[NakZep] Mộng Hóa Tàn Tro

[NakZep] Mộng Hóa Tàn Tro

Chương 1

[Mộng Hóa Tàn Tro]
Chương 1
NovelToon
Leng keng
Đùng đoàng
"Lối này, tất cả mau nhanh chóng sơ tán!!"
"Chạy, mau chạy!"
"Làm ơn xin đừng giết tôi!"
"Lửa bén tới nơi rồi, mau lên!"
Giữa nơi chiến trường tang thương, khung cảnh nhiễu loạn đầy tiếng kêu la thảm thiết cùng tiếng vũ khí, bom pháo nổ lớn, bất cứ nơi đâu cũng là chết chóc.
Đâu đó trong nơi loạn lạc ấy, một nam nhân tóc trắng bạc đứng uy nghiêm trên đỉnh nhà cao nhất, đôi đồng tử tím yên lặng quan sát từng chút.
Hắn ta mang bộ giáp đen tuyền lẫn đôi song thương nhuốm đầy máu tanh tưởi, dáng vẻ ngang tàn chẳng màn đất trời.
Hắn nhìn biển lửa, song hình ảnh của hắn lại phản chiếu trong đôi mắt đỏ ngọc của gã - người đồng hành của hắn.
Gã rất nhanh, cứ như một cơn gió thoảng, thoáng chốc đã hiện hữu bên cạnh.
Nakroth
Nakroth
Đang suy tính điều gì?
Zephys
Zephys
//Lắc đầu//
Zephys
Zephys
Ta cảm nhận được một điềm báo
Zephys
Zephys
Có lẽ như nó đang ở không xa
Nakroth
Nakroth
...
Nakroth
Nakroth
Ngươi nghĩ điều gì xảy ra?
Zephys
Zephys
//Nhìn gã// Tương lai khó đoán trước được
Nakroth
Nakroth
Nghĩ nhiều thôi
Hắn không nghĩ vậy.
Có điều gì đó nhắc nhở Zephys rằng, khung cảnh trước mắt thật mơ hồ giống như một cơn mộng mị dài.
Hắn nhắm mắt lại.
Và rồi hắn cảm nhận được, vừa có thứ gì đó đâm xuyên cả cơ thể hắn, găm vào nơi trái tim từ lâu đã chẳng còn đập.
Ngọn lửa bên dưới bùng lên dữ dội như thiêu đốt cả linh hồn hắn.
Phản ánh tội lỗi của hắn.
Mọi thứ tối mù mịt đi, hắn không còn có thể nhìn nữa, điều duy nhất Zephys nghe được là tiếng vang vọng của một người đàn ông gào lên tên hắn.
"ZEPHYS!!!!!"
.
.
.
.
Zephys
Zephys
A?
Hắn vừa nằm mơ sao?
Đầu hắn đau quá, hắn chẳng nhớ gì về giấc mơ cả.
Nhưng hắn biết cơn mơ ấy không đẹp, bởi da mặt hắn tê rần, trái tim cũng đang đập loạn.
Hắn nhìn chăm chăm vào khoảng không trước mắt, để nhìn thấy một mái đầu xanh quen thuộc nào đó đang ngồi ngay ngắn bên cạnh.
Laville
Laville
Anh dậy rồi, Zephys
Zephys
Zephys
Laville, sao em ở đây?
Hắn nhìn quanh, vẫn là bàn làm việc quen thuộc, trên tay hắn vẫn đang cầm một con búp bê gỗ được điêu khắc tỉ mỉ.
Có lẽ hắn ngủ quên trong lúc làm việc.
Laville
Laville
Dì kêu em mang chút đồ ăn qua cho anh!
Nói đoạn, cậu cảm thấy mình có chút hơi thất lễ khi vào nhà tự tiện nên liền xoa mái tóc mình cười hì hì giải thích rõ hơn.
Laville
Laville
Xin lỗi anh, ban nãy gõ cửa lâu quá mà không thấy anh ra
Laville
Laville
Em có chút lo lắng nên mới bèn vào đây
Hắn không nói gì, chỉ nhìn cậu rồi nhìn hộp đồ ăn nóng hổi được đặt ngay ngắn trên bàn. Song vươn tay xoa mái đầu xanh của Laville khiến nó hơi rối.
Zephys
Zephys
Không sao, anh vẫn ổn
Laville
Laville
Anh vẫn thường không ăn đầy đủ đấy nha
Zephys
Zephys
//Mỉm cười//
Zephys
Zephys
Phiền em quá, anh có sao đâu mà
Laville
Laville
Phiền gì chứ
Laville
Laville
Tuy không phải ruột thịt, nhưng từ sớm gia đình em cũng đã coi anh như con cháu trong nhà
Laville
Laville
Bỏ bữa không tốt đâu
Laville
Laville
Ít ra cũng ăn cho em vui chứ!
Laville cười tinh nghịch, thằng nhóc này tính tình hoạt bát, biết cách nói chuyện lại rất quan tâm người khác.
Điều này khiến Zephys cảm thấy ấm áp trong lòng, cũng không nỡ từ chối cậu.
Zephys
Zephys
Rồi rồi
Zephys
Zephys
Để lên bàn cho anh đi, anh xin nhá
Laville
Laville
Hehe thế mới được chứ!
Zephys hiện tại chính là một nghệ nhân làm đồ chơi ở trong thị trấn, hắn hay làm mấy con búp bê nhỏ đem cho mấy đứa trẻ trong trấn, thành ra chúng nó thích Zephys lắm.
Hắn còn mở một cửa hàng đồ chơi tại nhà, mang sắc thái hơi trầm nhưng gần gũi lại hoài niệm.
Tay nghề hắn cũng rất khéo léo, tỉ mỉ từng chi tiết nhỏ nên cũng rất nhiều khách ghé qua đặt hắn làm.
