[BH] Tựa Gió Xuân, Tựa Mưa Thu
1
Tiếng cười nói rộn ràng của mọi người trong căn nhà to lớn của ông Trần Văn Nghĩa, hôm nay là sinh nhật 8 tuổi của cháu gái của ông tên Thảo Nguyên. Đứa cháu mà ông cưng chiều nhất nhà.
Ngay từ khi mới sinh ra, ông đã dành tình thương cho Thảo Nguyên, đến cả tên con bé cũng là do ông đặt, ông luôn chăm sóc ân cần dạy bảo đứa cháu của mình khi còn bé
Do một phần nuông chiều nên bây giờ con bé có phần nghịch ngợm bướng bỉnh, nhưng nói cho cùng Thảo Nguyên vẫn nghe lời và lễ phép.
Hiện tại ở nhà ông mọi thứ xung quanh bây giờ được trang trí rất đẹp mắt, bong bóng đủ màu sắc và những hộp quà được trang trí lên nhau, trên thềm nhà Thảo Nguyên chơi đùa nghịch ngợm cùng Hoài Thu và Nhật Nam.
Cả hai đứa nó đều chơi với cô từ bé nên đã rất thân, khi chơi chung với Hoài Thu và Nhật Nam, Thảo Nguyên luôn là người nghịch phá ngang ngược nhất, nhiều khi trên lớp Thảo Nguyên nghịch đến mức cô giáo phạt đứng ngoài cửa mấy tiếng đồng hồ. Khi ấy con bé khóc rống lên khi kể với bố mẹ, cả hai chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
Cả ba xúm lại chơi đuổi bắt, Thảo Nguyên là người năng động nên con bé chạy chả ngó ngàng gì hết, cả hai đứa bạn nó chạy cũng chả theo kịp.
Còn về phần người lớn thì cùng nhau nói chuyện và làm đồ ăn từ xa, một người phụ nữ đi tới không ai khác là Hồng Mẫu Đơn.
Hồng Mẫu Đơn (bà Trần)
Nè ba đứa chơi cẩn thận, đừng chạy nhanh quá không khéo té bây giờ //nói với 3 đứa nhỏ//
Trần Ngọc Thảo Nguyên(cô)
Con biết rồi, mẹ hỏng có cần lo // nghe mẹ nói nó liền trả lời đôi môi chúm chím cười, giọng điệu vừa tự tin vừa tinh nghịch//
Nhưng lời mẹ nói cũng chỉ có chuẩn. Vừa dứt câu Thảo Nguyên lại hụt chân ngay bật thềm liền ngã nhào xuống đầu đập xuống đất lăn ra, bà thấy Thảo Nguyên ngã liền lo lắng chưa kịp chạy đến.
Có một cô gái vốn từ xa đã đứng nhìn chằm chằm Thảo Nguyên khi con bé vừa ngã liền nhanh chân đi tới, nàng ấy khụy một chân xuống đỡ Thảo Nguyên đứng dậy.
Gương mặt Thảo Nguyên lúc này dính bụi còn đỏ lên, nước mắt tèm nhem tiếng khóc của Thảo Nguyên vang ầm lên, vết thương trên đầu chỉ xước nhẹ. Nàng ấy đỡ Thảo Nguyên sau đó phủi bụi trên người con bé, đưa tay vào áo hoodie lấy chiếc khăn lau đi vết máu rỉ trên trán Thảo Nguyên.
Thảo Nguyên nhìn chị gái trước mặt, nó nín khóc đôi mặt long lanh mở to miệng nó há hốc quên cả cơn đau.
Trần Ngọc Thảo Nguyên(cô)
- Chị gái đẹp quá, chị..chị gái là thiên thần ạ? //chu chu môi cà lăm nói//
Mọi người nghe Thảo Nguyên nói vậy người thì mở to mắt bất ngờ, người thì bụm miệng không nhịn được cười vì sự lật mặt của nó.
Nàng chỉ im lặng không nói gì, nghe cô bé trước mặt mình nói như vậy khóe môi cô khẽ cong lên.
