(BL) Bé Cưng Ốm Yếu Không Muốn Làm Thế Thân
Chương 2. Chết đi
Chương 2. "Có một nỗi đau không thể nói thành lời"
Nguyễn Gia Lâm bước xuống cầu thang, căn nhà rộng lớn nhưng lại phủ một màu tăm tối và lạnh lẽo
Giữa căn phòng vươn vãi chai rượu đã cạn sạch, ở trên bàn gỗ dài có một người phụ nữ đang gối đầu trên tay và ngủ ở đó
Nguyễn Gia Lâm
Mẹ /lay nhẹ/
Người phụ nữ đang ngủ say bị làm cho tỉnh giấc, mùi rượu nồng nặc xung quanh bà ta. Mẹ Gia Lâm khẽ cau mày, rồi hất mạnh cánh tay cậu ra
Mẹ Gia Lâm
Ức...tránh ra! Đừng chạm bàn tay dơ bẩn của mày vào người tao
Mẹ Gia Lâm
Cả mày và thằng khốn đó...chỉ là thứ đáng chết /phỉ nhổ/
Gương mặt say rượu kèm theo tiếng mắng chửi, dường như đã trở thành chuyện quá đỗi bình thường
Nguyễn Gia Lâm nhìn lướt qua ông, sau đó nhàn nhạt dọn dẹp chai rượu trên bàn
Bố Gia Lâm
Con không thể ngăn mẹ uống rượu sao? /khó chịu/
Nguyễn Gia Lâm
Bà ấy muốn uống, con cũng không cản được
Bố Gia Lâm
Bệnh tình đã nghiêm trọng rồi
Bố Gia Lâm
Nếu cứ để mẹ con uống mãi sẽ càng nặng nề hơn
Mẹ Gia Lâm
/cười lớn/ Haha chết đi...để tôi chết
Bố Gia Lâm
/kéo tay bà/ Mau lên phòng ngủ đi, em đừng có suốt ngày quậy phá nữa
Mẹ Gia Lâm
/vùng vẫy/ Tôi không...haha các người đều là loại súc sinh
Mẹ Gia Lâm
Ông chỉ là tên khốn, có quyền gì sai khiến tôi!!!
Mẹ Gia Lâm
/đau đớn/ Hic...
Bố Gia Lâm
/ôm lấy bà ta/ Sao em không nghe lời anh hả? Anh chỉ muốn tốt cho em thôi
Nguyễn Gia Lâm đứng ở một bên dọn dẹp đĩa thức ăn, vẻ mặt cũng chẳng quan tâm nhiều
Nguyễn Gia Lâm
Ah //bị miếng thủy tinh đâm vào tay//
Nguyễn Gia Lâm
"Lại thế nữa rồi"
Nguyễn Gia Lâm
//nhìn máu trên tay//
Nguyễn Gia Lâm
"Lần nào cũng xui xẻo"
Mẹ Gia Lâm
Tôi không muốn....anh làm ơn...tha cho tôi đi
Bố Gia Lâm
Tha cái gì cơ? Không phải anh đang đối xử rất tốt với em sao
Bố Gia Lâm
Anh cho em nhà, cho em ăn, quần áo mỹ phẩm không thiếu một thứ, thậm chí còn cho em một đứa con trai
Bố Gia Lâm
Em rốt cuộc còn muốn cái gì nữa?
