(Englot) Hoa Bỉ Ngạn Vốn Không Nở Ở Thiên Đường
chương 1: bỉ ngạn
Trên bầu trời tĩnh lặng của Hoa Giới, những cánh bỉ ngạn đỏ rực nhẹ nhàng rơi xuống tựa như mưa máu. Gió lặng, nhưng không khí không bình yên. Hoa Bỉ Ngạn vốn không nở ở thiên đường, thế mà hôm ấy, nó nở rộ rực rỡ khắp con đường dẫn vào cung điện của Nữ Vương , một điềm gở trong truyền thuyết.
Charlotte
* ngồi một mình bên hồ Tử Thủy, bàn tay mảnh khảnh lật từng trang cổ thư cũ kỹ đã bạc màu thời gian*
Nàng đã sống hơn mười nghìn năm, mang theo quyền năng tối thượng và một trái tim luôn lạnh như băng. Chưa ai từng khiến nàng mỉm cười thật lòng.
Charlotte
* khẽ hỏi, giọng trầm buốt, mắt vẫn dõi theo một cánh hoa đỏ vừa rơi xuống mặt nước*
?
Một linh hồn mới được sinh ra từ tầng đất tận cùng của Hoa Giới. Không thuộc bất kỳ tộc nào, không ghi nhận trong thư tịch. Một… dị loại.
Charlotte
* không đáp,gấp sách, đứng dậy, đôi mắt lạnh băng chuyển sang ánh tím, tia sáng lóe lên trong đáy mắt*
Trong căn nhà kính bị bỏ hoang tận cùng phía nam linh giới, giữa biển hoa bỉ ngạn đỏ thẫm, cô bé ấy đang ngồi co ro, ôm lấy đôi gối. Mái tóc đen rối bời, làn da trắng nhợt, và đôi mắt là màu đỏ rực như chính loài hoa đã sinh ra cô.
Charlotte
* bước vào, tiếng giày chạm nền đá khiến không khí rung nhẹ*
Engfa
* nhìn nàng chằm chằm, như thể đang cố đọc ra thứ gì đó bên trong tâm can người đứng trước*
Charlotte
Ngươi sinh ra từ đâu?
Engfa
* Im lặng. Vẫn chỉ là cái nhìn ấy*
Charlotte
* quỳ xuống, để ánh mắt ngang bằng với cô bé*
Charlotte
Ta là Charlotte, Nữ Vương của vùng đất này. Ta không làm hại em. Chỉ muốn biết em từ đâu đến.
Engfa
* giọng nói khẽ, gần như vỡ ra như sương mai chạm lá*
Charlotte
Không có ký ức?
Charlotte
* nhìn kỹ lại gương mặt ấy đẹp đến lạ kỳ*
Không giống bất kỳ linh thể nào nàng từng gặp. Và nàng chợt cảm thấy một cảm giác… muốn giữ lại. Không phải vì quyền lực. Mà vì… gì đó mềm mại hơn rất nhiều.
Cô đặt tên cho cô bé là Engfa ”Thiên sắc”, vì ánh mắt em đẹp như trời chiều trên cánh đồng hoa đỏ.
Charlotte giữ Engfa bên mình, nuôi dạy, dạy chữ, dạy cách lắng nghe tiếng gió. Em lớn rất nhanh, thông minh khác thường, và đôi khi lại nhìn nàng bằng ánh mắt khiến nàng không thể hiểu được nửa ngây thơ, nửa u uẩn.
Engfa
Chị không giống người ta kể
Charlotte
Người ta kể chị thế nào?
Engfa
Lạnh lùng, tàn nhẫn, không biết yêu.
lần đầu tiên nàng cười thật lòng trong hàng vạn năm.
Charlotte
Em thì nghĩ sao?
Engfa
* nghiêng đầu, nghiêm túc*
Engfa
Em nghĩ… chị cô đơn.
Một ngày nọ, trong lúc hành lễ tế hoa, Engfa không có mặt.
Charlotte đích thân đi tìm.
Engfa
*đang nằm trên một mỏm đá cao, dưới gốc một gốc anh đào ngàn tuổi. Ánh trăng hắt xuống mái tóc đỏ, làn da trắng, cả thân thể như được ánh bạc ôm lấy*
Engfa
Em không thích lễ lạt
Engfa
* nói, không nhìn nàng *
Charlotte
Ngươi coi thường luật lệ Hoa Giới?
Engfa
* quay đầu, nhìn thẳng vào mắt nàng *
Engfa
Em chỉ không muốn nhìn người quỳ gối trước người mà em yêu.
Charlotte
Ta là Nữ Vương.
Engfa
Vậy thì em yêu Nữ Vương.
Charlotte
* không trả lời,quay lưng, bước đi*
Nhĩ
Mn kêu ra thì tui ra trước 1 chap
Comments
dợ nhỏ thứ x của engfaa
nghe mùi ngược roi đó:)))
2025-04-09
2
tuilales
Nhĩ ra fic nào cũng hay hết vị chèn
2025-04-12
0
Mii lười bín nhứt tg
hay nha Nhĩ ơii
2025-04-10
4