Vùng Xác Sống [HieuKng] [RhyCap] [DuongKieu] [HungAn]
#1 Cơn Ác Mộng
Warning: Có yếu tố kinh dị!
22:37 PM - Thành phố chìm trong bóng tối
Tiếng còi báo động vang lên inh ỏi khắp các con phố. Đèn đường nhấp nháy liên tục, tạo ra những khoảng sáng chớp nhoáng giữa màn đêm u ám. Đâu đó vang lên những tiếng la hét thất thanh, tiếng chân chạy huỳnh huỵch khắp nơi, và cả phát lên những âm thanh quái dị như tiếng gầm gừ của thú dữ.
Bảo Khang ép chặt lưng vào bức tường của một con hẻm nhỏ, hai tay cậu siết chặt lại, cảm giác lạnh toát trên lòng bàn tay. Cậu không biết mình đã chạy được bao lâu, chỉ biết khi hoàn hồn lại thì đã thấy mình đứng đây, thở dốc đến mức lồng ngực đau nhói.
Phía bên kia đường, một người đàn ông lao ra từ cửa hàng tiện lợi, tay ôm chặt một túi thực phẩm. Nhưng chưa kịp chạy được mấy bước thì một bóng đen lao vụt đến từ phía đằng sau, quật ông ta ngã xuống mặt đường.
Tiếng hét chói tai vang lên, rồi nhanh chóng bị thay thế bởi âm thanh nhai nghiến kinh hoàng. Bóng đen cúi xuống, đôi tay xương xẩu bấu chặt vào vai người đàn ông, đầu nó cắm thẳng xuống cổ con mồi. Máu phun ra thành dòng, nhuộm đỏ nền gạch
Bảo Khang nín thở, lùi dần về phía sau. Cậu không dám tạo ra bất cứ tiếng động nào
Một giọng nói cất lên khe khẽ.
Khang giật mình quay lại, thấy Đức Duy đang núp sau một thùng rác lớn, đôi mắt cậu ta căng thẳng nhưng vẫn ánh lên một tia tinh quái thường thấy
Khang vội vàng luồn lách người chạy về phía Đức Duy, quỳ thụp xuống bên cạnh
Phạm Bảo Khang
Mày… Mày cũng ở đây à?
Hoàng Đức Duy
Chứ mày nghĩ tao đang uống trà à? Mau vào đây trước khi chúng thấy!
Duy kéo Khang vào phía sau thùng rác, cả hai nín thở quan sát. Trước mặt họ, những con quái vật vẫn đang lang thang trên phố. Những người còn sống sót rải rác trên đường, ai cũng chỉ nghĩ đến việc chạy thoát thân
Phạm Bảo Khang
Mày có thấy Minh Hiếu không?
Hoàng Đức Duy
Tao mất dấu hắn từ lúc bọn này bắt đầu xuất hiện. Quang Anh cũng vậy.
Khang siết chặt tay. Minh Hiếu là người đầu tiên cậu nghĩ đến trong tình huống này. Nếu có ai có thể giúp họ sống sót, đó chính là anh.
Đúng lúc đó, một tiếng rống khàn đặc vang lên gần họ. Một con zombie đang từ từ tiến lại
Hoàng Đức Duy
Đệt, nó phát hiện ra mình rồi!
Khang ngơ ngác chưa kịp phản ứng thì một bóng người lao tới từ phía sau con zombie, con d.ao găm trong tay vung mạnh lên
Lưỡi d.ao cắm phập vào hộp s.ọ sinh vật. Nó khựng lại, rồi đổ gục xuống nền đất
Minh Hiếu đứng đó, khuôn mặt không chút cảm xúc. Anh cúi xuống rút con dao ra khỏi xác con zombie, máu đen chảy thành dòng.
Trần Minh Hiếu
Hai đứa bây không sao chứ?
Hoàng Đức Duy
Không sao cái đầu anh! Zombie đầy đường, tưởng bọn này chết tới nơi rồi!
Khang gật đầu. Nhưng cậu vẫn còn run. Hiếu đặt một tay lên vai cậu, như một sự trấn an.
Trần Minh Hiếu
Tụi mình phải rời khỏi nơi này ngay lập tức. Khu vực nguy hiểm quá rồi.
Ngay khi anh vừa dứt lời, một tiếng hét thất thanh vang lên từ đằng xa, tiếp theo là một loạt tiếng sú.ng nổ liên hồi không dừng.
Quang Anh đang chiến đấu ở phía trước.
Không ai chần chừ thêm một giây nào nữa. Cơn ác mộng này chỉ mới bắt đầu thôi…
Comments