Mùa hè năm nay vẫn nóng như mọi năm, nhưng trong lòng Trương Chân Nguyên còn nóng hơn cả thời tiết ngoài kia. Cậu ngồi co chân trên sofa, ánh mắt hờ hững nhìn vào chiếc điện thoại, ngón tay không ngừng lướt lên xuống qua màn hình tin nhắn.
Tin nhắn cuối cùng từ anh gửi đến chỉ vỏn vẹn một câu: "Anh về muộn, đừng đợi."
Nhưng người về muộn không phải chỉ là một mình anh, mà còn có một cô gái lạ mặt dìu anh vào nhà.
Khi vừa nghe tiếng cửa mở, em đã bật dậy, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà trái tim em như có ai đó bóp nghẹt. Anh – Hạo Tường, người yêu hai năm của cậu – đang trong trạng thái say khướt, một cô gái lạ mặt khoác tay anh, nở nụ cười nhẹ khi thấy cậu.
Tố Uyên
Anh ta uống khá nhiều, tôi chỉ tiện đường đưa về thôi
Cô gái lên tiếng, giọng điệu không có gì ám muội, nhưng cũng không khiến em dễ chịu hơn được chút nào.
Trương Chân Nguyên
Cảm ơn cô, để tôi lo phần còn lại
Giọng em lạnh lùng, tay vươn ra đỡ lấy Hạo Tường khỏi cô ta.
Cô gái nhún vai rồi rời đi, để lại trong căn phòng sự im lặng nặng nề.
Em đỡ anh ngồi xuống ghế, nhìn khuôn mặt anh đỏ ửng vì rượu, mùi cồn lẫn chút nước hoa phảng phất khiến em càng thêm tức giận.
Trương Chân Nguyên
Anh nói anh về muộn, nhưng không nói sẽ về cùng một cô gái khác
Giọng em có chút run run, không biết vì tức hay vì kìm nén điều gì đó.
Hạo Tường nhắm mắt, bàn tay vươn ra định kéo em ngồi xuống bên cạnh mình nhưng em lập tức né tránh.
Nghiêm Hạo Tường
Em nghĩ gì vậy? Anh uống say quá, cô ấy chỉ tiện đường đưa anh về. Em ghen à?
Trương Chân Nguyên
Anh nghĩ em không có quyền ghen sao? Anh có biết cảm giác chờ một người suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng nhận lại là cảnh tượng này không?
Em nói xong, lập tức quay lưng bước nhanh về phòng ngủ, đóng cửa cái rầm. Nhưng chưa đầy mười giây sau, cánh cửa lại bị mở ra. Hạo Tường loạng choạng bước vào, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết.
Nghiêm Hạo Tường
Em giận thật rồi à?
Trương Chân Nguyên
Anh ra ngoài đi.
Anh thở dài, rồi bất ngờ ôm chầm lấy em từ phía sau. Hơi thở mang chút mùi rượu phả vào cổ em, nhưng em không né tránh nữa. Anh siết chặt tay hơn, thì thầm bên tai:
Nghiêm Hạo Tường
Anh xin lỗi, là anh sai. Anh không nên uống nhiều như vậy, cũng không nên để em phải lo lắng.
Em không trả lời, chỉ hừ nhẹ một tiếng. Thấy thế, anh xoay người cậu lại, nhẹ nhàng hôn lên trán.
Nghiêm Hạo Tường
Đừng giận nữa nhé? Anh hứa từ giờ sẽ cẩn thận hơn, không uống nhiều nữa, và chắc chắn sẽ không để bất kỳ cô gái nào dìu anh về ngoài em.
Em im lặng một lúc lâu, cuối cùng cũng hậm hực đáp:
Trương Chân Nguyên
Lần sau mà còn như vậy, anh ngủ sofa một tháng luôn đi.
Anh bật cười, kéo em vào lòng, vùi mặt vào tóc cậu, thì thầm:
Nghiêm Hạo Tường
Anh biết rồi, biết rồi mà. Bây giờ, cho anh ôm em một lát, được không?
Em khẽ thở dài, nhưng cũng không hất tay anh ra nữa. Cuối cùng, trong cái đêm oi bức ấy, hai người lại ôm nhau thật chặt, như chưa từng có trận cãi vã nào xảy ra.
Comments
Dương Hàn Phong
cô đơn mà cần dìm ck mik z hok
2025-05-24
1
Bồ nhí Lý Phi
Ê t tưởng NHT sẽ nổi nóng chớ
2025-04-11
2