Chương 6 [H+]

Phương Tuấn vừa tắm xong, mái tóc còn ướt đẫm. Từng giọt nước rơi xuống gương mặt tuấn tú, đôi mắt sắt bén như dao mổ lợn hướng về phía con người đang say giấc trên giường.
Hắn không mặc đồ, từ trên xuống dưới chỉ quấn một chiếc khăn ngang hông để che chắn hạ thân.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Thầy ơi. *thì thầm bên tai anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ưm... *xoay người*
Áo thun xộc xệch, phần eo thon gọn của Tiến Hoàng lấp ló dưới ánh đèn mờ ảo. Khung cảnh tuyệt đẹp hệt như tranh vẽ, nhưng dưới ánh trăng kia, khung cảnh này lại như đang trong một giấc mộng giả tưởng.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Tôi yêu thầy chết mất. *vùi đầu vào hõm cổ anh*
Mùi hương mắm tôm thoang thoảng nơi đầu mũi. Không phải thứ gì khác, mùi hương ấy phát ra từ cơ thể anh. Nhàn nhạt nhưng lại nồng nàn, hơi khắm mùi mắm khiến hắn mê đắm.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Giá mà thầy cũng yêu tôi thì tốt biết bao...
Bàn tay hắn luồn vào lớp áo anh, nhẹ nhàng di chuyển ngón tay xoa xoa đầu ɴhũ.
_____
Thứ gì đó mềm mại, ướt át đang chơi đùa Iỗ ɦuyệt anh. Tiến Hoàng mơ màng mở mắt, nhìn rõ được mọi thứ anh liền không khỏi hốt hoảng.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
C-cậu làm gì vậy!? *vùng vẫy*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Yên nào. *ghì chân anh*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Tôi đang nới lỏng cho thầy.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Không cần, mau dừng lại đi!
Hắn vờ như không nghe, tiếp tục vùi đầu vào ɱông anh Iiếm Iáp cửa ɦuyệt.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ưm... ư... không muốn... *đẩy đầu hắn ra*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Sao thầy cứ phải làm loại lên thế? *tóm lấy tay anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Tài cậu cứ Iiếm chỗ đó nên... *ngượng ngùng*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Nên thế nào? *mút ngón tay anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Thôi đi. *rụt tay lại*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Không muốn tôi Iiếm nữa cũng được thôi.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Thầy tự nới lỏng đi.
Hắn buông chân anh ra, cầm lấy cổ tay anh dẫn dắt chạm xuống huyệt động ướt đẫm nước bọt thúi quắc.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Sao tôi phải làm thế chứ? *cau mày*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Vậy là thầy muốn tôi Iiếm cho thầy à?
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ngậm mồm vào đi, đồ biến thái!
Anh trừng mắt giận dữ, ánh mắt đỏ ngầu. Nhưng rồi cũng phải chịu thua mà nghe theo lời hắn.
Ngón tay được nhét vào Iỗ ɦuyệt, thọc ra thọc vào một cách vô cùng chậm rãi.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Thầy cứ như thế thì đến bao giờ tôi mới đút vào được?
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Làm sao tôi biết chứ? *mím môi*
Phương Tuấn lật xấp người Tiến Hoàng lại, hắn dùng tay banh ɱông anh ra nhét gậy tɦịt cươɴg cứɴg vào, không hề báo trước một phát đâɱ lút cán.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ah... ức! *run rẩy*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Đau- hức.. đau quá...
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Tch- thả lỏng ra! *tét mạnh vào ɱông anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Hức... tôi đau... *nức nở*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Thầy định siết đứt cặc tôi à? *nắm tóc anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ưm... hức... khoan hẳn động...
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Không nghe lời thì người thiệt chỉ có thầy thôi.
Hắn buông tóc anh ra, di chuyển xuống eo anh siết chặt. Vẻ ôn nhu dịu dàng của hắn thường ngày, lúc này như chưa từng tồn tại.
Mặc cho anh đau đớn, vách thịt không chịu được kích thước quá cỡ mà rách ra. Hắn vẫn không ngừng đưa đẩy hông, ra sức đâɱ tɦúc dồn dập vào Iỗ ɦuyệt đáng thương.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Dừng... ah.. dừng lại... hức...
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Ha... sướng chết đi được. *thở dốc*
Hắn áp mặt sát xuống tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của anh, nhẹ nhàng hôn lên. Khác hẳn với những cú tɦúc mạnh bạo.
Bàn tay hắn từ dưới eo di chuyển lên cổ anh, hơi thở ấm nóng thổi phèo phèo bên tai khiến anh không khỏi rùng mình.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Chậm chút... ư- ưm... *gục mặt xuống giường*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Tôi yêu thầy.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Yêu cả mùi hương nồng nàn trên cơ thể thầy. *hôn xuống vai anh*
Dần dần, những vết hôn rải rác từ vai lên đến cổ. Để lại những dấu vết ái muội, đỏ thẩm đẹp đẽ.
Hắn sờ lên những vết tích do bản thân tạo ra, không khỏi tự hào. Tuyệt đẹp làm sao, hệt như vẽ những bông hồng ảo thuật lên trang giấy trắng mịn.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ah... ức... tôi mệt... *siết chặt ga giường*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Ngoan, một chút nữa. *vuốt dọc lưng anh*
Những đợt ra vào như chạy nước rút, tính khí to lớn như muốn xuyên thủng huyệt bích nhỏ bé.
Hắn gầm một tiếng nhỏ, phóng thích hết đống tinɦ dịcɦ nóng hổi vào bên trong anh. Cảm thấy chưa đủ, hắn lại nhấp hông thêm vài cái.
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Đừng... hức... bên dưới trướng quá...
Cơ thể anh giật nhẹ, muốn đẩy thứ chất lỏng đặc sệt bên trong ra nhưng lại bị gậy tɦịt hắn chặn lại.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Nếu thầy có tử cung ở chỗ này thì sao nhỉ? *sờ bụng dưới anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Cậu điên à?
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Tôi đùa thôi mà. *cười*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Rút ra đi.
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Một hiệp nữa. *lật người anh lại*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Không muốn!
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Tôi không làm nữa! *quơ quào loạn xạ*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Thầy không có quyền từ chối đâu. *cắn mạnh vào cổ anh*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Ức- đau... *cố đẩy hắn ra*
Trịnh Trần Phương Tuấn
Trịnh Trần Phương Tuấn
Thầy còn dám đẩy nữa tôi sẽ chơi thầy đến chết đấy. *gằn giọng*
Đặng Tiến Hoàng
Đặng Tiến Hoàng
Quá đáng... hức... *thút thít*
Hares
Hares
Không biết các mom đọc có ngại không...
Hares
Hares
Chứ Réc ngại quá 👨‍❤️‍💋‍👨
Hot

