Đừng Bỏ Lỡ Nhau

Đừng Bỏ Lỡ Nhau

Chương 1: Ký ức của bọn trẻ (1)

Tôi tên là Hoàng Nhất Dương. Là con trai út.

Ba mẹ tôi về già mới có tôi, nói ra là tôi bị vỡ kế hoạch hoá gia đình.

Bởi vậy mà nói, kế hoạch hoá gia đình cũng rất là quan trọng.

Cuộc đời tôi từ nhỏ đến lớn, phải nói là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.

Ba mẹ, anh chị đều chiều tôi hết ý.

Bởi vì tôi là con trai cưng, em trai cưng của họ mà.

Duy chỉ có một điều duy nhất tôi không thuận lợi đó là theo đuổi vợ tôi.

“Ba!! Ba nhanh lên, mẹ đang đợi kìa”. Cô con gái vang vọng.

“Ba biết rồi!”.

“Để tôi kể cho các bạn nghe nhé”.

...****************...

Tôi là Trình Nhất Dương đứa con út trong gia đình. Nghe ba mẹ kể tôi vốn được sinh ra trong việc vỡ kế hoạch nên khi mẹ tôi bốn mươi lăm tuổi thì mới sinh ra tôi.

Cùng năm tôi sinh ra đời, đứa cháu trai đầu tiên của hai nhà Minh Hoàng được sinh ra bởi con gái của chị tư tôi.

À tôi theo họ mẹ, mẹ tôi là Trình Châm, ba là Hoàng Giác Nhân.

Số người biết tôi là cậu út Dương rất ít, đa phần cứ tưởng tôi là con trai nhà họ Minh.

Có thể nói từ khi sinh ra cho đến khi lớn lên thì mọi việc từ bé đến lớn, đối với tôi điều suông sẻ cho đến khi tôi gặp được người con gái của đời mình thì mới biết được hai từ thất bại viết như thế nào.

Nhưng mà… anh hai đã từng nói với tôi là “nếu không nắm bắt cơ hội thì sẽ không bao giờ có được cơ hội”. Đúng vậy, em có bạn trai thì đã sao chứ? Cho dù là có chồng đi chăng nữa, nhưng không vượt qua được cám dỗ của miệng lưỡi thế gian này thì làm sao xứng đáng với một người con gái tốt như em.

......

“Cậu út! Chạy mau đi, mẹ con đến rồi kìa”. Ở ngoài kia có một đám trẻ đang đánh nhau, có một bé gái hét lên rồi bảo cậu mình chạy mau.

Cô bé cột hai bím tóc ước chừng khoảng ba bốn tuổi.

Nghe bảo chị gái đang đến, cậu nhóc liền bỏ đứa con trai mình đang đè xuống đất để đánh rồi kéo cô bé con bỏ chạy thật mau.

“Nhất Dương!!! Tranh Ban! Hai đứa đứng lại đó”. Tuyết Thanh cầm theo một khúc cây.

Có ngu mới đứng lại! Hai đứa nhóc chạy cho lẹ.

...

Ngay từ lúc còn nhỏ Nhất Dương được gia đình chị gái nuôi dưỡng, số là ban đầu vốn được giao cho anh hai vì ba mẹ khi đó đang bận đi du lịch khắp mọi nơi không biết ngày về. Nên giao cho Nhất Thiên nuôi dạy, nhưng Nhất Thiên công việc bộn bề nên không quản được nên Nhất Dương được đưa đến nhà anh ba của mình là Nhất Hoà.

Nhưng hỡi ôi, Nhất Hoà từ khi chưa có vợ đến khi có vợ rồi càng ngày càng không tin tưởng được thêm chút nào.

Nhất Dương ở với anh ba mình cứ vài ba hôm thì bị thương, không nặng thì cũng gãy tay gãy chân.

Nhẹ thì trầy sơ người.

Cho nên cuối cùng Nhất Dương được đưa đến nhà chị gái mình để nuôi dưỡng.

Có thêm Hàm Duyên thì như long tranh hổ đấu, khiến cho Tuyết Thanh nặng hơi mỏi cổ gì đâu.

Vẫn là Minh Hoàng Lễ ra tay thì mới dẹp được đám nhóc con này. Nhất Dương không sợ ba mẹ, cũng không sợ anh trai chị dâu đâu, nhưng đối với ông anh rể này thì sợ vô địch thiên hạ.

Minh Hoàng Lễ cũng chẳng làm gì chỉ ném Nhất Dương cùng với đám nhóc con hai nhà Minh Hoàng vào rừng nguyên sinh ở gần hai tuần liền.

Khi được đưa ra đứa nào đứa nấy khóc lóc ỉ ôi, ngay cả cậu nhóc Hàm Duyên cũng khóc một hồi.

Ở trong rừng mười ngày đó đã in sâu vào trong lòng bọn nhóc con đó, cho nên rất ngoan ngoãn.

Không sợ việc gì khó chỉ sợ mình đủ kiên trì bọn nhóc sẽ biết nghe lời.

Bởi vì thân phận, vì gia tộc bọn họ phải có trách nhiệm với mọi việc có thể bảo vệ bọn nhóc cả đời nhưng không thể bảo vệ một đời.

Chỉ khi mình có bản lĩnh thì mới bảo vệ được bản thân và gia đình của mình.

Nhất Dương nhớ rất rõ khi bước ra khỏi khu rừng chết chóc đó, cậu thấy anh rể ngồi thong dong uống trà.

“Ra rồi à? Học được bài gì chưa”. Minh Hoàng Lễ nhàn nhạt hỏi đám nhóc con.

