(Englot) Hoa Bỉ Ngạn Vốn Không Nở Ở Thiên Đường
chương 3: không phép được yêu
Đêm thứ ba sau bữa cơm, trời lặng gió. Ánh trăng chiếu lên mặt hồ như rải một lớp lụa bạc. Trong hậu cung của Nữ Vương, một dòng suối ngầm được dẫn về thành một hồ tắm kín đáo nơi chỉ mình Charlotte từng đặt chân.
Hôm nay, có thêm một người
Charlotte
Ta chưa cho phép
Charlotte
* Giọng trầm thấp, đứng bên thành hồ, mái tóc dài buông xõa, lưng quay lại*
Engfa
Nhưng em đã vào rồi
Engfa
* đáp, tay đưa lên tháo dải y phục, từng lớp từng lớp rơi xuống đá hoa cương như những cánh bỉ ngạn bị gió cuốn*
Charlotte
* nghe tiếng nước khẽ dội khi cô bước xuống, nhưng không quay lại*
Hơi nước bốc lên mờ ảo, phủ một tầng sương bạc. Mùi hương hoa thoang thoảng trong không khí ,không rõ từ nước, từ trăng, hay từ người đứng sau nàng.
Charlotte
Ngươi không biết lễ nghi.
Engfa
Em biết. Nhưng em thích phá
Charlotte
Ngươi không biết sợ.
Engfa
* nói khẽ, rồi đến gần*
Engfa
Sợ người không bao giờ nhìn em.
Engfa đang ở rất gần. Vai trần trắng muốt, nước nhỏ từ cằm cô xuống, lăn dài trên xương đòn. Mái tóc đen ướt rũ, đôi mắt sâu như đáy hồ không đáy. Không phải một linh hoa. Không phải thần dân. Mà là một ẩn số khiến Charlotte bất an.
Charlotte
* lặng lẽ bước xuống nước*
Lạnh. Nhưng không bằng cái lạnh trong tim nàng hai nghìn năm qua.
Engfa
* đứng cạnh, ánh mắt không hề né tránh*
Charlotte
Đừng nhìn ta như vậy
Charlotte
Như thể ta là… điều gì đó đáng để ngươi chạm vào.
Engfa
* không nói, đưa tay vén lọn tóc bám trên má Nàng . Bàn tay run nhè nhẹ, nhưng ánh mắt vững như đá*
Engfa
Nhưng chỉ khi người muốn em làm thế.
Charlotte
Ta… không nên muốn ngươi
Charlotte
Vì ngươi là Nữ Vương?
Charlotte
Vì ngươi… sẽ chết.
Câu nói rơi xuống mặt nước, tạo nên những gợn sóng lan ra vô tận.
Engfa
* cười buồn. Nhưng rồi bước tới gần hơn nữa. Giữa làn hơi nước, đôi môi chỉ cách nàng một khoảng thở*
Engfa
Vậy… nếu em không sợ chết?
Engfa
Người có cho em hôn không?
Charlotte
* Giữa ánh trăng mờ, nhắm mắt lại, gương mặt tiến sát về phía trước, môi run khẽ*
Chỉ còn một kẽ hở nữa thôi.
Charlotte
* Tiếng nói đó vang lên trong tâm trí như tiếng chuông đánh vào tim*
Charlotte
* Ngay khoảnh khắc môi gần chạm nhau, khựng lại*
Charlotte
* lùi một bước*
Charlotte
Ta không được phép yêu ngươi.
Engfa
* bước ra khỏi hồ, không mặc y phục, để làn nước trượt xuống thân thể trần trụi*
Engfa
Vậy thì… đừng để em chạm. Nếu một ngày em chạm rồi, em sẽ không buông nữa đâu.
Charlotte
* đứng trơ giữa hồ, nơi trăng chiếu xuống mặt nước yên tĩnh phản chiếu một gương mặt đang hoang mang trong chính trái tim mình*
Charlotte
* nhìn lên bầu trời*
Charlotte
* nghe tiếng gì đó xa xăm. Giống như… một giọng nói cổ xưa, từ các vị thần*
..
Nếu ngươi động tâm, sẽ là diệt thế.
Comments
tuilales
hay quá luôn
2025-04-12
0