Comments

Cưng anh cú 🦉

Cưng anh cú 🦉

rửa đít chưa mà liếm

2025-03-28

46

2%

2%

lần đầu đọc kh có cảm giác nung...

2025-03-26

76

Wordsmith

Wordsmith

Bạn viết hay thật đấy! Tui đọc xong mà cứ ngẩn ngơ, không biết là do văn hay hay do chưa kịp hiểu hết tầng tầng lớp lớp ý nghĩa sâu xa trong đó. Kiểu như, có những câu chữ mà tui đọc hoài vẫn thấy mới lạ, vì tôi chưa từng nghĩ có ai lại viết như thế! Cách bạn chọn từ ngữ đúng là rất độc đá, không giống ai, mà có lẽ cũng không ai dám giống. Mạch truyện của bạn cuốn hút theo một cách rất riêng – nghĩa là nếu không chú ý thì tui có thể bị cuốn đi luôn, rồi lạc mất, không biết mình đang ở đâu trong câu chuyện nữa. Nhưng đó chính là sự sáng tạo đúng không bạn ơi. Còn nữa, tôi thực sự nể phục cách bạn viết cảnh giường chiếu. Nó đột ngột, bất ngờ và để lại dấu ấn sâu sắc, tui vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa nhưng lại không dám hỏi. Tôi nghĩ có lẽ tại trình độ tớ chưa đủ cao để cảm nhận cảnh giường chiếu, chứ không phải do anh j97 làm cảnh giường chiếu viết hơi quá tầm hiểu biết của người đọc đâu!

2025-03-26

33

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play