Chương 3 - Lần đầu bước ra ánh sáng

Ngày thử vai ở nhà văn hóa, trời Ssangmun bất ngờ nắng đẹp như trong phim điện ảnh Hồng Kông.
Bong Cha đứng trước gương, nhìn cái áo sơ mi trắng được bà Kim cẩn thận ủi phẳng. Tay cô run nhẹ, không phải vì sợ… mà vì không quen được trở thành trung tâm.
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
" Mình cảm thấy lo lắng quá ,liệu có ổn không? "
Kim Jung-Kyung
Kim Jung-Kyung
Bong Cha, nhanh lên con ! ba chở bằng xe đạp nè!
Tiếng ông Kim vang lên từ ngoài ngõ.
Ra Mi-Ran
Ra Mi-Ran
Trời đất ơi , ông chở con bé bằng xe đạp ko sợ rối tóc nó hả ! / Quát /
Kim Jung-Kyung
Kim Jung-Kyung
Yên tâm ! Anh có đem theo dây thun cột tóc
____________________
Trên đường đến nhà văn hóa, ông Kim vừa đạp xe vừa ngân nga bài "Hymn of Joy", khiến mấy bà trong chợ vừa đi vừa ngoái nhìn.
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Ba ơi , ba nhỏ tiếng lại đi..../ Rụt rè nói /
Kim Jung-Kyung
Kim Jung-Kyung
Sao phải nhỏ ? Hôm nay là ngày vinh quang của con gái ba ! Cả Ssangmun này phải biết con Kim Bong Cha nhà mình sắp thành ngôi sao !
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Con ko phải họ Kim mà Ba / Cười/
Kim Jung-Kyung
Kim Jung-Kyung
Ờ thì.... không họ Kim nhưng là người của nhà Kim !
______________
Tại nhà văn hóa, rất đông học sinh tụ tập. Một vài người đứng đọc thoại, có người hát, có người múa. Bong Cha ngồi chờ đến lượt, lòng cứ đánh trống dồn dập.
Bỗng phía sau vang lên giọng quen thuộc:
Ryu Dong-Ryong
Ryu Dong-Ryong
Ê ! Tao tới cổ vũ nè
Là Dong Ryong. Cậu đứng đó, tay đút túi áo, miệng nhai kẹo, mắt cười híp lại.
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Đi một mình à ? / hỏi nhỏ /
Ryu Dong-Ryong
Ryu Dong-Ryong
Không ! Dẫn cả đội luôn
Quay ra sau, Bong Cha thấy Duk Sun, Sun Woo, Jung Hwan, thậm chí cả ông Kim (đang… ôm bịch bỏng ngô) cũng có mặt.
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Trời ơi ! Ba vô đây làm gì ? / Hoảng /
Kim Jung-Kyung
Kim Jung-Kyung
ủng hộ tinh thần ! Mà ở đây cũng có máy lạnh
_____________
Khi đến lượt mình bước lên sân khấu, chân Bong Cha như không nghe theo lời. Nhưng nhìn xuống hàng ghế bên dưới – nơi cả gia đình và bạn bè đang vẫy tay cổ vũ (ông Kim còn lén giơ tấm bảng “Bong Cha cố lên” viết bằng… mực tàu), cô mỉm cười.
Cô cất tiếng đọc đoạn thoại, giọng lúc đầu run, rồi dần dần chắc lại – vì phía sau lưng cô có cả một thế giới đang âm thầm đẩy cô tiến lên.
_________________
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Haizz con rớt rồi / Buồn rầu /
Kim Jung-Kyung
Kim Jung-Kyung
Chả sao cả ! là do họ không biết thưởng thức thôi
Sung Doek-Sun
Sung Doek-Sun
Đừng buồn nữa nha Bong Cha / An ủi /
Ryu Dong-Ryong
Ryu Dong-Ryong
Này !
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Hửm / quay ra sau /
Cô cảm nhận thấy lạnh má
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Úi ! lạnh thế
Ryu Dong-Ryong
Ryu Dong-Ryong
Hề hề , mua cho đó uống đi / vỗ vai cô /
Kim Bong-Cha
Kim Bong-Cha
Cảm ơn nhé
________________
>Lần đầu tiên, tôi nhận ra điều tuyệt vời không phải là được đứng trên sân khấu, mà là quay đầu lại và thấy mình không còn cô đơn nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play