Phạm Ngọc An(nàng)
Em nghĩ thiên thần có thật sao, bé con? // nhẹ nhàng nói, tay xoa má nó//
Trần Ngọc Thảo Nguyên(cô)
Có ạ, chị là thiên thần, Thảo Nguyên muốn lấy chị làm vợ //chỉ tay về nàng mà nói//
Nàng nghe nó nói, chỉ bật cười nhẹ, liền ghé sát tai nó.
Phạm Ngọc An(nàng)
Vậy lớn nhanh đi nhé, chị chờ. //thì thầm//
Cô gái ấy nói xong, đứng dậy xoay người lại. Một âm thanh vang lên là giọng nói của Phạm Quốc Thành
Phạm Quốc Khánh(Ba nàng)
Chào mọi người, lâu quá không gặp em rồi Nhật.
Một giọng người phụ nữ khác cũng vang lên.
Nguyễn Thuý Diễm(mẹ nàng)
Nhật khoẻ không em, còn quý cô đây bao năm không gặp vẫn trẻ nhỉ hahh
Người phụ nữ đến chỗ Hồng Mẫu Đơn đó là Nguyễn Thúy Diễm vợ của ông Phạm Quốc Khánh. Họ đến để mừng sinh nhật cho Thảo Nguyên.
Trần Đỗ Gia Nhật(Ông Trần)
ayza khoẻ chứ anh chị, à anh Khánh lâuu quá không gặp nào làm vài ly với em. //mỉm cười nói với ba nàng//
Hai người đàn ông kia vô nhà nói chuyện với nhau. Mẫu Đơn nhìn rồi quay lại nói chuyện với Thúy Diễm.
Hồng Mẫu Đơn (bà Trần)
Haizz, cũng vẫn ổn thôi. Mà con bé kia là con gái cậu sao? // nhìn về phía nàng hỏi//
Nguyễn Thuý Diễm(mẹ nàng)
Ừm đúng vậy, đó là con gái út của mình. Tên Phạm Ngọc An/gật đầu//
Thúy Diễm giới thiệu Ngọc An cho mọi người, Thảo Nguyên đứng im thin thít lắng nghe liền cuối đầu.
Trần Ngọc Thảo Nguyên(cô)
Phạm Ngọc An..//thì thầm tên nàng//
Nàng chào hỏi mọi người đưa mắt liếc nhìn Thảo Nguyên, nàng chợt nghe tiếng thì thầm của nó cứ lẩm bẩm tên mình, môi nàng khẽ cong lên rồi lại tắt ngúm.
Trần Ngọc Thảo Nguyên(cô)
Nhất định sau này mình phải lấy chị ấy làm vợ. // quyết tâm nói với chính mình//
Sau khi giới thiệu Ngọc An, mẹ nàng cũng giới thiệu Ngọc Nhi là chị gái của nàng. Nói chuyện làm quen một hồi mọi người vào trong nhà chuẩn bị nhập tiệc.
Nàng vốn là người lanhh lùng ít cười ghét bị ai chạm vào người, khi ngồi trên ghế sofa nghỉ vì đầu có chút đau.
Mã Kỳ cũng là một người bạn rất thân với Thảo Nguyên.
Mã Kỳ thấy Ngọc An, nó vừa nhìn đã thích nàng. Đứng đó nhìn nó không ngờ lại có một người xinh đẹp như thế.
Thục Mã Kỳ
Chị ơi chị tên gì thế ạ, hình như lần đầu chị đến đây đúng không ạ? //chạy đến nắm tay nàng//
Phạm Ngọc An(nàng)
ừm //giọng nói lạnh nhạt, nàng nhíu mày rút tay khỏi tay Mã Kỳ//
Mã Kỳ thấy vậy có chút sợ vì ánh mắt nàng lạnh lẽo, Thảo Nguyên từ ngoài đi vô nhà thấy Ngọc An liền hí hửng chạy đến.
Trần Ngọc Thảo Nguyên(cô)
Chị Ngọc An // ôm nàng//
Phạm Ngọc An(nàng)
Ah-.. //đơ người vì cái ôm của nó//
Comments
ThaiiAnn
mê gái từ nhỏ ha chài
2025-03-15
0