Mẹ Gia Lâm
...Hic..hic tôi không muốn//lắc đầu//
Nguyễn Gia Lâm
//nhìn họ//
Nguyễn Gia Lâm
"Phải, mình là con trai của họ mà"
Đứa con bị ép buộc mà thành
Mẹ cậu năm 18 tuổi bị chính bố cậu cưỡng bức, sau đó gia đình hai bên phải kết thành thông gia. Cuối cùng sinh ra cậu
Nhưng mẹ không yêu bố, một chút cũng không
Từ sau khi bà sinh cậu ra, mỗi ngày đều giống như địa ngục, chỉ biết khóc than và làm đau bản thân mình
Bố cậu không cho phép điều đó xảy ra, ông ấy giam cầm bà trong nhà, một bước cũng không cho bà ra khỏi ngưỡng cửa
Lúc nhỏ Nguyễn Gia Lâm thương mẹ, có nhiều lần cậu cố lén lút dẫn mẹ ra bên ngoài để chơi, nhưng không may bị bố phát hiện, mẹ bị đánh, còn cậu cũng bị phạt nặng
Từ đó, có vẻ như mẹ hận cậu vô cùng
Bố nói rằng bố làm thế chỉ vì bố quá yêu mẹ, sợ mẹ bị cướp đi mất
Nhưng tình yêu của bố có lẽ không được viết bằng chữ yêu, mà chỉ đơn giản là muốn giam giữ một món đồ chơi. Giống như con nít vậy, không muốn cho ai mượn, cũng chẳng muốn ai có được
Nghe chuyện tình của bọn họ cứ giống như một câu chuyện cổ xưa, nhưng không phải là cổ tích hoàng tử với công chúa
Và rồi, ông ấy ngoại tình, mẹ phát hiện được. Cứ ngỡ là ông ấy hết tình cảm, bà liền van xin ông buông tha cho mình
Nhưng lúc đó, ông chỉ lạnh lùng nói
Bố Gia Lâm
Ngoại tình không phải lỗi do anh, người có lỗi là em kia mà
Bố Gia Lâm
Em không đem được cho anh tình yêu, cái anh khao khát cũng chỉ có thế
Bố Gia Lâm
Em có hiểu được không?
Bố Gia Lâm
Nhưng...anh chỉ yêu mỗi em, những người khác đều là kẻ qua đường
Mẹ Gia Lâm
//khóc lóc thảm thiết//
Mẹ Gia Lâm
Đừng...đừng nói nữa
Mẹ Gia Lâm
Tôi không thể chịu nổi nữa....hức hức...tôi xin anh //quỳ xuống//
Mẹ nhìn về phía cậu, đôi mắt bà sâu thẳm chẳng có nỗi một tia sáng. Bà nhìn cậu như thể, chính cậu mới là chiếc chìa khoá hoặc một cái ổ khoá, nhốt bà vào trong hố sâu của sự tuyệt vọng không lối thoát này
Mẹ Gia Lâm
Ức...đều là tại mày!! Tất cả là tại mày
Mẹ Gia Lâm
Nếu không có mày...tao đã không phải cực khổ như thế này
Nguyễn Gia Lâm
"Mẹ lại nói như thế rồi kìa" //nhìn bà//
Lúc nhỏ cũng vậy, bà vừa nói câu này vừa bóp lấy cổ cậu
Bây giờ cũng vậy, bà vừa nói câu này, vừa hướng chai bia về phía cậu
Bố Gia Lâm
EM ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ!?
Mẹ Gia Lâm
Haha...tao phải giết nó... phải giết hết chúng mày
Mẹ Gia Lâm
//liên tục đâm//
Bố Gia Lâm
Em điên rồi! Đó là con trai chúng ta đó
Mẹ Gia Lâm
//ngã ra sau// Haha...//bật cười rồi khóc lớn//
Nguyễn Gia Lâm
"Ức...đau quá"
Bố Gia Lâm
NGUYỄN GIA LÂM!!
Cậu không oán trách mẹ, cũng không hiểu nổi bố
Nếu cậu sinh ra chỉ là nỗi đau của họ, thôi thì cứ để cậu chết đi vậy
Ít nhất mẹ cũng sẽ không đau đớn nữa, ít nhất cậu cũng thể hiểu được bố
Comments
Hao Hao
what the f***, vl nói như ông cảm giác thấy tởm vô cùng
2025-04-14
5
Hè
Hu hu, thương ẻm quá
2025-04-13
4
mây nhỏ
:)))
2025-04-17
0