Chapter
1 Chương 1: Ký ức của bọn trẻ (1)
2 Chương 2: Ký ức của bọn trẻ (2)
3 Chương 3: Hắn mà dám nói!
4 Chương 4: Có bạn trai thì đã sao?
5 Chương 5: Bắt gặp
6 Chương 6: Đau lòng
7 Chương 7: Yêu nhiều là ngu nhiều
8 Chương 8: Tha thứ
9 Chương 9: Trốn chạy
10 Chương 10: Thử váy cưới + Ăn vụng trước khi đính hôn
11 Chương 11: Phản bội
12 Chương 12: Nó vốn là người chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn
13 Chương 13: Phạt roi
14 Chương 14: Đính hôn mà không có cô dâu
15 Chương 15: Tranh cãi
16 Chương 16: Thế nào là lập uy, Nhất Dương chính là như thế!
17 Chương 17: Anh là gian phu?
18 Chương 18: Nhất Dương bị phạt
19 Chương 19: Ai mà không biết Nhất Dương thích Lương Thì
20 Chương 20: Đỗ An Huy bị loại ra khỏi văn phòng luật sư (1)
21 Chương 21: Đỗ An Huy bị loại khỏi văn phòng luật sư (2).
22 Chương 22: Lương Thì dạy kèm kiêm luôn bảo mẫu
23 Chương 23: Nhất Dương say rượu, thừa cơ hội hôn cô
24 Chương 24: Nhất Dương giả say
25 Chương 25: Lương Thì sẽ suy nghĩ chuyện yêu đương với Nhất Dương
26 Chương 26: Ký hợp đồng dạy thêm - Ngày đầu hẹn hò
27 Chương 27: Đỗ An Huy lại tìm đến - Bạn trai của tôi
28 Chương 28: Đi xem phim
29 Chương 29: Một bước tiến mới - Qua đêm tại nhà của Nhất Dương
30 Chương 30: Đồng ý cho Lương Thì dạy thêm dài hạn.
31 Chương 31: Sắp chuyển chính thức
32 Chương 32: Ngày càng mặn nồng với nhau
33 Chương 33: Hiểu lầm
34 Chương 34: Đỗ An Huy muốn phá rối mối quan hệ của họ
35 Chương 35: Giao tiền - Đánh người
36 Chương 36: Tỏ tình
37 Chương 37: Nghiêm túc mối quan hệ - Đi cắm trại
38 Chương 38: Gặp phải lâm tặc
39 Chương 39: Nhất Dương bị thương
40 Chương 40: Hàm Duyên đánh người ở sở cảnh sát
41 Chương 41: May mà em không sao
42 Chương 42: Chia tay
43 Chương 43: Lương Thì say nắng, Nhất Dương hối hận
44 Chương 44: Nguy hiểm đã được hoá giải
45 Chương 45: Vợ anh là quyến rũ nhất
46 Chương 46: Qua đêm ở nhà Lương Thì
Chapter

Updated 46 Episodes

1
Chương 1: Ký ức của bọn trẻ (1)
2
Chương 2: Ký ức của bọn trẻ (2)
3
Chương 3: Hắn mà dám nói!
4
Chương 4: Có bạn trai thì đã sao?
5
Chương 5: Bắt gặp
6
Chương 6: Đau lòng
7
Chương 7: Yêu nhiều là ngu nhiều
8
Chương 8: Tha thứ
9
Chương 9: Trốn chạy
10
Chương 10: Thử váy cưới + Ăn vụng trước khi đính hôn
11
Chương 11: Phản bội
12
Chương 12: Nó vốn là người chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn
13
Chương 13: Phạt roi
14
Chương 14: Đính hôn mà không có cô dâu
15
Chương 15: Tranh cãi
16
Chương 16: Thế nào là lập uy, Nhất Dương chính là như thế!
17
Chương 17: Anh là gian phu?
18
Chương 18: Nhất Dương bị phạt
19
Chương 19: Ai mà không biết Nhất Dương thích Lương Thì
20
Chương 20: Đỗ An Huy bị loại ra khỏi văn phòng luật sư (1)
21
Chương 21: Đỗ An Huy bị loại khỏi văn phòng luật sư (2).
22
Chương 22: Lương Thì dạy kèm kiêm luôn bảo mẫu
23
Chương 23: Nhất Dương say rượu, thừa cơ hội hôn cô
24
Chương 24: Nhất Dương giả say
25
Chương 25: Lương Thì sẽ suy nghĩ chuyện yêu đương với Nhất Dương
26
Chương 26: Ký hợp đồng dạy thêm - Ngày đầu hẹn hò
27
Chương 27: Đỗ An Huy lại tìm đến - Bạn trai của tôi
28
Chương 28: Đi xem phim
29
Chương 29: Một bước tiến mới - Qua đêm tại nhà của Nhất Dương
30
Chương 30: Đồng ý cho Lương Thì dạy thêm dài hạn.
31
Chương 31: Sắp chuyển chính thức
32
Chương 32: Ngày càng mặn nồng với nhau
33
Chương 33: Hiểu lầm
34
Chương 34: Đỗ An Huy muốn phá rối mối quan hệ của họ
35
Chương 35: Giao tiền - Đánh người
36
Chương 36: Tỏ tình
37
Chương 37: Nghiêm túc mối quan hệ - Đi cắm trại
38
Chương 38: Gặp phải lâm tặc
39
Chương 39: Nhất Dương bị thương
40
Chương 40: Hàm Duyên đánh người ở sở cảnh sát
41
Chương 41: May mà em không sao
42
Chương 42: Chia tay
43
Chương 43: Lương Thì say nắng, Nhất Dương hối hận
44
Chương 44: Nguy hiểm đã được hoá giải
45
Chương 45: Vợ anh là quyến rũ nhất
46
Chương 46: Qua đêm ở nhà Lương Thì

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play