Tình Yêu Buông Tha Cho Chúng Ta

Tình Yêu Buông Tha Cho Chúng Ta

Chương 1.

Mùa thu vừa mới tới hôm qua, nắng vẫn chưa nhạt bớt đi phần nào. Mới 6 giờ sáng, trời đã xanh trong sạch sẽ không gợn mây. Nhiệt độ hơi giảm xuống, thời tiết có phần mát mẻ hơn. Quanh đi quanh lại, năm học mới lại sắp bắt đầu.

- Chồng ơi, anh quên sữa cho con rồi. Đợi đợi.

Lão chồng đầu óc trên mây của tôi đang chuẩn bị mở cửa bước ra ngoài, đã bị kéo lại, dúi vào tay hộp sữa dâu vội vàng lấy ra từ hộp giấy trong nhà bếp. Sáng nào cũng đưa con đi học. Nhưng sáng nào cũng phải để vợ nhắc.

- Anh đội mũ cho con bé kiểu gì thế? Lệch tóc rồi. Phải đội thẳng như thế này chứ.

Nói xong, tôi lại phải tự tay đội lại mũ cho con gái. Do thấp hơn lão chồng rất nhiều, nên tôi phải kiễng chân lên mới có thể đội mũ cho con gái tươm tất. Lão chồng cau mày khó chịu, nhưng vẫn cố gắng chùng gối giúp tôi.

- Mẹ ơi, Bắp đi học đây ạ. Chúc mẹ ngày mới vui vẻ nhé.

- Được rồi được rồi, em bé mau đi học đi. Đi học ngoan nhé, tối về mẹ làm bánh quy cho ăn.

- Anh đi làm đây. Lát nữa em đi làm thì nhớ khoá cửa nẻo cẩn thận đấy nhé. Anh nghe bảo phòng nào ở tầng 1 bị trộm leo vào lấy mất laptop hay gì đấy rồi ấy.

- Được rồi được rồi. - Tôi nhỏ giọng đáp, sau đó đứng trước cửa- 2 bố con đi cẩn thận nhé. Anh tới nơi nhắn tin cho em.

Lão chồng ừ một tiếng rồi lui ra ngoài. Sáng nào cũng bịn rịn với nhau như thế. Chồng con đi rồi, tôi mới quay vào nhà chuẩn bị công việc của mình.

Mở cửa sổ. Nắng sớm vui vẻ tràn vào bên trong. Bên ngoài là âm thanh ồn ào quen thuộc từ khu chợ nhỏ vài chục năm tuổi. Trời vẫn còn rất sớm, mới chỉ tầm 6 giờ 30. Nếu là ở nhà với mẹ, có khi giờ này tôi vẫn đang ngủ, chứ không phải thức sớm dọn dẹp bãi chiến trường do "bố con nó" bày bừa ra đó. Tôi vặn vòi nước. Trong bồn có quả dưa hấu màu xanh mướt. Tiếng reng reng từ chuông xe đạp vọng tới khiến đám chim bồ câu béo mập trên nóc chợ giật mình bay lên loạn xạ.

Dọn dẹp xong nhà cửa, tôi xách túi nhỏ, ra cửa chuẩn bị đi làm.

Mới đi được vài bước đã suýt va vào Phương Chi cũng vừa mới đẩy cửa đi ra. Tôi đang định cất tiếng chào buổi sáng thì cô ấy đã nở nụ cười ngọt ngào trước:

- Chị Lam đi làm sớm thế ạ? Ăn sáng chưa chị Lam?

Tôi mỉm cười chào xã giao đáp lại. Phương Chi là một cô gái đặc biệt xinh đẹp, tóc xoăn lơi buông xoã xuống vai, mắt to, mũi cao, da trắng, dáng thon... Trông cô ấy rất giống một em búp bê nhỏ.

Phương Chi là hàng xóm mới nhà tôi.

- Em bé nhà chị đi học rồi ạ?

- Ừm. Bố nó đưa đi từ nãy, chị dọn nhà xong mới đi làm sau. - Tôi cười, vuốt lọn tóc xuống trước 2 vai. Đi bên cạnh Phương Chi, bản thân lại cảm thấy chính mình có phần lép vế. Cô ấy trẻ trung xinh đẹp như vậy, còn mình thì đầu tóc ăn mặc lôi thôi chẳng ra làm sao. Cũng may là gặp nhau lúc đi làm, ăn mặc còn chỉn chu đôi chút đó nha. Không thì...

- Chị Lam xinh thật đấy. Sinh một bé rồi mà vẫn đẹp thế này... Như Bạch Nguyệt Quang ấy. Đúng là gái 1 con trông mòn con mắt nhỉ?

- Hahahaah... - Tôi được khen thì sướng nổ mắt, cười toe toét đáp lại Phương Chi- Cô này quá khen rồi. Thật là dẻo miệng quá đi.

- Đâu. Em nói thật mà. Em chưa nói dối ai bao giờ.

Tôi cười cười, được khen thì sướng lắm mà vẫn phải giả bộ ngầu ngầu không quan tâm cho đỡ mất giá. Đi đến tầng 1 thì quay đầu chào khách khí, nói hôm nào rảnh rỗi thì qua chơi với anh chị và cháu. Phương Chi cũng rời đi ngay sau đó. Chắc là vội đi làm.

Sáng mùa thu. Khu tập thể cũ ồn ào náo nhiệt như dáng vẻ vốn có. Vài người già đang lắc hông dưới sân sinh hoạt chung, nhìn vào có cảm giác các khớp xương đang kêu lên răng rắc.

Hôm nay là thứ Hai, tất cả mọi người đều phải đi làm. Học sinh vừa trở lại sau kỳ nghỉ hè dài dặc 3 tháng, phụ huynh thở phào, trẻ con thở dài, tính ra tôi đã qua cái thời gian ấy được chục năm nay rồi.

- Lam ơi. Nay phần mày xôi ngô đây này. Mua đi ăn cho nóng không lại để bụng đói đi làm.

Tiếng bà cụ bán xôi dưới tầng 1 với lại. Tôi sực tỉnh, lật đật chạy tới chỗ bà ấy. Xôi trắng bọc trong lá chuối màu xanh. Ghế nhựa xanh đỏ. Điếu cày. Vài ba món nước giải khát. Trà xanh. Bao thuốc lá. Trứng luộc. Đúng rồi đúng rồi. Đây đích thị là hình ảnh điển hình quen thuộc trên mỗi con phố nhỏ ở Việt Nam.

Tôi khịt mũi một cái, muốn đưa tay chụp 1 tấm ảnh, nhưng cuối cùng thay vì chụp ảnh lại vội vã đón lấy gói xôi. Bà lão cười, khen nay da mặt mày sáng sủa thế. Mấy ông chú nghiện thuốc lào, răng vàng khè, ề à bên bàn cờ tướng đã cũ tới sắp mục nát gãy gập. Vài bà vợ béo mặc đồ bộ sặc sỡ hoa bông đứng sau lớp cửa, vừa quét nhà vừa nhìn ra với ánh mắt hình quả bom. Chẳng biết sau này tôi với lão chồng có như thế hay không. Nhưng nhìn tình hình trước mắt thì có khả năng lắm rồi đấy.

Tôi vội chào bà cụ bán xôi rồi đi tới cổng khu tập thể. Ngoài đường, ánh nắng ấm áp đã đổ dài trên mặt lộ.

Sáng sớm mùa thu.

Ai ai cũng vội vã.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play