Và hôm nay hắn đã gặp gỡ một vị khách lạ đặc biệt.
Leng keng..
Zephys
Zephys
Ra ngay đây
Trước mắt hắn là một cô nàng nhỏ nhắn mang một chiếc áo choàng rộng che phủ đầu, gương mặt xinh đẹp lại thêm phần sắc sảo.
Khi thấy hắn, gương mặt cô thoáng hiện nét ngạc nhiên nhưng rất nhanh sau đó đã biến mất chỉ còn lại một nụ cười đầy duyên dáng.
Verra
Verra
Ôi?
Zephys
Zephys
Xin chào quý cô xinh đẹp
Zephys
Zephys
Cô cần mua gì sao?
Verra
Verra
Cậu tên là..Zephys nhỉ?
Zephys
Zephys
À vâng, hẳn vài người trong trấn đã nhắc tới tên tôi
Zephys
Zephys
Nhưng hình như cô không phải người ở đây nhỉ? Tôi chưa thấy cô bao giờ
Nhưng có điều, Zephys cảm thấy người này có phần quen thuộc, tuy nhiên hắn không nhớ bản thân từng gặp cô ở đâu.
Verra nghe vậy cũng chỉ cười nhẹ rồi gật đầu một cái.
Verra
Verra
Phải, tôi chỉ vô tình ngang qua đây và thấy thứ mình cần
Verra
Verra
Gọi tôi là Verra
Zephys
Zephys
Ồ, tên đẹp đấy nha
Verra
Verra
Cảm ơn, cậu đây là một nghệ nhân làm đồ chơi phải không?
Verra
Verra
Ngại quá, tôi hôm nay đến đây chỉ mong muốn cậu làm cho tôi một con búp bê mà thôi
Zephys
Zephys
Vinh hạnh quá, không biết quý cô đây muốn nó trông như thế nào nhỉ?
Verra
Verra
Chúng ta có thể vào chỗ cậu làm việc để nói rõ hơn không?
Zephys
Zephys
Vậy mời cô đi theo tôi
Song cả hai bước vào một căn phòng nhỏ, nơi đây có tất cả dụng cụ và mấy món đồ chơi vẫn còn đang được làm dang dở của Zephys.
Hai người cùng ngồi vào bàn tròn bắt đầu nói về con búp bê mà Verra muốn làm.
Verra
Verra
Đây là ảnh của con búp bê, có nhiều chi tiết nhưng tôi khá tin tay nghề của cậu
Verra
Verra
Tôi sẽ phác tỉ mỉ hơn cho cậu
Ấy là một bức ảnh cũ kĩ đã nhuốm màu của thời gian, tuy nhiên hình ảnh vẫn rõ nét về một chiến binh khoác bộ giáp tông vàng đỏ, đứng hiên ngang đầy ngạo nghễ cùng đôi song mâu trên tay.
Bức ảnh còn có dấu hiệu đã bị cháy mất phần còn lại, dường như nó đã tồn tại từ thời còn chiến tranh loạn lạc.
Zephys
Zephys
Một người quen của cô sao?
Verra
Verra
Cậu nhanh nhạy thật, có thể coi là thế
Verra
Verra
Vậy..
Verra
Verra
Cậu cảm thấy điều gì khi nhìn gã?
Zephys
Zephys
Tôi á?
Hắn nhìn lại tấm ảnh trên bàn, nhưng lần này hắn nghi ngờ bản thân đã làm việc nhiều sinh gặp ảo giác.
Vì người trong ảnh hình như đang nhìn chằm chằm vào hắn, từng chút một.
Theo đó kéo theo trong đầu hắn một đợt choáng váng nhẹ.
Zephys
Zephys
//Lắc đầu liên tục//
Zephys
Zephys
Xin lỗi, hình như tôi không được tỉnh táo..
Verra
Verra
Ồ vậy sao
Verra
Verra
Tôi thấy khi nãy cậu vẫn bình thường mà nhỉ?
Verra
Verra
Cậu ổn chứ?
Lời nói ra nghe nhẹ nhàng nhưng đôi mắt Verra nhìn Zephys như xoáy sâu vào tâm can hắn.
Hắn không chắc chắn, nhưng có lẽ ngay từ khoảng khắc đầu tiên, đôi mắt đó đã luôn nhìn chằm chằm vào hắn với những điều bí ẩn mà hắn không biết.
Nhưng hắn không nghĩ mình bây giờ đang đủ bình thường để nhận xét cô như vậy.
Zephys
Zephys
K..không sao..
Verra
Verra
//Híp mắt// Tôi gửi bản thiết kế chi tiết cho cậu nhé
Zephys
Zephys
Cảm ơn cô..
Verra quay đi nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn vào mắt hắn một lúc.
Cô lặng lẽ cầm tay hắn rồi dúi một mẩu giấy nhỏ vào lòng bàn tay.
Verra
Verra
Bây giờ tôi phải quay về rồi, cũng đã trễ, rất vui khi gặp được cậu hôm nay
Verra
Verra
Và đây là số liên lạc, khi nào xong xuôi rồi thông báo cho tôi
Zephys
Zephys
À vâng, được rồi
Zephys
Zephys
Cô chu đáo quá, chúc cô một ngày tốt lành nhé!
Verra nhìn hắn thêm một chút, sau đó cả quay lưng đi ra khỏi cửa, bóng lưng nhỏ bé của cô dần hòa vào sắc đỏ của hoàng hôn bên hiên nhà.
Chỉ trong chốc lát hắn chẳng nhìn thấy cô ở bất cứ đâu nữa.
Có lẽ hắn lại gặp ảo giác chăng?
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play