuối cùng, anh khẽ cất giọng, trầm thấp như tiếng gió lướt qua mái ngói.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
Cô luôn trân trọng những con chữ như thế sao?
Rina không ngước nhìn anh, chỉ dừng lại một chút trước khi đáp, giọng cô tựa hồ vọng về từ một miền ký ức xa xăm.
Hoshino Rina
Hoshino Rina
Chúng không chỉ là những nét mực. Chúng là dấu vết của một người, của thời đại, của những gì đáng lẽ không nên bị lãng quên.
Một thoáng im lặng trôi qua, chỉ có tiếng gió nhè nhẹ len vào hiên nhà, lay động cánh hoa sơn trà vừa rơi xuống nền gỗ. Sano Manjiro nhìn cô, chợt nhận ra có những người dành cả đời để lưu giữ ký ức trong tranh vẽ, trong chữ viết - và có lẽ, trong cả những khoảng lặng chẳng ai hay.
Sano Manjiro
Sano Manjiro
[ ngồi lại gần y hơn ] nếu một ngày nào đó, cô không còn viết nữa thì sao?
Hoshino Rina
Hoshino Rina
[ ngước lên nhìn y, thoáng cười nhạt ] vậy thì tôi sẽ kể. Kể cho đến khi những điều ấy không còn bị lãng quên.
Anh lặng đi. Lời nói ấy, không hiểu sao, lại mang theo một thứ gì đó khiến lòng anh rung động. Một nỗi buồn rất nhẹ, rất mơ hồ, nhưng cũng rất đẹp.
Hot

Comments

Lia🎴

Lia🎴

tác giả học văn ạ , viết chuyện hay quá😭

2025-03-12

1

𝑹𝒊𝒏𝒏𝒆 ~♫

𝑹𝒊𝒏𝒏𝒆 ~♫

hóng chap mới của tg quá đi😊

2025-03-12

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play