Ở Ssangmun , tiếng trẻ con cãi nhau là nhạc nền của khu phố .Nhưng sáng hôm đó có thứ còn ồn ào hơn : Tiếng ông Kim là mắng khi phát hiện Jung Bong lén giấu mì tôm dưới gối
Kim Jung-Kyung
Cái thằng này ! Mì tôm là để cứu đói chứ ko phải ..... để ngủ chung !!!
Kim Jung-Bong
Ba ơi ! con đang thử phương pháp mới , ngủ với mì giúp não thư giãn !
Jung Bong cố cãi , tóc rối bù Như tổ chim
Kim Jung-Kyung
/ Định phang chiếc dép /
Ra Mi-Ran
/ Từ bếp đi vào / Ông mà dám đánh nó , tối nay ra hiên ngủ !
Kim Jung-Kyung
/ Buông dép xuống / Anh không đánh ! Anh chỉ đang .... Dạy bảo.Dạy con như dạy lính ! Em biết mà
Bong Cha đứng sau cánh cửa phòng bụm miệng cười. Cô không biết khi nào mình đã thấy những tiếng đánh nhau lại dễ thương đến vậy
_____________
Chiều đó, tụi nhỏ tụ tập ở tiệm tạp hóa bà Yoon. Cửa hàng bé tí mà là “trung tâm vũ trụ” của cả khu.
Sung Doek-Sun
Ê ! Tụi mày biết chưa ? Sắp có buổi biểu diễn nhạc kịch ở nhà văn hoá quận ! / phấn khích /
Sung Doek-Sun
Người ta đang tìm diễn viên quần chúng đấy !
Kim Jung-Hwan
Tham gia làm gì ? Mày định hát à ?
Kim Jung-Hwan
/ Mặt nhăn như mới uống thuốc bổ gan /
Sung Doek-Sun
Không hát thì làm cây cũng được! Tao thích ánh đèn sân khấu !
Dong Ryong nhai snack rộp rộp, mắt liếc sang Bong Cha
Ryu Dong-Ryong
Ê Bong , mày thử vai đi . Mày mà đóng vai nữ chính là hợp lắm
Kim Bong-Cha
Gì? Tao mà lên sân khấu chắc khán giả về hết ! / Phì cười /
Ryu Dong-Ryong
Không sao , tao sẽ là người ở lại
Dong Ryong nói tỉnh queo, rồi… búng trán cô một cái.
_______________
Tối về, khi cả nhà Kim đang ngồi xem tivi, ông Kim bất ngờ quay sang Bong Cha.
Kim Jung-Kyung
Này con gái , ba nghe nói con đang định đi đóng kịch hả ?
Kim Bong-Cha
Dạ , không đâu ba . Con chỉ nghe tụi nó nói chơi thôi.. / Ngập ngừng /
Kim Jung-Kyung
Đi đi ! Đừng ngại ! Hồi xưa ba từng suýt nữa được vào đoàn cải lương quân đội đó!
Kim Jung-Hwan
Vậy sao ba không vào ?
Kim Jung-Kyung
Vì hát dở quá , bị đuổi !
Ông Kim nói mà không chút xấu hổ.
tổng hợp
Cả nhà : Bật cười
_____________
>Có những ngày , tôi không nhớ rõ mình đã học gì ở trường
Nhưng tôi nhớ rõ tiếng cười trong căn nhà nhỏ , nhớ bàn tay ông ba vụng về gắp trứng rán vào chén tôi , và nhớ ánh mắt tinh nghịch của người con trai hay giả ngốc , nhưng lại hiểu rõ tôi hơn bất cứ ai
Comments